Chap 54

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rõ ràng canh cá vừa thơm vừa nồng, sườn được chặt cẩn thận vừa miệng tiểu thư, rau chân vịt được băm nhỏ trộn với thịt hoàn toàn không có mùi. Tại sao lại thành ra thế này?

Dì Choi tay run lên, món ăn vừa vào miệng bà cũng đã hiểu thủ nghệ Hamh eunjung so với bà tốt hơn bao nhiêu lần. Vậy mà còn bị Park Đại tiểu thư hạch sách thành như vậy, tất cả bất mãn toàn bộ đều tan thành mây khói.

“Được rồi, Ji Yeon, những thứ này đều rất tốt cho thai nhi, con không cần khó tính như vậy?”

“Con nào có khó tính?” Tiểu thư mất hứng, bỏ đũa xuống không chịu ăn.

Ngay cả người yêu thương con gái như Park phu nhân sắc mặt cũng có chút khó coi.

“Là anh không tốt, lần sau anh nhất định chú ý.” Đứa con rể bà vẫn bất mãn còn cười đến dịu dàng, gắp một miếng sườn chua ngọt: “Em nếm thử một chút đi, anh đã làm rất lâu, vị cũng vừa, em sẽ thích cho mà xem.”

“Hừ!”

Hamh eunjung ôn tồn dụ dỗ đến lúc chân mày tiểu thư dãn ra, bất đắc dĩ cầm đũa lên tiếp tục ăn, vị chua chua ngọt ngọt thật ngon làm cho mặt mày cô hớn hở.

Quả thật Park phu nhân xem thế là đủ rồi.

Lúc đầu mang thai, Park Ji Yeon phản ứng rất kịch liệt, tính tình thay đổi lớn, hơn nữa khẩu vị càng tinh quái hơn, tùy hứng không thể chịu nổi.

Cho nên thường vào lúc đêm khuya, bọn họ sẽ nghe thấy tiếng mở cửa của Eunjung chạy ra ngoài, bởi vì Đại tiểu thư đột nhiên muốn ăn cái gì đó rồi sai bảo ông chồng yêu quý của mình ra ngoài mua. Mà điều quan trọng nhất là Đại tiểu thư cố ý muốn ăn những thứ mà trong nhà không có, mà còn tùy hứng không muốn người khác làm, phải đích thân Eunjung làm. Tính tình cổ quái đến khiến người khác phát điên.

Mỗi ngày đều đổi mới, thức ăn vô cùng đa dạng và phong phú, suốt một tháng không lặp lại món nào. Sách nấu ăn trong nhà chất thành ngọn núi. Bao nhiêu tinh hoa của thế giới tụ tập ở đây, mà nhiều hơn nữa là các món ăn từ trên mạng được in ra, đầy đủ các món tủ. Đúng là chuyên nghiệp.

Park phu nhân cũng chú ý tới Eunjung mỗi đêm khuya đều ở thư phòng mà bận rộn, trên bàn chất đầy văn kiện. Mà trợ lý Hyomin phái tới cũng đã có thói quen làm việc đêm khuya còn ngày ngủ bù, thời gian làm việc và nghỉ ngơi điên đảo.

Vừa đến lớp, vừa công việc, lại còn phải phục vụ cô vợ ngang ngược. Chỉ trong một tháng ngắn ngủi, Hamh eunjung gầy đi trông thấy, nhìn tới đứa con thì béo trắng như châu ngọc, khuôn mặt sáng ngời xinh đẹp. Park phu nhân trước khi lên đường cùng dì Choi về Hàn Quốc không tự chủ nói với Eunjung một câu thật thâm tình: “Thật vất vả cho con rồi.”

Ai ngờ người kia còn cười đến rực rỡ, dịu dàng nhìn vợ mình mặt lại càng sáng hơn, còn nhìn cái bụng đã hơi nổi lên, thỏa mãn không tưởng tượng được: “Không khổ cực, con rất vui vẻ.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro