OzyGil: Ngày nghỉ của hoàng kim và mặt trời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Fanfic 黄金与太阳的假期 by undefine404

Cp: Ozymandias x Gilgamesh

Translate: Moè Edit: Tsuki

Link fic gốc: https://archiveofourown.org/works/18802927

___________________________________________________________________

''Ngươi làm không nổi nữa rồi sao, Mặt Trời ?''


"Người không nổi đến rốt cuộc là ai chứ..." Ôm tình nhân mệt đến vô lực trong tay, Ozymadias lặng lẽ oán thầm mấy câu cứng miệng của đối phương. Hai người lười biếng ôm nhau, mệt mỏi nằm trên giường hưởng thụ chút dư vị còn sót lại, Gilgamesh gối đầu lên cổ hắn thấp giọng oán trách, thanh âm còn xen lẫn tiếng thở dốc, hơi thở phả nhẹ vào da hắn khiến cho đáy lòng sinh ra từng cơn ngứa ngáy vô danh.

''Ta cảm thấy, ngươi vẫn còn dư sức tự mình 'hưởng lạc' '', hắn đưa tay vừa vỗ về vừa đùa nghịch người tóc vàng trong ngực, quả nhiên thấy được đối phương ngẩng đầu lên nhìn hắn hằm hằm, nhưng vẻ tức giận ấy rất nhanh liền mềm xuống, biến thành thần sắc vừa ủy khuất vừa nũng nịu. '' Không phải? Hay ngươi đến đây tự động cho ta xem?''
Thân thể Gilgamesh thoáng run rẩy, không biết là do tưởng tượng ra cảnh tượng như thế nào, nhưng thân thể y hoàn toàn không chịu nổi khiêu khích như vậy. Đừng nói chủ động chạy đi chủ động cầu hoan, hai chân y bây giờ mềm đến không nhấc lên nổi, coi như có bước xuống được giường thì chỉ có thể miễn cưỡng bước đi—– Đại khái bây giờ dù có muốn đá tên khốn dương dương đắc ý này ra xa một chút cũng chẳng còn sức mà làm. Cố tình, nằm cạnh hắn lại thật không tệ, cứ như được gột rửa bởi ánh mặt trời ấm áp vậy, khiến cho y thoải mái đến mức không muốn nhúc nhích.
''........Bản vương đói bụng!''
Qua hồi lâu, y nghẹn ra một câu trả lời như vậy, sau đó vùi mặt vào gối đầu.
Ozymandias bị phản ứng đáng yêu của y chọc cười. Lại không nghĩ đến Gilgamesh ngủ thiếp đi, qua mất thời gian dùng cơm trưa, mà mới vừa rồi họ lại vừa trải qua một đợt vận động hao phí thể lực, đừng nói chưa được ăn cơm mà bụng đói kêu vang, họ còn chưa có giọt nước nào vào miệng ngoại trừ chất lỏng từ miệng đối phương.
''Ngươi muốn ăn cái gì ? Bây giờ có lẽ phòng ăn đã đóng cửa, nhưng room service chắc là phục vụ 24/7.''
Vừa nói, Ozymandias vừa đứng dậy bước xuống giường. Hắn bất động thanh sắc mà cầm cái tay không tự giác ôm lấy eo mình đặt xuống giường, sau đó đi ra phòng khách tìm sổ tay phục vụ, đồng thời lật xem menu, lại lấy 1 chai nước khoáng ra từ trong tủ lạnh, mở nắp đưa cho Gilgamesh.
''Tùy ngươi, nhưng nếu không được ăn ta sẽ không tha cho ngươi.''
Lúc này, Gilgamesh đã khôi phục lại chút thể lực, dựa vào gối miễn cưỡng ngồi dậy. Khi cầm chai nước khoáng, y theo bản năng nhíu nhíu mày, nhưng y đã quen với những loại vật dụng thấp kém này, huống hồ cổ họng đau rát vì sử dụng quá độ của y đang có nhu cầu được cấp nước ngay bây giờ.
Đợi đến khi Ozymandias lần nữa quay lại phòng ngủ, Gilgamesh hướng hắn vươn tay ra hiệu muốn đi tắm rửa sạch sẽ, đồng thời thẳng thắn tỏ vẻ bây giờ y đi không nổi, cho nên y muốn được ôm đến phòng tắm. Ozymandias ngược lại rất hưởng thụ giây phút tình nhân chịu thua hiếm có, mà thái độ đối phương lúc này quả thật vô cùng mềm mại—- Hắn đen Gilgamesh đặt trong bồn tắm, vì y điều chỉnh nhiệt độ nước nóng lên, đầu tiên là cọ rửa sạch sẽ mặt ngoài, sau đó nhẹ nhàng tách 2 chân y ra, bắt đầu cẩn thận tẩy rửa lỗ nhỏ bị chà đạp kịch liệt một phen.
"Chạm nhẹ......"
Thời điểm cảm giác được nước ấm tràn vào cửa huyệt, Gilgamesh vô thức cắn ngón tay mình để tránh phát ra những âm thanh đáng xấu hổ. Mà Ozymandias lúc này cũng khổ sở muốn chết, một mặt, hắn nhất định phải nhanh rửa sạch dịch bôi trơn bên trong thân thể y, mặt khác, hắn sợ bản thân sẽ lại lần nữa mang đến cho Gilgamesh kích thích quá độ. Thế nhưng, chỉ cần dùng ngón tay chạm đến miệng nhỏ đáng thương bị đùa bỡn đến phiếm hồng kia, nơi đó lại không tự chủ được mà co rụt lại, giống như cần thứ gì thô to hơn lấp đầy...
Hắn thật sự không nhẫn tâm làm như vậy, nhưng thân thể y cứ như mang chất dẫn dụ khiến hắn khó lòng khắc chế... Hắn ép bản thân di chuyển lực chú ý về phía mặt đối phương, lại thấy Gilgamesh trong mắt nổi lên ánh nước, oán giận nhìn hắn chằm chằm, nhưng lại cũng không có biểu hiện ý tứ cự tuyệt rõ ràng.
".......Không được". Ozymandias hít sâu một hơi,nhanh chóng ôm Gilgamesh từ bồn tắm ra, phủ thêm áo choàng rồi đặt y lên ghế salon, sau đó chạy như bay về hướng phòng tắm như đang chạy trốn—- Hắn còn loáng thoáng nghe được tiếng Gilgamesh cười nhạo bộ dáng chật vật này của mình, nhưng hắn cũng không còn thời gian để ý lại.
Hắn mở vòi hoa sen, dùng nước lạnh giữ vững lí trí và đầu óc tỉnh táo, nhưng phía dưới bất mãn đứng thẳng không hề có chút ý tứ muốn xẹp xuống. Đối với hắn, sức hấp dẫn của Gilgamesh quả thật chí mạng, làm hắn không thể nào không buông xuống, lại không có cách nào buông tay—- Bộ dạng của hắn lúc này có lẽ cũng là bộ dạng của hôn quân trong truyền thuyết, thời điểm hắn ở cùng Gilgamesh, tôn nghiêm của bậc đế vương gì đó đều bị vứt ra sau đầu........

Chuông cửa vang lên đánh gãy suy nghĩ của hắn, là đồ ăn đến. Hắn lau người qua loa, phủ thêm áo choàng tắm đi mở cửa, ra hiệu với phục vụ mang bữa ăn tới đặt trên bàn là được, không cần đưa vào tận nơi. Nhân viên giao thức ăn mang bộ dáng học sinh bị dáng vẻ hung ác của khách hàng trước mắt dọa sợ, khúm núm đặt đồ ăn lên bàn xong liền chạy đi mất. Tựa hồ nhận ra biểu tình bản thân không đúng lắm, Ozymandias cố gắng bình phục tâm tình, nghĩ đến nếu Gilgamesh thấy được vẻ mặt này của hắn, nhất định thế nào cũng sẽ ghẹo hắn bốn chữ dục cầu bất mãn đều viết rõ lên trên mặt.

Hắn bưng đồ ăn trở lại phòng khách, liền thấy Gilgamesh nằm co lại thành một nắm nhỏ, không biết có phải hay không lại ngủ thiếp đi. ''Dậy ăn đi, Gilgamesh.'' Giữa bọn hắn kì thật trong âm thầm đều ít lấy tên thật ra gọi nhau, nhưng vì hắn muốn gọi đối phương rời giường, không thể không ra hạ sách này. Gilgamesh đương nhiên cũng không có ngủ thật, ghe tiếng gọi liền ngồi dậy, không có tinh thần ngáp dài. Tuy nhiên, khi nhìn thấy rõ mấy món trên bàn, y cảm thấy tinh thần mình khôi phục lại chút ít. — Hàu nướng phô mai, còn có 1 bình rượu vang trắng ngọt ''Hahahaha, ngươi đặt loại thức ăn này, chẳng lẽ sợ bản thân 'không được' sao, Mặt Trời?''

Mồm thì cười nhạo thế, nhưng Gilgamesh cũng nhanh chóng cầm một phần lên ăn, mà tiếng cười ban nãy nghe cũng có chút hữu khí vô lực. Hắn thật sự là đói chết. '' Dùng đồ ăn trợ hứng không phải cũng rất tốt à ?'' Ozymandias lần này ngược lại bình thản thừa nhận, thắng thắn bày tỏ tư tâm, sau đó rót nửa ly rượu đưa tới, nhưng Gilgamesh lại không tiếp nhận. '' Ngươi sao lại đi thưởng thức thứ rượu hiện đại giá rẻ này!'' '' Ta cảm thấy hương vị cũng không tệ, dù sao giá cả cao cũng chưa chắc rượu đã ngon, vả lại, đây cũng là rượu tốt nhất của nơi này rồi.'' Nhưng mà sự thật chứng minh, đối với đồ ăn, trình độ bắt bẻ của Gilgamesh so với hắn tưởng tượng còn cao hơn nhiều. Không qúa vài phút, Gilgamesh đã ăn xong một phần— nói đúng ra, là y dùng cái nĩa đem tầng phô mai thật dày kia cạy ra ăn hết, còn phần hàu quan trọng nhất lại không thèm đụng vào.

''Ngươi không ăn sao....?'' Nhìn đối phương hoang mang nhìn về phía mình, Gilgamesh liếm liếm khóe miệng, lộ ra nụ cười gian xảo. ''.........thứ đồ ăn nửa chín nửa sống này thật khó ăn, mùi vị cứ như tinh dịch của ngươi vậy.'' Ozymandias nhịn không được mà nuốt xuống một ngụm nước bọt. Ám chỉ của đối phương quá sức rõ ràng, nhưng đây lại là phong cách của Gilgamesh, hừng hực buông thả , làm cho người ta mê luyến.

'' Xem ra, ta ban nãy thương hương tiếc ngọc ngươi hoàn toàn là vẽ vời thêm chuyện.''

Đáp lại khiêu khích bao hàm dục vọng của đối phương, Ozymandias bốc một con hàu lên, đưa nó đến bên miệng Gilgamesh, nước canh dinh dính nhỏ lên bờ môi hồng nhuận, khiến nơi dó lấp lánh ánh nước, thoạt nhìn phá lệ mĩ vị, '' Ăn hết. Không cho lãng phí.''

Nghe ngữ khí kia giống như hắn muốn y ăn thứ khác chứ không phải thịt hào vậy. Gilgamesh càng cười đến càng sáng lạn hơn. Thịt hào mềm mại bị đưa đến bên môi, thế là y cũng phối hợp với hành động tán tỉnh của đối phương, hơi mở miệng nhè ra, tựa như liếm láp, phác hoạ hình dáng tính khí của đối phương , sau đó chậm rãi đưa nó toàn bộ nuốt vào trong miệng ngậm mút. Ngay sau đó, Ozymandias dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu lưỡi cùng đôi môi mềm mại của y.

Đối với vẻ nhu thuận ngoan ngoãn nhưng lại vô cùng mê người này của Gilgamesh, bất kỳ ai cũng không thể cự tuyệt lại sự mời gọi của y. Ba ngón tay chống lên khoang miệng, Ozymandias bắt được đầu lưỡi đối phương đùa bỡn, còn Gilgamesh thì bắt chước động tác khẩu giao mà liếm láp ngón tay đầy phiến tình, đến cả kẽ móng tay hắn đều liếm láp sạch sẽ. Con hào bị ngón ngay cùng đầu lưỡi nghiền hết thành mành nhỏ cùng dịch lỏng, lại bị ngón tay ác ý đâm đến chỗ sâu, yết hầu mãnh liệt truyền đến cảm giác dị vật chặn ngay cổ họng không thể nuốt trôi xuống được, bị ngón tay ngăn cản, yết hầu lại nổi lên cảm giác khó chịu muốn nôn ra. Miệng bị ngón tay mạnh mẽ chống lên không thể khép lại, chính Gilgamesh cũng không phát giác được nước bọt đã chảy xuống tận cằm của y.

Nhìnánh mắt Gilgamesh dần trở nên mê ly, khoé miệng lấp lánh nước bọt, bộ dạng không khác lúc y giúp hắn khẩu giao, Ozymandias khoái trá ngừng tay, đem ngón tay dính đầy nước bọt từ miệng đối phương rút ra. Gilgamesh có chút mờ mịt, miệng vẫn còn mở rộng, hơi tiếc nuối con mồi trong miệng mình lại chạy trốn, trong mắt để lộ ra khát vọng ra hiệu y vẫn còn muốn nhiều hơn nữa —— Còn dưới góc độ của Ozymandias, đây chính là sự ngầm đồng ý của vị vương giả.

"Chỉ là ăn thôi cũng khiến ngươi hưng phấn vậy sao?"

"Ngươi còn mặt mũi để nói câu này sao? Nhìn bộ dạng ngươi đi, đến cuối cùng ai mới là người hưng phấn đây."

Nói xong, Gilgamesh quỳ xuống, nhìn chằm chằm vào vật ở giữa hai chân không biết đã cứng từ lúc nào của Ozymandias, sau đó vươn tay vuốt ve vật dưới lớp quần áo đó. Nhìn xem tình nhân ngạo mạn giờ đây đang quỳ gối trước mặt mình, lửa dục trong người ozymandias chưa kịp tắt đã bị đốt cháy trở lại, hô hấp có chút khó khăn, nhất là khi nhìn đến Gilgamesh ngẩng đầu hướng về phía hắn nở nụ cười đùa cợt, ngón tay hắn thầm chí còn bấu chặt tay vịn của ghế sofa, ép buộc mình đè nén xuống kêu gào dục vọng.

Hắn cũng không phải là tận lực muốn ôn nhu với người, chỉ là đối với Gilgamesh lộ ra vẻ yếu ớt trước mắt, hắn sợ dục hoả của mình sẽ khiến y khó chịu. Đương nhiên sự thật chứng minh là hắn lo lắng thừa thãi rồi.

"Ta đương nhiên muốn ngươi, hoàng kim. Ta muốn tiếp tục nhấm nháp cơ thể ngươi, ăn sạch từng tấc một trên người ngươi. Chỉ cần thấy ngươi vì tình dục mà nằm xụi lơ trong lòng ngực ta, bất kỳ lúc nào cũng khiến ta hưng phấn."

"Ha ha ha ha ha ha! Thật sự rất là ngay thẳng, nghe ngươi nói rằng ngươi si mê ta đến như vậy, ta nghe bao nhiêu lần vẫn không chán!"

Vừa vui vẻ nói, tay Gilgamesh cũng không nhàn rỗi, trực tiếp xốc vạt áo của đối phương lên. Khí quan của Ozymandias không chút che chắn hiện lên trong tầm mắt y , Gilgamesh tâm trạng tốt hôn lên đỉnh thứ kia đã hơi dinh dính chất lỏng , sau đó lại độ ngẩng đầu,đầu lưỡi liếm qua bờ môi gợi cảm, "Nhưng hôm nay, ta muốn "nếm thử" hương vị của ngươi trước."

-End-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro