Chap 19.2 : Một truyền thuyết khác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Krystal từ ngày tìm được 3 người kia sinh ra buồn chán, không thèm làm vật thí nghiệm cho Kai nữa.
Quan hệ cô và Hoàng Ân Ân khá tốt. Nói chung mỗi lần Kai cho cô uống cái gì đó, là y như rằng Hoàng Ân xuất hiện, đập cậu ta 1 trận tơi bời.

Vậy mà cái tên ấy lại không cảm thấy phiền tí nào, ngược lại còn thấy khá quen thuộc, cô hỏi hắn, hắn chỉ trả lời:

-Không sao, từ bé tớ quen rồi

Cô cảm thấy rất lạ...
Cô ấy chỉ là 1 người hầu, vậy mà quyền lực thì thật là ghê gớm!

Krystal hôm nay nổi hứng muốn đi ra ngoài lâu đài, thật ra từ lúc vào đây tới giờ cô chưa ra ngoài lần nào cả. Kai chỉ cho người ra ngoài tìm kiếm bạn Krystal theo lời miêu tả của cô. Trước giờ cô chưa bao giờ ra ngoài cả, nhưng đây là Wonderland cơ mà, đã xuyên không rồi thì phải đi chơi cho đã chứ!

-Kai, ra ngoài chơi đi.

Krystal lười biếng nói. Quay ra, cô thấy Kai vẫn đang chăm chú mấy lọ thuốc, dường như không nghe thấy tiếng cô.

Krystal kiên nhẫn chờ cậu.

Sau 1 lúc, bỗng nhiên Kai hét lớn:

-Thành công rồi! Krystal uống thử đi!

-Đây là nước gì? -Krystal nghi hoặc hỏi.

-Thuốc lãng quên, uống vào sẽ quên hết kí ức, hơn nữa người dùng có thể thay đổi kí ức cho người uống bằng phương pháp thôi miên nữa!

Krystal há hốc miệng, có thể chế ra thứ thuốc như vậy sao?
-Cậu điên à?! Đứa nào ngu mới uống thôi!

Krystal rống lên, gì chứ? Cô không dễ dãi thế đâu! Kai lần đầu tiên bị Krystal mắng, tiu nghỉu đem thuốc về tự kỉ.

-Xin lỗi... -Kai nói.

Krystal thở dài, đúng là cô không thể chống chế nổi cái dáng vẻ đáng yêu của hắn, cô nói:

-Thôi, gạt bỏ hết cái đống thuốc của cậu đi. Cậu có muốn trốn ra ngoài không?

Kai gật đầu. Vậy là cô và Kai, 2 người chui ra ngoài bằng cái lỗ hổng lần trước, mò tới chợ đêm.

Krystal ra đấy mua đồ ăn là chính, nhưng cái quan trọng là cô chỉ việc mua, việc trả tiền để người bên cạnh.
Đến 1 hàng thịt nướng, Krystal mua 2 xiên thịt. Khi Kai đang trả tiền thì bà lão bán hàng tốt bụng bồi cho 1 câu:

-Cô gái, bạn trai cháu vừa tối bụng vừa đẹp trai cao ráo, xem ra cháu rất có phúc nhỉ?

Krystal đỏ mặt, định giải thích thì cô phát hiện, tay cô đã đan vào tay hắn từ bao giờ rồi!
Cô định rút tay ra thì hắn ngăn lại, quay sang mỉm cười với cô. Krystal không nói gì, chỉ im lặng cúi đầu.

Giữa con đường đông đúc của Kinh đô, có 1 đôi trai gái, tay đan tay, người con gái trên tay còn lại cầm đầy thức ăn, vui vẻ quay sang nói chuyện với người con trai, còn người kia, cũng rất vui vẻ quay sang đáp lại.
Nhìn đôi nam nữa cười đùa, bóng người đứng trong góc không khỏi buồn rầu, tay nắm chặt lại, lặng lẽ bỏ đi.

------------End chap 19--------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro