1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Áo sơ mi trắng cùng chiếc quần tây. Hoa nở trên ngực trái, hoa nở trong lòng bàn tay nhỏ bé, hoa nở trong trái tim yên bình. Vậy là hôm nay, em kết hôn rồi.

Nắm chặt lấy tay ông cùng đi vào lễ đường, người đàn ông đang đứng trước mặt kia chỉ vài phút nữa thôi sẽ là chồng của em.

" Con đồng ý. "

Âm thanh vang lên cùng tiếng chuông nhà thờ. Vậy là từ nay em sẽ là Hitto Manjirou.

Sano Manjirou năm mười tuổi đã yêu thầm Hitto Kakuchou. Điều này thì ai cũng biết, có mình hắn là không biết. Hoặc cũng có thể là hắn cũng biết, nhưng trong tim hắn đã và đang nâng niu bóng hình người khác rồi.

Hôm đó Shinichiro bận việc ở tiệm xe, khẩn cấp lắm anh trai mới nhờ Izana trông chừng em. Cậu trai cũng ngoan hiền, nghe anh nói thì gật đầu cái rụp rồi dắt tay em trai đến "lâu đài" của mình. Manjirou thì vui lắm bởi em đã được anh nhỏ dắt đi chơi bao giờ đâu.

Đó là lần đầu tiên em đi chơi với anh trai, cũng là lần đầu tiên em thấy được hình dáng người thương.

" Manjirou, mày mà trốn học nữa anh Shin sẽ cáu tiết lên đấy. "

Izana bất lực ngồi trông thằng em trai nhỏ đang gặm gặm nốt chỗ bánh cá biết bơi. Phải nói thật, từ cái ngày được cậu trai dắt đi chơi đến nay đã là năm năm rồi, thằng bé suốt ngày chỉ lẽo đẽo theo sau cậu đòi đi cho bằng được thôi. Đặc biệt nếu có thêm Kakuchou đến rủ thì em sống chết muốn trốn học để cùng đám anh nhỏ tụ tập. Mệt đấy, biết là về nhà kiểu gì cũng ăn chửi nhưng ai bảo trời sinh tính em ham vui. Đã vậy còn được đà anh trai biết chiều nên toàn lấn tới.

" Thôi mà Izana, trốn thì cũng trốn rồi. Anh ấy có mắng mày đâu mà mày lo. "

Kakuchou lên tiếng bênh vực. Nói là bênh vực cũng không giống lắm, nghe như đang an ủi Izana vậy. Thế nhưng lọt vào tai em thì chính là bênh vực em. Kakuchou vậy mà lại có thể bênh em trước sự mắng mỏ của anh trai, thích thật đấy.

" Đúng thế. Anh Shin cũng sẽ không mắng lâu đâu. "

Ừ, ai bảo anh ta thương em nhất còn gì. Emma còn phải ghen tị vì sao em trốn học được còn cô bé thì không kia kìa.

" Nói vậy thôi chứ Mikey, em cũng đừng trốn học nữa. Chơi nhiều xấu người. "

Nghe vậy thì Izana lập tức nhăn mặt, cậu quay sang nhìn hắn với gương mặt khó hiểu. Ủa trời? Thằng nhỏ nó đi chơi với hai đứa này suốt đấy, nói nó hỏng người thì thành ra hai đứa kia chính là kẻ lêu lổng mất dạy à?

Ngưng nói đến gương mặt lúc này của Izana đi, nhìn Kakuchou kìa, gã ta đang đem nét cười trên môi hướng đến cậu trai da ngăm kia đấy. Bầu không khí giữa bọn họ là vô cùng thoải mái. Em nhìn cũng ghen tị lắm chứ. Mắc gì không cười với em như thế. Mắc gì cứ phải tỏ ra thờ ơ với em nhỉ.

Mikey đem chuyện tình đơn phương của mình ra kể cho đứa em gái yêu quý của mình nghe. Con bé chỉ cười hiền rồi ôm ôm, rồi xoa xoa an ủi. Con bé bây giờ cũng có biết thế quái nào là yêu đâu. Con bé chỉ biết trong tương lai nó muốn trở thành cô dâu của Ryuguji Ken thôi.

Rồi từng ngày từng tháng trôi qua, đến khi Mikey vừa thổi tắt nến trên chiếc bánh kem thứ 17, cuộc đời em đã bước sang một trang mới.

" Nói tao nghe, mày thích thật đấy à? "

Trong một góc nhỏ trên địa bàn Thiên Trúc, anh em nhà Haitani đang cùng với Kakuchou mở một sòng bài nhỏ sau một trận đánh.

" Ừ. "

" Thích vậy thì nói đi, tổng trưởng là người biết nhìn mà. Nói ra biết đâu lại đồng ý. "

Ran lên tiếng mỉa mai gã trai. Có mỗi thích thôi mà cũng không dám nói. Tên này chỉ được cái hổ báo trên đường đua chứ đường tình thì mù tịt.

" Nhỡ em ấy không thích bất lương? "

Rindou bị câu nói này chọc cho phun luôn miếng nước trong miệng. Nó vỗ vai an ủi người anh em trước mặt.

" Anh bạn à, nhà nó ba đời nằm trùm thiên hạ đó. "

Chỉ còn nghe thấy tiếng Kakuchou thở dài.

Vô tình nhé, em chỉ muốn đến tìm Izana để cùng đi về nhà mà thôi. Ai mà biết được lại nghe thấy đoạn đối thoại này.

Vậy ra, người Kakuchou thích là Izana. Kakuchou thích anh trai nhỏ của em.

Vậy ra, nụ cười ấy vốn không dành cho em. Ngày từ đầu nó đã thuộc về Izana rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro