CHƯƠNG 1-2: LẦN ĐẦU GẶP MẶT (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Bạn nào không nhớ nội dung thì quay lại chương trước đọc lại giúp #mei nhé!) 

"Mày là ai hả, mặt trắng ở đâu ra mà dám quản chuyện của bố!" Tên họ Park kêu gào, vừa rồi trộm gà không được còn mất nắm gạo, đang định hù dọa cô nàng này bắt cô ta cúi đầu, còn mìn giả vờ rộng lượng thuận tiện ăn đậu hũ. Không ngờ nửa đường lại nhảy ra một tên thích chơi trội, xem như chọc giận ông ta hoàn toàn.

Sắc mặt luật sư Jeon lại thay đổi, phớt lờ Park Tổng, cung kính nói với người đàn ông tuấn tú: "Thẩm phán Kim, anh cũng đến đây ăn tối à?"

Thẩm phán? Thẩm phán trẻ vậy sao? Ngay cả Lisa cũng kinh ngạc.

Kim Taehyung khẽ mỉm cười, cánh tay dài nắm cả bờ vai Lisa vỗ nhẹ, Lisa theo phản xạ sẽ thúc khuỷu tay vào xương sườn anh ta, nhưng động tác kia ý bảo cô bình tĩnh chớ nóng vội, tình hình bức bách, cô nhẫn nhịn mới không phát tác.

"Đúng vậy, bạn gái tôi thích ăn đồ ở "YGENT" này, cho nên đưa cô ấy tới đây thử. Không ngờ rằng... không biết làm sao lại chọc giận vị Park Tổng này? Đúng rồi luật sư Jeon, tình hình ban nãy tôi tận mắt nhìn thấy toàn bộ, nếu anh muốn tố cáo bạn gái tôi có rắp tâm đánh người, tôi e rằng mình sẽ làm chứng vị Park Tổng này quấy rối tình dục bạn gái tôi trước, còn bạn gái tôi hoàn toàn là tự vệ chính đáng." Kim Taehyung cười nói hết đoạn thoại, tiếng nói hòa nhã, âm điệu vững vàng, nhưng vào tai luật sư Jeon lại mang theo áp bức vô cùng.

Luật sư Jeon nhìn Lisa, vội nói: "Có lẽ là hiểu lầm, Park Tổng, tôi thấy anh vẫn nên nói lời xin lỗi với bạn gái thẩm phán Kim thì hơn?"

Park Tổng nghe thế liền xù lông, hét: "Cái gì? Muốn tôi xin lỗi cô ta..." Còn chưa nói xong, luật sư Jeon đã vội vàng ghé tai ông ta nói: "Thẩm phán phúc thẩm chính là anh ta!" Nháy mắt ông ta liền ỉu xìu, không tình nguyện nói "Tôi xin lỗi".

Kim Taehyung xoay mặt cười nói với Lisa: "Em yêu, người ta cũng đã thành tâm thành ý xin lỗi rồi, em cũng đừng trách tội người ta nữa được chứ?"

Lisa chau mày, khẽ hừ một tiếng.

Lúc này, ông chủ của "YGENT" biết tình huống xảy ra, nhanh chóng chạy đến, đầu tiên là cúi đầu 90 độ với Kim Taehyung: "Kim thiếu, quán ăn nhỏ tiếp đón không chu đáo, quấy rầy anh dùng bữa, hôm nay sẽ được miễn phí, hi vọng lần sau anh có thể đến chơi."

Kim Taehyung cười nói: "Ông chủ khách khí quá, bạn gái tôi rất thích đồ ăn nơi này, lần sau nhất định sẽ đến."

Ông chủ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cả con phố ở đây đều là cổ phần của tập đoàn Kim Thị, Chủ tịch hội đồng quản trị của Kim Thị chính là bố ruột của vị thẩm phán Kim trước mặt này! Ông ta nào dám đắc tội thiếu đông gia!

Người đi cùng Park Tổng dường như nghĩ ra điểm then chốt trong đó, sợ hãi nhìn Kim Taehyung, trốn về phía sau. Kim Taehyung không để ý tới đám người đó nữa, ôm Lisa đi ra ngoài.

Đến đại sảnh, Lisa hất tay anh ra, lạnh lùng nhìn anh.

Kim Taehuyng cười, nói: "Thế nào, qua cầu rút ván hả?"

"Tôi không cần anh giúp", lại còn dùng cách ấy, nơi bị anh chạm qua còn vương lại nhiệt độ của anh, khiến Lisa hết sức khó chịu. "Muốn có cảm giác tồn tại, không cần thiết phải ở trước mặt tôi."

Kim Taehyung bật cười: "Tôi? Cảm giác tồn tại?" Cứ như nghe được chuyện tức cười, lại có cảm giác cười không dừng được.

Lisa thấy mình đã gặp một tên cuồng tự đại, may mà Park Chaeyoung lúc này đang lảo đảo đi ra, cô vội tiến lên đỡ. Chaeyoung nhắm hai mắt tựa vào người cô, trong miệng lầu bầu: "Ngay cả đi vệ sinh cũng phải xếp hàng, hành lang cũng đầy ắp người, thật đáng ghét!" Lisa gần như nửa ôm lấy cô ấy, đi qua Kim Taehyung cũng không quay đầu lại. Cũng may Kim Taehyung chỉ nhìn cô cười như đang suy nghĩ, hai người vì vậy đi lướt qua nhau.

-------END CHƯƠNG 1-------
VOTE + COMMENT để #mei có động lực edit tiếp nhee!!
KAMSAMITA!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro