0. Đôi lời muốn nói

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tui vốn dĩ là shipper MinYeon 100% . Nhưng đôi khi, t lại rất bức rức vì cái thói lăng nhăng, thích thả thính của anh Dơn nhà mình, làm ship ngược tâm, lại thêm t rất thích kiểu mô típ " cô vợ và cô bồ của anh chồng lăng nhăng về với nhau" nên trái tim nhỏ bé của t bất đắc dĩ đã bị chia 5 sẻ 7 với thuyền EunMin :3 Tại sao Jiyeon lại có những thuyền EunYeon, JiRi, JiSo và thậm chí là VYeon và MyungYeon Min cục vàng nhà tui phải chịu kiếp "chung chồng" và thậm chí là "vợ bé" của Bèo ca? Thật không công bằng ¡! That isn't fair!!

Trước đây mình rất ghét những shipper lai (vừa ship EY vừa ship MY...) đây cũng là một nguyên tắc mà mình tự đặt ra mỗi khi ship các thuyền. Nhưng...cảm xúc là một thứ khó cưỡng phải không nào ? Mình cũng thật thấy có lỗi với chính bản thân mình khi lỡ sa vào EunMin :(
Vốn dĩ mỗi khi cover một tác phẩm nào đó mình đều sẽ xin phép tác giả trước, nhưng với tác phẩm này mình không biết xin phép tác giả bằng cách nào nên đành cover trước. Mong tác giả nhìn thấy sẽ dung thứ. (Lại phạm qui tắc thứ 2).

Fic này vốn được viết lên bằng tội lỗi và day dứt chồng chất nên các bạn bỏ qua cho mình nha TT .

• Cũng chỉ là để giải phóng trái tim shipper EunMin tội lỗi thôi a •

Hoi không dài dòng nữa giờ thì đi vào câu chuyện thôi ^^

* chống chỉ thị các ship MinYeon và EunYeon 100% *

•••••••••••••••• Văn án •••••••••••••••••

Trước khi cha cô qua đời , thật không ngờ ông đã để lại cho cô một món quà to lớn : đó là số nợ trên cả trăm tỷ . Ngay hôm đám tang của người cha quá cố , bọn đòi nợ đã đến phá tan mọi thứ , và bắt cô đi . Kể từ đó cuộc đời cô đã thay đổi. Park Hyomin tuy không quá xinh đẹp như bao người con gái khác nhưng lại rất đáng yêu , dịu dàng . Tuy vậy lại có một trái tim đầy thương tổn , khiến cô trở nên lạnh nhạt . Chị là một người lạnh lùng lãnh khốc , là bà chủ của công ty chứng khoán lớn nhất Đại Hàn Dân Quốc "Tập đoàn Hahm Gia" , Một tay chị bao trọn các cổ phần , chứng khoán , bất động sản...trên toàn Đông Nam Á . Thế lực lớn mạnh nên không ai dám chống đối chị , bên cạnh đó chị cũng có rất nhiều kẻ thù . Đối với chị phụ nữ chỉ là thú vui một đêm . Không ai có thể kéo dài quá ba ngày , người dài nhất chỉ là một tuần. Đối với cô cũng vậy , chị chỉ xem Hyomin là một món đồ chơi , ngày đầu tiên gặp mặt chị đã cướp đi thứ quý giá nhất của cô. Biết là không thể yêu chị , nhưng cô vẫn cố chấp trao yêu thương của mình cho Ham Eunjung , cô chịu tất cả những tổn thương , sỉ nhục , trách oán để chị có thể đáp trả tình yêu của cô , cô chờ , chờ rất lâu . Tưởng chừng như chị đã đáp lại tình yêu của cô , nhưng thật trớ trêu khi chị đã lợi dụng tình cảm ấy mà lừa cô đem cô bán đấu giá cho người khác , hại cô mất đi đứa con , và cả đôi mắt...    

• [Gặp mặt] •

Ham Eunjung ngồi trên ghế sofa dài, hai chân bắt chéo , dáng vẻ uy nghiêm , đúng chất một bà chủ thanh cao.

"Rất tốt ! Ông ta chết rồi , để lại một cực phẩm xinh đẹp như vậy !"   

Hyomin mặt vẫn bình tĩnh không có chút sợ sệt ngước nhìn chị. Chị cúi người , nâng cằm cô lên ,thanh âm trầm thấp vang lên

"Tốt nhất là em nên ngoan ngoãn nghe lời tôi. Đừng để tôi phải dùng bạo lực...Vì em là con nợ của tôi . Dù cho tôi có đem em bán cho người khác cũng được !"   

  • [Trách oán] •

Hyomin ngồi dưới đất , siết chặt lấy áo chị , đầy oán hận nói " Ham Eunjung...tôi nói cho chị biết từ trước đến nay , tôi chưa từng biết hận ai , nhưng chị...sẽ là người đầu tiên Park Hyomin tôi oán hận..." - Nước mắt lăn dài trên khuôn mặt tiều tụy mệt mỏi. Nhưng người phụ nữ ấy , mặt vẫn lạnh tanh , không có chút gì thương tiếc điềm đạm cất tiếng

"Chỉ cần em còn hận tôi , thì trong tim em vẫn sẽ còn hình bóng tôi."   

Cô tức giận giật mạnh áo chị , dùng hết sức mà hét lên , bao nhiêu oán hận đều nói ra

"Chị đừng mơ tưởng đến việc đó . Dù tôi có chết cũng không bao giờ tin chị ! Đối với loại người máu lạnh , bỉ ổi , còn tệ hơn cầm thú như chị thì Park Hyomin tôi , dù có chết cũng bao giờ tin chị. Tôi cũng là con người , cũng có lòng tự trọng , chị không cần đứa bé ấy cũng được , hà cớ chi phải giết nó ?"  

Eunjung mặt vẫn lạnh , tai vẫn nghe , mắt vẫn thấy những hành động , sự căm phẫn cùng những giọt nước mắt của cô , tuy rằng trong lòng có một cỗ khó chịu dâng lên nhưng chị vẫn bình thản nói

"Dù thế nào , trên đời này em...chỉ có thể yêu tôi ! Park Hyomin em cuối cùng cũng chỉ là món đồ của tôi."

....

   • [Cự Tuyệt] •

Eunjung lạnh nhạt nói : "Em là gì mà dám chống đối tôi ? "

Hyomin không chút sợ sệt , lười biếng trả lời

"Tôi cũng là con người , không phải loài súc sinh tùy tiện để cho chị hạ nhục !"  

Eunjung cười nhạt "Em nợ tôi rất nhiều , bao nhiêu đó dù cho có làm cả đời em cũng không thể trả hết !? Tôi là chủ của em , em sao dám chống đối ?"   

Hyomin tức giận trả lời , trên môi nở nụ cười khinh miệt "Tôi nợ chị ? Vậy còn chị ? Chị nợ tôi đứa con , nợ tôi đôi mắt , nợ tôi cuộc sống tự do , nợ tôi cả một đời con gái ! Vậy chị nghĩ cả đời này chị có thể trả đủ sao ?"...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro