FanFic dành riêng cho 2Min

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author:KaHyun

Rating:NC-17

Pairing:2Min

Category:Romance, Smut

Summary:Một fan fic có thể gây ra nhiều tình huống, mà tình huống này thì hơi bĩ khó đỡ nhá, làm I chang là mệt đấy.

Chà, không khí trong nhà thật là … ngột ngạt quá. Nó cứ im im thế nào ấy. Như mọi ngày, mọi ngừơi thường đùa giỡn, chọc ghẹo nhau nhưng sao hôm nay không thấy một tiếng cười của gia đình SHINee của chúng ta nữa. Thật sự mà nói thì, không phải là do không ai giỡn, mà là không ai dám giỡn bởi maknae nhà ta đang gặp phải một chuyện gì đó không được ổn định cho lắm.

Bé Min nhỏ nhắn của chúng ta như người mất hồn, cậu cứ đi một cách lờ đờ và không để ý đến mọi vật xung quanh. Sáng nay cậu đánh răng, thay vì như thường ngày cậu hay đánh nhanh, khoảng 5 phút là xong. Đằng nay, hôm nay, cậu lê cái bài chải qua lại, mặt thì đực ra nhìn vô gương, con mắt thì có quần thâm một cục, tóc thì xù lên như một thằng điên. Key umma không hiểu vì sao bé Tae Min nhà ta lại bị thế này, anh chỉ biết lắc đầu và xoa thái dương của mình.

Xuống bàn ăn sáng, mọi người im lặng, mắt ai cũng hướng về Tae Min. Một con người vô hồn, ngồi nhìn cái đĩa đồ ăn đầy ấp thức ăn do Key umma nấu cho. Key umma nỗi điên lên, chịu đựng không được nữa đành lên tiếng:

- Này TaeMinie, sao con cứ nhìn cái đĩa đồ ăn hoài vậy, ăn đi chứ, định như thế này đến bao giờ đây hả?

Hình như tiếng của Key umma thấm thía được chút gì vào tai của Tae Min, cậu ngước lên nhìn umma của mình và sau đó lê đập tay mình lên bàn cái bụp, kéo cái nĩa và bắt đầu ăn.

~~~~~~~~~~~ 30 phút sau ~~~~~~~~~~~~

“Phù… được nữa đĩa rồi”, Key umma nghĩ và sau đó vẫn bực bội với cái sự im lặng của Tae Min, vì chuẩn bị đi làm, Key umma bảo:

- Nếu không đi được thì thôi ở nhà đi, hôm nay umma xin phép cho, còn mấy người đi chuẩn bị đi rồi đi.

- Này, hunnie đừng bực mình Tae Min mình mà, em càng bực, con nó càng áp lực, dịu xuống đi nghen …. *chụt* (Jong Hyun appa hôn lên môi của Key umma để dịu cái sự nóng giận của Key umma xuống)

- Thôi được rồi, (mặt Key umma đỏ như quả cà chua) ở nhà ngoan nha, chiều umma mua kem về cho ăn

- Hyung xin phép cho em luôn được không?

- Cái gì? Sao lại nghỉ?! (Cơn nóng giận của Key umma lên thêm lần nữa)

- Tại thấy Tae Min thế này, em ấy còn nhỏ ở nhà một mình lỡ có chuyện gì biết đâu mà lần, em ở nhà coi em ấy cho, nhaaaaaa ~ (Min Ho năn nỉ Key umma với con mắt ngây thơ của mình)

- (chịu không được cái sự ngây thơ “vô số tội” đó, Key umma đành chịu) Thôi được rồi, ở nhà nhớ coi Tae Min đó, Tae Min mà bị chuyện gì là chết với tôi, nghe chưa ?!

- Dạ, dạ

Ba người lớn đi ra khỏi nhà để lại hai trẻ nhỏ ở nhà. Vừa mới đóng cửa, Min Ho thở dài và nhìn sang Tae Min đang ngồi ngớ mình ra, nhìn vào không gian với cái nĩa quơ qua lại trên cái đĩa còn đồ ăn của mình. Anh thật hết cách với Tae Min, anh đi lại gần Tae Min và lây kêu Tae Min:

- Tae Min ah …. (lần một)

- Tae Min ahhhhh …. (lần hai)

- Tae … Min … Ahhhhh (lần ba, bực rồi đó)

- Taeee … Minnn (hết cách, anh bạn nổi điên rồi)

- TAEEEEEE MINNNNNNNNNN AHHHHHHHHHHHHHHHHHHH !!!!!!

Tae Min bấy giờ mới giật mình và quay sang, dòm qua dòm lại và hỏi một cách ngu ngơ:

- Hả … hả … chuyện gì vậy?

- Em bị sao thế, sáng giờ ngơ người ra như người không hồn đấy …!

- Ah .. haha … em không sao cả, hyung khỏi lo (cậu cười trừ với Min Ho)

- Xạo, nói cho hyung biết đi ! (Min Ho kề mặt sát với mặt Tae Min)

- (mặt Tae Min bỗng trở nên đỏ một chút, cậu cố tránh cái ánh mắt đen láy của Min Ho đang nhìn chằm vào cậu) Umm … em đâu có nói xạo … em .. em nói thiệt mà!

Tae Min đẩy Min Ho ra, cậu nhanh chóng tẩu thoát vào trong toilet và ngồi trong đó. Min Ho lật đật chạy theo sau Tae Min, vừa chạy tới cửa thì Tae Min đóng rầm cửa lại. Bức xúc với cách đối xử của Tae Min, anh bèn đập cửa liên tục:

- Tae Min, mở cửa cho hyung nào ! *RẦM RẦM RẦM*

- KHÔNG, EM KHÔNG MUỐN!!

- MỞ CỬA NÀO! *RẦM RẦM* Chẳng phải em hứa là chúng ta sẽ luôn luôn chia sẽ mọi phiền muộn với nhau cả à ?!

- KHÔNG, HYUNG ĐI ĐI, EM KHÔNG MUỐN NGHE HYUNG!

- LEE TAE MIN !!

Bất lực trước sự cứng đầu của Tae Min, anh nghĩ mình nên để cho Tae Min yên một chút thì tốt hơn. Anh không đập cửa nữa và đi vào phòng của mình cũng như của Tae Min, hai người ở cùng phòng với nhau mà. Đêm qua, anh biết là Tae Min có phiền muộn gì rồi bởi cậu cứ xoay qua lại và ngủ không yên. Sáng nay thấy Tae Min thế anh đau lòng lắm cho nên mới xin Key umma cho ở lại tra hỏi Tae Min nhưng vô dụng rồi. Anh bước vào trong phòng, nhìn một hồi, bỗng anh ngồi lên giường Tae Min, anh vơ lấy cái gối của cậu, ôm thật và ngửi cái gối đó. Chiếc gối thoang thoảng mùi hương trên người của Tae Min. Anh đang ôm cái gối, chợt anh thấy chiếc laptop màu trắng của Tae Min còn mở và chưa được shut down hẳn hoi. Anh thấy hơi tò mò, nên anh bèn đi lại xem thử.

Còn cậu Tae Min vẫn còn ngồi tự kỉ trong phòng tắm. Cậu ngồi với khuôn mặt cúi xuống, hai tay ôm chặt đầu gối. Cậu sợ phải đối mặt với Min Ho sau khi thấy cái thứ khủng khiếp đó. Cậu ngại, cậu ngại lắm. Mặt cậu bây giờ đỏ lên như quả gấc sau khi nhìn thấy con mắt đẹp đẽ và long lanh ấy của Min Ho. Không nghe thấy tiếng đập cửa của Min Ho nữa, cậu thầm nghĩ chắc bây giờ Min Ho giận mình thật rồi. Ngồi suy tư một hồi, cậu quyết định đi nói chuyện với Min Ho, nếu cứ tiếp tục như thế này hoài, khoảng cách giữa cậu và Min Ho sẽ rất khó hàn gắn. Cậu mở cửa phòng tắm, dòm qua ngó lại xem coi Min Ho đang ở nơi nào. Không thấy, cậu đi ra phòng khách và bếp coi thử. Cũng không có, hay là đang ở trong phòng ngủ nhỉ, cậu thầm nghĩ. Thế là cậu đi đến trước cửa phòng. Nhìn cái cửa thôi mà tim cậu đập liên hồi rồi, cậu trấn an mình “Cố lên Lee Tae Min”. Cậu hít một hơi thật sâu, và mở cửa toang cái cửa ra.

Anh bạn Min Ho của chúng ta đang ngồi đớ con mắt ra, nhìn chăm chăm vào cái màn hình. Nghe tiếng mở cửa, cậu giựt mình nhìn ra thì cậu Tae Min cũng đang đơ người ra nhìn Min Ho. Cậu chuyển mắt mình sang cái laptop của mình thì cậu phát hiện ra anh Min Ho đang đọc nó. Cậu hớt hải chạy lại đóng rầm cái màn hình xuống. Min Ho vẫn ngơ ngác nhìn Tae Min. Tae Min thở nhẹ, Min Ho có thể nghe thấy nó. Tae Min đang thở trong sự sợ hãi và trong lo lắng. Mái tóc dài đó che khuất khuôn mặt có những dòng nước mắt chảy xuống. Bộ đồ pajama màu xanh nhạt có những hoạ tiết rất dễ thương, nó làm cho cậu nhìn rất trẻ con và rất đáng yêu. Sao đến giờ anh mới để ý đến từng chi tiết từng chi tiết này nhỉ? Min Ho nghĩ.

Quay lại nhìn lên Tae Min, anh đang có một câu hỏi, và anh múôn có câu trả lời thật lòng từ Tae Min:

- Em đọc cái thứ này sao?

- …. (Tae Min im lặng và không dám nói một lời, cậu chỉ biết cúi mặt và cắn môi dưới mình)

- Đây là lý do em tránh mặt hyung sao?

- Em …. Em ……………

- (thấy nước mắt của Tae Min rơi xuống tay mình, Min Ho vội đứng dậy nắm lấy vai cậu) Này, em đang khóc à?

- Ưm … híc híc ~ …… Uwahhhhhh ~ (Tae Min bỗng khóc lớn lên làm cho Min Ho hoảng lên)

- Đừng … đừng khóc

Nói rồi anh hôn lên môi của Tae Min. Tae Min chợt ngưng khóc, mắt cậu đơ ra trong nước mắt. Khi Min Ho rút khỏi môi cậu, cậu bỡ ngỡ nhìn Min Ho:

- Tae Min ah … Hyung ….

Min Ho chưa kịp trả lời thì Tae Min nhảy cẫn lên choàng hai tay của cậu quanh cổ anh và hôn lên môi anh. Một nụ hôn nhẹ nhàng và lôi cuốn. Min Ho cũng vòng hai tay anh quanh eo của Tae Min và ôm thật chặt. Một nụ hôn với một khởi đầu nhẹ nhàng, chốc lát rất thô bạo và mãnh liệt. Min Ho nhấp môi mình lên môi trên của Tae Min. Anh chỉ để Tae Min có vài giây để lấy hơi và tiếp tục thế. Lợi dụng thời cơ Tae Min lấy hơi thở, anh luồng chiếc lưỡi dài và ướt át của mình vào trong miệng của Tae Min.

Cậu lúc này cảm giác được cái sự ướt át và nhớt nhát trong miệng mình. Lưỡi cậu giờ cũng bắt đầu hoạt động rồi. Cậu quấn lấy lưỡi của Min Ho, và hai người họ đang chơi trò vật lưỡi nhau trong miệng. Kế đó, Min Ho khám phá bên trong miệng Tae Min bằng cách đưa lưỡi mình qua từng ngóc ngách bên trong Tae Min. Tae Min bấy giờ thở mạnh, rất mạnh và cậu chuẩn bị hết hơi. Bèn Min Ho rút môi mình cũng luỡi của anh ra khỏi miệng Tae Min. Dây nước bọt vẫn còn đong lại trên lưỡi của 2 người bạn trẻ của chúng ta. Tae Min vừa thở vừa nói:

- Hyung … hah …, em yêu …. hyung…

Cậu nhìn vào ánh mắt Min Ho và cười một nụ cười rất trẻ con. Min Ho không thể nào cầm lòng được trước sự dễ thương vô đối đó của Tae Min, anh nhấc bỗng Tae Min lên và thảy lên giường. Sau đó, anh mang chiếc laptop của Tae Min để ngay cạnh đầu giường và nhìn Tae Min cười một cách rõ gian manh:

- Sự trừng phạt của hôm nay do lơ hyung …

Min Ho bật chiếc laptop lên và mở ngay cái trang fic mà anh đã đọc cũng như Tae Min. Anh cười nhẹ nhàng, Tae Min cảm thấy có gì bất ổn đành lên tiếng:

- Hyung làm gì thế?

- Ưm … cùng hyung đọc câu truyện này nhá

- Nhưng … chẳng phải hyung …

- Suỵt (anh để một ngón tay môi Tae Min) … bây giờ thì đọc to ra những gì trong truyện nào ~

Tae Min chồm người ngồi dậy, nhìn qua phía cái laptop. Anh nuốt nước bọt trong sợ hãi và bắt đầu đọc câu truyện ra:

- “Min Ho bắt đầu luồng tay vào áo của tôi …” Ahh … Hyung làm gì thế !

Min Ho bất chợt luồng tay vào áo Tae Min từ phía sau, làm cậu hoảng loạng không rõ trăng mây gì cả. Cậu sợ quá nhưng Min Ho lại bảo tiếp:

- Đọc tiếp đi … khúc sau là gì ? (anh cười mỉm)

- Mmm …. (mặt Tae Min ngày càng đỏ và người cậu bắt đầu nóng rang lên) … “anh hôn lên cổ tôi, vừa hôn… vừa mút …” …. Ahh… Hyung ah ~

Min Ho vừa mút vừa hôn phía sau cổ của Tae Min, anh còn đóng mộc lại bằng những dấu chấm đỏ trên cổ Tae Min như là Tae Min là của riêng mình cậu. Làn da hồng hào và ấm áp đó làm Min Ho khó mà cưỡng lại tâm gan của mình. Anh thế cứ bắt Tae Min đọc tiếp:

- Tiếp tục, còn gì nữa ~

- Hahh … “Tay của anh …” …. Ưmmm (Tae Min cắn môi dưới mình)

- Tay hyung sao nào ….

- “Tay anh …. Luồng xuống và vào trong quần tôi” …. Ahhh … hyung, đừng mà …

Một tay của Tae Min vòng ra sau cổ của Min Ho và siết khi anh đang luồng tay vào trong quần của cậu. Min Ho chạm ngay cái vật ấy của Tae Min, cậu giật mình co rút lại. Min Ho liền nắm hết cậu bé với mu bàn tay mình. Anh lấy ngón tay mình xoa đầu của cậu nhóc nhỏ đó. Tae Min, cắn răng và rên lên trong sự vui sướng. Tae Min quay đầu lại nhìn Min Ho, mặt cậu giờ nóng rang và bắt đầu đổ mồ hôi, anh hôn lên bờ môi ấm áp đó và nói:

- Em thật là hư quá đấy ….

- Haahhh …. Hahh … Hyung …

Tay của Min Ho xốc nhanh làm cho Tae Min giống như đang lên đình điểm, cậu la lên:

- Ahhhhh … Hyung … em .. em sắp …

- Cứ ra đi ~

- Ưmmmmm ….

Một luồng nước nhớt màu trắng bắt ra trong quần của Tae Min, cậu thở mạnh sau đó, ráng lấy hơi. Thấy tư thế tục tiểu đó của Tae Min, anh chịu không nổi nữa rồi, anh đẩy Tae Min nằm xuống và lột phăng cái quần pajama của cậu ra để lộ cặp đùi trắng hồng đã bị vấy lên một ít tinh dịch lên. Min Ho không cầm được, anh cúi xuống và liếm sạch tinh dịch của Tae Min trên đùi của cậu. Anh nâng một chân của cậu lên và liếm cái bắp đùi non và trắng mịn ấy:

- Hyung …. Ưmm … em chịu hết nổi rồi

- Chịu hết nổi là sao? Hyung không hỉu? (Min Ho cười gian nhìn Tae Min với ánh mắt giả ngây giả ngô)

- Hyung … đừng chọc em nữa mà …

- Không chịu nói rõ là hyung không biết đâu đấy!

- Em … ưm … em muốn .. hyung vào bên .. trong em ~

- Có thế chứ !

Tae Min như chịu đựng hết được rồi, cậu đang rất hưng phấn và cậu muốn nó. Min Ho chiều theo ý cậu và cởi quần mình ra, phơi một cậu bé ngóc thẳng và lực lưỡng. Anh cạ cạ nó vào cái lỗ bên dưới Tae Min và ấn vào từ từ. Tae Min rên lên đau đớn khi nó đang bắt đầu đi vào bên trong. Nước mắt cậu ứa ra, hai tay cậu nắm giữ chặt trên cổ Min Ho và không buông ra. Nó rất đau. Min Ho thì đang cố gắng đưa vào bên trong:

- Em chật quá Tae Min à …

- Ư ….. ư ~

- Ahh … vào rồi !

Hờ … hai người cùng thở ra và Min Ho bắt đầu chuyển động ra vào bên trong Tae Min. Nó khiến cậu kêu van trong sự sung sướng tuyệt đỉnh. Hai người cùng hoà thành một trên giường. Min Ho ngày càng đẩy mạnh và sâu, anh chịu không được cái sự hưng phấn với cái cảm giác tuyệt thế này khi đang bên trong Tae Min, người mà anh yêu nhất. Sắp lên đến đỉnh điểm:

- Tae Min ah … hyung … ra đây!

- Ư … hahh hahhh …

*Ahhhhhhh* (tiếng của cả hai người)

Một tiếng la đầy nhiệt huyết. Tinh dịch của Min Ho đã được bắn thẳng vào bên trong của Tae Min, anh bấy giờ kiệt sức và không đứng lên được nữa. Anh rút nhẹ ra khỏi người cậu và nằm phịch sang kế bên. Tae Min cũng kiệt sức rồi, còn hơn Min Ho nữa, cậu nhắm mắt lại và thiếp đi khi đang còn thở rất mạnh và người thì mồ hôi tràn trề. Min Ho ôm Tae Min vào lòng và hai người cùng nhau ngủ trên chiếc giường ấy.

~~~~~~~~~~~~~~~~ 10 giờ đêm ~~~~~~~~~~~~~~~~

*Clạch*

Tiếng mở cửa của 3 người lớn:

- Tae Min ah … Min Ho ah … mọi người về rồi đây!

Min Ho giật mình, ngồi bắn dậy nhìn lên đồng hồ: “Ôi thôi chết rồi, 10h rồi”. Anh bèn lay lay Tae Min dậy và bảo là họ về rồi. Tae Min cũng bất thình ngồi dậy và la lên:

- Ối … lưng em đau quá hyung ơi … chết vậy giờ mình làm sao … Key umma mà biết là em với hyung chết mất!

- Suỵt suỵt … im lặng, mặc quần vào đi rồi đắp mền lại nhanh !

Trong khi đó Jong Hyun appa với Onew thì đang chuẩn bị đồ ăn dưới nhà. Còn Key umma thì đang đi lòng vòng kím hai đứa nhỏ nhất nhà. Key umma ngày càng đi đến gần cái cửa. Và rồi:

*Clạch*

- Hai đứa ổn chứ ?

- Dạ, bình thường mà hyung (Min Ho nói lên và nhìn Key)

- Tae Min có bị làm sao không?

- Ah, em ấy chỉ là mệt trong người, giờ thì ngủ rồi …

- Ờ … coi coi em nó muốn ăn kem không ha … Umma mua kem về rồi đó!

- Dạ, hyung cứ để đó đi lát em ra ăn ~

Key đóng cửa lại. Bạn Min Ho chạy lại bên giường Tae Min và hỏi:

- Tae Min muốn ăn kem không Hyung đi lấy cho ..

- Ưm … Minnie chỉ muốn ăn kem của hyung mà thôi!

Thế là một lần nữa xảy ra trong phòng của hai bé Min nhỏ nhất SHINee.

[THE END]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro