MƯỜI NĂM TRƯỚC, MƯỜI NĂM SAU PART 8.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

MƯỜI NĂM TRƯỚC, MƯỜI NĂM SAU PART 8.
An Tử Yến đến công ty, lại bắt đầu làm việc mỗi ngày mỗi đêm, bởi vì vấn đề tiền vốn lần này, rất nhiều hạng mục bị gác lại, còn có một vài hạng mục đã bắt đầu thi công, bởi vì các hạng mục là ngân hàng cho vay, cho nên, An Tử Yến không phải không từ công ty Bắc Kinh chuyển đến.
Rất nhiều cổ đông công ty đề nghị An Tử Yến tuyên bố phá sản, bởi vì tiếp tục đi xuống như vậy, công ty Bắc Kinh cũng sẽ liên lụy...Nhưng An Tử Yến lại nói, công ty tôi nhất định sẽ trả hết nợ cho tất cả hạng mục, sẽ không tuyên bố phá sản, đây là tâm huyết cả đời của ba tôi.
An Tử Yến, trưởng thành rồi, chín chắn rồi, anh cũng không còn ích kỷ như vậy. Anh hôm nay, có trách nhiệm, có trách nhiệm làm người đàn ông trong gia đình bảo vệ mẹ của anh, công ty của ba anh.
Bởi vì tiền vốn của công ty Bắc Kinh phần lớn cũng đầu tư vào các hạng mục trên, An Tử Yến phân phó cho thư ký bên cạnh, bán ra các hạng mục đang tiến hành, không được đình công hàng loạt.
Thật ra, quy mô công ty của An Tử Yến rất to, lúc An Tử Yến còn rất nhỏ, ba của anh đã tự tay thành lập ra công ty Thâm Quyến, sau đó, bởi vì An Tử Yến dần dần trưởng thành, bởi vì từ nhỏ ba anh không ở bên cạnh, tính cách lại cực kỳ không tốt, ba anh chuyển đến Bắc Kinh, ở Bắc Kinh lại thành lập công ty, sau đó, sau khi An Tử Yến trưởng thành, ba anh với mẹ anh mới về Thâm Quyến.
An Tử Yến đang nhìn lại, công ty Thâm Quyến, là tâm huyết của ba anh, là kết quả nỗ lực một đời, cho nên, anh nhất định sẽ, nhất định sẽ khiến cho công ty tốt hơn, anh sẽ không để ba anh mất mặt.
An Tử Yến mấy ngày này, ngoại trừ đi họp thì đều ở trước cửa sổ trong phòng làm việc mà hút thuốc, không ăn cái gì, không uống cái gì. Bởi vì anh biết, một công ty một khi tiền vốn xuất hiện vấn đề, toàn bộ mắc xích đều bị cắt đứt...Cho dù công ty trả hết nợ hạng mục, công trình khởi công lại, công ty cũng chỉ là một cái khung xương mà thôi.
Rất nhiều bậc nguyên lão đều từ chức bỏ đi, An Tử Yến không có cái gì, mà là phân phó kế toán chi trả tiền công phải nhận cho bọn họ, An Tử Yến mấy năm nay lăn lộn trên thương trường, đã sớm quen với sự ấm lạnh của thế gian.
Chỉ là trước đây, anh quay về nhà, có thể nhìn thấy Mạch Đinh, tất cả phiền muộn của anh, tất cả áp lực của anh, vào lúc quay về nhà, mới có thể được phóng thích ra. An Tử Yến đột nhiên rất hoài niệm những ngày tháng đó, đột nhiên rất nhớ Mạch Đinh!
Anh lấy điện thoại ra, do dự một lúc, vẫn là bấm gọi cuộc điện thoại này.
“An Tử Yến, công ty xử lý thế nào rồi?”
“Mạch Đinh, anh rất nhớ em.”
“Em cũng vậy.”
“Đợi anh xử lý xong tất cả mọi việc, hãy trở về bên cạnh anh đi.”
“Nhưng, anh phải để em cùng anh khó chịu, cùng anh chia sẻ, cùng anh vượt qua.”
“Được!”
Sau khi cúp điện thoại, An Tử Yến cuối cùng hiểu ý mà cười...
Mười năm rồi, Mạch Đinh cũng trưởng thành rồi, cậu không có nói anh phải ăn cơm với mình, cùng xem phim với mình, cùng mình du lịch, mà là nói với An Tử Yến, anh phải để cậu cùng anh khó chịu, cùng anh chia sẻ, cùng anh vượt qua!
Xử lý chuyện công ty cũng gần xong, trả hết nợ các hạng mục tiến hành, rất nhiều hạng mục cũng tiến hành khởi công, An Tử Yến chuẩn bị quay về Bắc Kinh xử lý công việc của công ty, thuận tiện đi tìm Mạch Đinh.
Anh vừa mới xuống máy bay, lại nghe điện thoại từ gia đình.
“An tiên sinh, ngài mau trở lại đi, phu nhân bà ấy...bệnh tim của phu nhân lại tái phát rồi.”
Lúc An Tử Yến về đến nhà, mẹ của anh đã ngủ rồi.
Mười năm trước người phụ nữ nghiêm khắc giỏi tính toán như vậy, hôm nay cũng là tóc bạc đi rồi, sắc mặt trắng bệch đang nằm trên giường, dường như, bà ấy cũng không có khí lực đâu mà đi quản mấy chuyện này.
Bảo mẫu nói với An Tử Yến, từ sau khi An lão tiên sinh qua đời, phu nhân đã ở trong phòng nhìn hình của ông ấy rồi rơi nước mắt, có lúc một ngày cũng không ăn gì, thậm chí là không ra khỏi phòng, bảo mẫu vốn muốn gọi điện thoại cho An Tử Yến, nhưng phụ nhân lại nói, Tử Yến cũng đang rất khó chịu, tôi không muốn nó tăng thêm phiền phức.
Lúc An Tử Yến đi gần đến phòng, cố hết sức giảm nhẹ bước chân, nhưng, mẹ của anh đã tỉnh dậy rồi...
“Tử Yến, con về rồi à.”
“Mẹ, có đỡ chút nào không?”
“Đỡ nhiều rồi, mẹ nhìn thấy con, thì đỡ nhiều rồi, công ty xử lý thế nào rồi.”
“Yên tâm đi, đều đã xử lý xong rồi.”
“Tử Yến, lúc trước có ba con ở đây, mẹ chưa bao giờ cảm thấy cô đơn, cho dù ba con bận rộn, nhưng mẹ có hi vọng, bây giờ, chị của con đã lấy chồng ở nước ngoài, mẹ thì có một mình...”
“Mẹ, sau này con sẽ thường xuyên về đây với mẹ.”
“Tử Yến, mẹ biết con với Mạch Đinh đã chia tay rồi, có thể hay không mà tìm một cô gái, sinh con, như vậy, mẹ cho dù có chết cũng có thể nhắm mắt rồi.”
“Mẹ, mẹ nói bậy gì vậy? Mẹ nghỉ ngơi trước đi, con đi sắp xếp đồ đạc của ba.”
An Tử Yến có hơi nặng nề bước ra khỏi phòng. Nếu như là mười năm trước, lúc ba anh vẫn còn, anh có thể nói với mẹ anh rằng anh yêu Mạch Đinh, anh sẽ không có cách nào chia tay với Mạch Đinh mà sẽ kết hôn, sinh con. Nhưng bây giờ, đối mặt với điều này anh cũng sẽ khong hét lên với mẹ mình, anh làm sao có thể nói ra khỏi miệng chứ. Anh là chỗ dựa duy nhất của mẹ anh.
-------------------------------------
Cái này là fic ngựơc hả trờiiiiiiiiiii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro