Chương 12:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Huuuuu ta thi xog òy...đc hsg nhưg bị tụt hạg chị phù thủy ''xinh đập'' nhà ta lm 1 trận kinh thiên động địa ... Tụt 1 hạg lm thý ghê.Có ai chia pùn cùg ta kkkkkkkk

---------------------------------------------------------------------------------------------

Vương Nguyên nhanh chóng phi đến tủ quần áo chọn 1 bộ vừa ý rồi bay vào Washington City để lại 1 người đứng đấy đơ người toàn tập...

15p sau cậu bước ra...hôm nay,cậu ăn mặc cực kì đơn giản : 1 chiếc áo phông trắng có in chữ K82Y (ai đón được ý ngĩa k nà,,đón được thì cmt,đúg wa face kp nhận quà của au nhá) với chiếc quần jean rách trông phong cách và cũg không kém phần lớp ly. Điều dó lm tim Khải chệch đi 1 nhịp vì cậu quá ư là đáng yêu nhưng rất nhanh anh đã trở lại normal.

_Bye!đi đó_Nguyên phi ra khỏi nhà_à quên,hôm nay,tôi ra ngoài,cậu ăn j k?Thôi,hôm nay,tôi sẽ mở bữa tiệc nhỏ,ở nhà đơi tôi đó_sực nhớ ra đìu j đó,cậu vọg lại

.
.
.
.
.

_Hoành Hoành yêu dấu của Nguyên Nguyên_Nguyên từ ngoài mở cửa phòng 822.

_Tiểu Nguyên!_1 giọng nói rất đỗi quen thuộc

_P..ho...phong ca!_Nguyên mặt cắt không còn giọt máu,cậu không tin điều gì đang diễn ra trc mắt mình. 1 lần nữa kí ức lại ùa về

_Tiểu Nguyên, sao còn đứng đấy,vào đi chứ!_Phong kéo tay Nguyên ngồi xuống giường,cậu thất thần lm theo

_Tiểu Nguyên, sao em không nói gì hết vậy?Em đau ở đâu sao?_khuôn mặt lộ vẻ lo lắng

_Anh... Là đang lo lắng cho em sao?_cậu nhìn hắn = đôi mắt đỏ hoe

_Sao em hỏi z?em là người anh yêu nhất sao không lo được chứ

_Yêu nhất?_Nguyên cười 1 nụ cười khinh bỉ chưa bao giờ nhìn thấy ở cậu

''Anh yêu em sao?nực cười anh yêu em hay yêu tài sản của em?anh yêu em hay yêu người tên Vũ Quỳnh?Anh còn muốn gạt em đến bao h đây hả Triệu Đình Phong (lần đầu gọi đầy đủ họ s name) ?Anh thật quá đáng mà...hôm nay,em nhất định phải làm rõ chuyện này''

Tuy nghĩ là vậy nhưng Vương Nguyên vẫn không dám mở miệng hỏi Đình Phong,cậu sợ kết quả cậu nhận được là...nhưng không hỏi cậu không thể yên được với lương tâm.Rốt cuộc thì Thiên a,ông muốn con lm j đây?

_Sao...anh lại ở đây?_mắt nhòe lệ

_Là Chí Hoành, Tiểu Nguyên sao em lại khóc?_Đ.phong kéo Vương Nguyên vào lòng

Vương Nguyên cảm nhận được hơi ấm cũng như là lời dỗ ngọt của Đ.Phong cơn giận của cậu cũng dần biến mất (au: ngu j mà ngu zữ hà)

_Phong ca!_Nguyên đang an ổn trog lòg anh

_Chuyện gì Tiểu Nguyên?

_Anh... Sẽ yêu em mãi mãi?

_Đúng v,yêu em từ kiếp này sang kiếp sau.Anh yêu em!

_Vậy nếu...anh lừa dối em?

_Tiểu Nguyên hôm nay,em lm s z.em là không tin anh (xạo v~,k t/l đc thì ns mẹ đi đáh trốq lãg)._khó chịu nhìn Nguyên

_Không có...em chỉ muốn biết_lí nhí (sợ òy j)

_Nếu không tin nhau thì ở bên nhau lm j?ct đi_hắn giận dữ

_Không có,em tin anh._nắm tay Đ.phong kéo lại,nhòe lệ

''Hùm...cÁ lại dính câu,Vương Nguyên ta quá hỉu bản tính yếu ớt,sợ người khác giận của mi mà.thật đáng thương... Haha''_Phong's pov

_Được rồi,Tiểu Nguyên_guả vờ hay nhở

_Anh không giận em nữa chứ,,,Phong ca em yêu anh!_Nguyên ôm chầm lấy Coan c-hó nào đó

Phong nhướn người xuống đặt lên môi Nguyên 1 cái hôn thật ngọt ngào.Hắn hôn rất điêu luyện,từ từ khẽ đưa ''con rắn'' của mình vào quấn quých bên chiếc lưỡi nhỏ nhắn,xinh xắn rụt rè của cậu. Đây là lần đầu tiên anh hôn cậu trên cả tuyệt vời

~~~~~~~~~~~~~~~~~lia cmr sag 1 nơi khác ~~~~~~~~~~~~~~

_Nguyên Nguyên à,Phong ca à!2 người phải phá giải hiểu lắm đó nha!_Là ai?là Chí Hoành (tên nhìu chuyện).

Chí Hoành đang lm những h/đ rất chi là không b/thương cụ thể là : cậu đang ngồi trên giường,tay cầm vài 3 cây bút,quỳ gối trc 1 cái ly,vái chấm hết

_Vk iu,vk lm cái mô tê j z?_Thiên Tỷ bước vào

_Ck iu à,ngồi xuống cầu giúp vk với_Hoành kéo Tỷ ngồi xuống lm trò ''k-điên ''với mk →_←

_Ayda vk khùng quá...đi ck dẫn vk đi supermarket._Tỷ bẹo má Hoành

_Dịch Dương Thiên Tỷ anh nói ai khùng,tối xách gối ra sofa cho tôi ngay_Hoành Hoành hét to_khoan đã vế sau được á.đi thui_lại bị miếg ăn lm ság mắt

''Hê hê,chỉ số IQ của DDTT nhà ta cao lắm chứ bộ..hihi''_típ tục h tự luyến của bản thân.

_____________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro