...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Có người đã từng hỏi tôi: Yêu....là gì? Tôi trả lời cậu ta

       "Yêu...  là khi trái tim lạc 1 nhịp, là khi trong tâm trí luôn có hình bóng của 1 người chiếm trọn.

  Yêu... là khi từng giờ từng phút, trái tim đều chứa hình ảnh con người đó

         Yêu... là khi lòng có những cảm giác hỗn độn, phức tạp vì những lần nói chuyện cùng ng đó"

Em biết ko?

Yêu... vừa ngọt lại vừa đắng, vừa buồn lại vừa vui. Tình yêu chưa bao giờ trọn vẹn. Tình yêu không chỉ riêng 1 màu hạnh phúc, mà còn có cả khổ đau.

    Tôi biết, tôi và em ở cách nhau xa. Tình cảm của tôi chỉ có thể được gửi cho em qua những dòng tin nhắn ngắn ngủi đong đầy yêu thương mà thằng con trai này dành cho em.  

     Tôi không thể ôm em vào lòng, không thể an ủi em, tôi không thể cho em 1 tình yêu trọn vẹn. Như vậy có thể ko đủ đối với em. 

Khoảng cách xa, mơ hồ nhưng tấm lòng là thật, rõ ràng nhất.

           Em có biết? Từ lần đầu nói chuyện với em, lòng tôi đã dấy lên 1 thứ cảm xúc kì lạ. Em là người  bạn đầu tiên của tôi trên cái xã hội ảo rộng lớn này.

     Em không giống nhũng người con gái khác tôi từng giao tiếp, nói chuyện. 

Hồi mới quen, em hơi trầm tính, khó gần mà chẳng hiểu sao tôi lại luôn nghĩ, luôn thấy đó là nét đáng yêu, nét dễ thương của em.

       Khi mệt mỏi, tôi lại yếu lòng, cái cảm giác đó cứ trói chặt lấy tôi, ko thể nào thoát.  

Tôi đã tưởng chừng mình không thể vượt qua. Nhưng.... khi nhớ đến em, nhớ đến những lời an ủi, động viên của em, tôi lại như được trao cho biết bao sức mạnh vô hình.

Vậy mà cớ sao, tôi lại không thể động viên, gửi đến em những động lực như em đã giúp tôi?

     Em này, tôi thật là vô dụng nhỉ?

Tôi biết, bên em không có mấy bạn bè thân thiết. Em bảo mình đáng ghét khó gần. Hồi đầu, tôi cũng thấy em khó gần thật, nhưng dần dần, cái cảm giác đó biến mất. Cái đáng ghét, cái khó gần của em lại là 1 điểm cuốn hút với tôi. Trong cái đáng ghét đó cũng có cái đáng yêu đấy chứ. 

       Em nhẹ nhàng, em hài hước, em đáng yêu, em ân cần, em nhí nhảnh hay em trầm tính, em khó gần và tất cả các ưu khuyết khác của em, tôi đều yêu hết. 

  Tôi yêu em, yêu con người của em.

Yêu thương không cần thiết phải thể hiện qua những cử chỉ thân yêu phức tạp. Yêu thương chỉ cần có tấm lòng, không gian dối, không 2 mặt. Đối với tôi, có lẽ chỉ cần dõi theo em từ phía sau,  như vậy là đủ.

Vòng vo tam quốc rồi cũng phải kết thúc.






































































                                Tôi yêu em, Tiểu Bạch, -_Black_Shadow_-


           Vậy, liệu em có đồng ý tình cảm này?

Tôi sẽ đợi, dẫu cho câu trả lời ko thuận ý mình. Nếu đồng ý em hãy trả lời, còn nếu không, hãy cứ im lặng. Tôi hiểu.......













Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#family