Chap 17: Một người quan trọng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Là ai?

Là ai đang nói?

Thấy sắc mặt của Jungyeon đang ngày càng tệ đi, Taeyeon vội vàng quay lại.

Là hắn.

Người đi cùng với Seohyun.

Hắn đứng trong bóng tối do tán cây tạo ra, miếng ngọc bội trên tay phát sáng màu xanh huyền ảo. Cùng với mái tóc trắng và đôi mắt rượu đỏ, môi nở nụ cười nửa miệng. Trông XiuMin y hệt 1 ác quỷ.

Còn Jungyeon thì sao? Cô ta đứng dưới ánh trăng, khuôn mặt trong sáng dễ thương cùng tà váy trắng, thái độ đầy ủy khuất xen lẫn tức giận. Phải nói thật, cô ta như phái thiện còn XiuMin lại như nhân vật phản diện.

-XiuMin, chuyện này không liên quan đến anh! -Jungyeon nghiến răng nói.

-Ai bảo cô rằng việc này không liên quan đến tôi? Chiếc vòng này -Hắn giơ chiếc vòng lên -Là của một người quan trọng đối với tôi!

Jungyeon trợn mắt kinh ngạc. Taeyeon ho đến nỗi suýt sặc nước bọt, người quan trọng là ý gì??? Để lại 2 cặp mắt kinh ngạc, thân ảnh XiuMin biến mất dần trong bóng tối.
...

Seohyun chạy toán loạn, không có! Không có!

Cô đã chạy đi tìm tất cả các ngóc ngách, tại sao vẫn không tìm thấy?

Seohyun mệt mỏi, ngồi thụp xuống, nước mắt chỉ chực trào ra, đúng lúc ấy, có 1 bàn tay dịu dàng xoa đầu cô, cô ngẩng mặt lên. Thấy 1 người có mái tóc đỏ, đang nhìn cô 1 cách lạ lùng.

-Seohyun...phải không? -Baekhuyn hỏi.
Seohyun gật đầu.

Baekhuyn bỗng nở nụ cười, lấy trong túi áo mình ra sợi dây chuyền, Seohyun như vớ được vàng, mắt sáng rực nhìn Baekhuyn, hét lớn:

-A! Anh tìm nó ở đâu vậy?!

Nói rồi cô nhanh chóng giật sợi dây chuyền, nâng niu nó trong bàn tay.
Nụ cười của Baekhuyn càng lộ rõ vẻ thích thú, anh cười:

-Không phải tôi tìm thấy, là người bạn sứ giả của tôi, anh ta dặn tôi đưa lại cho cô.
Seohyun hơi bất ngờ, hỏi lại:

-Vậy hắn ta đâu rồi? Tôi muốn gửi lời cảm ơn.

-Haizz.... Nghe nói hắn ta có việc, đã sớm rời đi rồi. -Baekhuyn nhún vai, tỏ vẻ chán nản.

Seohyun cảm thấy hơi hụt hẵng, nhưng cũng cảm ơn Baekhuyn đã trả lại sợi dây chuyền, rồi sau đó nhanh chóng cáo biệt. Sau khi Seohyun rời khỏi, vẻ mặt tươi cười lúc nãy biến mất khỏi mặt Baekhuyn, ngẫm nghĩ về những lời XiuMin nói lúc nãy...

-Baekhuyn! -XiuMin gọi, Baekhuyn quay lại, vẻ mặt như muốn nói: "Gì vậy?"

-Phiền cậu đưa lại vật này cho cô gái đi cùng tớ, nói rằng tớ có việc gấp, phải rời đi sớm.

Baekhuyn nhíu mày khó hiểu, sau khi nhận được chiếc vòng từ tay XiuMin, anh hỏi:

-Chuyện gì mà gấp tới vậy? Vào thời gian này hầu như cậu không có việc.

-Tháng này khác rồi. Bánh xe vận mệnh đã quay, Nữ hoàng và Nhà vua chắc cũng sắp hành động.

-Ý cậu là...chiến tranh?

-Không sai -XiuMin cười nhạt -Nhưng tớ tuyệt đối không để nó xảy ra! Cổng thời gian đã mở, lời tiên tri đã trở thành sự thật, sứ giả như tớ rất bận rộn, Nữ Hoàng Trắng đã triệu tớ về cung điện.

-Vậy Taeyeon và cô gái đi cùng cậu thực sự là...?

XiuMin không nói, sự im lặng đó như khẳng định câu nói của Baekhuyn. Rồi sau đó, XiuMin lại biến mất một lần nữa trong màn đêm.

Baekhuyn thở dài, liệu hai cô gái nhỏ bé như vậy có làm gì được không?

----------------------------------------------

Taeyeon thật không ngờ, khi cô đang tìm đường trở về, lại nghe được chuyện động trời.

Không phải cô cố tình đâu, mà chỉ là vô tình, vô tình thôi, cô nghe được cuộc đối thoại giữa Baekhuyn và XiuMin.
Sau khi chắc chắn cả hai người đều đã rời khỏi, cô mới dám nhảy ra khỏi bụi cây, mon men tìm đường về.

Cô khó hiểu, lời tiên tri là gì? Bọn cô có liên quan gì đến lời tiên tri đó? Nhưng đúng là cái khó ló cái khôn, lúc này cô chợt nghĩ ra, Seohyun từng nói cậu ấy đã mẹ của XiuMin, được bà ấy kể cho 1 số chuyện ở Wonderland này!

Cô vội vàng chạy về tìm Seohyun.

Sau khi tìm thấy Seohyun, cô liền kéo cậu ấy vào phòng, khi chắc chắn bên ngoài không còn ai nữa, Taeyeon mới hỏi:

-Seohyun, cậu từng nói rằng đã gặp mẹ của XiuMin rồi đúng không? Bà ấy kể chuyện gì cho cậu vậy??

Taeyeon vừa nói vừa lắc vai Seohyun. Seohyun bị lắc tới chóng mặt, cô trả lời:

-À... Bác ấy kể cho tớ về lịch sử của nơi này.

Taeyeon nghi hoặc, yêu cầu Seohyun kể lại. Seohyun thuật lại y hệt lời của MinHae. Nghe xong, Taeyeon thất kinh. 6 người, xuyên không, Nữ Hoàng Trắng, Nhà Vua Đen, rồi đến sợi chỉ đỏ, không phải là quá khớp nhau sao?

Đêm đó và cả đêm tiếp theo, Taeyeon đều không ngủ được.

----------------------------------------------

XiuMin đứng trước cửa sảnh chính, khẽ gõ 1 tiếng vào cánh cửa lớn, lập tức cánh cổng dần mở ra, bên trong lính gác xếp thẳng hàng, thái độ cung kính.

XiuMin đi thẳng vào sảnh chính cung điện, thấy người phụ nữ cao quý ngồi trên cao vội bỏ mũ, quỳ xuống.

-Đứng lên đi, hỡi sứ giả Wonderland, XiuMin.

-Cậu không nói lời nào, chỉ đứng lên. Bao nhiêu lính gác lúc nãy đều như có thần giao cách cảm, không ai bảo nhau liền hai hàng thẳng tắp rời khỏi sảnh.

-Vậy... XiuMin Sứ giả, cậu có thể cho ta biết, tại sao lỗ hỏng thời gian lại mở ra?

XiuMin cầm mũ trên tay phải, khẽ đặt lên ngực, tay trái để sau lưng, hơi cúi ngươi:

-Thưa Nữ Hoàng, thần nghĩ hoàn toàn do tự nhiên của Wonderland. Lỗ hỏng thời gian đóng vào là sự chia cắt của vương quốc. Nhưng nó mở ra là vì cảm nhận được vương quốc sắp liền lại.

Nữ Hoàng khẽ cau mày:

-Ta không hiểu, tại sao lại là 6 con bé đó? Chúng đâu có sức mạnh gì đặc biệt?

XiuMin cười nhạt:

-Nữ hoàng, lỗ hỏng thời gian mỗi lần mở là tốn rất nhiều năng lượng. Người nghĩ xem, ai là người có khả năng mở nó chứ? -Cậu ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Nữ Hoàng. Nữ Hoàng sắc mặt tái dần:

-Nhà vua đen?

XiuMin lặng lẽ lắc đầu.

-Chẳng lẽ...dòng máu của rồng?

-Chưa đủ, thưa Nữ Hoàng. Để mở lổ hỏng từ "thế giới bên kia" sang tốn nhiều năng lượng gấp nhiều lần mở từ vương quốc chúng ta. Đến cả Nhà Vua Đen cũng không làm được.

Nữ hoàng chợt rùng mình, không lẽ?

Thấy sắc mặt Nữ Hoàng, XiuMin mỉm cười:

-Đúng thế thưa Nữ Hoàng, để mở nó cần 6 yếu tố, đó là môn đồ của Nữ Thần, con người, dòng máu của rồng, hậu duệ của Thần Tiên, dòng máu của thời gian Chronos, và Tộc Quỷ

-------------End chap 17--------------

Xin lỗi mn bữa giờ không ra chap mới được. Mong mn thông cảm và ủng hộ ạk!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro