fanfic Hero is... my hero?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TITLE: Hero is... my hero?

GENRE: Fluff, Romance, (a bit of) Drama, Humor, Crack

PAIRING: Kim Jaejoong x OC x Jung Yunho, (a teeny bit of) Yunjae/Jaeho

SUMMARY:TVXQ đóng một CF ở Philippines !Jaejoong lẻn ra ngoài từ khách sạn của họ .Trong khi đi dạo xung quanh, anh ấy cứu một cô gái gặp phải một tai nạn xe hơi .Nhưng sau đó , cô gái này nghĩ nhầm anh ta là một kẻ bắt cóc .Vì thế Các thành viên nghĩ rằng Jaejoong là một kẻ hư hỏng .Junsu muốn tìm hiểu ngôn ngữ Philippines .Trong khi đó Changmin thì lại có hứng thú với thức ăn ở Philippines .

Mọi người đều vui mừng chào đón những người mới đến này trong cuộc sống của họ.

DISCLAIMER:Rõ ràng, tôi không sở hữu các chàng trai , nhưng tất cả chúng ta đều rất yêu họ.các nhân vật trong fic đều được hư cấu từ trí tưỡng tượng của tôi

CHAPTER 1

Ngày thứ 3 của TVXQ ở Philippines-vừa mới quay xong CF vào ngày hôm trước. Đây là ngày nghỉ của họ -một nửa lý do thực sự là vì họ cần để giải quyết vài thứ và chấm dứt những cuộc họp.Người đầu tiên rời Nhật bản tối nay là quản lí của họ. Họ đã thành công khi nài nỉ ở lại và sẽ rời đi vào ngày hôm sau vì họ muốn khám phá và có một tour du lịch ngắn xung quanh thành phố Manila. Sau khi năn nỉ rất nhiều, không màng xấu hổ và quỳ gối (mặc dù chỉ có Junsu đã làm điều đó), và hứa chắc chắn rằng sẽ cư xử đàng hoàng, họ đã dụ dỗ được hyung quản lí của họ nói "yes".Mặc dù ngày hôm nay, họ phải ở lại trong khách sạn. Quản lý của họ sẽ sắp xếp cho họ có một tour du lịch vui vẻ và an toàn xung quanh các thành phố và hứa sẽ có một ngày thú vị. và điều đó làm cho 5 thành viên thật sự rất hạnh phúc. Họ không bao giờ có cơ hội để xem bất cứ điều gì, bất cứ nơi nào trong chuyến ghé thăm vừa qua của họ trên đất nước này. Họ đã nghe nói rằng có rất nhiều điểm du lịch và di tích lịch sử rất tuyệt vời mà nhiều người nước ngoài háo hức ghé thăm, do đó họ cũng muốn nhìn thấy những nơi đó.

Sau cuộc họp cuối cùng ,quản lí của họ yêu cầu họ trở về phòng và sẵn sàng cho bữa ăn trưa .Tại đó , người quản lý của họ giao cho họ một số công việc và Yunho - là leader của nhóm ,lại chịu trách nhiệm về việc này .Như thường lệ , người vui mừng về việc ăn trưa nhất chính là Changmin và tất cả mọi người đều nghĩ rằng Changmin và đồ ăn không thể tách rời .

Nơi họ ở có 3 phòng. phòng đầu tiên

là Changmin và hyung quản lý của họ đang ngủ. Phòng đối diện là phòng của Yunho và Yoochun . Phòng bên cạnh phòng Changmin là nơi Jaejoong và Junsu đang ngủ. Việc chọn phòng lần này của họ được chọn ngẫu nhiên. Tất cả đã đồng ý chơi jankenpon - oánh tù xì (đá / giấy / kéo) để chọn phòng

Trước lúc ăn trưa, Jaejoong đã quyết định nói chuyện với Changmin. jaejoong đã tìm thấy Changmin ngồi ở chiếc ghế dài, đọc một cuốn tiểu thuyết nó mới mua gần đây tại Nhật Bản trong khi chờ đợi cho các thành viên khác.

"Changmin-ah,"-Jaejoong gọi cho thành viên trẻ tuổi nhất nhóm.

"Hyung, dạ?"

"Lát nữa hyng sẽ đi...." Jaejoong trả lời.

"Oh, ok hyung đi vui vẻ nhé ..." -Min trả lời giọng điệu thờ ơ rồi tiếp tục đọc sách.

"Không. ý hyung là hyung sẽ đi ra NGOÀI",-Jaejoong cố gắng nhấn mạnh vào chữ cuối cùng.

"Eh?" Changmin đặt cuốn sách của mình và nhìn lên với vẻ mặt dò hỏi chàng trai lớn tuổi hơn mình.

hyung sẽ lẻn ra hả??? "

Jaejoong ngay lập tức lấy tay bịt miệng Changmin lại, "Shhh nhỏ nhỏ thui!" Cậu nhìn xung quanh và vui mừng rằng không có ai đã vô phòng của họ.

"Em sẽ đi sau khi em mần xong với đám đồ ăn của em. được không?"

Changmin cố gắng "đấu tranh" để đẩy bàn tay của Jaejoong ra khỏi khuôn mặt của mình, "Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu như?"

Jaejoong ngắt lời Changmin ở giữa câu nói của nó, "Họ sẽ không biết trừ khi em để lộ ra và hyung tin tưởng em về điều này."

"Em sẽ đi sau khi em mần xong với đám đồ ăn của em. Che cho em đi, được không?"

Changmin cố gắng "đấu tranh" để đẩy bàn tay của Jaejoong ra khỏi khuôn mặt của mình, "Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu như?"

Jaejoong ngắt lời Changmin ở giữa câu của nó, "Họ sẽ không biết trừ khi em để lộ ra và hyung tin tưởng em về điều này."

Jaejoong nhìn Changmin chắc chắn rằng nó phải đảm bảo an toàn về điều đó.Changmin không chắc lắm nên chỉ lắc đầu, "Em không biết về việc này, hyung hãy ở bên cạnh chúng em ,chúng ta sẽ đi ra ngoài vào ngày mai ."

"Oh, C'mon Changmin-ah. Chỉ cần hôm nay thui và hyung đã là một cậu bé ngoan trong thời gian gần đây mà, hyung sẽ không đi quá lâu đâu, hyung hứa hyung sẽ chỉ đi vòng vòng gần đây thôi à. Nha,..Changmin..nha?" Jaejoong năn nỉ Changmin cho mình đi bỏ ngoài tai những gì nó nói.

Changmin cảm thấy khó có thể thuyết phục, "Oh tốt thôi. Nhưng hyung hãy giữ lời hứa của hyung nha, ok?" Sau đó, ông vỗ vai Jaejoong.

Changmin không thể cưỡng lại khi jaejoong cầu xin. Nó hiếm khi chấp nhận và nó biết rằng điều này sẽ mang lại lợi ích cho nó sau này.

Jaejoong kéo Changmin trở lại trong khi đang vỗ vai mình, "Hyung hứa! hyung nợ em, Changmin-ah! Ok, do đó, đây là những gì hyung muốnlàm ..." Jaejoong cúi xuống và bắt đầu thì thầm kế hoạch của mình vào tai Changmin.

Sau khi nghe kế hoạch, Changmin kéo Jaejoong lại, "Hmmm, nó thật là đơn giản. Ok ok, em có thể làm."

"Yosh! Bây giờ, chúng ta đã giải quyết xong, chúng ta hãy đi ăn nào!" Jaejoong đứng lên cảm thấy vui mừng và hài lòng.Cậu kéo Changmin ra khỏi chiếc ghế dài và tiếp tục đến gõ cửa phòng các thành viên khác.

"Junsu! Nếu em không đi ra, chúng ta sẽ đi trước!" Jaejoong ở phía trước của căn phòng của họ hét lên.

"Ah chờ em với, hyung!" Junsu hét lên ở phía bên kia cửa.

Sau đó cậu gõ cửa phòng của Yunho và Yoochun, "Leader-sshi, Yoochun-ah!ăn nào! Changmin chết đói rồi!"

Yunho mở cửa ngay sau khi Jaejoong kết thúc việc la hét, Yoochun bước ra từ phía sau.

"Yah! Jaejoong-ah cậu có vẻ dư năng lượng phải không? Có chuyện gì cậu giấu tôi phải không? Huh?"-YunHo hỏi một cách trêu chọc và đẩy nhẹ khủy tay của Jaejoong

"Aish,anh nói gì thế? Changmin nói với tôi về một cái gì đó thực sự rất thú vị"- Jaejoong trả lời khuôn mặt tươi cười rạng rỡ trước tất cả các thành viên. Junsu cuối cùng cũng đi ra khỏi phòng.

"Vâng, bởi vì tôi là một thiên tài", Changmin bẻn lẻn đáp.

"Một thiên tài bẩm sinh đó!" -Jaejoong đệm.

"Nó là cái gì vậy??"-Junsu hỏi.

Jaejoong, tiếp theo là Changmin, bước về phía Junsu & đặt tay lên người nó, "đó là người bạn của tôi, là bí mật nhỏ của chúng tôi."

Jaejoong chọc mũi Junsu và Changmin làm xù tóc của Junsu. Sau đó cả hai đã đi thẳng ra cửa để lại Junsu một mình

"Yah hai người!" Junsu hét lên khi nó chạy ở phía sau.

Yoochun cười và hỏi: "Điều gì đã nói lên tất cả?"

Yunho nhún vai ", Beats tôi."

Khi họ đến phòng ăn ở khách sạn, họ đã thấy quản lý của họ đang chờ sẵn. Năm người đi đến chỗ hyung ấy. Khi nhìn thấy họ, người quản lý kêu lên, "Ah, sao lâu quá vậy? Có chỗ ngồi rồi nè,chỗ ngồi của các cậu. Aish, tôi chết đói rồi." Ông đưa tay ra và gọi cho một người bồi bàn.

Bữa tối ngon lành cuối cùng đã được mang đến trước mặt họ trong vòng năm phút. Tất cả mọi người ngay lập tức hoàn thành cái bao tử kêu đói nãy giờ của mình. Trong khi thưỡng thức món ăn, quản lý của họ bắt đầu đề cập về tour du lịch mini xung quanh thành phố vào ngày mai. "Tôi thuê một chiếc xe bự và thuê một người hướng dẫn cho các cậu không phải lo lắng, các cậu có thể nói chuyện với anh ta bằng tiếng Anh và cậu ta chắc chắn sẽ mang lại những nơi tuyệt vời cho các cậu. Chúng ta sẽ đi 8h sáng mai, không quá trễ, được không? "

"Okay"tất cả mọi người đồng thanh trả lời.

Sau một hồi lâu, Jaejoong cảm thấy khá no bụng và là người đầu tiên để kết thúc bữa ăn.

"Xin lỗi, nhà vệ sinh ...", cậu đứng dậy và rời khỏi.

Sau 10 phút, Jaejoong vẫn không trở lại. Đến thời điểm này, tất cả mọi người hoàn thành bữa ăn. Món tráng miệng của họ là hiện nay đang được đưa đến. Quản lý của họ nhận thấy sự vắng mặt quá lâu của Jaejoong, nói, "Tại sao Jaejoong chưa trở lại?"

"Ah,hyung ấy có thể quay trở lại phòng rồi hyung ấy nói với em trước đó rằng hyung ấy cảm thấy không tốt," Changmin trả lời sau đó nhét một miếng lớn của món tráng miệng vào miệng.

"Eh? Tuy nhiên,hyung đã rất hớn hở trước khi tụi em đi xuống," Yoochun nói.

"Yeah, yeah cả hai! Thậm chí chọc em!" -Junsu thêm vào.

"Vâng, đó là bởi vì hyung ấy đã hành động trước các bạn hyung ấy không muốn các hyung lo lắng về hyung ấy." Changmin giải thích như một vấn đề thực sự. Sau đó, Changmin đã ăn hết món tráng miệng của Jaejoong. "Hyung ấy sẽ không ở đây để ăn nó anyway," Changmin nghĩ.

"Được rồi, tôi sẽ đi xem jaejoong "Yunho đứng lên.

Changmin nhanh chóng nắm lấy cánh tay của Yunho, "K-không!,hyung ấy nói với em là không được nói với các hyung vì vậy hyung ấy chắc chắn sẽ giết em nếu hyung ấy biết rằng em đã nói..hyung ấy cần được yên tĩnh nghĩ ngơi. "

"Oh ... ổn thôi," Yunho nói khi anh lại ngồi xuống chỗ của mình một lần nữa.

Changmin buông cánh tay của Yunho ra. Nó cảm thấy nhẹ nhõm và vui mừng vì tất cả mọi người đều bị thuyết phục về những gì nó nói.

"Hyung thực sự nợ tôi một trong những điều này," là những gì Changmin nghĩ và sau đó nó lại típ tục sự nghiệp ăn của mình.

~TBC~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro