Chap 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó và hắn đi trên một đoạn đường ,vai kề vai , nhưng chẳng ai nói với ai câu nào . Nó vừa đi vừa chăm chú nhìn tấm bản đồ , còn hắn thì cứ việc đi theo nó , quan sát từng tí một . Tại lúc sáng nên bây giờ chân của nó còn đau , nó lê từng bước nặng nề . Hắn quan sát nãy giờ và cũng nhận ra điều đó :


- Chân cậu còn đau à ?????_ChanYeol từ tốn hỏi .
- À không hết đau lâu rồi _ nó quay sáng ngại ngùng nói .
- Sao cậu lại nói dối , lại kia tớ xem thử nào _ hắn nói rồi chỉ tay về phía bên kia .
- Thôi tớ không sao đâu _ nó quay sang cười trừ.
Bất ngờ hắn bế xóc nó lên làm nó chẵng kịp phản ứng gì . Đến nơi hắn đặt nhẹ nó ngồi xuống , còn hắn thì quỳ gối xuống , nhìn chằm chằm vào chân nó , rồi đưa tay nắm lấy chân nó . Nó khẽ rụt chân lại , nhưng hắn vẫn giữ chặt lấy chân nó ,nhìn kỹ vết thương ,khẽ đưa tay lên gãi cầm như đang suy nghĩ gì đó :
- Cậu ngồi im đây nha , tớ đi tìm cái này tí rồi về liền _ hắn đứng dậy nhìn nó nói .
- Cậu tìm gì vậy ????_ nó thắc mắc hỏi .
- Một loại cỏ , ngồi im chờ tớ đấy _hắn nói rồi quay lưng đi .
Nó ngồi sau nhìn dáng hắn xa dần , lòng thầm nghĩ \\\'\\\' Sao cậu ấy lại quan tâm mình nhỉ ?? Chắc tại là bạn bè thôi , đúng vậy rồi , mình đừng suy nghĩ hay hy vọng gì nữa \\\'\\\' nó cười buồn nhìn vào cái chân , nơi hơi ấm từ bàn tay đó vẫn còn vương vấn . Nó ngồi suy nghĩ vu vơ , một cơn gió mạnh từ đâu khẽ ùa tới làm chiếc mũ trên đầu nó bay đi , nó mất hồn chạy theo với lấy chiếc mũ . Dốc núi trơn cộng với chân bị đau làm nó chới với ngã , vừa lúc đó hắn vừa về tới tay cầm một chùm cỏ trên tay miệng cười toe toét , ngước đầu lên nhìn thấy nó gần té hắn quăng hết tất cả trong tay , vội chạy lại đỡ nó , nhưng không may hắn bị trựơt chân , nên cả 2 bị té xuống dốc , hắn ôm chặt lấy nó trong tay như đang bảo vệ một thứ gì đó quan trọng và quý giá . Cả 2 người lăn xuống dốc , hên sao đáp đúng ngay bãi lá khô , nên chẳng bị thương gì nặng , nó sợ quá nên đã ngất xĩu .

- Nè ngốc cậu có sao không vậy ?????_hắn lầm bầm , lầm bầm .
Không một tiếng trả lời , 2 mắt nó vẫn nhắm nghiền càng làm hắn hoảng sợ hơn . hắn ngước lên nhìn xung quanh , thì chộp được ngay một tán cây rộng , hắn vội vàng bế nó lại . Miệng không ngừng lẫm bẫm \\\'\\\' Cậu sẽ không sao , không sao , không sao \\\'\\\' . Đến nơi hắn đặt nhẹ đầu nó tựa vào thân cây , còn hắn thì ngồi bên cạnh ,nhìn nó chăm chú và lấy tay lau mồ hôi trên trán nó , và một lần nữa trái tim của hắn lại đập loạn xạ trước vẻ đẹp ngây ngô của nó . Hắn ngừng lau , nhìn nó say mê , lâu lâu ánh mắt đó lại thoáng lên một nổi buồn chất chứa bao ngày . Tiến lá xào xạc làm hắn giật mình thức tỉnh , hắn lật đật đưa mắt quan sát khắp người nó để chắc chắn rằng không có một vết thương nào trnê người nó . Hắn ngước nhìn lên bầu trời ,có vẻ là sắp xẩm tối mất rồi , bây giờ hắn mới để ý toàn thân mình đều đã bầm tím cả . Nhất là gần mắt cá chân , chẵng biết lúc nãy xước chúng gì mà máu cứ ứa ra . Hắn nhìn thân thể mình rồi bật cười \\\'\\\' Hahah , ngay cả bản thân mình , mình cũng chẵng quan tâm bằng cô ấy . Bây giờ mới thấy rằng tình yêu là mù quáng \\\'\\\' . Trong lúc ấy nó khẽ nhăn mặt , cựa mình ,cố mở đôi mắt ra :
- Cậu có sao không ?????_ hắn vừa nghe thấy động tĩnh , quay sang lật đật hỏi .
- Ưm .....Sao tụi mình lại ở dưới này ???_ nó nheo mắt nói .
- Lúc nãy chúng ta bị té xuống này đó thôi _ Hắn giải thích cho nó hiểu .
Nó ngồi ngẫm nghĩ , và chợt nhớ ra :
- Xin lỗi xin lỗi cậu , tại tớ mà chúng ta ra như thế này _ nó hối hả cuối đầu xin lỗi hắn .
- Không sao đâu_ hắn mỉm cười nói .
- Ừ , vậy giờ mình leo lên đi _ nó cười buồn nói .
- Không được đâu , bây giờ sẩm tối rồi , chúng ta mà leo lên thì nguy hiểm lắm , cứ ở đây chờ mọi người tới _ hắn từ tốn nói .
- Nhưng mà ................_ nó cố gắng nói .
- Không sao đâu nhất định mọi người sẽ tới mà . Nếu không tớ sẽ bảo vệ cậu _ hắn mạnh miệng nói .
Vừa nghe thấy vậy nó đứng hình trong 10s , thấy vậy hắn chợt nhận ra lời mình nói , vội quay sang chỗ khác .
\\\'\\\' Cái gì cơ ????? Cậu ấy nói sẽ bảo vệ mình ư ?? Mình có nghe lầm không nhỉ ????? \\\'\\\' Nó như không tin vào tai mình .
\\\'\\\' Mày vừa nói cái quái gì vậy Chanyeol ?? Quê chết đi được , phải đính chính lại thôi \\\'\\\' như có vẻ an tâm với quyết định của mình hắn quay sang nói với nó :
- À... Ờ tụi mình là bạn bè của nhau đúng không ???????? Bảo vệ nhau là chuyện bình thương thôi mà _ hắn gãi đầu nói và mắt vẫn không dám nhìn nó .
- Ừ đúng rồi _ nó nói trong thất vọng .
Thế là không gian yên tĩnh lại chiếm đến .
\\\'\\\' Mình đã quá ngốc , tại sao lúc nào mình cũng nuôi hy vọng , để rồi nhận lấy một thất vọng ê chề . Hãy thoát khỏi giấc mơ đi Ny à !! Giấc mơ hạnh phúc sẽ không đến với mày đâu \\\'\\\' Nó thầm nghĩ lòng đau nhói cùng với một nổi buồn vợi vợi .
\\\'\\\' bạn bè à ??? có lẽ mình nói cũng đúng , biết đâu không lâu nữa cô ấy sẽ thích người khác thì sao . Chẳng hạn như tên Hun gì gì đó , tuy mình không thích hắn nhưng hắn là người tốt , có lẽ Ny sẽ thích hắn thôi \\\'\\\' Hắn nghĩ tới chuyện đó , mà tim như xé ra từng mãnh .
Cả hai cứ im lặng để cho thời gian trôi đi một cách thầm lặng . Ngồi được một lúc , nó như phát hiện ra thứ gì đó , bất ngờ đứng dậy . Thấy vậy hắn nói to :
- Cậu đi đâu vậy ???_ hắn la lên .
- Suỵt _ nó đưa tay lên môi làm dấu bảo hắn im lặng .
Còn nó thì tiến ra bên kia , nó thích thú khi thấy vô số con đom đóm đang bay trong bầu trời đêm . Nhưng con đom đóm thấp lên trong màn đêm một ánh sáng nhỏ nhoi , nhưng tuyệt đẹp , làm nó thích thú vô cùng . Nó quên cái chân đau cứ vừa đi vừa ngắm .
hắn thấy vậy thì cũng đi theo , nhìn nó dưới ánh đom đóm càng làm toát lên vẻ đẹp của nó , trong mắt hắn dù muôn ngàn con đom đóm đi chăn nữa , thì nó vẫn sáng nhất . Hắn thích thú đứng gần đó ngắm nhìn nó . Bất chợt vết thương của chân lại lên tiếng làm nó suýt ngã , hắn từ xa bay như phim lại, và một lần nữa hắn lại dùng vòng tay của mình đỡ nó , cả 2 nhẹ nhàng tiếp đất . Nó nhìn hắn chớp chớp mắt , 2 trái tim đập loạn xạ , bỗng có một cảm giác gì đó đi qua hắn làm hắn chẵng thể nào kiềm chế nói . Cuối mặt xuống gần nó , 50 cm , 40 cm , 30cm , 20cm , 10cm . Mỗi lần hắn cuối xuống làm tim nó như ngừng đập , khi khoảng cách 2 bờ môi chỉ còn 3 cm thì ...........................

- TIFANNY Ơi !!! CHANYEOL ơi !!_ Tiếng vọng của nhiều người vang xuống .

Làm hắn sực tĩnh và phát giát ra được hành động của mình . Hắn đỏ mặt từ từ ngồi dậy , vội chạy ngay lại dưới chỗ mọi người nói vọng lên :
- Chúng tôi ở đây , ở đây này _ Hắn hét thật to .
Ở phía trên :
- Hai người chờ tí _ Hun như nghe rõ tiếng hắn hét vọng xuống .
Thế là cả nhóm người đi tìm tản ra kiếm dây để lôi nó với hắn lên .
Một lúc sau thì cả 2 cũng được kéo lên , nhưng hai người thì chả ai dám nhìn mặt ai . Và thế là cả đám kéo nhau về nhà nghĩ , nơi pà cô già đang chờ đợi mỏi mệt .
Trên đường đi mỗi người một suy nghĩ , chẳng ai nói với ai câu nào . Chỉ có 2 người tuy không nói gì , nhưng 2 bàn tay thì đang nắm chặt lấy nhau , trong lòng thì hạnh phúc đến cực điểm .
\\\'\\\' Lúc nãy cậu ấy muốn hôn mình ư ??????/ Mình lại nghĩ vậy nữa rồi , nhưng rõ ràng là vậy mà , mình có nên hỏi cậu ấy chuyện này không nhỉ ???? Nhưng lỡ như.......... không như mình nghĩ thì ..............Thôi dẹp chuyện đó sang một bên , nhức đầu quá đi \\\'\\\' Nó vừa đi vừa nhăn nhó suy nghĩ một cách khó hĩu .
\\\'\\\' Mày đang định làm gì vậy Chanyeol???? Tại sao những lúc mình muốn trốn tránh , thì trái tim mình lại cứ không nghe lời ?????Có lẽ lý trí của mình đã không kiềm  được trái tim khát khao có được tình yêu . Và có thể mình sẽ nhanh chóng thú nhận cái tình cảm này mất thôi . Nhưng không được đã quá muộn mất rồi \\\'\\\' hắn đi mà nụ cười chua xót vẫn kèm theo trên khuôn mặt đẹp đẽ ấy .

\\\'\\\' Chuyện gì đã xảy ra với Ny nhỉ ??? Tên đó mà làm gì Ny mình nhất định sẽ không để yên đâu . Sau chuyến đi này , mình sẽ lựa thời cơ tốt nhất để tỏ tình , cố lên Hun mày nhất định sẽ làm được . \\\'\\\' Hun nhìn nó rồi quay sang nhìn thẳng về phía trước , 2 bàn tay nắm chặt hình nấm đấm và môi nở một nụ cười tự tin .
\\\'\\\' Tại sao anh không ngước sang nhìn em một lần , nhiều lúc em muốn hét thật to cho cả thế giới biết rằng em yêu anh . Nhưng điều đó thật khó khắn bởi vì người anh yêu chính là con nhỏ bạn thân ngốc nghếch của em \\\'\\\' Na quan sát Hun suốt cả đoạn đường mà tim nhói lên từng cơn .
\\\'\\\' Chuyện của Chanyeol với Tiffany mình cảm thấy có lỗi quá đi mất , chỉ vì mình ích kỷ muốn trả thù mà mọi chuyện ra nông nổi này . Có lẽ mình nên ra tay giúp chàng trai lạnh lùng và cô em chồng đáng yêu này thôi . Ơ ............ơ mình vừa nghĩ cái gì thế nhỉ em , em , em chồng á \\\'\\\' Tự nhiên đương không mặt Vic  đỏ cả lên làm Khun không khỏi phì cười .
\\\'\\\'hahahah Cô ấy chắc đang nghĩ gì bậy bạ nữa đây . Mình đã nắm bắt lại được hạnh phúc và bây giờ mình sẽ chẳng bao giờ để nó vụt mất nữa .hà hà nhất định là như vậy \\\'\\\' Khun miệng cười toe toét còn tay thì vẫn nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của Vic như sợ nó sẽ vụt mất đi vậy .
Nãy giờ tâm trạng ai cũng không tốt nên chẳng để ý đến chuyện Vic với Khun nắm tay, nhìn nhau cười tình cảm cả .

----------

Chap 20 the end.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro