[Chap 17]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Nó thu lại bộ dạng bực tức nhanh chạy lại chỗ My và hai đứa tiếp tục ăn sáng. Tâm trạng tức giận vẫn còn trong nó nên nó đang xả giận vào thức ăn của mình:

_Cái tên đáng ghét, chết đi, đồ xấu xa, đồ điên...

My nhìn bộ dạng đáng sợ này của nó thì ko nhịn nổi hỏi:

_Hiền ơi, có phải My làm gì khiến Hiền khó chịu mà Hiền cứ ngồi đâm lên thức ăn vậy?

Nghe My hỏi nó như thế, nó cũng hoảng hốt mà nhìn lại hộp cơm trên tay mình đã bị phá hư. "Bữa ăn sáng của mình đã bị tên đáng ghét phá hư rồi, ta hận!!!" nó tiếc nuối.

My khẽ đụng tay nó, nhẹ nhàng chờ câu trả lời từ nó. Nó cũng biết mình thất thố để My hiểu lầm vội lên tiếng:

_Không phải do cậu đâu, đừng có bận tâm nhá!

_Ừ, nhưng mà có chuyện gì thì bảo My nha, hìhì -My dịu dàng cười

Hai đứa ngồi ăn trong khi có một người đứng gần đó nắm chặt tay mình "Đã vậy thì cậu có chuyện gì tôi đây mặc xác."

Còn lúc này thì Lộc Hàm đang cầm hộp cơm đến cho Thế Huân. Cậu đã mất cả buổi sáng đế làm nó, cậu mong rằng khi anh ăn nó, anh sẽ nhận thấy được tình cảm mà cậu dành cho anh.

_Anh Thế Huân, đây là cơm em làm cho anh, mong anh hãy nhận nó -Lộc Lộc đưa hộp cơm lên trước mặt Thế Huân

_Vậy sao, cám ơn em -Thế Huân cười rồi nhận lấy hộp cơm từ trong tay Lộc Hàm

Lộc Hàm vui vẻ khi Thế Huân nhận lấy hộp cơm của mình. Hai người cùng ngồi ăn những món Lộc Hàm làm.

_Món này ăn rất ngon, em thật là đảm đang -Thế Huân gật gù khen ngợi làm cho Lộc Hàm mặt đỏ cả lên

_Vậy thì sau này mỗi ngày em đều làm cho anh ăn -Lộc Hàm nói

_Em nói đấy nhé, anh ko ép đâu -Thế Huân cười

Bọn họ như vậy làm cho mọi ánh mắt đều dồn về bọn họ. Tin tức Thế Huân đang quen với Lộc Hàm cũng đang dấy lên trong trường, làm cho cái lũ fan girl khóc lên khóc xuống, làm đủ trò với Lộc Hàm, nhưng mà Lộc Hàm chẳng sợ gì cả. Vì Thế Huân, vì tình yêu của mình, cậu sẽ không dễ dàng bỏ cuộc đâu. Em sẽ khiến anh một ngày nào đó sẽ phải nói "Yêu em".  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro