Chap 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Chanyeol hyung, hyung làm gì ở đây ?

Baekhyun khoanh tay hờ hững, cậu đang đứng chắn ở cửa ra vào.

Chanyeol đứng trước mắt cậu, mặt mũi đỏ bừng, mái tóc dài rối tung. Cái ba lô nhỏ lủng lẳng sau lưng. Anh nói trong hơi thở.

- Anh về thăm Khoai Lang Nhỏ.

- Nó vẫn khỏe.

- Cho anh vào nhìn mặt nó.

Chanyeol nài nỉ, anh níu vai Baekhyun như muốn dựa hẳn vào người cậu. Baekhyun nhích sang một bên cho anh đi vào.

Khi cánh cửa đóng lại, Chanyeol choàng tay qua vai cậu và ôm cậu cứng ngắc.

- Anh nhớ em đến phát điên Baekie à.

- Em thấy anh vẫn bình thường.

Baekhyun tránh nhìn vào mắt anh, nhưng cậu để yên mình trong vòng tay anh.

- Sao không gọi điện cho anh?

- Em không có di động.

- Sao không viết mail cho anh?

- Tốn thời gian.

- Sao không... nhớ anh?

Baekhyun không trả lời. Cậu nhớ anh, rất nhớ... Chỉ có điều, cậu tự dặn mình, nén chặt vào trong tim.

Chanyeol khép chặt vòng tay hơn, anh thở dài và đưa tay tìm gương mặt cậu. Bàn tay nhỏ nhắn khẽ vuốt ve từng đường nét trên gương mặt bầu bĩnh.

Bỗng nhiên, anh cảm thấy ướt nơi đầu ngón tay. Cậu khóc...

Chanyeol bối rối, anh không biết vì sao cậu khóc.. Cậu không còn yêu anh sao? Anh vội buông cậu ra, rối rít xin lỗi.

- Baekie ah.. anh xin lỗi...

Baekhyun không thể ngăn những giọt nước mắt của mình. Cậu nức nở.

- Em.... nhớ anh.

Chanyeol bất ngờ, anh ôm chầm lấy cậu, hôn lên những giọt nước lăn dài trên gò má cậu bé xinh đẹp.

- Anh về bao lâu?

- Chỉ để nhìn em thôi.

- Hứ... bao giờ anh đi?

Chanyeol mỉm cười khi Baekhyun rúc sâu vào lòng anh.

- Ngày mai. Nhưng bất cứ khi nào Baekie gọi, anh sẽ ngay lập tức quay về.

- Em sẽ gọi anh hàng ngày.

- Được, vậy anh bay về rồi lại bay đi.

- Anh là tỷ phú sao? - Baekhyun bĩu môi.

Chanyeol lại cười, sao cậu có thể đáng yêu đến vậy.

- Khi anh tốt nghiệp Đại học, ba mẹ anh sẽ không có cớ gì bắt anh ở Mỹ nữa.

- Anh sẽ ở Hàn mãi chứ?

- Anh sẽ ở bên Baekie mãi mãi.

Baekhyun ngước nhìn anh bằng cặp mắt long lanh đáng yêu làm anh không thể kiềm chế mà tiếp tục đặt lên môi cậu một nụ hôn cuồng nhiệt.

-------------

- Cái gì? Hôm qua Chanyeol hyung về Hàn?

D.O thét lên be be khi nghe Baekhyun sung sướng kể lại chuyến "viếng thăm" bất ngờ của Chanyeol.

- Và không hề đến thăm chúng ta mà chỉ đến nhà Baekie của anh ấy?

Kris nói giọng hờn dỗi làm Baekhyun cảm thấy hơi có lỗi một chút, cậu an ủi appa béo đẹp trai của mình.

- Hyung ấy nói lần sau sẽ về lâu hơn để gặp tất cả mọi người.

- Xấu bụng! - Kris vẫn chưa chịu buông tha, anh hằm hằm đi về góc phòng và ăn cả cái bánh kem to bự.

Tao nhìn King hờn dỗi, lắc đầu.

- Chanyeol hyung cũng tệ thật, vì tình quên hiếu, à quên, trọng sắc khinh anh em. Phư phư phư...

Kai le lưỡi trước điệu cười của Tao

- Có lẽ hyung ấy muốn gặp Kris hyung nhưng sợ phải gặp hyung nên thôi đấy.

Nói xong câu ấy, cậu ngay lập tức nhận được cái cốc đầu đau điếng từ Thiên thần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro