31. Thăng quan tiến chức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba ngày động phòng qua đi, Ôn Khách Hành xương cốt đều tan rã.

Kỳ thật ngày hôm sau Chu Tử Thư liền cố ý chia phòng ngủ để Ôn Khách Hành nghỉ ngơi một chút. Nhưng chiêu này đặt trên người người khác sẽ thuận nước đẩy thuyền, ở Ôn Khách Hành nơi này liền trở thành Chu Tử Thư lấy lui làm tiến.

Tân hôn động phòng không ngủ cùng một chỗ, ngươi là muốn đi tìm tiểu yêu tinh nào đó!

Ôn Khách Hành chống thắt lưng bủn rủn, trong chốc chốc liền nhào túm Chu Tử Thư trở lại giường, cổ họng y đêm qua khóc đến khàn, thanh âm xào xạc lại rất có cảm giác khiến người ta thấy còn thương.

"Ngươi không được phép đi đâu cả! Lão tử muốn hôn nát miệng ngươi, để ngươi nhìn thấy Khôn Trạch khác đều sợ!"

Vì thế ba ngày nay Chu Tử Thư thật sự không ra khỏi cửa phòng, Cốc Diệu Diệu biết cũng chỉ đem thức ăn của hai người thêm chút vật bổ nguyên ích khí, cam đoan ba ngày sau bọn họ còn có thể đứng lên, sẽ không tổn thương căn nguyên.

Dù sao cũng là vợ chồng mới cưới, Cốc Diệu Diệu tỏ vẻ thông cảm. Vốn A Tương muốn đi tìm ca ca nhưnh Cốc Diệu Diệu lại nói không nên đi quấy rầy bọn họ sinh tiểu chất tử cho con, vì thế A Tương ngây thơ đã bị Tào Úy Ninh đỏ mặt kéo đi thả diều.

Trong nháy mắt đại hôn này đã qua một tuần, lão hoàng đế lại đột nhiên giáng chỉ đến phủ Trấn Quốc tướng quân, nói Chu Tử Thư nếu chân đã tốt, vậy thì đừng ở nhà ăn cơm khô, có việc muốn phái người đi.

Chu Tử Thư còn tưởng rằng lão Hoàng đế thấy mình cưới Ôn Khách Hành trong lòng có bất mãn, muốn cố ý khó xử, nhưng sau khi hắn thấy rõ chức vị mình muốn đi, hắn liền không nghĩ như vậy.

"Đô đốc phủ Ngũ quân đô đốc làm việc gì, đây là làm cái gì?" A Tương từ trong tay Chu Tử Thư cầm tới thánh chỉ, nghi hoặc hỏi.

Chu Tử Thư cũng cảm thấy nghi hoặc, bởi vì chức vị chính nhị phẩm còn có thực quyền cũng không nhiều, đô đốc đồng nhân xem như là một trong số đó, mà ngũ quân đô đốc phủ quản lý thiên hạ vệ sở, quyền vị trọng vẫn còn ở trên binh bộ, nhưng vị trí như vậy như thế nào lại rơi vào trên đầu hắn?

Ôn Khách Hành sờ sờ đầu A Tương, lấy thánh chỉ từ trong tay nàng, y hỏi Chu Tử Thư: "Như thế nào, chuyện này rất phiền toái?"

Chu Tử Thư lắc đầu: "Chức vị không có vấn đề gì, thậm chí còn quá mức tốt, cho nên ta mới cảm thấy kỳ quái."

Cốc Diệu Diệu vẻ mặt vặn vẹo, nàng đại khái biết sau lưng này là ai ra tay, có điều là Triệu vương cùng Lương vương đấu pháp, Triệu vương thấy người của mình bị cản trở, dứt khoát đem con rể còn chưa nhận về điền vào. Mà lấy lý lịch và gia thế của Chu Tử Thư, hơn nữa trong mắt người khác chính là một con chim sẻ trong mây, ai cũng không chịu, liền trở thành kết quả của nhiều phương thỏa hiệp.

Cốc Diệu Diệu liền nói: "Hiện tại thế cục trong triều phức tạp, con lại đột nhiên ngồi ở vị trí này, mọi việc không nên mạnh mẽ xuất đầu, người một nhà chúng ta bình an là tốt nhất."

Chu Tử Thư gật đầu, mặt khác của quyền lợi chính là trách nhiệm, nơi hắn tận trách hắn sẽ không trốn tránh, mà hắn cũng cần vị trí cao hơn để che chở người hắn yêu.

Ở giai đoạn hiện tại, Chu Tử Thư ngoài dự liệu nhận được tam hỉ lâm môn này khiến cho mọi người thảo luận rộng rãi, cưới một phu nhân xinh đẹp, chân lại chữa khỏi, Hoàng Thượng còn vung tiền thăng lên làm đại quan.

Hợp lại chuyện tốt tất cả để cho hắn chiếm!

Có người liền nói, Chu thiếu tướng quân tìm quốc sư vì vị Ôn Khách Hành Ôn công tử này phê mệnh, nói là vạn trung vô nhất vượng phu phúc mệnh, cưới về nhà không chỉ có cực thái lai, còn có thể bảo vệ hậu nhân phúc trạch.

Chu Tử Thư kia có thể cưới được một người vợ tốt như vậy, cũng là một mạng tốt!

Cùng lúc đó, bầu không khí của Thanh Tra Ti lại càng thêm sầu vân ảm đạm, từ lần trước Thanh Phong Quan bảo Kính Diện Tu La cứu người đi Hoàng đế liền hạ mệnh lệnh chết muốn bắt được Kính Diện Tu La trước khi phong Đảo Địa Ngục, vì thế đại thống lĩnh Lục Phóng cơ hồ xuất động tất cả mọi người của Thanh Tra ti nhưng Kính Diện Tu La đương thời đệ nhất, hành tung xuất quỷ nhập thần, cho dù gặp phải, chờ cao thủ nhàn rỗi căn bản không cách nào truy tung, chỉ có thể lần lượt nhìn hắn biến mất.

Trước mắt thời hạn lại chỉ còn nửa tháng, không cho phép lão ta chậm trãi tìm người.

Mà quốc sư lại vào lúc này tìm đến cửa.

"Đại thống lĩnh, không biết vấn đề của Kính Diện Tu La ngài làm thế nào?"

Sắc mặt Lục Phóng nhất thời liền trầm xuống, hắn nói: "Quốc sư chẳng lẽ đã quên Hoàng thượng đem sự tình giao cho hai người chúng ta đi làm, ngài bên kia thì như thế nào?"

Quốc sư chỉ cười cười: "Đại thống lĩnh thần công cái thế đương nhiên so với bần đạo càng có thể thành sự."

Lục Phóng nghe lời chê bai rõ ràng. Ám chỉ này cho dù trong lòng có tức giận nhưng cũng không thể làm gì ông ta.

Quốc sư lại nói: "Có điều là ta cũng trong khoảng thời gian này làm một ít việc, nếu như thuận lợi nói không chừng có thể hoàn thành công việc Hoàng thượng giao cho, nhưng còn cần đại thống lĩnh hỗ trợ."

Lục Phóng không khỏi nghi hoặc: "Quốc sư muốn làm như thế nào?"

"Kính Diện Tu La mặc dù đối với triều đình làm như không thấy nhưng hắn lại không thoát khỏi giang hồ, hắn khinh thường quyền thế lợi ích, lại cực kỳ coi trọng danh vị Đảo Địa Ngục, nếu hắn muốn bảo trì Đảo Địa Ngục áp đảo trên võ lâm chư phái, hắn phải vĩnh viễn là thiên hạ đệ nhất, cho nên giang hồ hiệp sĩ chỉ danh đạo tính khiêu chiến, ngược lại sẽ làm cho hắn tránh không thể tránh."

Lục Phóng liền nở nụ cười: "Muốn hẹn Kính Diện Tu La, cần lên núi Thanh Nhai, hủy vách tường [Võ], phóng mắt nhìn giang hồ, cao thủ có thể làm được điểm này dựa vào cái gì mà nghe chúng ta không? Kính Diện Tu La đối với người khiêu chiến cho tới bây giờ đều là đuổi tận giết tuyệt."

Di thế Đảo Địa Ngục độc lập, hành tung Kính Diện Tu La bí ẩn, thư khiêu chiến không đưa tới trong tay hắn, cho dù đưa đến hắn cũng không nhận.

Kính Diện Tu La có tiêu chuẩn ước chiến của mình.

Lúc trước hắn đánh khắp võ lâm Trung Nguyên, trở thành đệ nhất hoàn toàn xứng đáng, các phái bất luận trong lòng nghĩ như thế nào, cũng chỉ có thể nhận danh hào này, nhưng Kính Diện Tu La sau này thành lập Đảo Địa Ngục, nhất định phải quản chuyện các phái giang hồ, điều này khiến cho mọi người tức giận, từ xưa giang hồ đã tự mình thành phái phân mà trị, du hiệp càng coi luật pháp là phái tự do vô vật, đột nhiên xuất hiện một thanh thiên đại lão gia muốn chủ trì công đạo, bọn họ không cảm thấy đây là Kính Diện Tu La muốn vị tha dâng hiến, mà là hắn muốn khống chế giang hồ, chèn ép các phái.

Cho nên khoảng thời gian đó người trong sáng âm thầm muốn Kính Diện Tu La m là một thời cơ tốt, mà người muốn cướp đi đệ nhất thiên hạ từ trên đầu hắn lại càng là đếm không xuể.

Nếu như Kính Diện Tu La toàn bộ nhận, vậy hắn phải cả năm không nghỉ ở bên ngoài đánh nhau, nếu toàn bộ đẩy, cũng chỉ có thể dẫn đến phản ứng ngược lại lớn hơn.

Sau đó bọn hắn liền nghĩ ra một cách để sàng lọc người khiêu chiến.

Kính Diện Tu La có thể dùng một chưởng san bằng vách núi đối diện Bạch Lộc Nhai trên núi Thanh Nhai, sau đó lăng không khắc một chữ——

Vũ!

Nội lực của hắn có thể nói là đăng phong tạo cực, chữ "Vũ" bổ ra dài rộng chừng hơn trượng, xâm nhập vào vách đá cũng có nửa thước, đủ để cho mỗi người đến Bạch Lộc Nhai đều có thể nhìn thấy.

Cứ như vậy, muốn hẹn chiến Kính Diện Tu La trước tiên phải gọt đi một tầng vách núi, đem chữ "Vũ" trừ đi. Bực này có thể, không phải đem nội lực ném đến lô hỏa thuần thanh, mênh mông vô tận giả không thể làm được.

Đây là Đạo Thiên, dùng để phân biệt cao thủ bình thường cùng tuyệt thế cao thủ.

Mà như vậy còn vẫn có tới tìm gây phiền toái.

Quốc sư liền nói: "Người bên ngoài ta không rõ ràng lắm nhưng với võ công của đại thống lĩnh muốn ước chiến Kính Diện Tu La nhất định có thể đạt thành."

"Tại hạ nên cảm ơn quốc sư coi trọng tại hạ,  ông cho rằng Kính Diện Tu La 300 năm chạy trên giang hồ sẽ bại dưới tay ta?" Lục Phóng tức giận đến mức nói cũng run rẩy, nếu hắn đánh qua Kính Diện Tu La, hắn còn có thể không đi đánh sao?

"Không không không, đại thống lĩnh chỉ cần đem Kính Diện Tu La đến Bạch Lộc Nhai, ta mặt khác còn an bài ba trận sát trận đây mới là chân chính giết."

"Kế hoạch của ngươi là gì?"

"Kính Diện Tu La là người không phải thần, thân thể huyết nhục sợ là hắn cũng sợ, muốn giết một người có thể dùng võ công, có thể dùng đao kiếm, cũng có thể dùng độc dược. Đại thống lĩnh cùng luận võ nếu chiến đến chỗ hắn nhất định không tránh được thi độc, cái này liền mất ba thành nguyên công, sau đó còn có cửu đại phái cao thủ vây công mà lên, mặc dù không thể bắt được cũng sẽ làm nguyên công lại tổn hại ba thành, về phần sát trận cuối cùng xin thứ cho ta hiện tại không thể nói, bất quá ta chín thành nắm chắc phần thắng về việc này."

Lục Phóng cân nhắc nhiều lần, hắn có kiêu cốt thân là cao thủ nhưng mệnh lệnh chết của Hoàng đế đè ép hắn, mà phương pháp quốc sư đưa ra đã tính là tỷ lệ thành công tương đối lớn, hắn không thể không hợp tác với hắn.

Nhưng hắn còn nhớ tới một chuyện, nếu muốn hẹn chiến Kính Diện Tu La, Thanh Tra Ti chẳng phải là không ai có thể bảo vệ an nguy của Hoàng thượng, phải nghĩ biện pháp lưỡng toàn hay sao.

Quốc sư tựa hồ nhìn thấu khó khăn của hắn liền nói: "Đại thống lĩnh chính là lo lắng sau khi rời kinh Hoàng thượng bên người không có người dùng? Ta nhớ rõ Thanh Tra Ti không phải còn có một vị hồng y thống lĩnh sao, thương tích của hắn hẳn là đã khỏi hẳn, hai ngày trước còn tự mình đến cửa cảm tạ ta tặng hắn đan dược."

"Hắn ta?" Lục Phóng nhớ tới hắn chỉ còn lại một huynh đệ dùng đao như vậy, ở Thanh Phong Quan bị một Khôn Trạch phá cửa, lại đánh mạch thương tâm nằm trên giường tu dưỡng hơn một tháng, quốc sư ngược lại rất hào phóng đưa tới đan dược bổ dược, hai ngày trước hắn rốt cuộc vũng tỉnh lại, mặc dù sắc mặt vẫn còn xám xịt nhưng tinh thần đầu không tệ, cũng có thể thi triển ra sáu phần thực lực ngày xưa, vả lại mấy ngày nay người khôi phục cũng nhanh hơn.

Xem ra cũng chỉ có thể là vất vả cho hắn.

Lục Phóng rốt cuộc gật đầu đáp ứng quốc sư lập tức định gặp Hoàng đế giải thích việc này.

____

Ngũ quân Đô Đốc phủ thống trị quân đội cả nước, hai khối trách nhiệm lớn nhất chính là an bài huấn luyện sản xuất của quân đồn vệ sở, cùng với chuyện chủ quản binh tướng Hình Ngục, binh bộ mặc dù đối với binh tướng sẽ có quyền điều chức, bãi miễn, huấn luyện nhưng không cách nào can thiệp vào phủ Đô Đốc, hơn nữa song phương đều không có quyền điều binh, cũng là vì tránh cho quân đội hoàn toàn rơi vào trong tay một phương.

Chu Tử Thư có tính cách ổn thỏa, ngày đầu tiên đi trên ngựa nhận chức cũng không có cùng đồng nghiệp hàn huyên nhiều mà là nghiêm túc đem công văn hồ sơ trong phủ đều nhìn qua một lần, hắn càng nhìn càng nóng, lại không thể không giả bộ vân đạm phong khinh.

Một phủ Đô Đốc ngũ quân này thật đúng là cất giấu bụi bẩn, không có mấy người sạch sẽ!

Chạng vạng về đến nhà, tức giận đến khẩu vị đều trở nên kém đi, Cốc Diệu Diệu hỏi hắn, Chu Tử Thư cũng chỉ có thể nói qua loa.

Sau khi tắt đèn đi ngủ, Ôn Khách Hành liền hỏi hắn: "Hôm nay ngươi làm sao vậy, sao lại tức giận lớn như vậy?"

Chu Tử Thư liền nói: "Ta xem như hiểu được vì sao trước kia ta muốn tri viện cho quân ta với triều đình, mười lần thì có tám lần nói quốc khố không có tiền."

"Họ tham tiền của ngươi?"

Chu Tử Thư lắc đầu: "Đâu chỉ. Giống như bây giờ xây dựng nhà binh đồn và thay thế binh khí giáp lăng muốn quốc khố phân ngân ba vạn lượng, nhưng trình lên hộ bộ tấu biểu mở miệng chính là năm vạn. Chỉ có vậy, hộ bộ còn có thể đánh trở về, để cho đổi thành sáu vạn lượng, sau đó phủ đô đốc ngũ quân lấy hai vạn, hộ bộ lấy hai vạn, còn lại trải qua tầng tầng bóc lột, có thể còn lại tám ngàn lượng dùng ở nơi thực tế đã là không tệ rồi."

Ôn Khách Hành liền nói: "Một đô đốc phủ ngũ quân cùng hộ bộ phong khí chính là như thế, trên triều đình cũng nên là sâu bướm thành đống, vô cùng tận cũng vậy, quốc khố lớn như vậy vốn nên dùng cho dân chúng xã tắc giờ lại trở thành túi tiền của quan viên, ai cũng có thể lấy về ít nhiều."

Chu Tử Thư cũng thập phần phẫn nộ, hắn nhiều năm như vậy ở biên quan ngây ngốc, tuy rằng biết trong triều lười biếng chính trị thành phong tranh đấu gay gắt, lại không nghĩ lại không có một cái tốt, chẳng lẽ phúc lợi vạn dân thiên hạ này có thể dựa vào đám tham quan ô lại này thực hiện?

"Cũng không biết sau khi tân hoàng kế vị, triều đại rách nát này có thể sửa tốt hay không."

Hắn nghĩ đến Lương vương cùng Triệu vương, Lương vương hảo mừng rỡ công lao, ngang ngược ương ngạnh, giống như bây giờ lại tin thần phật, mà Triệu vương bát diện linh lung tâm tư thâm trầm, việc làm lại phần lớn là bề ngoài nhân đức. Đây không phải là một người tốt hơn bất cứ ai, nhưng lại sẽ không tồi tệ hơn cái người kia.

"Có lẽ đi." Ôn Khách Hành không phải rất để ý những thứ này, y chọt vào ngực Chu Tử Thư dặn dò: "Thu hồi tâm địa bồ tát bi thiên thương nhân của ngươi đi, việc quan trọng nhất của ngươi chính là bồi ta, ta không cho phép ngươi lại suy nghĩ lung tung, cũng không cho phép ngươi chết."

Chu Tử Thư nắm lấy tay y kéo đến bên môi khẽ hôn vị trí ngón áp út: "Biết, cho nên hôm nay ta cũng không làm gì cả, hơn nữa ta cũng đang suy nghĩ rốt cuộc là ai đẩy ta đến vị trí này, mục đích của người đó là gì. Chẳng lẽ muốn cho ta cũng đồng lưu hợp ô biến thành tham quan?"

Ôn Khách Hành liền nói: "Vậy sau này ngươi không phải muốn tham ra một tòa kim sơn sao?"

Chu Tử Thư tức giận nhéo má Ôn Khách Hành: "Ngươi đây là chê ta nghèo sao?"

Đừng nói, nửa phủ Trấn Quốc tướng quân đều móc ra hối lộ quốc sư, đại hôn của hai người phía sau cũng tiêu phí không nhỏ, trước mắt phủ Trấn Quốc tướng quân quả thật không thở nổi.

"Ta rất dễ nuôi, tiêu tiền lại không nhiều lắm." Ôn Khách Hành ôm cánh tay Chu Tử Thư lắc trái lắc phải: "Nếu ngươi không có tiền, ta nuôi ngươi cũng được."

Chu Tử Thư liền nở nụ cười, hắn ôm Ôn Khách Hành vào trong ngực hôn một cái: "Vậy ta phải hầu hạ ngươi một người là được rồi, phu nhân, đêm nay ngươi là luyện công hay là ngủ, hoặc là vừa luyện công vừa ngủ?"

"Chu Tử Thư!" Ôn Khách Hành hận đến cắn một ngụm vào vai Chu Tử Thư: "Ngươi còn chưa xong đúng không?"

"Vậy thì ngủ đi!"

Chăn đỏ thắm che đầu, trong nháy mắt thanh âm dài dòng cùng dính dớp theo làn sóng đỏ cuồn cuộn tràn ngập trong bốn mặt giường.

Ánh trăng cũng xấu hổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro