Oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cửu vỹ hồ ly ...nàng là yêu ...Ma Kết là tên nàng .Nàng có tu luyện ngàn năm, hóa được thành người, sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, yêu mị đến đoạt hồn câu phách.


Ngoài vẻ đẹp tu luyện mà thành đó, nàng có gì, không gì cả, nên thanh lâu là nơi nàng ở. Mộng Hoa Lâu – kinh thành đệ nhất thanh lâu .


Đến kinh thành mà không vào Mộng Hoa Lâu thì không coi là đã đến kinh thành. Thanh lâu đệ nhất. Nghe đồn hoa khôi của Mộng Hoa Lâu một ánh mắt khiến vạn người mê mẩn, một nụ cười khuynh đảo vạn chúng sinh , một điệu múa vạn lượng hoàng kim ....


Biết bao vương tôn công tử chịu bỏ ra hàng ngàn vạn lượng chỉ cầu nàng múa , đổi hàng chục thành trì chỉ cầu một đêm với nàng. Chỉ là nàng bán nghệ không bán thân. Cũng có rất nhiều người muốn chuộc thân cho nàng , lấy vị trí chính thê để thú nàng , nhưng nàng không hề để ý .Rất nhiều người bàn tán nhau tại sao ?


Cả Xuân Ma Ma cũng hỏi tại sao nàng ngốc vậy, có bao nhiêu thanh lâu nữ tử ở đây này mà có thể làm chính thất , đường hoàng bước vào danh gia vọng tộc , bay lên làm phượng hoàng cao quý, vậy mà nàng lại ngu ngốc không màng .


Đáp án chỉ có một ... nàng là Yêu.


Ngàn năm, nàng đã sống hơn ngàn năm, không tử, không già. Thành thân có thể sao ?


Nàng sẽ chỉ sống như thế này thôi, mãi mãi thế này. Yêu ? cảm giác đó thế nào? Yêu hồ như nàng có thể yêu ? Nàng đã nghĩ là không thể.


Nhưng nàng gặp hắn nàng đã yêu.


Hắn nói với nàng : " Ta không thê không thiếp, rong ruổi sa trường, binh đao làm bằng hữu, nhưng ta muốn thú nàng ." Thiên Bình – Đại tướng của Long Quốc – đã gần ba mươi nhưng vẫn chưa thê thiếp, rong ruổi sa trường, lập nhiều chiến công ... Hoàng đế đã từng nhiều lần ban thưởng cho vô vàn mỹ nữ , quan lại trong triều cũng nhiều lần ngỏ ý cầu thân nhưng hắn đều lấy lý do thoái thác, nay lại đột nhiên muốn thú thê , không phải tài nữ mà là một kỹ nữ.


Dù Ma Kết nàng là hoa khôi nhưng vẫn là kỹ nữ.


Mặc kệ muôn lời đàm tiếu, nam nhân ghen tị, nữ nhân khinh thường, hắn thú nàng ...


Nàng đồng ý làm thê tư của hắn, nàng muốn thử cảm giác làm thê tử mà phàm nhân hay nói , muốn biết được yêu thương là thế nào, nàng coi đây là một trò chơi...


Đại tướng quân cưới chính thê...hoàng thượng cho phép hắn ở nhà 1 tháng .


Trong 1 tháng này, hắn thương yêu nàng, dỗ dành nàng khi nàng giận, chọc cười nàng khi nàng buồn, đưa nàng đi ngắm nhìn sắc cảnh. Cuộc sống này thật đẹp. Không còn nhạt nhẽo , buồn chán , cô đơn như trước , nàng nhận ra nàng cười nhiều hơn , nàng nhận ra một ngày không thấy hắn, nàng khó chịu. Nàng đã ..... yêu


Vì hắn.... nàng học cách làm một thê tử tốt, và từ bao giờ đây, Ma Kết nàng đã quên đây là một trò chơi.


Biên quan loạn lạc , các nước lân cận tiến đánh Long quốc , Thiên Bình là đại tướng quân dẫn binh đi dẹp . Thời gian xuất trinh, hắn luôn gửi thư cho nàng, vài ngày một bức nói hắn nhớ nàng thế nào, chiến trường ra sao ....


Cứ thế trôi qua 7 năm


Những lá thư ngày một ít,vài tháng mới có một bức , nhưng nội dung đều vỏn vẹn vài chữ nói bình an rồi không còn nữa . Nàng lo lắng, 1 năm rồi, không một lá thư nào gửi về nữa, nàng gửi đi rất nhiều nhưng không một lần hồi âm.

Rồi Thiên Bình trở về ....


Nàng trang điểm thật đẹp, chạy thật nhanh, nàng muốn hắn ôm nàng và lòng và nói hắn nhớ nàng như bao lần trước....


Nhưng sao bên cạnh hắn còn một người khác, một nữ nhân xinh đẹp không kém Ma Kết nàng. Không phải vẻ đẹp yêu mị như nàng mà là vẻ đẹp ôn nhu , thiện lương. Chân nàng nặng dần, nàng muốn bước đến vùi đầu vào lòng hắn nhưng không thể. Nàng chỉ đứng đó nhìn hắn, nhìn hắn thật lâu. Hắn bước đến trước mặt nàng, nhưng không phải ôm nàng nữa mà chỉ nói :


- Đây là Xử Nữ , công chúa của Nguyệt Quốc ,Từ giờ nàng ấy sẽ là thiếp của ta , nàng hãy đối sử tốt với nàng ấy.


Giọng nói lạnh nhạt như cắt vào tim nàng.


Một ngày Xử Nữ đến thỉnh an dâng trà cho nàng . Nàng sơ ý làm rơi tách trà làm bỏng tay nàng ấy, hắn bỗng nhiên thấy đến giáng cho nàng một cái tát nói nàng quá đáng, không tuân thủ nữ tắc, ghen tuông bừa bãi...


Nàng hỏi :"Chàng nghĩ thiếp như thế sao ?"


Thiên Bình không trả lời ... dẫn Xử Nữ rời đi.


Tâm nàng đau đớn...


Tình cảm hắn đối với nàng ngày càng lạnh nhạt ... tại sao ? nàng đã làm gì sai ?


Lệ rơi tâm rỉ máu ... có ai biết chăng ?


Trong thành xuất hiện nhiều án mạng , nạn nhân đều là nam nhân... bị hút cạn dương khí mà tử.


Đồn đại là do yêu ma quỷ quái gây nên , mọi người đều nói thủ phạm là yêu nữ.



***************************


"Thí chủ ,phủ viện của ngài có tà khí, nhất định có yêu ma lộng hành "


" Hoang đường, phủ viện của ta không thể có yêu mà , người đừng ở đây giả thần giả quỷ ."_Thiên Bình cau mày , trước giờ hắn không tin yêu ma có thật.


" Bần đạo là Song Ngư sư cô của Phật tự, bần đạo được mời xuống núi để diệt trừ yêu ma, nếu bần đạo không thể tìm được yêu ma trong phủ viện của thí chủ thì bần đạo xin tùy thí chủ sử lí."_Nữ sư cô điềm tĩnh nói.


" Được "


Một lời vừa nói... một lá bùa được xuất ra bay quanh khắp viện .


Hạ nhân tụ tập, bàn tán xem lá bùa đó sẽ bay về đâu ....


Mọi người đều không ngờ lá bùa đó bay về...


*****************************


Nàng đau, người nàng như đang chìm trong lửa, cơ thể nàng như dần yếu đi....


" Yêu ma chạy phương nào " một đạo bùa khác giáng thẳng lên ngực nàng đau thấu tâm can ....?


Tay nắm chặt ngoại bào đang thiêu dở cho Thiên Bình, nàng cắn môi bật máu, nhìn người đang bước đến....


Một đại sư?


"Yêu ma ngươi lộng hành nhiều rồi, mau đền tội "_Vừa nói Song Ngư vừa niệm chú .


Toàn thân nàng đau đớn , nàng cố gắng ngước lên nhìn Thiên Bình, hắn cũng đang nhìn nàng ....


" Nàng là yêu ? "


" Phải! Chàng có tin thiếp không ? "


Thiên Bình không trả lời , đáp lại nàng là đôi mắt đầy nghi ngờ, lòng tan nát ....


Thể xác đau đớn, từng lời niệm chú như lưỡi đao cứa vào da thịt, máu chảy thấm ướt ngoại bào nàng đang thiêu dở, nhưng tất cả không đau bằng trái tim đang nhỏ máu này ....


Mái tóc đen nay dần bạc trắng , từ sau nàng xuất hiện chín cái đuôi của hồ ly, đôi tay đẫm máu nắm chặt ngoại bào đôi mắt chuyển sang màu đỏ đẫm lệ nhìn người trước mắt .


" 7 năm thiếp chờ đợi chàng là thế sao ? Cũng tốt, thiếp không phải sợ, sợ nhìn chàng ra đi trước thiếp, thiếp không sợ nữa .... " Nàng đang dần tan biến...


Đôi tay nhỏ bé đẫm máu đẩy chiếc ngoại bào về phía Thiên Bình" thiếp thêu cho chàng, xin lỗi ... nó vẫn chưa xong ...."


Nàng nói với Xử Nữ đang sợ hãi nấp sau Thiên Bình:"Hãy chăm sóc tốt cho chàng...."


.........


" Không ...........Kết nhi... "_ Nhưng đã muộn, tất cả đã tan biến, nàng đã trở thành tro bụi, hồn bay phách tán, mãi mãi không thể luân hồi chuyển kiếp .... chỉ còn lại ngoại bào đẫm máu còn ở lại ....


Thiên Bình gào thét... xé lòng .... hắn gục xuống ôm y phục thấm đãm máu nàng... Lệ .....Rơi....


Cả phủ viện chìm vào im lặng, Song Ngư sau khi diệt xong yêu thì rời đi, chỉ để lại cho Thiên Bình một câu nói đầy lạnh lùng:


- Trên thế gian không nên xuất hiện tình yêu của người và yêu quái.


*******************************


Lại ca một khúc Thái tang tử.

Thoáng cười hồi tưởng giấc chiêm bao, ngờ đâu mi cong sầu không giãn.

Tường tranh bóng ấm rèm che cuộn, tây song đêm mộng chẳng hiện về.

Người ngọc cất mình khó thêm hương, ẩn tình xuy địch nghe địch oán.

Tịch dương tàn, nước chảy về xa.

Nước chảy về xa...


Author note: Thân tặng các nàng cung Ma Kết ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro