Chương 26: " EM YÊU CHỊ "

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trở về phòng, chị nhẹ nhàng đặt cô lên giường, còn cởi giày giúp cô để cô có thể thoải mái nằm nghỉ ngơi.

Vừa nãy bị L lắc quá mạnh làm cho cô có chút choáng váng, tuy giờ đã đỡ hơn nhưng cô vẫn cảm thấy mệt mỏi. Sự chu đáo của chị khiến lòng cô thêm ấm áp, cô thỏa mãn nửa nằm trên giường nghỉ ngơi.

Hahm Eunjung cũng không hề cởi giày ngồi lên giường giống như mọi ngày mà chỉ buồn phiền ngồi bên mép giường.

Nhìn chị mặt nhăn mày nhíu, cô liền biết chị bị ảnh hưởng bởi lời nói của L. Cô không vội mở lời, cô tin rằng chị sẽ không nhịn được mà mở miệng hỏi mình. Vì thế, cô nhắm mắt lại bắt đầu nghỉ ngơi.

Nghĩ mãi cũng không hiểu được lời nói của người xấu hung ác lúc nãy, chị phiền não quay đầu nhìn cô, lúc thấy cô đã nhắm mắt nghỉ ngơi, chị đành nhịn xuống. Chị cởi giày, ngồi lên giường đối diện với cô.

Chị ngây ngốc ngắm nhìn ngũ quan tinh tế của cô. Khuôn mặt búp bê giống như quả táo đỏ mọng luôn khiến cho chị không kìm được muốn hôn nhẹ. Đôi lông mày lá liễu, đen nhánh càng tô điểm cho gương mặt tinh xảo. Đôi mắt nhắm chặt, hàng lông mi dày, cong vút thỉnh thoảng lại khẽ run nhẹ kết hợp với chiếc mũi nhỏ xinh cùng cái miệng anh đào nhỏ nhắn, cô đúng là một kiệt tác nghệ thuật tinh tế.

Si mê nhìn cô, tâm trí chị không biết đã bay đến tận phương nào rồi, hoàn toàn quên đi mình đang phiền muộn vấn đề gì.

Bị chị nhìn chằm chằm như vậy làm cho cô hơi mất tự nhiên. Cô bất đắc dĩ mở mắt ra, đôi con ngươi đen láy ngập ý cười nhìn dáng vẻ thất thần của chị, sau đó dứt khoát ngồi dậy, quỳ gối ngồi trên giường. Cô vươn tay nhéo hai má chị để chị hồi thần.

"JiJi..." Nhẹ nhàng kéo tay cô xuống, nắm chặt trong tay mình, chị khó hiểu nhìn cô.

"Có thắc mắc gì chị cứ hỏi đi." Tuy chị đã hiểu được tình cảm cô đối với chị nhưng có một vài chuyện chị vẫn chẳng hề biết. Lúc trước là do cô hiểu rõ điều này nên trước khi kết hôn mới tự bỏ tiền túi của mình ra giúp ba trả hết nợ cho nhà họ Hahm. Mặc dù người ngoài không biết tình huống cụ thể, bọn họ cũng chưa từng nghĩ đến sẽ có người nói chuyện này với chị nên mới không nói cho chị biết sự thật. Không ngờ, chỉ vì một người cố chấp mà cô bắt buộc phải giải thích rõ về cuộc hôn nhân của hai người cho chị.

"Có thật là vì cha chị cho nhà em vay tiền nên em mới kết hôn với chị không?" Chị cứ nghĩ rằng vì cô thích chị nên mới đồng ý ở cũng một chỗ với chị.

Cô khẽ gật đầu.

"Ban đầu đúng là như thế." Cô trả lời rất thành thật, cô không muốn giấu diếm chị bất cứ chuyện gì.

Vừa nghe cô nói như vậy, chị suýt chút nữa thì khóc lên.

"Vậy không phải JiJi thật sự thích chị sao?"

... ...

Câu hỏi của chị khiến mặt cô hơi biến sắc, cô nhìn chị, nói: "Chị nhìn vào mắt em đi, chị thấy em vì tiền mới thích chị sao?"

Chị nghiêm túc nhìn vào mắt cô, trong đôi mắt to trong veo đó không thấy một tia vẩn đục.

Chị vô thức lắc đầu: "Chị không..." Thế nhưng, tại sao vừa rồi người kia lại nói như thế?

Rút tay ra khỏi tay chị, cô giữ chặt lấy mặt chị, nhìn sâu vào mắt chị, cô nghiêm mặt nói: "Em chỉ nói với chị một lần duy nhất, về sau nếu có người nói như thế với chị thì em sẽ không giải thích lại nữa. Đến lúc đó, nếu chị nghi ngờ và hỏi em lần nữa thì em sẽ rời khỏi nhà họ Hahm, mãi mãi chẳng quay về, chị hiểu không?"

Có lẽ chị sẽ chẳng thể hiểu hết được lời cô nói nhưng chỉ cần chị biết, cô là thật sự thích chị mới đồng ý kết hôn với chị chứ không phải vì tiền bạc gì hết.

Gật gật đầu, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô, chị cũng ngồi thẳng sống lưng giống như một đứa bé đang nghe dạy bảo, ngoan ngoãn ngồi thẳng, chẳng dám lộn xộn.

Thực ra, cũng giống như Jiyeon đã nghĩ, chị không hề hiểu cô đang nói cái gì, chỉ nhớ kỹ một điểm quan trọng trong lời nói của cô, còn lại chị chẳng hề để tâm. Mà trọng điểm là, nếu về sau chị nghi ngờ cô thì cô sẽ rời khỏi chị mãi mãi. Cho nên, trong lòng chị thầm hạ quyết tâm, chị nhất định phải nhớ kỹ từng lời nói của cô, chị sẽ không vì người khác nói vài câu mà nghi ngờ cô nữa.

"Ở Đại Lục, ba em có đầu tư vào một nhà xưởng, ngay từ đầu em đã không đồng ý chuyện ông đầu tư toàn bộ tiền bạc vào đó..." Cô bắt đầu kể cho chị những chuyện phát sinh trước khi hai người kết hôn.

"Ông không nghe lời khuyên của em, đem tất cả tiền bạc đầu tư vào nhà xưởng ở đại lục. Qua một trận bão, nhà xưởng bị phá hủy, tất cả tiền đều biến thành bọt nước, nhà em nợ nần rất nhiều. Thực ra, bình thường dựa vào kinh tế nhà em mà nói thì lần đầu tư này cũng không ảnh hưởng gì nhiều. Nhưng vì ba em quá cố chấp mới dẫn đến tình cảnh thiếu nợ trầm trọng. Công ty của nhà em có thể tuyên bố phá sản bất cứ lúc nào, nhân viên trong công ty cũng sắp lâm vào cảnh thất nghiệp..." Cô biết, chị sẽ không hiểu được những lời này nhưng cô vẫn muốn kể cho chị nghe.

Tuy Hahm Eunjung nghe không hiểu nhưng chị vẫn rất nghiêm túc nghe cô nói, cũng cố gắng ghi nhớ từng lời của cô. Chị hoàn toàn không vì khó hiểu mà cắt ngang lời cô.

"Lúc ấy, cha chị đã ngỏ lời muốn kết thông gia với ba em, điều kiện là ông ấy đồng ý viện trợ cho nhà em vô điều kiện. Cha chị còn thêm một điều kiện, mà điều kiện đó mới chính là điểm mấu chốt để ba em đồng ý chuyện này." Nói đến đây, cô dừng lại nhìn chị, phát hiện chị đang cau mày, vẻ mặt phiền não giống như cô nói quá nhiều làm cho chị không nhớ hết được.

Mỉm cười, cô vuốt nhẹ mặt chị, tiếp tục nói: "Điều kiện đó là, em có thể chọn một trong bốn người chị gái của chị để kết hôn, cho dù em có chọn ại thì cha chị vẫn sẽ giúp nhà em."

"A?" Nghe đến đây, chị như nghĩ ra điều gì đó nhưng vẫn còn khá mơ hồ, cho nên chị chỉ biết mờ mịt nhìn cô.

Cô dĩ nhiên biết chị không hiểu song vẫn không có ý định dừng lại giải thích.

"Lần đầu tiên nhìn thấy chị, em đã quyết định, em muốn gả cho chị. Vì thế...." Cô để ý lúc chị nghe cô nói cô đồng ý gả cho chị ngay từ lần gặp đầu tiên, hai mắt chị liền phát sáng, vẻ mặt vô cùng hưng phấn.

"Em tự bỏ tiền túi của mình ra trả nợ, còn trả thêm lãi cho cha chị nữa." Dứt lời, cô cũng không định nói sâu thêm nữa. Trọng điểm của hai người là lý do vì sao cô lại đến nhà họ Hahm và sự thật về cuộc hôn nhân của bọn họ, cô đều nói ra hết.

Chỉ một lúc mà phải tiếp thu quá nhiều khiến chị có chút không phản ứng kịp. Chị có chỗ hiểu có chỗ không.

"Chị đã hiểu chưa?" Ngón tay thon dài lưu luyến vuốt ve mặt chị, cô nhẹ giọng hỏi.

Lắc đầu, chị hoàn toàn không hiểu. Đầu óc chị vốn đã có vấn đề, giờ lại càng rối tung rối mù.

Cô ngẩng đầu hôn nhẹ lên môi chị rồi bắt đầu nói tỉ mỉ cho chị hiểu.

"Lần trước em để chị tự suy nghĩ xem em có thích chị không, lần này em sẽ tự mình nói cho chị nghe." Giữ mặt chị, cô bắt chị nhìn thẳng mình.

"Em thích chị, thậm chí là yêu chị. Cũng bởi vì chị mà em mới đồng ý đám cưới này. Không phải vì tiền bạc, cũng chẳng phải vì những thứ khác, chỉ đơn giản vì em yêu chị thôi."

JiJi nói...Cô yêu chị....

Lời tỏ tình của Park Jiyeon dọa chị đến choáng váng, lại càng không kịp phản ứng.

Cô im lặng cho chị thời gian tiêu hóa hết lời cô nói, từ từ đợi chị hiểu ra.

Đột nhiên, chị kích động ôm chặt lấy cô, vui mừng hô to: "JiJi yêu mình, JiJi yêu mình."

Bật cười, cô ôm lấy eo chị: "Đúng vậy, em yêu chị."

Buông cô ra, chị chân không nhảy xuống giường, bắt đầu hoa tay múa chân chạy quanh phòng, vô cùng vui vẻ.

Ngồi ở trên giường, cô tươi cười nhìn dáng vẻ vui sướng của chị, không hề nói một lời. Nhìn chị vui vẻ, cô cũng cảm thấy vui lây.

"JiJi yêu mình." Chỉ ở trong phòng, chị vẫn chưa thỏa mãn, còn muốn chạy ra bên ngoài la to, dọa cho Park Jiyeon sợ đến mức vội ngăn chị lại.

"Jung Jung, không cho phép ra ngoài." Đùa à, nếu để cho chị chạy ra bên ngoài kêu la thì sau này cô đâu còn mặt mũi gặp ai nữa.

Tuy tay đã đặt lên nắm đấm cửa nhưng chị vẫn ngoan ngoãn dừng lại, rồi khó hiểu nhìn về phía cô.

"Vì sao vậy?" Chị thật sự rất vui, chỉ muốn khoe cho cả thế giới này biết thôi.

Cô vỗ vỗ giường, nói: "Qua đây ngủ cùng với em đi, em mệt mỏi quá."

Hiện tại, cô có không muốn ngủ thì vẫn phải ngủ một lúc, nếu không thì chắc chắn chị sẽ xông ra ngoài mất.

Hết nhìn giường rồi lại nhìn cửa, cuối cùng chị đành thả tay ra rồi đi đến bên giường.

Nhìn hành động của chị, Park Jiyeon liền khẽ thở phào, sau đó cô lập tức rúc vào lòng chị, thoải mái nhắm mắt ngủ.

*********************

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro