11. Gặp gỡ người bạn mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi trưa , chị có hẹn với một đối tác làm ăn . Soyeon và Eunjung vừa đến đã thấy người đàn ông trung niên ngồi bên cửa sổ sát đất trong quán Cafe Violet .

* Từ khúc này sẽ giao tiếp bằng tiếng Pháp.

- Mrs. Emma, rất vui khi được gặp cô ! - Người đàn ông trung niên kia đứng dậy , niềm nở bắt tay chị. Ông là giám đốc của công ty đá quý MBK . Đó cũng là công ty của Eunjung bên Pháp. ( tên nước ngoài của Eunjung là Emma )

- Xin chào ! - Eunjung gật đầu rồi ngồi xuống.

- Đã rất lâu rồi , tôi không được gặp cô . Công ty của cô càng ngày càng phát triển . Thực là một nhân tài hiếm có.

- Quá khen . Chuyện tôi nhờ chú , chắc đã làm xong ?

- Phải , đây là toàn bộ giấy tờ , cổ phần và tiền bạc mà tôi đã làm giúp cô. Tổng cộng là hơn 100.000 đôla và 30% cổ phần của tập đoàn "MBK" , người đứng tên là...

- Được rồi , cảm ơn chú ! - Eunjung cắt ngang lời của ông . Đưa tay cầm lấy xấp hồ sơ.

- Đã vất vả cho chú.

- Không có gì...haha... - Ông bật cười vui vẻ.

Chị đưa xấp hồ sơ cho Soyeon cất giữ , rồi ngồi nói chuyện phiếm với Mark. Đột nhiên , Eunjung đứng bật lên .

- Eunjung , chuyện gì vậy? - Soyeon thắc mắc hỏi. Chị cũng không trả lời , vội vàng chạy ra ngoài.

- Junggie...

- Cô ấy sao vậy ? - Mark ngỡ ngàng . Lúc nãy đang nói chuyện cùng ông, chị nhìn ra cửa sổ rồi đứng bật dậy bỏ đi.

- Mark , rất xin lỗi . Lần sau chúng ta sẽ nói chuyện tiếp nhé ! - Soyeon đứng lên cúi chào rồi đuổi theo Eunjung .

Tại thủ đô Paris , rất nhiều người qua lại . Eunjung chạy vào đám đông , nhìn xung quanh , như đang tìm kiếm ai đó. Lúc nãy chị đã vô tình nhìn thấy một dáng người rất giống Hyomin nên mới vội đuổi theo...

- Tiểu thư , ở đây rất đông . Em phải nắm chặt tay unnie đó. - Qri căn dặn.

- Em biết rồi. - Hyomin gật đầu . Cô đã năn nỉ Yuri rất lâu cô ấy mới cho phép cô ra ngoài chơi. Đi xung quanh cảm nhận không khí vui vẻ tấp nập như vậy tốt hơn là không gian yên tĩnh. Chợt , một đám người ùa tới , khiến cô bị đẩy ra xa , buông mất bàn tay Qri. Hyomin giật mình , cô vội vàng gọi tên Qri.

- Qri....Qri unnie...

Cô sợ hãi , đứng run rẩy giữa đám người qua lại , cô không thấy đường , lỡ như...

- Qri....unnie ở đâu.... - Tiếng người ồn ào lấn át tiếng gọi của cô , đột nhiên dòng người chen lấn đẩy cô ngược về phía sau. Hyomin loạng choạng đứng không vững , bỗng có một cánh tay đỡ lấy cô , nắm lấy tay cô kéo ra khỏi đám người kia .

Hyomin thở dốc , người này có mùi hương rất quen thuộc , là mùi Lily....Ham Eunjung !?? Cô giật mình khi nghĩ về cái tên ấy , vội rút tay lại cô nhíu mày hỏi.

- Là ai vậy ?

Eunjung lặng người , là cô , cuối cùng chị cũng đã tìm được cô . Lúc này , chị rất muốn ôm chặt cô, nhưng nếu làm vậy , cô lại sẽ chạy trốn chị. Chị hít một hơi mạnh , thay đổi cả giọng nói.

- Cô không sao chứ ?

- Tôi...không sao...cảm ơn cô !

- Cô không thấy đường tại sao lại dám đi một mình ?

Nhận ra giọng nói không phải là Eunjung , cô mới thở phào an tâm .

- Tôi có đi cùng bạn , nhưng bị lạc. Cô là người Hàn sao ?

- Phải , tôi ở Hàn Quốc ! Tôi đưa cô đến ghế đá gần đây chờ bạn nhé.

- Được...cảm ơn cô.

Eunjung đỡ cô đi đến ghế đá gần đó. Sắc mặt cô đã tốt hơn trước , chỉ có điều...sao cô lại ốm hơn trước ??

- Tôi có thể biết tên cô ?

- Tôi là Eun... - chị chợt ngưng lại , không nên để cho cô biết , trầm mặc một hồi chị mới nói tiếp.

- Cứ gọi tôi là Emma.

- Tôi là Hyomin. - Cô dịu dàng nói.

- Tôi có thể biết nhà cô không ?

- Tôi ở phố Rivoli. Còn cô?

- Tiểu Thư... - Tiếng gọi của Qri chợt vang lên . Chị đứng dậy , vội rời đi. Hyomin không thấy chị trả lời liền hỏi.

- Emma....cô còn ở đó không ?

- Tiểu thư , em không sao chứ ?? - Qri chạy lại nắm lấy tay cô lo lắng hỏi.

- Unnie xin lỗi....

- Em không sao , unnie đừng lo . Lúc nãy cũng may có người giúp em ! - Hyomin nắm lấy tay Qri , dịu dàng nói.

- Chúng ta về nhà thôi ! - Cô đỡ Hyomin đứng lên , chầm chậm bước đi. Eunjung đứng gần đó, ánh mắt nhìn chăm chú vào bóng lưng người phụ nữ kia . Cơn đau lại phát ra . Dáng người Hyomin rất nhỏ bé , và cũng yếu mềm như bao người phụ nữ khác . Cặp đồng tử đen láy nhìn cô dần biến mất trong đám đông , giờ chị làm sao có thể nói chuyện với cô với tư cách là Ham Eunjung?? Từ trong sâu thẳm tâm can chị , từng cơn đau thắt hiện rõ , giày xéo trái tim chị . Khi nhìn dáng người kia, chị chỉ muốn ôm thật chặt vào lòng để che chở cô....

Eunjung quay đi , khóe mắt chị cay cay , hít mạnh một cái để kìm nén cảm xúc , chị bước dọc trên đoạn đường nhộn nhịp người qua lại... Nỗi đau này đến lúc nào sẽ chấm dứt.

--- ------ ---

- Cậu bỏ đi đâu vậy ? - Soyeon ngồi trong phòng chờ chị đã lâu.

Eunjung nằm xuống giừơng , đưa tay xoa xoa mi tâm . Âm thanh buồn rười rượi vang lên.

- Tôi đã gặp cô ấy...

- Hyomin !?

- Phải !

Soyeon im lặng , cô biết lúc này không nên hỏi thêm . Chỉ im lặng...

--- ------ ---

Hyomin sau khi về nhà , liền đi vào phòng nằm nghỉ . Cô suy nghĩ về người phụ nữ lạ tên là Emma , trên người cô ta cũng tỏa ra mùi hương Lily giống Eunjung... Cô thở dài , chắc do cô suy nghĩ quá nhiều thôi , chị không thể tìm được cô dễ dàng như vậy...

*Cốc cốc*

Từ bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa . Cô ngồi dài lên tiếng.

- Vào đi !

- Minnie , là chị ! - Yuri đi vào phòng , vui vẻ nói.

- Có chuyện gì sao ?

- Hôm nay ra ngoài chơi có vui không ?- cô ngồi xuống bên giường , vuốt nhẹ mái tóc Hyomin . Ôn nhu nói.

- Rất vui ạ. Phải rồi, hôm nay em có gặp một người . Cô ấy cũng là người Hàn.

- Là ai vậy ?

- Cô ấy tên là Emma ! - Cô nhàn nhã trả lời. Cô không muốn giấu Yuri chuyện gì , vì dù sao cô kết bằng hữu cũng không phải là chuyện xấu.

Cái tên ấy Yuri rất quen , hình như đã nghe ở đâu đó rồi , cô điềm đạm hỏi.

- Tại sao em lại biết cô ta ?

- Cô ấy đã giúp em. Có chuyện gì sao ?

- À...không có gì . Em quen được bạn ở đây cũng tốt.

- Ừm !

- Em nghỉ đi , chị ra ngoài. - Yuri xoa đầu cô , Hyomin gật đầu...

Cảnh hoàng hôn ở Paris rất đẹp , hệt như một bức tranh vẽ. Eunjung đứng ở ban công ngoài hiên trước. Chị lặng người ngắm nhìn xung quanh . Khiến chị nhớ lại lúc trước cô cũng đã đứng ở đây chờ chị , và cũng là dáng vẻ cô đơn. Soyeon đứng đằng sau nhìn chị , bóng lưng rộng kia nhìn rất cô đơn. Nếu một người chỉ cần nhìn bóng lưng cũng thấy được sự cô đơn thì tâm hồn người đó còn hiu quạnh thế nào ? Có lẽ cô cần phải giúp Eunjung.....

--- ------ -----

Soyeon lái xe đến ngôi biệt thự đường Rivoli . Cô bấm chuông cửa , cũng là giọng nói già nua vang lên.

- Là ai vậy ạ ?

- Tôi là bạn của Yuri! - cô điềm đạm trả lời.

- Tiểu thư đã đi vắng rồi ạ !

- Vậy tôi ó thể vào nhà chờ cô ấy không ? Tôi có chuyện rất quan trọng !

Im lặng một lúc , bà lại lên tiếng.

- Vâng !

Cánh cửa sắt cao tự động mở ra , cô thong thả lái xe vào nhà . Quản gia đã đứng trước cửa chào cô.

- Mời cô vào nhà !

Soyeon gật đầu vui vẻ đi vào, ngồi xuống ghế sofa ở phòng khách. Cô nhìn những căn phòng trên tầng một , thực muốn biết đâu là phòng của Hyomin. Đột nhiên một cánh cửa mở ra , cô gái nhỏ bé bước thật chậm đi ra ngoài , trên tay cầm một cây gậy gắn hai quả chuông nhỏ kêu leng keng rất vui tai , cô mò mẫm xung quanh đi tìm đường bước xuống dưới. Soyeon đứng dậy . Là Hyomin ....chỉ có điều người nàng cần gặp không phải cô mà là Qri.

- Hyomin...- Soyeon lên tiếng gọi Hyomin . Cô ngớ người một chút rồi trả lời.

- So.....Yeon !?

Nhìn biểu hiện lo lắng và sợ hãi trên khuôn mặt cô , Soyeon liền nói.

- Eunjung không có ở đây !

Hyomin giật mình , cô ấy biết cô đang nghĩ gì sao ?

- Tại sao chị lại ở đây ?

- Chị đi công tác , phải rồi , em định sẽ đứng đây nói chuyện với chị sao ?

- À...không.....chị ngồi đi ! - Cô lắc đầu , bước từng bước xuống cầu thang , Soyeon bật cười , ngồi xuống ghế sofa , lại mở miệng nói.

- Qri unnie đâu ?

- Chị ấy đi mua ít đồ.

- Phải rồi....em cho tôi số điện thoại của chị ấy nhé !

- Chị...cần gì sao ? Không lẽ...

- Ấy , đừng hiểu lầm , tôi chỉ kiếm chị ấy chút chuyện thôi. - cô vội nói , Hyomin chỉ gật đầu cho qua rồi đọc số điện thoại cho cô , Hyomin tự hỏi không lẽ Soyeon để ý Qri...

- Hyomin.

- Chuyện gì ?

- Em...còn giận Eunjung sao ?

Cô im lặng , giận chị !? Cô chưa từng giận Eunjung , cô đối với chị là hận , sự căm hận ấy hằng đêm như giày xéo tâm tư cô . Mỗi lần nhắm mắt hình ảnh đứa bé đáng thương kia lại hiện ra , cái ngày tồi tệ ấy như một bóng ma ám ảnh , đeo bám lấy cô . Hyomin cười nhẹ.

- Em chưa từng giận chị ta , đối với chị ta em...chỉ một chữ hận ! Cả đời này cũng không thể tha thứ được !

- Thời gian đã quá lâu để cho Eunjung sửa sai . Một năm qua cô ấy luôn đi tìm em , tự dằn vặt bản thân . Cô ấy yêu em , nhưng chỉ là nhất thời không nhận ra thôi ! Em hãy cho cô ấy một cơ hội...

- Không...em không thể ! Nếu như chị là em chị có thể tha thứ cho kẻ đã giết chết đứa con mà chị yêu thương ? - Cô không thể quên được chuyện mà chị đã làm với cô . Tội lỗi ấy sao có thể dễ dàng tha thứ ? Cô muốn chị cả đời này phải tự dằn vặt bản thân , thấu hiểu được cảm giác đau đớn mà cô đã gánh chịu...

- Hyomin , là con người ai cũng có lúc lầm lỗi , hai người yêu nhau thì thời gian còn rất dài để tạo dựng một gia đình , nếu em còn yêu cô ấy sao phải làm khổ cả hai ? Hyomin , em...

- Đừng nói nữa! Chị làm sao có thể hiểu được cảm giác của em , đó là đứa con đầu lòng...là đứa bé mà em luôn ấp ủ hi vọng để khiến Eunjung sẽ càng yêu thương em . Nhưng tại sao ? Tại sao lại lừa dối em ? Nỗi đau ấy...người ngòai như chị có thể hiểu được sao ?? - Hyomin cắt ngang lời Soyeon , cô hét lên , nước mắt lại tuôn ra , nỗi đau một năm trước lại hiện lên . Cô đau khổ òa khóc.

- Chị có hiểu được cảm giác khi một người mẹ không thể bảo vệ đứa con của mình như thế nào không ? Em đã phải đau khổ dằn vặt như thế nào trong một năm qua ? Là Ham Eunjung ...chính chị ta đã khiến em như bây giờ. - Cô chợt run rẩy hét lên .

- Hyomin...bình tĩnh lại . Chị chỉ là...- Soyeon đứng lên , ngăn cô lại.

- Đủ rồi , đừng nói nữa...Tránh...tránh xa tôi ra...TRÁNH RAAAA ! - Cô khụy xuống , ngồi co mình ôm lấy đầu khóc nức nở. Soyeon nhíu mày , chính cô đã khơi lại nỗi đau cho Hyomin , đưa tay định vỗ về cô ấy thì một giọng nói lạ vang lên.

- Minnie...- Đột nhiên Yuri trở về nhìn thấy cảnh tượng trước mắt , cô tức giận bước đến ôm chặt lấy Hyomin, cố gắng trấn an.

- Minnie...bình tĩnh lại...đừng sợ. Có chị ở đây ! Bình tĩnh lại !

Hyomin như một đứa trẻ ôm chặt lấy Yuri mà khóc , cô rất sợ nhắc lại chuyện ngày trước , nỗi sợ hãi đến đau khổ kia như muốn xé toạc trái tim cô .

Soyeon im lặng đứng nhìn Hyomin , cô đã đoán sai , một năm không phải là khoảng thời gian dài để Hyomin quên đi nỗi đau ấy !

- Tiểu thư ? Xảy ra chuyện gì vậy ? - Đúng lúc Qri trở về nhà , cô vội chạy đến bên Hyomin.

- Phiền chị đưa Minnie vào phòng. - Yuri buông cô ra , đưa cho Qri dìu lên phòng . Cô đứng lên, trừng mắt nhìn Soyeon.

- Cô đến đây làm gì ?

- Tôi đến gặp cô ấy ! - Soyeon lạnh lùng ttrả lời .

- Ham Eunjung cũng đang ở Pháp ?!

- Không ! Chỉ có tôi ở đây ! - Soyeon phủ nhận , nếu để cho Yuri biết sẽ xảy ra chuyện không hay , dù sao thì cô đến đây cũng đã là một sai lầm lớn.

- Cô đang nói dối. - Yuri nhíu mày .

- Cô muốn tin hay không thì tùy ! Tôi về đây ! - Soyeon quay mặt bỏ đi . Vừa bước đến cửa Yuri chợt lên tiếng. Cặp mắt u ám nhìn chằm chằm Soyeon như muốn ăn tươi nuốt sống , thanh âm trầm thấp vang lên.

- Tôi cảnh cáo cô , đừng hòng nghĩ đến việc sẽ đưa Hyominie đi !

Soyeon dừng chân , quay mặt nhìn Yuri , mày đẹp nhíu lại , khẽ nhếch miệng.

- Cô có quyền cấm tôi ? Kwon Yuri...cô không thể đấu lại Eunjung .

- Cô nghĩ , cô ấy sẽ quay về với cô ta ?

- Có thể ! - Soyeon nhún vai , hời hợt cất tiếng.

- Cô cứ chờ thử xem.

Nói xong liền quay đi , thong thả bước ra ngoài , bàn tay đưa lên vẫy vẫy như cố ý thách thức Yuri. Yuri tức giận. Bàn tay siết chặt hình quả đấm.

***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro