Chap 19: Quất roi - Thỏa hiệp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ji Yong thật khó khăn đem chính mình từ trong ra ngoài tẩy rửa thật sạch, liền đơn giản chọn lấy một cái thun quần thun đi lên một căn phòng tầng 4, này là nơi dành riêng cho việc dạy dỗ của hắn cho cậu. Ji Yong thật bất đắc dĩ vì mệnh lệnh của hắn vào vào đây, còn bằng không có đánh chết cậu cũng không vào.

Ji Yong đẩy cánh cửa sắt nặng nề, một mình lặng lẽ đi đến giữa phòng quỳ xuống. Ước chừng 20 phút sau, lúc đầu gối đã ẩn ẩn chút đau, cánh cửa sắt nặng nề mở ra lần nữa. Hắn thong thả đi vào, vươn tay lấy xuống một cái roi dài treo ở bên tường rồi ngồi xuống chiếc ghế sopha một người ở đó, dùng tư thái của một kẻ trên cao nhìn xuống cậu chằm chằm.

- Ngẩng đầu lên. - Ji Yong lặng lẽ làm theo lời hắn, có chút run rẩy cũng có chút thở phào, cái gì đến rồi cũng đến.

- Chủ nhân... - Cậu nhẹ kêu một tiếng, thanh âm nghe ra có vẻ non trẻ mềm mềm. Đảo mắt qua cán roi trong tay kia lại cảm thấy chính mình hô hấp trầm trọng.

- Biết sai sao? - Hắn có điểm thú vị nhìn cậu, mắt lướt một tia cười, hôm nay biểu tình thực thành khẩn đi?

Ji Yong gật gật đầu.

--- Chát --- Một roi kéo dài từ ngực trái đi xuống, đánh quá bất ngờ, cậu không kịp phòng bị liền sợ hãi kêu ra một tiếng.

- Biết vì sao ngươi bị đánh một roi này không? - Hắn nhàn nhạt hỏi, tựa hồ đối với hành động kia có chút không hài lòng.

Ji Yong nghiêng nghiêng đầu, cậu vừa làm cái gì sai a? Nghĩ nghĩ lại không biết chính mình sai ở đâu, cậu chỉ còn cách rụt cổ lắc lắc đầu.

Ánh mắt hắn tối lại, khiến Ji Yong không rét mà run, "Chủ nhân, tôi thực sự không biết." Cậu nhẹ giọng mở miệng, không khí này thực sự làm cậu lông da dựng ngược rồi.

- Xem ra ta thực phải giúp ngươi xem lại một chút quy củ sao? - Hắn nhếch môi cười tà mị, trong mắt kẻ khác đây là nụ cười quyến rũ chết người nhưng trong mắt Ji Yong, cậu với ai càng rõ ràng, kết cục của cậu chỉ có thể hình dung bằng một chữ "thảm", phi thường thảm.

- Đầu tiên là tư thế quỳ. - Chiếc roi uốn lượn như một con xà, mạnh mẽ đánh tới, trực tiếp đánh vào bắp đùi trong, vô cùng chính xác tránh né bộ vị yếu ớt giữa hai chân."Ngươi thực lâu không được dạy dỗ sao? Điều cơ bản này cũng không làm được?"

Ji Yong sợ hãi kêu lên một tiếng, thân thể run lên. Đau đớn tản ra, cậu cắn môi đem hai chân đang khép lại tách ra, đến vị trí song song với hai vai, thẳng lưng lên.

- Sau đó là trang phục? ... Biết sao? Ta không có cho phép ngươi mặc quần áo vào thời điểm này. - Hắn lạnh lùng lướt ánh mắt dọc người cậu, tay cầm roi ---- Chát ----- Bụp ------ hai tiếng liền đem áo thun trên người cậu đánh rách ra làm hai.

Ji Yong hít một ngụm khí lạnh, thân thể run lên, là vì hai roi kia không nhẹ, cũng là vì dục vọng bắt đầu sôi trào.

- Thứ ba là quy củ. - Hắn nâng cổ tay, kéo một đường roi dài xẹt qua vùng cơ vai bên trái, Ji Yong nắm chặt hai nắm tay, bắt đầu thở dốc. - Nhớ ra sao? Khi chủ nhân hỏi chuyện ngươi có quyền gật đầu không đáp sao?

Lại một roi nữa hạ xuống, xảo quyệt đụng chạm một bên đầu vú khiến nó tiên diễm đứng thẳng, kích tình cùng đau đớn, dễ dàng khiến Ji Yong thân thể đỏ hồng. Lời hắn nói lại khiến sự run rẩy của cậu càng thêm kịch liệt, cậu nắm chặt hai tay, ngẩng đầu, khó khăn lên tiếng "Thực sự xin lỗi, chủ nhân, tôi sai rồi, sẽ không có lần sau!"

- Biểu tình thực thành khẩn... - Hắn cúi người dùng ngón tay nâng cằn cậu lên, điều chỉnh góc độ qua lại nhìn kỹ, khóe môi ẩn hiện ý cười "Nhưng thực không may, ngươi hôm nay quên đi quy củ cơ bản, đối chủ nhân không đáp lời tính là bất kính đi? Thật sự cần được dạy dỗ lại!"

Vừa nói, vừa đứng thẳng dậy, một roi nữa lập tức đánh xuống, lực tay bảy phần, lấy góc độ xảo quyệt cố ý chạm bộ vị mẫn cảm kia đánh vào hai bên đùi, lưu lại một đường roi đỏ hồng trên thân thể, trùng khớp với vết roi ban đầu. Ji Yong đôi mắt ẩm ướt tràn đầy sương mù. Bộ vị yếu ớt giữa hai chân đang chậm rãi ngẩng đầu, lại bị tay hắn cầm lấy.

Cậu hoảng sợ nhìn hắn đang hạ thấp người, chỉ nghe hắn thản nhiên nói: "Ý nghĩa của trừng phạt là khiến ngươi phải nhớ kỹ giáo huấn, mà không phải cho ngươi đạt được khoái cảm."  Tiếp theo, một cái vòng dương vật nhẹ nhàng chế trụ chặt chẽ gốc dương vật bán cương của cậu.

Dù bị dị vật trói buộc, dục vọng vẫn không biến mất, ngược lại càng thêm mạnh mẽ đứng thẳng. Tình huống như vậy khiến cho tác dụng của vòng dương vật càng được phát huy rõ hơn. Ồn ào náo động ùa lên đầu óc, đau đớn tê dại dâng lên càng nhiều giữa hai bắp đùi, ngực như có dòng điện rất nhỏ chạy qua, mang đến đau đớn như kim đâm vậy. Đau đớn trên lưng có chút biến mất, cả thân thể nóng rực lên.

Đó là dục vọng, như ngọn lửa bùng cháy.

Ji Yong bất lực mà khó chịu uốn cong thân mình, nhưng lại thấy đau rát trên mông.

Hắn đứng trước mặt cậu, nhìn xuống với ánh mắt thâm trầm "Hiện tại ta cho ngươi một cơ hội hối lỗi, suy nghĩ thật kỹ rồi trả lời cho ta, ngươi hôm nay đã phạm bao nhiêu lỗi rồi."  Ngừng một chút, hắn nắm lấy cằm cậu, khiến cậu nhìn thẳng vào mắt mình "Ta cũng thực có lòng tốt nhắc nhở ngươi, tiểu nô lệ, ngươi nên suy xét cho kĩ càng, nếu như có giấu diếm cùng nói dối, ngươi..." Hắn nhếch mép cười bỏ lửng câu nói.

Ji Yong há miệng thở dốc, lồng ngực kịch liệt phập phồng, cậu nhắm mắt do dự trong chốc lát, cảm giác bị thuần phục, bị khống chế, bị trói buộc, bị dạy dỗ gần như ép ra nước mắt trên khuôn mặt phiếm đỏ kia, duy trì không được, cậu cúi thấp đầu, giọng nói nghẹn ngào cơ hồ đem những thứ này một lúc nói ra:

Tôi bất kính với ngài, không tuân quy củ mà mặc quần áo,... sai tư thế quỳ, trễ giờ ăn tối để ngài phải đợi, còn có không đánh thức ngài đúng giờ, không chuẩn bị bữa sáng.... Còn có...

Cảm giác khuất nhục như vậy thật rất không xong, cậu cảm thấy toàn thân nóng rực đến run rẩy kịch liệt, ánh mắt cùng khí thế bức người của hắn phá vỡ bức bình phong cuối cùng của cậu, khiến cậu hoàn toàn mất đi năng lực kháng cự, quên đi mọi chuyện bên ngoài...

Không cần do dự, không cần giấu diếm, không cần nhận thức, không cần tự hỏi, chỉ cần trung thực, chỉ cần chấp hành, chỉ cần thần phục...

Ji Yong ngẩng đầu dùng đôi mắt tràn ngập hơi nhìn chủ nhân của mình, hắn vẫn ở đó, ánh mắt nghiêm khắc luôn dừng trên người cậu, vậy mà lại khiến cho Ji Yong cảm thấy an toàn, cậu đơn giản liền buông tha tất thảy "Còn có... Sáng sớm dậy trễ là vì tối qua thức khuya, tôi mải chơi game không ngủ, còn chơi trong bóng tối, không quan tâm đến giờ giấc sức khỏe..."

Hắn khẽ nhếch mép, khóe miệng hắn cong lên một đường cong tuyệt mỹ, hắn vươn tay ôn nhu sờ sờ đầu cậu, ánh mắt có nghiêm khắc có hài lòng... Còn có cả một chút yêu thuơng không rõ...

- Rất thành thật, xem ra ta đã đánh giá quá thấp sự thành thật của ngươi. Được rồi, nhiều lỗi như vậy, ngươi nghĩ chính mình nên bị phạt thế nào cho tốt? - Hắn đứng thẳng người, buông xuống ngọn roi trong tay, quay về chỗ ghế sopha ngồi xuống, ánh mắt vẫn dừng trên người cậu.

Ji Yong nghe hắn hỏi trong lòng bắt đầu có chút phản kháng,... Ách... Nói đúng hơn là thét lớn trong lòng, hắn đây là đang hỏi cái gì a, này chính là khiến cậu sợ càng thêm sợ, nói quá ít thì không được, nói nhiều lại chịu không xong, hắn đây là muốn cậu tuyên án tử cho chính mình a. 

Hắn nén cười nhìn sắc mặt cậu không ngừng biến đổi, lúc trắng lúc hồng. Ji Yong trong lòng hò hét là thế, nhưng ngoài mặt vẫn là ngoan ngoãn "Chủ nhân, tôi thực sự không biết!"

- Vậy ngươi liền quỳ ở đó suy nghĩ, một tiếng sau ta quay lại, không nói được ra liền tính gấp đôi hình phạt! - Nhìn cậu như vậy, hắn đột nhiên nổi tâm muốn trêu đùa, đứng dậy bỏ ra ngoài.

Cánh cửa sắt đóng lại, hắn thật vất vả dựa lưng vào tượng nhịn cười, hắn thật sự muốn nhéo nhéo cái khuôn mặt muốn nói lại không dám nơi, mắt ngập hơi nước vạn phần ủy khuất đó.

Hắn ôm bụng bước xuống phòng mình, tắm rửa thư giãn tinh thần để lát nữa còn phạt tốt tiểu nô lệ của hắn a!

---------------------------------

Đủ 25 votes với 20cmts tui up chap mới ahihi :)))

Xin lỗi vì chap này dài quá nên chưa có màn trừng phạt chính thức như đã nói a 😂😂😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro