CHAP 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yoona quay về, cô kể lại chuyện này cho Yoona nghe, Yoona nhẹ nhàng nói, dù sao hai ông lão đó cũng đã đấu đá nhau suốt cả cuộc đời, nằm viện cùng nhau, từ từ đầu tiếp vậy.

Cô hỏi: "Thật sự không đau lòng à?"

Hai người này, một người là ba của Yoong , một người là ông ngoại của Yoong, đều có quan hệ huyết thống với Yoong , người thân cho dù có đối xử vô tình với mình thế nào thì vẫn là người thân."

Yoona lắc đầu mỉm cười: "Có em và Yoongie, Yoong đã đủ rồi."

Cô cười nhẹ, trong lòng ngọt ngào.

"Chúng ta kết hôn đi!" Yoona không cầu hôn cô cũng sẽ lấy Yoona.

"Được!" Yoona hôn lên môi cô, hồi lâu, môi rời ra, hơi thở hơi loạn, mặt cô đỏ như cánh hoa đào, trong ánh mắt sáng rạng ngời có một lớp e thẹn mỏng manh.

Yoona động lòng, cất giọng khàn khàn bên tai cô, "Món quà này, nên nhận thôi."

Tim cô đập nhanh dữ dội, đột nhiên bị Yoona ấn xuống chiếc giường êm ái, ánh mắt Yoona vừa thẫm vừa tối, cô căng thẳng vò chặt tấm chăn dưới người, đã bảy năm rồi, cô từ đầu tới cuối chỉ có Yoona, đêm đó Yoona quá thô bạo, cô rất sợ.

Từng tấc da trắng ngần lộ trong không khí, Yoona như mê mẩn xúc cảm dưới tay, nụ hôn cũng ngày càng sâu hơn, cô bị Yoona vò khẽ đau, tầm nhìn dần mờ mịt, hơi thở của Yoona cũng ngày càng nặng nề hơn.

Yoona cắn nhẹ tai cô, ép cô cởi áo sơ mi cho mình, cô căng thẳng đến mức ngón tay run rẩy, phạm sai liên tục, trong lúc vụng về làm bung liền hai chiếc cúc, mặt cô càng đỏ nhừ, "Đây..." Cô thề là cô tuyệt đối không phải là vì hấp tấp, cô cảm thấy cô bắt buộc phải giải thích, vừa mở miệng nói được một từ đã bị môi Yoona trùm lên.

Giọng Yoona khàn đặc, "Hyunie, đừng sợ, là Yoong."

...

Cầm thú mà!

Đây là lời nhận xét mà gần đây Seohyun giành cho ai đó, từ đêm hôm đó trở đi, ai đó như người vừa được phóng thích khỏi nhà tù vậy, ngày đêm đòi hỏi.

Ngày kết hôn đã định xong, Yoona một tay thu xếp, cô không phải động tay vào việc gì, Yoona đặt một bộ váy cưới bên Pháp, vẫn chưa gửi sang, bây giờ cô chỉ chờ để thử váy cưới, chờ Yoona cầu hôn.

Yoona rất thản nhiên nói, Yoong quá lao lực rồi, cô dâu nên có trách nhiệm đáp ứng nhu cầu trên phương diện nào đó của Yoong.

Cô rất băn khoăn, cô thì không lao lực sao?

Tiếc rằng, những lời trên bị Yoona phản bác.

Yoonhyun cười hì hì hỏi: "Umma, bao giờ cho con thêm một em gái đây?"

Yoona cười dạy con: "Yoongie, việc này con phải bảo appa con cố gắng, việc này umma con không làm chủ được."

Yoonhyun ngoan ngoãn nói: "Vậy appa, appa phải cố gắng hơn nữa đó."

"Bắt buộc rồi!"

Seohyun "..."

Cô đau lòng phát hiện ra đứa con bảo bối của cô thay đổi rồi.

Hôm nay Seohyun xuống lầu đưa công văn, trong thang máy gặp ngay phải giám đốc phòng truyền thông, anh chàng đẹp trai này vừa nhìn thấy cô khóe môi liền giật giật, Seohyun ngạc nhiên, "Giám đốc Park, anh cười cái gì?"

"Ting." Một tiếng, thang máy đến rồi, giám đốc Park không một lời nói, cụp đuôi chạy mất còn nhanh hơn cả thỏ.

Đi một vòng dưới lầu, lại gặp mấy người của phòng truyền thông, mọi người thấy cô liền tránh, cô nghi hoặc nghĩ lẽ nào nhìn cô giống hung thần ác quỷ lắm hay sao?

Cô đưa xong công văn, Yoona vẫn chưa họp sáng về, Seohyun lại đem chuyện này kể lại một lượt,Hana cười nói: "Điều này có gì lạ đâu, không biết chửng bởi vì em sắp lấy chủ tịch, bọn họ tội nghiệp em, lại tránh xa em."

Seohyun ".... Cách giải thích này vẫn miễn cưỡng quá."

Sora cười nói: "Bọn họ kính sợ em, tránh từ đằng xa là đúng rồi, mọi người nhìn thấy chủ tịch cũng đi đường vòng đấy thôi, vợ chồng mà, haha."

Hana cầm đến một bản báo cáo, "Đừng nghĩ nữa, bản báo cáo này em sửa giúp chị, chị mới làm được một nửa."

"Chị đúng là biết rút ruột công trình mà."

"Biết nhiều khổ nhiều mà."

Ngày hôm nay trôi qua rất yên bình, buổi trưa, Yoona đưa Seohyun đi ăn cơm.

Một bàn ăn hơn mười món, cô đang vui liền trầm xuống: "Yoong coi em là pig hay sao?"

"Chọn món em thích ăn, không thích thì để đó."

Seohyun co giật khóe môi, cô rất tò mò một việc, "Yoongseobang, tất cả nguồn tài chính của Yoong đã bị em tịch thu rồi, tại sao Yoong lại có nhiều tiền như thế?"

Yoona nở nụ cười, "Quên mất không nói với em một việc, nhà hàng này là Yoong nhàn rỗi không có việc gì làm nên mở ra đó."

Yoong chắc chắn là quên không?

Đến lúc ăn tráng miệng, Seohyun nhắc đến phản ứng của mọi người ngày hôm nay, Yoona lạnh lùng nói: "Biết em là người phụ nữ của Yoong , bọn họ nhìn thấy không tránh còn lao tới chắc?"

Seohyun "..."

Hai người ăn trưa xong, ra khỏi nhà hàng tình cờ gặp chủ tịch của JYP, một người đàn ông trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi, có cảm giác thấp bé nhanh nhạy, nhìn có vẻ rất anh minh nhưng bộ vest này mặc trên người ông ta có chút lố.

Ông ta nhìn thấy Yoona và Seohyun liền nói chúc mừng trước, Yoona bắt tay ông ta, hai người cũng hàn huyên, Seohyun không quen ông ta, chỉ gật đầu chào, rất ít lời.

Vị chủ tịch này rất thích cà kê, Yoona mà nói ăn cơm, ông ta chắc chắn sẽ hỏi địa điểm, món ăn, mùi vị để bản thân tự đế thưởng thức, Yoona nói bừa cùng Seohyun ra ngoài bàn công việc.

Vị chủ tịch kia liền tán tụng Yoona quả là chăm chỉ, sắp kết hôn tới nơi rồi còn thân chinh đi bàn công việc, Seohyun bịt miệng cười, việc này với chăm chỉ có liên quan không? Yoona không kết hôn cũng phải bàn công việc, đây chẳng phải là công việc của Yoona sao?

Yoona cũng chẳng buồn bận tâm, kéo Seohyun nói tạm biệt liền đi thẳng, Seohyun cười suốt dọc đường về, Yoona đi được một đoạn mới phản ứng lại, "Ông ta đang khen Yoong sao?"

Seohyun phì cười, Chúa ơi, so sánh của Yoong quả là hình tượng.

"Ông chủ tịch này phải chăng thấy Yoong nên giật mình, nói chuyện chẳng có đầu có đũa, nịnh nọt đâu đâu, chẳng qua là nói nhăng nói cuội cho qua chuyện."

"Mấy hộ giàu sổi đều vậy."

"Em cũng muốn làm hộ giàu sổi, sướng biết bao, sau một đêm có bao nhiêu là tiền." Seohyun vô cùng ngưỡng mộ, đây là một cách xưng hô rất có nghệ thuật, mặc dù rất nhiều người nói giàu sổi thế nọ thế kia, thực ra trong lòng cực kỳ muốn làm hộ giàu sổi.

"Em chả là giàu sổi còn gì, tiền của Yoong không tính, thêm tiền của Yoongie vào, em còn muốn giàu sổi đến mức nào nữa?" Yoona lườm cô.

Seohyun cười lớn, trên đường về công ty cả hai cười nói rộn rã.

Công việc gần đây không nhiều, lượng công việc của Seohyun cũng nhẹ, một buổi chiều nhàn rỗi, cùng với bốn cô gái kia trò chuyện , sau khi tan ca, hai người cùng về nhà.

"Đi siêu thị mua thực phẩm, tối nay chúng ta tự nấu cơm." Yoonhyun và ông Seo đi suối nước nóng nghỉ dưỡng, đầu bếp cừ đi mất rồi, Yoona đành đưa Seohyun đi siêu thị mua thức ăn.

Món ăn mà Yoona biết làm không nhiều, Seohyun lại chỉ thích món ăn Hàn Quốc, sau một hồi suy nghĩ, Yoona hỏi bít tết có được không? Yoona còn chưa biết nấu món ăn kiểu Hàn, không dám thể hiện.

"Được thôi." Cô hiếm có tốt bụng không gây khó dễ cho Yoona, hai người cùng chọn thức ăn, lại mua thêm ít rau sống, lại xách thêm một cân táo đỏ về nhà. Yoona xưa nay rất thích phóng nhanh, nhưng từ khi ghế phụ có thêm cô, Yoona lái xe trở nên cẩn thận hơn, rất có quy tắc, nhớ năm xưa Yoona thường xuyên vượt đèn đỏ khiến cảnh sát giao thông vô cùng đau đầu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro