CHƯƠNG X: C9XC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

10h đêm :

Lộc Hàm đang ngâm mình trong bồn tắm thì nghe tiếng gõ cửa. Cậu lầm bầm phàn nàn vài câu rồi nhanh chóng đứng lên mặc quần áo đi ra mở cửa. Lộc Hàm dựa lưng vào tường đưa mắt nhìn 2 vị soái ca đang đứng phía ngoài. Họ mặc bộ âu phục sang trọng cung kính cúi đầu trước Lộc Hàm:

- Chủ nhân của chúng tôi có nhã ý muốn mời cậu Lộc Hàm đến C9Cx một chuyến. Chẳng hay có làm phiền hay không ?

Lộc Hàm cười lạnh :

- Liệu ta không đi các người có để yên không? Hỏi thừa.

Người đứng đầu bật cười thoải mái ra vẻ rất thú vị :

- Lộc Hàm quả nhiên là người thẳng thắn. Ta tên là Kai. Rất vui được quen biết cậu.

Lộc Hàm vẫn giữ nụ cười 'âm độ' trên môi hỏi lại:

- Bộ tôi có nói sẽ làm quen với anh sao?

Nụ cười tươi trên mặt Kai nhanh chóng đông cứng lại. Lần đầu tiên một soái ca như anh bị bẽ mặt như vậy thế mà tên anh em ở phía sau còn dám che miệng cười trộm cơ đấy. Húng Hắng giọng lấy lại phong độ đã bị Lộc Hàm đá bay lúc nãy, Kai nhắc nhở:

- Vậy chúng ta nên xuất phát thôi.

Lộc Hàm đóng sầm cửa lại không quên nói 1 câu:

- Chờ đi.

Kai ngơ ngẩn nhìn cánh cửa gỗ im lìm mà lòng thầm mắng tên bạn đáng ghét. Sao dám giao vụ này cho anh cơ chứ. Hôm nay chắc chắn ra ngoài quên xem ngày rồi, cư nhiên gặp phải một người đáng sợ. Sau 15' Lộc Hàm lại xuất hiện trước cửa. Mái tóc đã được sấy khô, trên người là bộ đồ màu xám nhạt nhìn thật thanh nhã. Kai âm thầm đưa mắt đánh giá đại mỹ nam phía trước. Gương mặt phấn điêu ngọc mài, đôi mắt nai trong veo sống động, môi mọng đỏ xinh xắn. Thân hình mảnh mai, nhỏ nhắn đáng yêu. Haizz. Cái tên bạn thân sao lại có mắt nhìn người thế không biết nhưng không biết con nai nhỏ này có thể ở bên cạnh hắn ta bao lâu đây. Anh nháy mắt cho tên bên cạnh giơ 3 ngón tay. Tên đó lắc đầu đưa lên 4 ngón. Kai gật đầu hài lòng. Vậy là vụ cá cược cơ bản hoàn thành. Lộc Hàm mất kiên nhẫn hỏi :

- Tôi thấy lão bản của các vị chắc sắp phải phá sản rồi.

Kai trố mắt ra chiều không hiểu. Lộc Hàm nói tiếp:

- Vì phải nuôi những người như các anh đấy.

Kai xám mặt khi hiểu ý tứ của cậu. Anh nén giận nói:

- Xin mời lên xe.

Ba người suốt đoạn đường đi không hề trao đổi cùng nhau. Chỉ có anh chàng Kai cùng tên kia thì thầm bàn tán :

- 3 tuần là cùng. Tôi chắc chắn là như thế đấy.

Tiếng Kai nhỏ hết cỡ nhưng Lộc Hàm vẫn nghe được. Anh chàng kia lập tức phản bác:

- Cậu này rất có khí chất. Tôi nghĩ chủ nhân sẽ hài lòng. Cho cậu ta phá kỷ lục 1 lần đi. Tôi nghĩ là 4 tuần.

Kai sảng khoái :

- Tùy cậu thôi nhưng nói trước, lần này tăng tiền đặt cược lên nhé. 1 triệu (USD). Ok

- Tất nhiên rồi.

Lộc Hàm ở phía sau cười lạnh:

- Đồ thần kinh.

Hai anh chàng kia vẫn đang trong niềm vui của mình nên không nhìn thấy vẻ mặt muốn ăn tươi nuốt sống họ của Lộc Hàm. Kai vẫn nghĩ chàng trai này ngoài việc miệng lưỡi sắc bén thì không có tài cán gì, điều là thứ vô dụng như những người tình trước của Boss.

Khoảng 15' sau họ đã đến trước cửa công ty chứng khoán Thiên Vương. Lộc Hàm nghĩ thầm 'hóa ra đây là một công ty trá hình ư? Không tầm thường chút nào'. Cậu cùng Kai đến tầng thứ 100 của công ty. Nơi đây vô cùng sang trọng và hoa lệ khiến Lộc Hàm có cảm giác bức người. Đồ vật toàn bộ đều là hàng cao cấp nhất, những cây cột chạm khắc tinh tế được mạ vàng nguyên chất. Lộc Hàm thầm tán thưởng chủ nhân nơi này chỉ riêng cách bài trí đã thể hiện được uy nghiêm của người đứng đầu một tổ chức. Dừng trước căn phòng duy nhất trên đây, Kai đưa tay gõ cửa sau đó không chờ đồng ý mà bước thẳng vào lên tiếng:

- Người đã tới rồi .

Lộc Hàm ung dung đi vào nhìn bóng lưng người trong phòng. Anh ta chắc là chủ nhân nơi đây rồi. Cậu hỏi thẳng:

- Xin hỏi anh tìm tôi có chuyện gì ?

Kai xoay người ra ngoài trả lại không gian riêng cho 2 người. Lộc Hàm chăm chú nhìn người đang từ từ xoay lại. Gương mặt kia khiến cậu sững sờ một lúc lâu mới lấy lại được bình tĩnh.

- Tìm tôi có việc gì không ?

Người kia nhún vai cười :

- Không có chuyện gì. Chỉ muốn tìm Lộc Hàm danh chấn thiên hạ hàn huyên một chút thôi.

Lộc Hàm nhìn khuôn mặt đeo mặt nạ kia bĩu môi:

- Nhảm .

Nói xong cậu tự nhiên ngồi vào chiếc ghế đối diện với anh ta nhìn người đối diện với mình. Tuy khuôn mặt đeo mặt nạ không thấy được nhưng nhìn dáng người thì thật là tốt nha mà hình như thấy hơi quen quen thì phải. Nhất thời không nhớ rõ là ai cả. Anh ta mở miệng phá tan sự im lặng chết người:

- Em muốn uống gì?

- Không uống. Tôi không có nhiều thời gian đâu. Làm ơn có chuyện gì nói nhanh lên.

Anh ta mỉm cười thích thú khi nhìn vẻ mất kiên nhẫn của người đẹp 'băng giá' trước mặt:

- Dạo này em có vẻ quan tâm đến C9Cx nhỉ? Còn cho cả Băng Băng và Băng Trinh điều tra nữa. Không phải là đã để ý đến anh rồi chứ? Nếu em nói ra anh rất sẵn lòng đáp ứng làm bạn trai của em đấy.

- Buồn nôn.

Giong điệu này khiến Lộc Hàm liên tưởng đến một người nhưng giọng nói thì hoàn toàn không giống khiến cậu chẳng dám đoán mò. Cậu cười nhạt nói tiếp:

- Tôi chỉ muốn biết xem anh là thần thánh phương nào thôi. Bây giờ đã biết rồi. Vậy không dám làm phiền nữa. Tạm biệt

Lộc Hàm nói xong dợm bước đi liền bị anh ta kéo lại. Cậu khó chịu rút tay ra sẵng giọng:

- Anh còn chuyện gì nữa.

Anh ta nở nụ cười nhẹ nhàng nói:

- Đã đến đây rồi thì nên để anh mời bữa tối thể hiện sự mến khách của C9Cx chứ

Lộc Hàm lập tức cự tuyệt:

- Cám ơn, tôi không có hứng thú nuốt cơm nhà anh. BYE.

Cậu bỏ đi để lại sau lưng một người đang nở nụ cười khổ. Người đẹp đúng là khó lấy lòng nha. Kai bước vào không bỏ qua cơ hội chế giễu:

- Cậu cũng có một ngày thất bại. Đúng là ông trời có mắt mà. Haha.

Anh chàng kia đưa tay gỡ chiếc mặt nạ làm hé lộ gương mặt hoàn mỹ như thiên sứ nhưng trong mắt nhen nhóm mấy ngọn lửa nhìn thẳng vào Kai quát:

- Cho cậu 3 giây để cút ra khỏi đây đó.

Có người không sợ chết vẫn ngồi ở đó 'già mồm':

- Cậu ta hơn hẳn những người lúc trước đấy chứ.

Lập tức một cây súng nhắm ngay trán Kai kèm theo tiếng rống giận:

- Không được phép so sánh cậu ấy cùng đám son phấn kia. Ác quỷ và thiên thần không bao giờ ở cùng một chỗ. Hiểu chưa?

Kai nuốt một ngụm khí lạnh rất biết điều gật đầu liên tục rồi nhanh chóng chuồn ra ngoài để tránh một kiếp đại nạn. Lần đầu tiên anh thấy bạn thân của mình lại nổi giận vì một người nào đó như vậy. Haizz, Đúng là thời thế thay đổi bất ngờ mà.

- Xán Liệt thật sự đã xuất ngoại rồi sao ạ?

Lee SoMan khẽ gật đầu trước câu hỏi của Lộc Hàm. Ông sao không hiểu cậu đang lo lắng chuyện gì chứ. Lộc Hàm cùng Bạch Hiền từ nhỏ đã quấn quýt. Tâm ý của nhau đều tường tận như ban ngày nên chẳng trách khi nghe tin Xán Liệt xuất ngoại khiến Lộc Hàm lo lắng. Khẽ thở dài, ông lên tiếng hỏi:

- Hiền nhi sao dạo này không thấy bén mảng về nhà nhỉ? Nó có ở chỗ con không ?

Lộc Hàm nói dối :

- Có ạ. Cậu ấy đang không vui. Chừng nào cảm thấy tốt hơn sẽ trở về thôi.

Ông bất lực lắc đầu rồi nhắc nhở:

- Thằng bé lớn lên lại chẳng ra làm sao cả. Con dám sát chặt chẽ đừng để nó đến mấy chỗ như quán BAR và vũ trường nhé.

Lộc Hàm gật đầu cho sư phụ yên tâm. Cậu hiểu rõ ông yêu thương con trai như thế nào nhưng vết thương trong lòng Bạch Hiền cần thời gian lành lại. Vì vậy cứ để cậu đến những nơi mình muốn để tìm niềm vui thì có lợi hơn. Giấu những phiền muộn trong lòng, Lộc Hàm lảng sang chuyện khác:

- Dạo gần đây C9Cx liên tục thâu tóm các băng nhóm khác, bành trướng thế lực. Con sợ sẽ ảnh hưởng đến CEO_LEADER.

Lee SoMan một chút cũng không để ý đến còn tươi cười mãn nguyện:

- Con nhận xét gì về C9Cx ?

Lộc Hàm cảm thấy mơ hồ với dụng ý của sư phụ nhưng vẫn thành thật trả lời:

- Theo nguồn tin mà con biết thì chỉ trong vòng 8 ngày đã thâu tóm được những băng đảng lớn như Hắc Đường, Vũ Đường, Bò Cạp Đen...Qủa thật rất đáng sợ. Thủ đoạn tàn bạo, dứt khoát không cho người khác con đường sống. Là một đối thủ không thể xem thường.

Lee SoMan vẫn duy trì nụ cười trên môi hỏi tiếp:

- Con có muốn lập ra một tổ chức chống lại C9Cx không?

Lộc Hàm nhanh chóng lắc đầu:

- Con không có hứng thú.

Ông gật đầu nhìn Lộc Hàm khuyên bảo:

- Con cũng không nên lao vào ân oán giang hồ làm gì. Sư phụ chỉ muốn con có cuộc sống vô ưu vô lo, vui vui vẻ vẻ là tốt rồi.

Lộc Hàm gật đầu sau đó quay về đề tài cũ:

- Vậy sư phụ không lo lắng gì về C9Cx sao ?

Thật sự từ lúc ở C9Cx trở về. Lộc Hàm càng ngày càng cảm thấy có hứng thú với tổ chức này, giống như có động lực nào đó khiến cậu phải quan tâm đến. Có lẽ chính là tên lão bản kia. Lee SoMan mỉm cười trấn an:

- Người nhà, người nhà cả mà. Con không cần lo lắng làm gì. Sư huynh con đang cố gắng lập ra một tổ chức ngang bằng với CEO-LEADER .

Lộc Hàm lúc này mới vỡ lẽ hiểu ra cái tên hỗn đản kia chính là vị sư huynh của mình cũng là Ngô Thế Huân cao cao tại thượng đáng ghét. Dám đem cậu ra đùa bỡn. Đem những bực tức trong lòng giấu xuống, Lộc Hàm nhận xét:

- Con hiểu. Sau này nếu sát nhập C9Cx vào CEO –LEADER thì sẽ không có một thế lực nào ảnh hưởng đến chúng ta nữa.

Lee SoMan hài lòng với trí thông minh của 2 đồ đệ cưng, ông ôn hòa nói tiếp:

- Đành để sư huynh của con tung hoành giang hồ 1 thời gian vậy.

Dù không muốn nhưng Lộc Hàm không thể không thừa nhận năng lực cùng sự tài giỏi của tên Ngô Thế Huân đáng ghét kia. Thật là tức chết cậu mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro