sky

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

thân gửi nàng thơ bé, từ bầu trời đầy sao.

em thấy gì về tôi nhỉ? phải chăng là bức họa đẹp đẽ được người người ngợi ca, ngài trong suốt như gương và hùng vĩ như tượng thần? hỡi chao, chẳng phải em à. người ta định hình tôi như dải lụa mềm mại, trải dài từ ngọn núi đên chân trời. nhưng chân trời là đâu hỡi em, sao đi mãi chẳng thấy? có phải chỉ là một truyền thuyết được thêu lên từ miệng lưỡi nhân gian, hay đơn giản hơn là xưa nay tôi đã vậy?

miêu tả chút về tôi chứ? tôi là ai? họ gọi tôi là 'bầu trời.' một cái tên quá đỗi to lớn, khi trên đây chỉ là một kẻ nhỏ bé, che mình bằng lớp rèm điểm mây. vuốt nhẹ y phục, tôi thổi làn gió xáo động nắng mai. người ta có gộp chung bầu trời và gió không em? có lẽ là có. gió vươn vai đẩy nhẹ đám mây trắng phớ tinh nghịch, thổi sức sống vào dòng trời tĩnh lặng quang quang. tôi cá rằng ai cũng thích cậu ta đấy.

biết không em, thiên nhiên ban cho tôi áo lụa theo mùa. sắc xuân đem theo màu xanh tươi mới, bông trắng bồng bềnh nhẹ nhàng hơn; hạ đến là hương mát dịu ban trưa, là lục lam cao khiết quang đãng gợn sóng mây; thu về áo vàng nhàn nhạt điểm gió, không khí cũng vậy mà lạnh hơn hẳn; đông cuối đặc quánh xám xịt, tôi trưng khi cỏ cây chìm trong mộng mị. tuyệt em ha, thay đổi theo mùa, chẳng lo trùng với ai.

em thích điều gì nơi tôi, bông hoa nhỏ bé? là sáng sớm với vầng dương chói rọi, hay đêm dài cùng nàng trăng bóng bẫy? ai cũng được em à, tôi nguyện đem tới điều em muốn, cả khi ngôn từ cạn kiệt, khi câu hát du dương hòa tan vào gió, thổi qua từng lọn tóc mai. câu chuyện vẫn sẽ kéo dài.

tôi kể em nghe về những điều kì thú. về vùng đất sản sinh ra hạt muối, có một ngày thấy bản thân được in trên tấm gương khổng lồ. tôi khi ấy hôn từng hạt mặn chát, gửi gắm gió trời, chỉ mong người nâng niu.

kể em nghe về câu chuyện ngọn phù dao. về những cơn gió ngày ngày ra vào đất cảng, mang mùi vị biển nồng cay xè mắt, với những truyền thuyết lưu đày theo con sóng dập dờn.

kể em nghe về lần ghé thăm cây cỏ trong mùa mưa ẩm ướt. tôi khi ấy gặp những sinh linh non nớt vụng về, đắm mình trong trận mưa dào dạt đầy sức sống.

ngắt bút tại đây thôi em nhỉ, có lẽ người đã chán những dòng vẩn vơ tôi rồi. gửi tặng nàng bức thư từ trời cao vợi, ngủ ngon đêm đông; ta sẽ gặp nhau khi mùa hoa gõ cửa, nhựa sống tràn trề bung xõa lộc non.

thân ái, đến Lyznea.

| loat

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro