KẾT THÚC NĂM NHẤT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về cơ bản thì đó là cuộc sống của bạn sau 1 năm ở Hogwarts. Bạn dành phần lớn những đêm để ngủ cùng Hermione, đôi khi là với Harry. Bạn cũng thường xuyên tranh cãi và ẩu đả với Slytherin, đặc biệt là mối quan hệ giữa bạn và Draco đã tệ đi rất nhiều. Ngạc nhiên là Draco và bạn chẳng bao giờ thực sự đánh nhau, hầu hết chỉ là những cái lườm nguýt, hích vai nhau mà chỉ hai bạn biết. Các slytherin khác, vâng, bạn đã ẩu đả với họ khá nhiều. Khi cánh tay của bạn đã được chữa lành, bạn đã không cần nhiều thời gian để làm quen với cách sử dụng nó một lần nữa, như trong ngày đầu tiên được tháo băng tay, bạn đã đấm vào một cậu bé slytherin khi cậu ta chế giễu sự xuất hiện của bạn trên hành lang. Đặc biệt là bạn và Malfoy, các bạn luôn được tách nhau ra, vì vậy các bạn không thể cãi nhau thêm nữa.

"Trò và Malfoy cãi nhau rất nhiều, ta có thể nhận thấy, "Snape nói, ngồi ở bàn giáo viên, phân loại giấy tờ, còn bạn ngồi dưới bàn của mình cũng sắp xếp giấy tờ của mình. Đó là buổi cấm túc đầu tiên của bạn.

"Em nghĩ em gây chuyện với tất cả mọi người, chả riêng gì Malfoy đâu thưa thầy."
"Hai slytherin, nhưng tính cách  rất khác nhau. Thú vị."
"Hoặc có lẽ, chính xác là bọn em có tính cách giống nhau. Đó là lý do tại sao bọn em suốt ngày gây gổ. "
Snape dừng lại, quay lại nhìn bạn.
Bạn, nhận thấy chuyển động của thầy, cũng dừng lại và quay sang thầy. Thầy không nói,
nhưng nhướn mày trong một giây, sau đó tiếp tục phân loại giấy tờ.
"Cha mẹ của trò đều là Gryffindors," thầy Snape nói,  

"Em biết."

"Và Potter, anh trai trò đã được đưa vào Gryffindor. Nhưng còn trò...?"
"Chiếc mũ sắp xếp đã nói dối, đó là sai lầm của nó, em chắc chắn vậy."
"Nó không bao giờ sai."
"Rõ ràng là thế. Em lẽ ra nên ở Gryffindor. Thầy thấy đó, em thậm chí toàn làm bạn với Gryffindors . "

"Điều đó không có nghĩa là trò thuộc về Gryffindor. Mũ phân loại hiểu đc những gì trò muốn trong tương lai."
Mục tiêu của mình trong cuộc sống? Bạn đã nhìn vào thầy Snape, nhận thấy rằng dạo này thầy ấy đã nói nhiều bất thường.
"Thì....," bạn nói, "Chà, em hy vọng học xong trung học, sau đó là trường đại học, sau đó em sẽ có một công việc.
"Như?"
"Có thể là một luật sư."
"Trò biết về nghề ấy chứ"
"Đương nhiên là em biết."
"Trò rất giỏi nghiên cứu, ta có thể nhận thấy. "Thầy nói, tằng hắng 1 cái.
"Trò có một mục tiêu trong cuộc sống?"
"Mục tiêu trong cuộc sống?" Bạn nhìn khó hiểu. Thầy gật đầu. Bạn dừng lại, ngẩng đầu lên và suy nghĩ "mục tiêu trong cuộc sống sao?"
Thầy Snape lên tiếng: "phân loại giấy tờ tiếp đi nếu trò không muốn ở đây đến tối."

"Em cho rằng...", bạn bắt đầu, "nó là sự thành công. Mục tiêu của em là hạnh phúc. Em muốn đến một nơi tốt hơn - em muốn được tôn trọng. "

"Và giờ, trò đang ở Slytherin."
"Em vẫn luôn tự hỏi vì sao" Bạn chế giễu.
"Trò rõ ràng là có rất nhiều tham vọng, Potter. Thái độ của trò chứng minh rằng trò sẽ làm bất cứ điều gì để đạt được những thứ trò muốn."
Bạn không nói gì. Thầy Snape đã đúng - có lẽ bạn có các phẩm chất của một Slytherin. Có lẽ, chiếc mũ phân loại đã không sai. Và nó đã không nói dối. Và phần còn lại của buổi cấm túc chỉ còn sự im lặng.
-
Giáng Sinh tới, bạn và Harry vẫn ở Hogwarts. Hermione và Ron trở về nhà, và vì vậy toàn bộ Giáng sinh bạn sẽ dành thời gian với Harry. May mắn thay, hầu hết các Slytherin đều về nhà - đặc biệt là mấy đứa thô lỗ, vì vậy nắm đấm của bạn lại được rảnh rỗi. Vào thời điểm Ron và Hermione trở về, bạn và Harry đã tặng quà cho họ, giống như cách Ron mang cho các bạn 2 chiếc áo len với chữ cái tên của các bạn trên trên đó. Qùa từ bác Molly. 

Xuân đã đến, thầy Snape vẫn đối xử với bạn tồi tệ như cũ. Trong các bài học, thầy liên tục chọn bạn, yêu cầu bạn trả lời các câu hỏi khó, rồi vẫn thường xuyên mắng mỏ, đánh vào sau gáy - luôn là bạn. 

Nhưng qua các buổi cấm túc, thầy nói chuyện với bạn nhiều hơn, và bạn dần cảm thấy có thể tin tưởng thầy. Bạn nhận ra thầy ít nói khi đứng lớp, khi tiếp xúc với các học sinh khác, nhưng trở nên thoải mái hơn trong các buổi cấm túc với bạn. Và mỗi lần thầy nhìn bạn, bạn cảm giác thầy đang tìm kiếm gì đó trong chính con người bạn, nhìn bạn bằng ánh mắt chứa đựng nỗi buồn sâu thẳm, khiến bạn cảm thấy tò mò, nhưng chưa bao giờ dám hỏi. 

Mùa hè đang đến dần, không khí trở nên tươi sáng và nhộn nhịp hơn ở tất cả các ngóc ngách của Hogwart. Vào ngày thứ bảy, một ngày trời đầy nắng, bạn hẹn Cedric Diggory-một người anh ở Hufflepuff ra sân Quitdich, và dạy anh chơi đá bóng. 2 bạn cứ chơi như vậy cho đến khi có vài học sinh Gryffindors, Hufflepuff và Ravenclaw tham gia cùng, phần lớn họ đều là con của Muggles, họ biết rõ cách chơi bóng đá, và nếu ai chưa biết thì bạn sẵn sàng chỉ cho họ. Mấy đứa Slytherins thấy ngứa mắt với cách bạn giao du với học sinh nhà khác, chúng nó cho rằng bạn đang cố tình chống đối lại, và như vậy nên bạn đáng bị ghét. 

Những ngày sau đó, cụ Dumbledore, cô McGonagall và thầy Snape đều quan sát bạn từ văn phòng của họ, đánh giá về sự thay đổi tính cách của bạn. 

Nhưng năm học đầu tiên tại Hogwart của bạn đang dần kết thúc. Và khi kì nghỉ hè đến, bạn và Harry cảm thấy cực kỳ buồn chán, ngồi trên tàu để quay lại sân ga 9 3/4. Ngồi trong toa tàu cùng Ron và Hermione, bạn thở dài mỗi khi nghĩ đến việc phải dành cả mùa hè ở nhà Dursley. 

"Hermione à nhớ đến thăm bọn tớ nhé"

"Đương nhiên, ghi địa chỉ nhà cậu cho tớ đi" 

"Hoặc bọn tớ có thể đến thăm cậu" Harry nói "Hẹn gặp ở nhà Dursley không ổn tí nào cả" 

"Các cậu muốn sang nhà tớ không? Một ngày nào đó trước khi năm học mới bắt đầu?" Ron nói

"Được thôi, chốt thế nhé" Hermione nói bằng giọng phấn khích "Trước khi vào học 1 ngày ta sẽ hẹn ở nhà Ron. Tớ cũng phải gặp để chào hỏi bố mẹ cậu nữa Ron à"

"Tớ sẽ nhớ các cậu lắm"
"Bọn tớ cũng thế" Bạn nói "Những biết gì không tớ sẽ không nhớ bọn Slytherins đấy đâu. Nhất là nó, thằng Malfoy ấy" 

"Sẽ không ai nhớ nó hết" 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro