CHAP 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seohyun mỉm cười, ôm công văn đi vào phòng chủ tịch.

Yoona không biết đang nghĩ gì mà ngồi trầm ngâm, vấn đề gì hết sức nghiêm túc, Seohyun thầm nghĩ có nên đưa công văn cho Yoona ký không đây?

Yoona đang mơ màng, không phải là một ấn tượng tốt, dù sao cũng là một kẻ điên cuồng công việc, phải đem toàn tâm toàn ý dốc sức vào trong công việc mới bình thường, hơn nữa Yoona mải suy nghĩ điều gì chắc chắn không phải việc tốt.

Cô suy nghĩ xem mình có nên tìm một lý do để chuồn đi không.

Đúng vào lúc cô đang nghĩ ngợi vẩn vơ như vậy, Yoona đột nhiên ngước mắt lên, ánh mắt sâu thẳm rơi trên mặt cô, thoáng một nụ cười, Seohyun đột nhiên cảm thấy nhiệt độ văn phòng giảm đi không ít.

"Seohyun, hôm nay là sinh nhật em à?" Yoona dựa vào ghế, ung dung quay một vòng, chiếc bút trong tay xoay tít, cười mà như không hỏi: "Tại sao không nói cho Yoong biết?"

Nụ cười này của Yoona, rất yêu nghiệt.

Cô vốn rất mê cái đẹp, rất khó chống lại nụ cười cuốn hút như vậy của Yoona, chỉ cảm thấy trái tim như điện giật, cả xương sống đều tê liệt.

Không biết có thật là trong mắt người tình có Tây Thi không? Tại sao cô nhìn Yoona càng ngày càng Tây Thi cơ chứ?

Triệt để sa ngã rồi.

"Seohyun, ngắm đủ chưa? Diện mạo của ImYoona cũng có thể lọt vào mắt xanh của em sao?" Yoona khóe môi càng lúc càng nhếch rộng, đàn ông đôi khi rất thích dáng vẻ người phụ nữ của mình mê mẩn vì mình.

"Cũng tạm được." Seohyun bừng tỉnh, thật sự muốn cho Yoona một cái tát để mình tỉnh táo một chút, không có việc gì đẹp như vậy chính là muốn ăn đòn.

Yoona thật sự thích dáng vẻ giả vờ đáng yêu này của cô, thật khiến người ta phải rung động, Yoona nghĩ mình quả là có chút biến thái, nếu không tại sao lại thích kiểu giả vờ này của cô chứ.

"Cũng tạm được thôi á? Hàm của em sắp rớt cả ra ngoài rồi kìa." Yoona hừ một tiếng.

"Im Yoona, người gì mà nhìn quá xinh đẹp không phải là việc gì đáng để tự hào đâu." Seohyun nở nụ cười rạng rỡ, đám của Hana còn dám nói cô là hồ ly tinh.

Nhìn thế nào cũng thấy Yoona giống hồ ly tinh hơn chứ?

"Em còn chưa trả lời Yoong."

"Sao Yoong biết sinh nhật của em?"

Sinh nhật của cô, ngoại trừ Yoonhyun, chẳng có ai nhớ tới.

Ông Seo bận rộn, chắc là không thể nhớ được, hơn nữa con cái nhà nghèo, tổ chức sinh nhật là một hoạt động rất xa xỉ. Seohyun từ nhỏ tới lớn cũng chỉ có hai năm gần đây điều kiện khá hơn mới nghĩ tới sinh nhật.

Ngày quan trọng được người khác ghi nhớ, là một việc thật sự rất vui mừng.

Yoona đứng dậy, vừa lôi vừa kéo, Seohyun chưa kịp phản ứng đã bị Yoona kéo ngồi lên đùi, hơn nữa tư thế hài hòa hết sức tiêu chuẩn, có chút giả hươu giả nai như Seohyun lập tức đỏ bừng hết cả mặt.

Tim đập thình thịch.

"Yoongie vừa nói cho Yoong biết." Yoona ôm cô, dùng lực ép vào người, thân thể áp sát vào nhau, tư thế này đúng là rất hài hòa mà

Seohyun thoáng qua những hình ảnh không trong sáng một cách rất không trong sáng, mặt cô đỏ như gấc chín.

"Bỏ em ra đã." Seohyun đẩy Yoona, muốn thoát ra, nhưng lại bị Yoona kẹp chặt không buông, Yoona nở nụ cười rất lưu manh, nhích người rất mờ ám, "Em cũng đã sinh con rồi, nên biết khi động đậy trong lòng người khác sẽ có hậu quả gì, cho em hai lựa chọn, A, tiếc tục, gánh chịu hậu quả, B,..."

"Em chọn B." Seohyun nhanh chóng chọn đáp án có lợi cho mình.

Nụ cười lưu manh của Yoona lập tức biến thành một nụ cười ám muội, rất điềm đạm vuốt tóc Seohyun "Ngoan, buổi tối sẽ nói cho em biết lựa chọn B là gì?"

Sống lưng Seohyun lập tức cứng đờ, nụ cười công thức của cô sắp không trưng được lên nữa rồi.

Chết tiệt, cái gã lòng dạ đen tối này dám đào bẫy cho cô nhảy vào? Cô còn ngoan ngoãn trúng chiêu?

Yoona cười như mèo thấy mỡ, Seohyun trợn mắt nhìn Yoona, đột nhiên lồng ngực mình có cảm giác như mèo cào, ngứa ngáy khó chịu vô cùng, tất cả mọi tính toán đều biến thành manh động, chỉ hận không thể vò người con gái này bây giờ.

Im Yoona này xưa nay muốn là làm, kéo đầu Seohyun xuống, môi đón lấy môi cô, xộc vào khoang miệng ấm áp của cô. Đầu lưỡi của Yoona nhảy nhót khắp nơi, đốt cháy, cuốn lây chiếc lưỡi nhỏ nhắn xinh xắn của Seohyun, hôn một cách say đắm nồng nàn...

Cả người cô lao vào trong lòng Yoona, ngực dán chặt vào ngực, cả người như cưỡi trên đùi Yoona, tư thế hai người rất tiêu chuẩn.

"Hyunie, Yoong tặng Yoong cho em, em có nhận không?"

Đầu óc mơ hồ của cô lập tức rối tung, không hiểu lắm lời nói của Yoona, cảm quan của cả cơ thể đều đắm chìm trong một thứ tê dại khó cưỡng lại, cô chần chừ trong lòng Yoona, có chút không thỏa mãn, những nơi cọ sát vào đều nóng bỏng...

"Nói nhận đi." Yoona khàn khàn giọng ra lệnh, Yoona đem bản thân mình đóng gói thành món quà tặng cho người ta, lẽ nào cho phép cô không nhận.

Tóc Yoona đen nhánh, mắt như mắt ngọc, đen đến mức đáng sợ, ẩn giấu sự kiềm chế. Mặt cô càng nóng hơn, cô thầm nghĩ không hay rồi, Yoona không cần thể diện, cô còn muốn làm người mà.

"Quà, để đến tối, em nhất định nhận, hơn nữa, tùy ý Yoong.

Yoona nheo mắt, "Thật chứ?"

"Thật, có điều trước đó, Yoong phải cùng em đón một sinh nhật thật sự, em yêu cầu gì cũng được đáp ứng." Thiệt thì thiệt vậy, chắc chắn sẽ bị ăn rồi, cô phải đảm bảo bản thân không quá thiệt thòi, ít nhiều phải kiếm lại một ít.

Yoona chống cằm, cười mà như không nói: "Ngộ nhỡ em giữa đường khiến Yoong phanh gấp thì làm thế nào?"

Seohyun nghiến răng, "Không đâu."

"OK, trước đó em chính là nữ hoàng của Yoong."

Mặt nạ thản nhiên mà Seohyun cố gắng duy trì cuối cùng nứt vụn, vội vàng ôm lất công văn, Yoona thưởng thức dáng vẻ hốt hoảng của cô, lại bật ra một câu, "Hyunie, Yoong chờ đợi biểu hiện tối nay của em."

"Lưu manh."

"Sau này em vào đây một lần, Yoong lưu manh một lần."

Yoona không có lưu manh nhất, chỉ có càng lưu manh hơn.

Yoonhyun gọi điện thoại nói appa bảo nhóc đến nhà ông ngoại, luôn miệng kêu ấm ức, Seohyun thầm đem tổ tông ba đời nhà họ Im ra hỏi thăm một lượt, Yoona đã nói gì với con vậy, thật là...lưu manh thăng cấp bản.

Hết giờ làm, Hana về trước, Seohyun con đang chỉnh lý công văn, Yoona gõ gõ bàn, nhắc nhở cô thời gian đến rồi. Yoona vốn nghĩ rằng cô sẽ chọn bữa tối dưới ánh nến, hoa hồng, và quà gì đó, không ngờ cô muốn Yoona dùng năm mươi won thực hiện một buổi hẹn hò với cô.

Yoona trợn mắt nhìn cô, "Em còn muốn chơi ăn gian?"

"Yoong còn nói nữa em giảm mười won."

"Vậy không công bằng, em..."

"Bốn mươi."

"Yah... chết tiệt."

"Ba mươi."

Yoona nhìn gương mặt cười tươi roi rói của Seohyun, im lặng, mặt xanh ngắt.

"Được, năm mươi thì năm mươi." Yoona nghiến răng nghiến lợi.

"Xin lỗi, là ba mươi."

Mặt của Yoona hết xanh đỏ lại chuyển sang đen trắng, nhích ra một chữ: "Được."

Yah...Seohyun, tối nay em chết chắc rồi.

Seohyun hờ hững nói, "Ngoan."

Hai người thay đồ xong bắt đầu buổi hẹn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro