Chap 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Hôm nay cảm ơn cô rất nhiều nha, nhờ cô mà hôm nay tôi vui quá trời luôn " 

" Không có gì đâu, thôi anh vô ngủ đi, mai còn đi sớm. Mà khi nào anh về lại Sài Gòn? " 
" Tôi cũng chưa biết nữa. Còn cô thì sao? " 
" Tôi cũng vậy khi nào mà tôi thấy ổn rồi thì tôi sẽ vô " 
" Mà bây giờ cô định đi đâu hả? " 
" Ra ngoài dạo khí trời xíu thôi, anh đi không? " 

" Thôi tôi đi nghỉ giữ sức mai đi chơi nữa, cô đi nhớ về sớm, mà cô cho tôi xin số cô đi lỡ có chuyện gì thì vẫn gọi được " 

Em đọc số, tôi lấy điện thoại tôi nhá qua máy em rồi tạm biệt em về phòng ngủ. Đóng cửa phòng lại, bao nhiêu cảm xúc của tôi ập đến. Tôi còn không kiểm soát được chính mình nữa, hôm nay là một ngày tôi có nhiều tâm sự, khẽ nhắm ddoooi mắt mệ mỏi lại tôi để lòng mình phiêu theo gió, không muốn suy nghĩ gì cả. Căn phòng tối thui không một ánh sáng, một ánh sáng le lói cũng không, tôi không muốn bật đèn tôi cứ nằm đó nhắm mắ và để lòng mình theo gió, bất giác khóe mắt tôi một dòng nước màu trắng chảy xuống. Tôi khóc, không biết tại sao lại khóc nữa, phải chăng là sự cô đơn lại ập đến với tôi ngay thời điểm này. Với tay lấy điện thoại quăng lăn lóc phía đầu giường tôi vội mở khóa, màn hình chính là hình tôi với em, em cười đẹp lắm cười đẹp đến nỗi tôi không bao giờ quên được nụ cười ấy, lấy chiếc balo đặt cạnh đầu giường, lấy trong đó ra một sợi dây và cái rometo, tôi gắn dây vào TV nhẹ nhàng lấy rometo tua hình, tấm nào cũng là hình em đang cười, màn hình chiếu bự lắm nằm trên giường tôi nhìn em rồi bật cười, ngồi bật dậy đưa tay vuốt đôi môi cong cong đang mỉm cười của em, tôi lại nhớ em rồi mới gặp em mà sao giờ lại nhớ rồi, tôi lấy điện thoại nhắn tin em : 
" Về chưa? " 
đợi cả tiếng đồng hồ cũng không thấy em trả lời, trong lòng bức bối không biết em có bị làm sao không? Tôi đứng dậy vớ tay lấy áo khoác lúc nãy quăng nửa trên nửa dưới trên ghế rồi mở cửa phòng đi. Nếu như tôi nhớ không lầm thì một lần em có nói nếu một ngày không thấy em thì hãy kiếm em ở một khu vui chơi bật nhất Nha Trang, tôi hỏi những người dân xung quanh, cuối cùng cũng chạy đến đó. Mọi người ồ ạt, náo nhiệt lắm cặp nào cũng tay trong tay đi với nhau tôi lẻ loi, chen vào những cặp đôi để kiếm em, ngay khi tôi tuyệt vọng nhất thì một giọng nói quen thuộc vang lên : 
" Ủa anh tới đây chi vậy? " 
Ngước lên, đó chính là em, tôi bật dậy ôm lấy em, em khá bất ngờ có ý định vùng vẫy thì tôi đã nói : 
" Em đừng nói gì cả chỉ cần đứng yên như vậy thôi " 
Dòng người cứ ra vào tấp nập họ cười nói  chỉ riêng mình tôi tâm trạng rối bời. 


Sau 10' tôi thả em ra và nói : 
" Em làm ơn đừng biến khỏi tầm mắt của tôi được không? Tôi thật sự rất lo lắng cho cô " 
" Anh? Hôm nay anh bị sao vậy? " 

" Tôi lo cho cô " 
" Tại sao anh lại...? " 
Em chưa kịp nói hết câu thì tôi đã chặn lại bằng một nụ hôn, lần đầu tiên tôi hôn một người con gái. Em lúc đầu khán cự nhưng sau đó thì bắt nhịp theo tôi thực hiện một nụ hôn đúng nghĩa. Khi hô hấp của cả hai không thể tiếp tục thì lúc đó, tôi chủ động bỏ ra và quay lưng định bỏ đi. Thì một bàn tay đã kéo tay tôi lại, chần chừ một vài lần rồi tôi cũng giựt bàn tay của em và ôm em vào lòng. Mùi hương của em khiến tôi bị mê hoặc, không cách nào thoát ra được sự dịu dàng và nhiệt tình đó. Tôi nói : 
" Anh có thể đợi. Baao lâu cũng có thể đợi. Nhưng, em làm ơn đừng bao giờ biến mất khỏi tầm mắt của anh có được không? " 
" Em nghĩ anh không cần phải đợi nữa đâu " 
Tôi buông em ra, vẻ mặt đầy ý khó hiểu, em nói : 
" Thuận à, làm người yêu em nha. Em biết bây giờ có thể là vội vàng quá vì tụi mình chỉ mới quen biết nhau chưa quá 1 tuần nữa, nhưng em biết ở bên anh em rất vui. Quen em nha? Anh đồng ý không? " 
" Còn gì có thể khiến anh không đồng ý được không? " 
Em cười tôi cũng cười em ôm chầm lấy tôi. Trong khoảnh khắc đó, tôi không quan tâm mọi người thấy gì, Stellaris sẽ thấy gì hay cả thế giới sẽ thấy gì nhưng tôi biết cuộc sống của tôi là âm nhạc và bây giờ là em. Mãi mãi là như vậy. 

-------------------------------- S.T ----------------------------

" Alo Tú hả? Đợi anh xíu anh qua liền nha " 
" Nhanh lên anh. Trễ giờ rồi " 

" Rồi rồi " 
Hôm nay là ngày em với tôi đi du lịch Đà Lạc với nhau và chúng tôi sẽ ở đó với nhau trong 4 ngày 3 đêm cả hai đứa tôi đều háo hức chuẩn bị quá trời đồ luôn. Vậy mà khổ nỗi hôm nay tôi lại ngủ quên, kết quả là xém nữa là cả hai đứa bị ở nhà luôn rồi. Tôi kéo vali xuống dưới nhà rồi nói : 
" Anh Tronie ơi, em đi nha " 
" Đi đâu? " * vừa ăn bắp vừa xem phim vừa hỏi * 
" Thì hôm qua em nói rồi mà em đi du lịch chung với Tú đó, thôi trễ rồi bây giờ em đi nha anh ở nhà vui vẻ " 
" Thật sự anh không hiểu nổi mấy anh em cái nhà này luôn á. Jun thì đi Nha Trang gặp được một nửa cuộc đời của mình. Isaac thì đi du lịch với Nhi, Will thì đi chơi với Quỳnh Anh Shyn mốt mới về, giờ tới em, bỏ tui ở nhà một mình * lặng lẽ tổn thương * " 
" Thì anh ráng kiếm đi nha. Thôi em đi nha trễ giờ rồi anh ở nhà vui em đi về em mua quà cho " 
Bắt taxi ra bãi xe, thấy tôi em mừng rỡ nói : 
" Chất đồ lên đi anh " 
Cuối cùng, thì cả hai cũng đã ở trên xe và xe lăn bánh, trên xe, tôi với em không ngừng chơi trò chơi, tôi thì cứ để đầu em vùi vào ngực tôi, rồi lại thích xoa đầu em, em cứ phản đối mà mỗi lần em phản đối nhìn gương mặt rất là dễ thương khiến tôi cứ muốn chọc em hoài. Rồi cả hai đứa đeo chung tai nghe, nghe nhạc rồi âm thầm quẫy trên xe, theo dự tính thì chắc sáng mai mới tới nên chúng tôi quyết định ở thêm vài ngày nữa, như kiểu bỏ trốn cùng nhau đó mà đến khi nào thích thì về. Tôi thì xe ghế ngồi đa số là không thoải mái mấy, em dựa đầu vào vai tôi ngủ, mùi hương của em khiến tôi không thể nào thoát khỏi nó, nó như là một thứ thuốc phiện mà tôi chỉ có thể nghiện và không thể cai, tôi ngồi im khẽ nhìn gương mặt em khi ngủ thật sự thật sự rất đẹp. Rồi tôi cũng vội vàng dựa đầu ra sau ghế mà ngủ. 


6.00 a.m 

Xe thắng gấp mén nữa là cả hai đứa chúng tôi ôm đất rồi may mà không sao, cuối cùng cũng tới nơi thời tiết ở đây thật sự rất lạnh, khác hẳn với Sài Gòn nóng bức. Vì mới ngủ dậy, nên em vẫn còn hơi mơ mơ màng màng, tôi lấy đồ của hai đứa từ sau xe ra rồi nói : 

" Ngủ đã chưa cô? " 
" Hì em muốn ngủ nữa " 
Em nói giọng rất ư là dễ thương luôn. Cả hai bắt xe bus ra trung tâm Thành Phố, đúng là đẹp thiệt luôn. Cảnh đẹp đến nao lòng người. Đến khách sạn tôi nói : 
" Hôm qua anh có đặt hai phòng rồi " 
" Anh là Sơn Thạch đúng không? " Cô nhân viên nhẹ nhàng hỏi 
" Đúng rồi em " 
" Dạ vậy bây giờ mời anh qua làm thủ tục nhận phòng nha " 
Sau khi nhận phòng xong thì ai về phòng nấy. Tôi xếp đồ ra rồi tắm rửa. Sau khi xong xuôi hết thì tôi qua phòng em, cửa phòng không khóa gõ cửa hoài mà không thấy ai ra mở cửa nên tôi quyết định mở cửa vào. Phòng tối thui à, đi đến bên cạnh chiếc giường thì thấy em đang nằm ngủ, đồ đạc vứt lung tung, tôi khẽ ngồi xuống ngắm nhìn em rồi hôn nhẹ lên trán em rồi đến má, đến tóc và môi, bị nụ hôn của tôi phá vỡ giấc ngủ em mở mắt hỏi : 
" Anh làm gì ở đây? " 
Giọng điệu cực kì dễ thương luôn. Tôi cười rồi nói : 
" Dậy đi nè, tắm rửa rồi đi ăn sáng còn đi chơi nữa " 

" Em biết rồi anh đợi em 30' nha " 
" Ok nhanh lên nha " 
Em bước đi, khum người xuống lấy đồ rồi vô thẳng phòng tắm. Tôi nằm ở ngoài bật TV lên coi. Em hỏi : 
" Mà anh ơi anh đi vậy rồi hoạt động nhóm của mấy anh sao có ảnh hưởng gì không? " 
" Tụi anh đang được nghỉ " 
15' sau 

Em bước ra với một chiếc quần short kết hợp áo tay dài cá tính, nhìn em mặc áo này bao dễ thương luôn, thật ra thì áo này là áo đôi * ngại *, sau khi mọi thứ xong xuôi thì tôi với em đi xuống chỗ ăn của khách sạn. Thực đon hôm nay là món ăn tự chọn, ngon tuyệt luôn. Sau khi ăn xong chúng tôi lên đường đi Thác Cam Ly nghe nói rất là đẹp, ngồi trên xe cuối cùng cũng đã tới nơi, đúng như tôi dự đoán khí hậu rất đẹp, thác cực kì đẹp luôn nhìn những dòng chảy róc rách khiến tôi như được thư giản đi rất nhiều. Hai đứa chúng tôi đi tham quan vòng vòng thác, rồi cả hai lại chụp hình chung với nhau, em nói : 
" Đẹp quá anh ha " 
" Uhm " 
Trời nắng nhưng vẫn không thể xua tan không khí lạnh được, tôi vội ôm em vào lòng rồi nói : 
" Anh lạnh quá và em là Mặt Trời sưởi ấm cho anh " 
" Anh ngốc quá nếu em mà là Mặt Trời thì anh phải cách xa em lắm đó " 

" Thôi mình đi tham quan chỗ khác nha " 

" Địa điểm tiếp theo mà anh dẫn em tới là Thung Lũng Tình Yêu " 
" Woa công nhận ở đây đẹp thật nha " 
Tham quan, chụp hình một hồi rồi chúng tôi lại qua ga xe lửa. Chúng tôi đứng trước ga nhờ mọi người chụp giùm một tấm hình. Và mọi người có tò mình tấm hình đó nó như thế nào không? Tôi sẽ bật mí nha đó là hình ảnh hai đứa tôi đứng hôn nhau thật sự rất tuyêt. Tối đến, chúng tôi đi chợ đêm và ăn những cái lặt vặt mà công nhận ngon thiệt luôn á. Sau đó là về và kết thúc một ngày tuyệt vời. 


Ở đâu cũng được miễn là có em 

End chap 26 
Mọi người cho mình biết ý kiến nha <3 Love all <3 chap sau sẽ là Will và Isaac nhé. Tronie à xin lỗi anh nha em sẽ cho anh xuất hiện một mình anh một chap nên đừng buồn em nha. Cho mình biết ý kiến nha <3


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro