chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Hôm sau...

-Cảm ơn cậu đã đưa mình về - Bi cười nhìn Tae Kwang.

-Yah, tớ dĩ nhiên phải đưa đón bạn gái mình cho đàng hoàng chứ -Tae bẹo má Bi - Tớ về đây.

-Về cẩn thận nhé - Bi vẫy tay, cười rạng rỡ. Cô thấy rất hạnh phúc. Thật may khi Bi nhận ra ai mới là người quan trọng đối với mình.

-Yah, Go Eun Bi - Tiếng ai đó vang lên ngay khi cô định bước vào nhà. Bi ngoảnh lại, ngạc nhiên - Hai người thật là, có cần nhanh vậy không?

-Han Yi An? Cậu đến từ lúc nào vậy?

-Mới thôi. Tớ đến để trả Byul cái này - Yi An chìa ra túi đồ. Nhận được ánh mắt khó hiểu từ Bi, Yi An kể vể chuyện hôm qua - Vậy thôi, tớ về đây.

-Ra vậy. Sao cậu không vào nhà chơi, chị ấy đang ở nhà đấy.

-Cả Max cũng ở đây sao? - Yi An nhìn lên cửa sổ phòng nó, ánh mắt lộ rõ sự tiếc nuối.

-Ah, đúng vậy. Chị ấy bảo Max không có người quen ở Hàn Quốc nên cho cậu ấy ở nhờ. Mà cậu đã nói với chị Eun Byul chuyện chúng ta… chia tay chưa?

-Vẫn chưa - Yi An lắc đầu cười buồn.

-Vậy sao chị ấy biết nhỉ? - Bi thắc mắc.

-Cậu ấy biết rồi sao?

-Ừ. Hôm qua, khi chị ấy mới về, tớ đã định kể nhưng chị ấy nói biết rồi nên tớ hơi ngạc nhiên. Tớ chưa nói, cậu cũng chưa nói, vậy chị ấy nghe từ đâu?

-Bây giờ chuyện đó với Byul có vẻ không quan trọng nữa rồi - Yi An tựa người vào cổng.

-Sao vậy?

-Chẳng phải cậu ấy đã có bạn trai rồi sao? - Lại cười buồn.

-Bạn trai? Ai cơ? - Bi ngạc nhiên hết lần này đến lần khác.

-Max đấy. Cậu ấy không nói với cậu sao?

-Không. Chị ấy chỉ nói với tớ Max là bạn khi ở Úc thôi - Bi ra chiều suy nghĩ. Yi An như hiểu ra vấn đề.

-Không lẽ… - hai người nhìn nhau.

----------------------------------------------------------------------------

-Eun Byul này, lát nữa… - Max định nói gì đó với nó nhưng thấy nó đang sững người nhìn ra cửa sổ. Sự tò mò thôi thúc Max đến gần. Dưới cổng, Bi đang nói chuyện vui vẻ với Yi An. Lúc này, Byul mới giật mình nhìn sang.

-Cậu nói gì cơ?

-Tớ muốn đi dạo một chút, định rủ cậu đi cùng nên… - Max ậm ừ trả lời.

-Vậy để lát nữa đi nhé, tớ cần chuẩn bị một chút - Byul đi nhanh đến phòng tắm, cố tỏ ra bình thường.

-Eun Byul này, cậu thích Yi An đúng không? - Câu hỏi của Max làm nó sững lại.

-Không phải.

-Đến cả cách cậu phủ nhận cũng chứng tỏ điều đó mà - Max tiến gần đến bên nó.

-Sao cậu biết? -Byul quay lại.

-Mọi cô gái cho dù mạnh mẽ đến đâu, đứng trước mặt người mình yêu cũng trở nên yếu đuối - Max cười nhẹ, Byul không nhận ra trong đáy mắt cậu ánh lên nỗi buồn - Nếu đã thích cậu ấy như vậy sao còn nói dối tớ là bạn trai cậu?

-Cậu bị ngốc sao? Yi An và Eun Bi… - Giọng nó chùng xuống, có cái gì đó nghèn nghẹn ở cổ - Tớ không thể… Nếu đó không phải Eun Bi, tớ sẽ không ngần ngại mà dành lấy. Nhưng Eun Bi… con bé đã quá bất hạnh rồi. Tớ không muốn thứ duy nhất con bé có được cũng bị tớ cướp đi.

-… - Max chỉ im lặng vỗ nhẹ vai nó. Lần đầu tiên, cậu thấy Eun Byul yếu đuối như vậy. Cậu cũng giống nó, cũng có thể vì người mình yêu thương mà làm tất cả.

----------------------------------------------------------------------------

-Vậy cậu nghĩ tớ nên nói thế nào với cậu ấy đây? - Yi An nhìn Bi.

-Tớ nghĩ là tối nay… - Bi ghé tay thì thầm với Yi An. Mắt Yi An hình như đang sáng lên.

-Có vẻ được đấy - Yi An cười toe - Cảm ơn nhé, nhớ giúp tớ đấy, tớ về đây.

-Thật là… Cậu ta vui vậy sao - Bi bật cười nhìn Yi An chạy đi.

----------------------------------------------------------------------------

*8 giờ tối...

-Em đi đâu sao? - Byul nhìn Bi chuẩn bị quần áo, đứng trước gương vẻ chăm chút.

-Vâng ah, tối nay unnie bận gì không?

-Không. Có việc gì sao?

-Không có gì, em đi chơi đây. Tạm biệt unnie - Bi xỏ vội đôi giày búp bê.

-Yah, từ từ thôi. Con bé này, có ai đuổi em đâu, gì mà vội thế chứ? Thật là… - Byul lắc đầu ngán ngẩm, quay sang xem kênh truyền hình mới chuyển.

-Cậu ấy đi đâu mà có vẻ vui thế nhỉ? -Max đặt cốc nước trên bàn, ngồi xuống cạnh nó.

-Tớ cũng không rõ.

----------------------------------------------------------------------------

*10 phút sau...

-Unnie, chị ra bể bơi gần nhà một chút đi - Bi nhanh chóng cúp máy, thể nào Byul cũng đang nhăn nhó cho xem.

-Thế nào, được chứ? - Tae Kwang khoác vai Bi. Cô quay sang cười thật tươi.

-Có vẻ ổn. Phần của chúng ta xong rồi, còn lại trông cả vào Yi An thôi. Giờ thì chúng ta đi thôi - Bi kéo Tae đi.

_____________________________________________________________________

-Eun Bi ah - Byul đẩy cửa bước vào. Đã lâu rồi, nó không đến đây. “Ùm”, tiếng nước làm nó giật mình. Vội chạy đến, không lẽ Bi bị ngã sao?

Nhưng vừa đến bể bơi, nó đã thấy Yi An đang dần bơi về phía mình. Nó từ từ đi lại gần, ngồi xuống thành bể bơi.

-Eun Bi không ở đây sao? - Byul nhìn Yi An.

-Cậu ấy đi rồi - Yi An tỉnh bơ, leo lên thành bể bơi ngồi bên cạnh nó. “Vậy là Eun Bi vội vậy là để gặp cậu ấy sao?”, Byul nhìn sang hướng khác, xua đi ý nghĩ đó.

-Thực ra tớ và Eun Bi… - Yi An quay sang, ghé sát tai mong nó nghe cho thật rõ, cũng vừa lúc nó ngoảnh mặt lại nhìn cậu. Vậy là vô tình, hai người môi chạm môi. Khoảnh khắc đó, mọi thứ như ngừng lại. Ngọt ngào.

Thực sự chuyện này nằm ngoài dự kiến của Yi An khiến cậu chỉ biết thần người. Vội đẩy Yi An ra, vẻ lúng túng trên gương mặt Byul thấy rõ.

-Từ bây giờ trở đi, chúng ta nên có khoảng cách. Tớ không muốn Eun Bi buồn. Hơn nữa, tớ cũng rất khó xử với Max. Có lẽ, chúng ta không gặp nhau nữa thì tốt hơn - Nói rồi, Byul quay đi bỏ chạy. Yi An đấm mạnh tay xuống sàn. Tự trách bản thân, nếu cậu đang ăn mặc chỉnh chu, nhất định sẽ chạy theo giữ cô ấy lại.

----------------------------------------------------------------------------

-Cậu đi nhanh vậy sao? - Max đang ngồi xem TV thì thấy Byul chạy vụt qua, vẻ mặt không được tự nhiên cho lắm và hình như còn thoáng hồng. Còn chưa hết ngạc nhiên thì một lúc sau, Han Yi An cũng chạy vội lên tầng.

Vội đóng cửa lại sau lưng, Byul cố giữ cho nhịp tim mình ổn định. Lúc nãy là sao chứ? Sao tim nó cứ đập nhanh thế này.

-Go Eun Byul, tớ có chuyện cần nói với cậu - Yi An đánh mạnh vào cửa phòng Byul. Nó cố điều chỉnh gương mặt trở về vẻ nghiêm khắc cố hữu, mở mạnh cửa.

-Yah, Han Yi An. Chẳng phải tớ đã nói chúng ta nên giữ khoảng cách sao? - Còn chưa kịp nói thêm, Byul đã bị Yi An nắm tay lôi đi - Yah, bỏ tớ ra.

Max nhìn thấy Yi An kéo Byul đi liền đứng dậy, giữ tay còn lại của Byul.

-Cậu mau thả tay cậu ấy ra - Max gằn từng chữ.

-Chúng tôi cần nói chuyện - Yi An cương quyết nhìn nó, không cần để ý vẻ mặt của Max. Nó đứng ở giữa nhìn hai người.

-Tớ sẽ về sớm mà - Byul gỡ nhẹ tay Max, mỉm cười trấn an, để mặc cho Yi An kéo đi. Khoảnh khắc nó gỡ tay cậu ra, Max cảm thấy như cả thế giới quay lưng lại với mình. Chẳng phải đó cũng là cách để tỏ rõ sự lựa chọn của cậu ấy sao?

Cách nhà một quãng, Byul giật tay ra:

-Tớ đã bảo chúng ta không nên gặp nhau nữa còn gì?

-Chuyện lúc nãy tớ còn chưa nói xong…

-Chuyện vừa rồi chỉ là sự cố. Cậu không cần để ý. Từ giờ thì đừng đến tìm tớ nữa - Byul ngắt lời, quay lưng bỏ đi.

-Nếu tớ không coi đó là sự cố thì sao? - Yi An hét lên phía sau nó. Dù có chút sững người nhưng Byul vẫn cắm cúi bước đi. Lại bỏ lại Han Yi An đứng đó, bất lực nhìn nó.

----------------------------------------------------------------------------

Vừa đẩy cửa vào nhà, Byul đã thấy Bi đứng đấy đợi mình.

-Unnie, chị… có thấy vui không - Bi háo hức nhìn vẻ thăm dò.

-Yah, sao tự dưng gọi chị đến rồi lại đi mất hả? - Byul lừ mắt.

-Hì. Chỉ là lúc đó em chợt nhớ ra, có việc gấp nên đi trước - Eun Bi ấn ấn hai ngón trỏ vào nhau.

-Chị mệt rồi, chị đi ngủ đây - Byul thở dài đi về phòng.

-Sao lại thế nhỉ? Chị ấy đúng ra phải rất vui chứ? Không được, mình phải hỏi Han Yi An - Bi rút điện thoại ra - Yah, cậu làm cái trò gì mà chị ấy lại có vẻ khó chịu vậy hả?

-Lúc đó, tớ… tớ cũng không biết nữa - Yi An vò tóc mình.

-Thôi bỏ đi. Còn cách cuối cùng nữa thôi. Tớ nghĩ lần này cậu mà cũng thất bại thì tớ cũng chịu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro