Không dấu vết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 8 tháng 5

Sau sự việc tối hôm qua tất cả bài báo thông tin mạng đều đưa tin về vụ việc của tuyển thủ Han " peanut " Wangho mất tích không có một dấu vết nào để lại , nhiều người nghi anh đã bị bắt cóc hay tử tự không thể giải thích được

Tại trụ sở HLE đang nháo nhào điên cuồng đi tìm Han Wangho trên mặt ai cũng không khỏi sót xa lo lắng vì sự mất tích của cậu

" Mẹ nó "

Park Dohyeon tức điên tâm trí mất bình tĩnh mà phá hoại đồ đạc trong phòng.  Choi Hyeonjoon không khỏi lo lắng cho đàn anh của mình nhìn thấy cảnh Park Dohyeon mất bình tĩnh mà tiến lại gần trấn an cho tâm trí xoa dịu đi

" Bình tĩnh lại đi Park Dohyeon, chắc chắn sẽ tìm thấy anh ấy thôi "

Park Dohyeon nghe vậy cũng bình tĩnh lại cho tâm trí thoải mái rồi ngồi gụp xuống cái ghế mà anh suýt nữa cầm lên ném đi . Huấn luyện viên của họ bước vào phòng thấy căn phòng như một đổ nát trên mặt ai cũng hiện sự lo lắng

" Mọi người về phòng tập luyện đi còn chuyện kia sẽ để cho cảnh sát xử lí "

4 người không nói gì mà gật đầu im lặng sải bước chân đến phòng tập .Trong tâm trí họ giờ không còn thi đấu tập luyện nữa mà hi vọng tìm thầy người anh của mình , 4 người ngồi trước màn hình PC chỉ ngồi thẫn thờ cầu nguyện anh sẽ không bị sao lành lặn trở về

____________________________________

Ở bên phía các đội khác cũng đã ngồi không yên mà lo lắng cho người bạn tuyển thủ đội bên . Son Siwoo người bạn thân thiết với Han Wangho khi biết tin cậu biến mất mà điên cuồng đòi sang HLE hỏi chuyện. Park Jaehyuk ngăn cản nhốt vào phòng khóa lại cho em bình tĩnh trở lại anh cũng lo lắng cho Han Wangho và cũng thấy thương cho "công chúa" của mình điên cuồng đi tìm cậu

Bên phía T1 cũng không khá khả quan sau khi tin tuyển thủ đi rừng đội bên mất tích mà 4 người em đội T1 cũng gồng sức trấn an người đội trưởng của mình đang bị các em khóa vào phòng , nếu mở ra cho anh ra ngoài không biết anh sẽ làm gì khi bay sang HLE có khi gây ra án mạng

" Anh Lee Sanghyeok anh bình tĩnh lại đi "

Minseok lo lắng cho người anh của mình đang vô cùng suy sụp, Lee Minhyung bên cạnh cũng không khỏi lo lắng cho người chú của mình và trấn an lại Minseok em cũng sẽ mất bình tĩnh mà khóc mất

" Cứ để anh ấy ở bên trong một lúc đi "

Minseok nghe vậy chỉ gật đầu rồi cùng LeeMinhyung ra ngoài để anh 1 mình trong phòng

" Không...tất cả là tại mình mà em ấy mất tích lẽ ra lúc đó mình nên đưa em ấy về nhà mới phải "

Anh dày vò mình trong căn phòng tối không có 1 chút ánh sáng nào xen qua căn phòng , anh ngồi thẫn thờ ôm đầu đổ hết tội lên đầu mình vì có lẽ cái đêm ấy anh lên chở em về tận nhà mới phải

Khi biết tin em mất tích anh đã vô cùng hoảng hốt mà lao phi tới cửa đến trụ sở HLE , nhưng 4 đàn em thấy anh đang mất bình tĩnh đã lôi kéo anh vào phòng cho tịnh tâm lại

_________________________

Ngày 9 tháng 5

Hôm nay bầu trời ở Seoul đường như chuyển biến xấu những đám mây đang kéo ồ ạt về đây làm bầu trời tối dần đi những hạt mưa bắt đầu rơi xuống mặt đất tạo ra những tiếng kêu " tách tách "
trên con đường ai cũng nhanh chân chạy về nhà hay vào 1 tiệm tạp hóa trú mưa

Giữa cơn mưa rào làm cho mọi âm thanh xung quanh như bé đi họ chỉ có thể nghe được tiếng mưa mà thôi. Những tòa cao tầng với những màn hình trên cao kia bắt đầu mở màn thông tin hiện nay

Giữa màn hình to lớn đấy là 1 bài báo về 1 tuyển thủ đã mất tích . Mọi thứ xung quanh dường như dừng lại mọi ánh mắt đều dồn vào phía màn hình

Lúc ấy trên khuôn mặt mỗi người ai ai cũng đều biểu lộ cảm xúc bàng hoàng sửng sốt, thậm chí ngay lúc đó họ có thể ngất đi bất cứ lúc nào.Những hạt mưa cũng rơi xuống màn hình những giọt nước rơi xuống mặt đường những giọt nước mắt của họ cũng đã rơi xuống

Tuyển Thủ Han "peanut " Wangho đã phát hiện là tử tự trên sông hàn được tìm thấy sáng ngày 9 tháng 5 và nghi vấn anh đã bị tiêu cực trầm cảm dẫn đến con đường không lối tắt

Cảnh sát đã tìm thấy cái xác của anh và đưa vào bệnh viện để xem xét thân thể.Lúc bản tin đưa tin dường như Tại các trụ sở LCK họ không tin vào tai mình đã nghe được thấy gì những tiếng mưa làm họ bị ù đi không dám tin vào trước mắt mình diễn ra trên màn hình TV

Bầu trời cũng bắt đầu tối dần đi những hạt mưa trên trời cũng không có dấu hiệu ngừng lại, trời mưa làm cho không khí xung quanh bắt đầu lạnh đi những cơn gió bay qua làm mấy tán lá xô đẩy về 1 hướng

Seoul buổi tối trở gió lạnh cơn mưa cũng đã ngày càng to hơn dồn dập hơn, bên sông hàn nước sông cũng đã nâng lên trên một chút bởi cơn mưa rơi xuống nước sông

" Mẹ ơi hình như ông trời đang khóc thì phải "

Một bé gái 5 tuổi với khuôn mặt xinh xắn đáng yêu đang đứng cùng mẹ dưới cây ô giữa cơn mưa, bé háu hỉnh đưa tay ra để chạm vào mưa cảm nhận nó rơi rất đau. Hỏi mẹ tại sao lại thế

" Có lẽ ông trời đang thương xót cho ai đó "

Bé gái ngơ ngác không hiểu câu nói của mẹ , mẹ đang nói về ai

" Thương xót ai ạ "

Mẹ bé chỉ mỉm cười rồi ngẩng đầu lên ánh mắt nhìn những giọt mưa rơi xuống, cũng đưa tay ra cảm nhận cơn mưa

" Là 1 thiên thần chăng "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro