Chương 9 : Xây dựng tương lai mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quá khứ của Peanut như thế nào ? anh không quan tâm. Anh đã quên đi những gì ? anh không còn muốn biết nữa. Ngay lúc này đây anh nhận ra chính mình muốn từ bỏ quá khứ, cùng người chàng trai đứng trước mặt mình đây, cùng nhau xây dựng một tương lai mới.

===================

Ánh nắng của mùa đông se lạnh như một chiếc báo thức đánh thức cậu dậy từ giấc mộng, đau đầu quá hình như cậu đã uống quá nhiều vào đêm hôm qua thì phải ? Khung cảnh trước mắt cậu thật quen thuộc, giống như...giống như căn phòng của cậu và senpai vào 5 năm trước.

Mồ hồi lạnh chạy dọc qua lưng cậu, Peanut có thể cảm nhận được bên hông mình có một cánh tay đang ôm lấy, không thể nào...không thể nào...chẳng lẻ... Peanut quay đầu một cách cẩn thận nhất có thể, quả nhiên người đang ôm cậu là Faker nhưng sao anh có thể ngủ một cách an lành như thế được chứ.

Peanut nhẹ nhàng bỏ cánh tay anh ra khỏi hông nhưng sau đó cánh tay không ngoan đó lại tiếp tục đặt tiếp lên người cậu, Peanut nhẫn nại đẩy nhẹ cánh tay đó xuống lần hai sau đó cậu mới có thể đứng dậy.

Chỉnh trang lại trang phục, Peanut rốt cuộc không hiểu tại sao tối qua mình có thể bước lên giường anh được chứ ? cậu quay người nhìn Faker còn đang ngon lành trên giường, đúng là con sâu lười mà.

Đang định ra khỏi phòng, thì ai ngờ cánh tay của người nào đó lại nắm lấy cổ tay Peanut kéo cậu quay lại giường.

- Á, anh làm gì vậy.

- Đậu nhỏ, em lại dám xâm nhập bất hợp pháp vào phòng của anh sao ?

Ôm Đậu nhỏ ngủ cũng thoải mái thật, anh như vậy mà không bị mất ngủ nữa. Bây giờ tâm trạng của anh rất thoải mái

- Anh vu khống, em không có đột nhập qua phòng anh.

Peanut đỏ mặt ngại ngùng, từ khi nào mà cậu và anh có thể nói chuyện thoải mái như vậy. Có phải như vậy là quá nhanh sao ? Dù cậu đã quyết định từ bỏ tình cảm đó nhưng cậu cũng cần thời gian thích ứng chứ.

- Tối qua rõ ràng anh đã đưa em về tận phòng rồi, làm sao bây giờ em lại nằm ở đây, lẽ nào em bị mộng du sao Peanut.

Trong đầu bỗng dưng đâu đó lại hiện ra hình ảnh đâu đó, hình như tối qua cậu thật sự đã mộng du từ phòng mình qua phòng anh mất rồi, Chết rồi ! Peanut ơi là Peanut, phòng nào không qua tại sao mày lại vào cái phòng này chứ.

- Em không nói với anh nữa.

Peanut đẩy anh ra sau đó đứng dậy lập tức ra khỏi phòng, nhìn bộ dạng ngại ngùng của Peanut anh mỉm cười thỏa mãn, trông thật đáng yêu.

Peanut quay về phòng, ổn định lại hơi thở, Peanut ơi là Peanut tại sao mày lại có thể tự trèo lên giường của người khác được chứ ? Bây giờ mày xem bây giờ làm sao có thể nhìn mặt anh ấy được chứ.

- Peanut em đi đâu về đấy ?

Wolf thức giấc ngồi dậy nhìn Peanut đang đứng nơi cửa thở dốc, em ấy làm gì mà cứ như chạy đua vậy.

- Em...à...em mới từ nhà bếp uống nước...đúng rồi từ nhà bếp uống nước.

- uống nước thôi mà làm gì mà như bị bắt gặp làm chuyện xấu thế.

Nuốt nước bọt, làm chuyện xấu sao, làm gì có cậu đâu có làm chuyện xấu đó chỉ là sơ suất, đúng rồi ! là sơ suất thôi. Cậu đâu có ý ngủ cùng giường với anh chứ chỉ là cậu uống nhiếu quá nên mới đi nhầm phòng thôi.

- Em đúng là, mau chải lại đầu rồi ra ăn sáng thôi.

Wolf vào nhà tắm, lấy bàn chải ra đánh răng. Peanut lại gần, lấy lược chải lại đống bùi nhùi trên đầu cậu.

- Wolf, em có thể không ăn sáng được không ?

Bây giờ cậu chẳng dám nhìn mặt anh nữa, chuyện ngủ chung giường với anh quả thật rất xấu hổ mặc dù trước kia nói là chung phòng vậy thôi nhưng lúc nào anh và cậu cũng nằm chung giường cả, hiện tại nhớ đến chuyện đó cậu mới thấy quả thực lúc đó mình thật dễ dãi.

- Không được, ăn sáng chung sớm đã là quy định bắt buộc rồi

Nói là quy định nhưng từ khi Peanut đi ăn sáng chung đã không còn nữa nhưng cậu bây giờ đã quay về nên ăn sáng chung lại tiếp tục được áp dụng.

- Nhưng...

- Đừng nhưng nhị nữa, thay đồ nhanh lên mọi người bên ngoài đều đang chờ em đấy.

Không thể từ chối cậu đành nhanh chóng thay đồ, mở cánh cửa, mọi người đều ngồi vào bàn ăn cả rồi còn có cả anh nữa.

- Hi

Cậu cất tiếng chào ái ngại.

- Còn đứng ngay ngốc đó làm gì, em mau lại đây nhanh lên anh đói bụng lắm rồi.

Huni vẫy tay kêu cậu lại vừa kéo ghế cho Peanut, nét mặt có vẻ gì hậm hực. Peanut cúi đầu tránh ánh mắt chầm chầm của ai đó, cậu đến ghế rồi ngồi xuống. Sau vài giây cậu mới nhận mình đang ngồi mặt đối mặt với anh trong chính bàn ăn này.

Thật là xui xẻo ! Ai mà chọn chỗ cho cậu khéo thế này vậy trời ?

- Peanut em mau ăn nhanh đi nếu không mọi người sẽ bỏ em lại đấy, ngày mai là thi đấu trận đầu tiên trong mùa giải mới rồi cần phải thi đấu thật tốt đấy.

T-ca ngồi kế bên nhắc nhở nên cậu mới bắt đầu cầm đũa lên ăn từng chút một nhưng cái cảm giác luôn bị bị một người nhìn chằm chằm khiến cậu chẳng thể nào ăn thoải mái được, nó cứ như mình đang là tội phạm nguy hiểm cần canh giữ 24/24 vậy. Bây giờ nếu có thể thì cậu đã buông đũa bỏ chạy về phòng rối

- Nhắc mới nhớ ngày mai chúng ta sẽ đấu với Jin air Greenwings nhớ phải tập cho chăm chỉ vào đấy nhé.

Đúng là trùng hợp trận đấu Peanut chuẩn bị ra mắt cũng là với Jin air Greenwings, thật ra đó cũng chỉ là chuẩn bị thật chất nó chưa từng xảy ra, thời điểm cậu rời đi, lúc đó chưa ai công bố rằng Peanut là thành viên mới của SKT cả là vì muốn giữ bất ngờ nhưng ai mà ngờ được chưa kịp thi đấu dưới màu áo của SKT thì cậu đã đi mất.

- À, anh Kkoma em có một đề nghị này.

Faker dừng đũa, cái đề nghị chỉ vừa xuất hiện trong đầu anh thôi nhưng Faker nghĩ nếu biến nó thành thật cũng không sao.

- Có chuyện gì em cứ nói.

- Em muốn đổi giường.

Mọi người dừng ăn, bỗng dưng hôm nay anh lại nói muốn đổi giường, từ trước đến giờ Faker có bao giờ để ý đến chuyện này đâu nhỉ.

- Sao thế chiếc giường đó bị gì sao ? nhưng mình thấy nó bình thường mà.

Peanut không để ý lắm chỉ cố gắng ăn xong phần ăn sáng của chính mình, ở đây càng lâu cậu càng có nguy cơ bị ăn thịt sớm.

- Không phải, chỉ là nó nhỏ quá.

- Anh nói gì thế, ngay cả Wolf còn nằm vừa thì chẳng lẽ anh bự gấp đôi anh ấy sao.

Câu nói của Huni làm mọi người bật cười, lúc nào cũng vậy Huni luôn là người tạo ra tiếng cười cho cả nhóm.

- Nhưng nếu mà anh và Peanut nằm cùng thì chẳng còn vừa nữa.

" Phụt " ngụm nước trong miệng của Peanut nhanh chóng phun đầy mặt người đối diện, cái gì vậy nè ? Làm sao mà lôi cậu vào vụ đổi giường của anh vậy. Bị phun nước lên mặt anh không tức giận, còn bình tĩnh kéo cái kính xuống, lấy tờ khăn giấy kế bên lâu đi những giọt nước trên mặt.

Mọi người đều không hiểu lắm, chỉ ngồi yên nhìn mọi việc bất ngờ xảy ra trước mặt. Câu nói của Faker có ý gì ? họ không hiểu, Peanut đã nằm cùng giường với Faker rồi sao ? Hai người đó bây giờ có mối quan hệ gì ? Có hàng ngàn câu hỏi xuất hiện nhưng họ không biết hỏi như thế nào.

- Em xin lỗi.

Cậu nhìn anh bị " rửa mặt " cho một hơi, liền xấu hổ chạy vào phòng thật nhanh, anh lúc nào cũng làm cho cậu xấu hổ như vậy 5 năm trước hay 5 năm sau đều như vậy.

Faker thấy bóng hình nhỏ nhắn nhanh chân chạy về phòng liền thấy tâm tình vui vẻ, chẳng biết khi nào vui đùa với Đậu nhỏ lại trở thành một sở thích của anh, nó cũng thú vị mà !

Anh quay đầu nhìn mọi người đang bất động nhìn mình

- Sao thế ? em chỉ ra ví dụ thôi mà.

Sau đó anh lại tiếp tục ăn phần ăn sáng của chính mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro