[Hắc Đào x Bạch Liễu] Chúc mừng sinh nhật Bạch Liễu 2023

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Writer: Mi_Casa (cá)

Cp: Hắc Đào x Bạch Liễu

Bối cảnh trò chơi còn tồn tại, tuyến thời gian trước khi end truyện. Nội dung là do tui nghĩ ra, hoàn toàn không có trong mạch truyện chính của tác giả.

Warning: OOC, H, R18, thô tục, đạo tàn bụ❗️

Lưu ý: lâu rồi mình không viết gì nên khá sượng tay, thông cảm cho mình nha 🥹.

***

Hôm nay là sinh nhật Bạch Liễu, Lục Dịch Trạm nói thế.

Hắc Đào hỏi: "Sinh nhật là gì?"

Lục Dịch Trạm kiên nhẫn trả lời: "Đó là ngày một đó ra đời, là một ngày quan trọng đầy ý nghĩa. Bạn bè người thân sẽ cùng tổ chức tiệc và tặng quà người đó trong ngày sinh nhật."

"Ồ" Cũng chẳng biết Hắc Đào có nghe hiểu hay không, y chỉ đáp vậy rồi lẩm bẩm: "Tặng quà cho Bạch Liễu...?"

Ngày hôm đó ở Trình Tự Sát Thủ mọi người đều bị tên thằn lằn nào đó kéo hỏi.

"Tặng sinh nhật? Thường thì tôi tặng trang sức như đồng hồ, dây truyền, lắc tay... Mấy món đó khá đẹp, ý nghĩa mà có giá trị."

"Tôi á? Với những mối quan hệ thân thiết tôi sẽ làm đồ thủ công như làm bánh hay món gì đó, quan trọng là tấm lòng mà. Cậu định tặng sinh nhật ai vậy?"

"Sinh nhật Bạch Liễu? Vậy tôi thấy tặng tiền rất hợp đó, chắc chắn anh ta sẽ rất thích."

Bách Gia Mộc đi ngang qua, cậu ta thấy Hắc Đào hỏi từ sáng tới mà giờ vẫn đang hỏi, bèn chen miệng vào trêu đùa: "Tặng luôn bản thân anh ấy, vừa chân thành vừa giá trị, lại còn hữu dụng" cho buổi tối hay sinh hoạt gì gì đó.

Tất nhiên vế sau cậu ta sẽ không nói ra nếu không sẽ bị Nghịch Thần đạp một trận vì dạy hư con thằn lằn này. Bách Gia Mộc nói một câu thiếu hoàn chỉnh liền chạy đi mất, để lại một Hắc Đào nhìn vào khoảng hư không.

"Ồ."

***

21/09, sinh nhật Bạch Liễu.

Năm nay mọi người cùng nhau tổ chức một bữa tiệc sinh nhật cho Bạch Liễu tại nhà. Cả đám tụ hội thành bàn lẩu lớn, ăn uống tiệc tùng, tới hơn nửa đêm mới tan.

Bạch Liễu sau khi dọn dẹp thức ăn thừa và đống bừa bộn còn lại của bữa tiệc, cậu mệt mỏi đi vào nhà tắm. Vốn Hắc Đào muốn giúp cậu nhưng Bạch Liễu sợ tên này lại làm nổ luôn cả cái bếp nên đã đuổi y đi tắm trước.

"Hắc Đào?" Cậu bước ra khỏi phòng tắm, thấy căn nhà im ắng bất thường thì nghi hoặc hỏi: "Sao nay im im vậy chứ?"

Mọi hôm tên thằn lằn chó này luôn bám dính lấy Bạch Liễu mọi lúc mọi nơi có thể, y chỉ sợ như không thể bám lấy cậu, nay lại đột nhiên mất bóng keo chó bám chân khiến Bạch Liễu lại thấy hơi lạ. Cậu bước về phòng ngủ chính, căn phòng tắt đèn tối tăm. Bạch Liễu đẩy cửa, tay theo thói quen bật công tắc đèn.

'Tách', bóng đèn được mở, căn phòng sáng lên. Lúc này cuối cùng Bạch Liễu đã thấy được con thằn lằn mình đang tìm kiếm.

Hắc Đào ngồi trên giường, chân hơi rạng mở. Y không biết kiếm được tài liệu tham khảo ở đâu mà lại mặc độc một chiếc quần bó sát, để trần thân trên.

Ánh đỏ trên nền màu da sáng màu đầy chói mắt. Dây vải tách nhau, chia đôi hai ngả, lần lượt quấn lấy eo Hắc Đào. Sợi ruy băng kéo lên trên, quấn lấy từng khối cơ bụng cứng rắn, bám chặt vào vòng ngực săn chắc. Cánh tay trần trụi không gì che giấu, cơ bắp rắn chắc hữu lực được luyện ra từ những phó bản khắc nghiệt kia cũng bị sợi dây đỏ rực ôm sát. Mà cánh tay với sức kinh người ấy lại bị hai đầu ruy băng mong manh trói lại ở cổ tay, thắt nút, tạo nơ.

Tuy tay nghề tên này chẳng ra làm sao, buộc chẳng ra đâu vào đâu nhưng chiếc body săn chắc lại cứu vớt tất cả.

Bạch Liễu rũ mắt nhìn "món quà" của mình, vươn tay rút tháo một chiếc nơ khác được buộc trên đầu Hắc Đào. Cậu nhếch miệng cười, vuốt vành tai y, thì thầm:

"Món quà sinh nhật này... em rất thích."

Nhưng cậu cũng không có ý định mở quà dễ dàng.

Bạch Liễu vẫn luôn nhớ những lần tên này chịch cậu mạnh bạo như muốn chịch chết người.

Dứt lời, Bạch Liễu đẩy Hắc Đào về sau, để y tựa lưng vào đầu giường. Hắc Đào nhìn ngón tay thon dài của Bạch Liễu cởi từng cúc áo trên người. Áo ngủ bị vứt trên sàn đất lạnh lẽo, chiếc eo thon gọn đáng ghen tỵ cùng làn da trắng nõn lộ ra. Hắc Đào nuốt một ngụm nước bọt nhìn chăm chú. Người kia không dừng lại, cúi người kéo quần xuống, bàn chân xinh đẹp rút khỏi ống quần. Bạch Liễu chính thức loã thể, thân hình không mảnh vải lộ hoàn toàn trước mắt y.

Tỷ lệ người này đẹp tới mê người, Hắc Đào nhúc nhích muốn tiến lên thì bị người kia đè xuống. Yết hầu lăn lên xuống, con ngươi chưa từng rời khỏi Bạch Liễu sẽ không bỏ lỡ hình ảnh cậu bước lên giường và ngồi lên người y.

Cậu tắt đèn, căn phòng chỉ còn lại ánh đèn ngủ mập mờ, nhưng điều đó lại khiến cho sắc tình trong căn phòng tăng cao, càng thích hợp để làm một số chuyện không trong sáng.

Miệng Hắc Đào khô khốc nhìn Bạch Liễu cưỡi lên người mình. Y hít sâu một hơi khi thấy người nọ cúi xuống cởi khoá quần của y, ngón tay cậu móc vào cạp quần tứ giác, kéo xuống.

"Bạch Liễu..." Khi tay cậu chạm vào dương vật đã cương cứng của mình, Hắc Đào khẽ rên lên một tiếng nhẹ.

Dường như Bạch Liễu rất hài lòng với phản ứng này của y. Đầu ngón tay cậu miết từ gốc lên đầu khấc, vốn đã như chạm như không, lại có cảm giác từ vết chai rạn mà càng thêm kích thích. Hắc Đào ngửa cổ, mắt nhắm hờ, cổ họng nhả ra tiếng rên rỉ nhỏ.

"Bạch Liễu..."

Bạch Liễu rũ mắt nhìn Hắc Đào, nở một nụ cười nhẹ đầy quyến rũ. Cậu ấn lên quy đầu một cái, ngón tay miết từ gốc lên đỉnh, bên tai truyền đến tiếng hít sâu của Hắc Đào.

Giọng khàn khàn của y cất lên:

"Bạch Liễu, tôi muốn chịch em."

"Cũng được thôi, nhưng mà..." Tay Bạch Liễu nắm lấy vật dương vật Hắc Đào bắt đầu trượt lên xuống. Cậu cảm nhận rõ ràng vật kia ngày càng nóng lên, cũng càng cương cứng. Ngực Hắc Đào phập phồng, chịu thêm sự trêu đùa của Bạch Liễu mà ngày càng kích thích. Y nghe thấy giọng Bạch Liễu thì thầm bên tai: "Cầu xin em đi."

Bạch Liễu thừa nhận rằng trước kia mình không quá có hứng thú với nhu cầu tình dục, bản thân cậu rất ít khi tự giải quyết. Thời gian đó thà nghĩ thêm cách để kiếm tiền còn hữu ích hơn. Cho đến bây giờ khi có bạn trai, cậu cũng không quá đam mê đời sống truỵ lạc ấy. Nhưng nói vậy thì cũng không phải không có, tình yêu sẽ gắn với tình dục, thân mật với người mình thích cậu cũng sẽ bén lửa. Bạch Liễu không quá quan trọng vị trí trên giường, trên hay dưới cũng được, cậu rất thoải mái vấn đề này.

Nhưng mà cũng chẳng mâu thuẫn với việc cậu hơn thua trên giường.

Bạch Liễu thích nhìn Hắc Đào mất kiểm soát vì mình, thích nhìn y nhận thua trước mình và cầu xin cậu.

Và bạn trai của cậu cũng là một người hơn thua như thế.

Giọng Hắc Đào khàn khàn: "Tôi sẽ không chịu thua em đâu Bạch Liễu."

Hắc Đào muốn ngồi dậy nhưng hai tay lại đang bị trói, không thế lấy chống làm điểm tựa. Trước khi y chống chân định lật người thì Bạch Liễu đã rút roi xương trắng ra, vung ra sau quấn lấy hai cổ chân Hắc Đào, khoá chặt nắm quyền kiếm soát khiến y không thể di chuyển chân.

Bạch Liễu chui vào vòng tay bị trói của Hắc Đào. Một tay cậu nắm cán roi, tay còn lại vòng ra sau nắm lấy cổ tay y. Chất lỏng bôi trơn rót lên tay mát lạnh, cậu chiếm lấy quyền kiểm soát, cầm ngón tay thon dài của Hắc Đào đút vào lỗ sau của mình.

Thân nhiệt của Hắc Đào luôn rất thấp. Khi ngón tay lạnh giá đi vào lỗ nhỏ nóng ẩm, người Bạch Liễu run lên, cổ họng anh phát ra tiếng rên nhè nhẹ.

"A..."

Bạch Liễu cúi người, hơi nóng phà vào cổ y, giọng cậu rủ rỉ bên tai: "A... Hắc Đào...ưm..."

Đôi môi đỏ hôn lên tai Hắc Đào, hôn theo sườn mặt góc cạnh, và dừng lại ở khoé miệng đang mím chặt chịu đựng. Cậu mơn trớn, chậm dãi thưởng thức đôi môi của Hắc Đào nhưng lại không chịu đưa lưỡi vào thành một nụ hôn sâu. Bên dưới tay cậu cũng không ngưng động tác, tiếp tục đưa thêm ngón tay Hắc Đào chọc ngoáy bên trong. Hắc Đào có thể cảm nhận rõ từng thớ thịt trong lỗ nhỏ ẩm ướt co rút mút chặt ngón tay y, như lời mời gọi y đâm vào.

Sự trêu ghẹo chậm dãi đầy ngứa ngáy, khiến y khó chịu đến cực điểm.

Nhân lúc Bạch Liễu bị ngón tay chọc vào điểm nhạy cảm mà run lên, Hắc Đào đảo khách thành chủ. Chiếc roi xương trắng gãy đứt đoạn, sợi duy băng bị xé tan thành mảnh vụn. Hắc Đào bật dậy đảo Bạch Liễu xuống dưới, đè cậu dưới thân mình. Một tay nắm hai cổ tay Bạch Liễu ngược lên trên, một tay tách hai chân cậu ra đặt trên vai mình.

Không một lời nói trước, y đặt dương vật cương cứng trước lỗ nhỏ được chính chủ nhân mở rộng, đẩy một lần vào sâu.

"A!"

Bạch Liễu bị đau, cậu rướn người rên một tiếng dài. Tiếng còn chưa dứt lại bị một cú thúc khác của Hắc Đào cắt ngang.

Y như một con hổ bị bỏ đói xổ lồng, nhắm thẳng vào con mồi trêu y khiến y nhắm vào hồi lâu, mạnh bạo mà cắn xé.

Hắc Đào gặm môi Bạch Liễu, mạnh bạo liếm mút bù cho sự trêu đùa của cậu ban nãy. Nụ hôn sâu đầy chiếm hữu và tham lam, cuỗm tất cả mọi thứ trong miệng Bạch Liễu không chừa chút khí cho cậu thở. Cậu không theo kịp y, nước bọt trào ra khỏi khoé miệng chạy dọc theo yết hầu. Nụ hôn dần trườn xuống cổ, Bạch Liễu ngửa đầu lên càng cho y thêm thuận tiện. Hắc Đào vừa liếm vừa mút làn da trắng nõn của Bạch Liễu, hạ răng cắn xuống, tạo thành một vết răng đỏ sâu.

Bên dưới Hắc Đào cũng không dừng động tác. Dương vật thô cứng liên tục ra vào trong lỗ nhỏ, đâm mạnh vào vách thịt bên trong, đâm chọc cho bên trong mềm nát thì rút ra ngoài, rồi lại đâm lại. Ma sát mạnh phát nhiệt nóng bỏng, nước dâm trắng từ trực tràng chảy ra bị quậy tới đục màu tạo bọt, phát ra tiếng lép bép theo dương vật ra vào của Hắc Đào.

"Sâu... sâu quá Hắc Đào..."

"Bạch Liễu, chẳng phải em rất thích tôi đâm sâu sao? Khi lỗ nhỏ của em nuốt sâu dương vật tôi, em rất sướng. Em thích tôi đâm vào chỗ này, phải không?

Dương vật Hắc Đào vừa thô vừa to, hoàn toàn lấp kín bên trong cậu. Lỗ hậu của Bạch Liễu bị dương vật lớn kia làm căng trướng, cậu có thể cảm nhận được từng đường gân trên món đồ của y đang ma sát bên trong mình. Chiếc eo của cậu thon bị y nắm tới hằn đỏ dấu tay, lỗ hậu bị y đâm thành hình dương vật của hắn. Mỗi khi Hắc Đào đâm vào thì trên bụng nhỏ của cậu lại gồ lên một núi nhỏ.

Hắc Đào chịch rất ác, y đâm vừa sâu, vừa nhanh lại vừa mạnh, còn quá đáng mà đâm chọc lung tung đủ góc độ. Thế mà không chỗ nào không phải điểm nhạy cảm của Bạch Liễu khiến cậu run rẩy cả người, nước mắt sinh lý trào ra, thân thể mềm nhũn tan thành vùng nước mặc y chơi.

Hắc Đào cúi người ngậm lấy vú Bạch Liễu, đầu lưỡi ướt át liếm quanh một vòng đầu ti rồi lại lấy răng cắn nhẹ day qua lại. Bên vú kia cũng không bị bỏ rơi, bị y véo lấy, vân vê đầu vú tới sưng đỏ. Núm vú cậu bị Hắc Đào làm cho dựng đứng. Bạch Liễu một bên cảm nhận nhiệt độ ấm từ miệng y, một bên cảm nhận vết chai tay liên tục cọ xát vú mình. Cậu bị kích thích tới ưỡn ngực lên, lại vô tình dâng mình cho thú dữ.

Khoái cảm như sóng dồn dập Bạch Liễu. Anh bị chịch mạnh tới không nói lên lời, chỉ kịp thở dốc miệng kêu vài tiếng "ưm, a" không rõ. Hắc Đào chịch càng lúc càng nhanh, cả hai dần tiến tới cơn cực khoái.

Không hề có bất cứ sự an ủi nào tới dương vật nhưng vẫn khiến cậu rên một tiếng dài, bấu tay nắm chặt ga giường, cả người co giật rồi bắn lên ngực Hắc Đào. Đồng thời, Hắc Đào nắm chặt lấy eo Bạch Liễu, ngửa đầu thở gấp, rót tinh vào bụng cậu.

Hắc Đào cúi đầu nhìn cơ bụng mình dính đầy tinh dịch, ngón tay y quết tinh dịch rồi bôi lên mặt Bạch Liễu. Y nhìn cậu từ trên xuống. Gương mặt Bạch Liễu đỏ ửng, khoé mắt phiếm hồng, ánh mắt mơ màng ánh nước vì vừa trải qua cơn khoái cảm bởi bắn tinh, miệng hé mở thở dốc. Vốn anh đã trông rất quyến rũ, bị tinh dịch dính lên gương mặt trắng nõn ấy mà càng thêm vài phần dâm đãng.

"Bạch Liễu, em bị tôi chịch bắn."

Bạch Liễu còn chưa kịp có thời gian nghỉ thì đã bị Hắc Đào nắm hai bên mông tách ra, lỗ nhỏ không thể chứa hết tinh dịch nên bị tràn ra ngoài, chảy xuống ga giường. Cậu rũ mắt nhìn dương vật Hắc Đào lại có hiện tượng cương lên, mà y cũng nâng dương vật đặt trước lỗ hậu chuẩn bị đâm vào lần hai.

Bạch Liễu thở hổn hển, suy yếu nói:

"Hắc Đào, dừng lại đi... em mệt..."

Hắc Đào nheo mắt nhìn Bạch Liễu, y cảm thấy cậu không mệt mỏi tới mức đó. Trái lại giống như cố ý muốn dừng lại để y không được thoả mãn thì đúng hơn.

Bị Bạch Liễu lừa rất nhiều lần, Hắc Đào quyết định nghe theo cảm tính mách bảo.

Hắc Đào đỡ dương vật, dễ dàng đút vào chiếc lỗ vừa bị hắn chịch qua một lần. Y chuyển động eo, mạnh mẽ thúc sâu vào bên trong Bạch Liễu.

Trong căn phòng tối, chỉ nghe thấy tiếng rên rỉ của Bạch Liễu và tiếng va chạm thân thể đầy ái muội.

"Hắc... a... Hắc Đào dừng... dừng lại đi..."

"Hửm? Bạch Liễu, em bảo gì cơ?"

Động tác Hắc Đào không dừng lại, mỗi cú thúc của y vừa mạnh lại vừa nhanh. Tiếng va chạm 'bạch bạch' vang lên liên tục, lời nói vì thở gấp mà đứt quãng của Bạch Liễu bị che lấp đi.

Nhưng Bạch Liễu tin chắc rằng với thính lực của con thằn lằn kia thì chắc chắn hắn nghe thấy mà vẫn cố giả điếc, cậu lặp lại một lần nữa: "Hắc Đào... em bảo... ưm... dừng lại...a..."

Quả nhiên Hắc Đào cũng là một kẻ nhớ dai, y cắn vành tai Bạch Liễu, hơi nóng phả vào tai anh:

"Cầu xin tôi đi Bạch Liễu. Cầu xin tôi tha cho em."

Bạch Liễu híp mắt, khẽ nhướn mày. Anh vòng tay ôm cổ Hắc Đào, kéo y rơi vào nụ hôn sâu. Môi lưỡi hai người giao nhau, quấn quít mà trao đổi nước bọt.

Vừa tách ra, sợi chỉ bạc còn chưa dứt đã bị Bạch Liễu làm đứt đoạn. Cậu lấy hết sức lực đảo Hắc Đào xuống thân, Bạch Liễu ngồi trên người y rũ mắt nhìn.

Bạch Liễu cười nhẹ nhưng rõ rằng là đang nghiến răng. Cậu vuốt cơ bụng dính đầy tinh dịch của mình bắn ra, rồi lại vuốt cổ tay bị cậu cào đầy vết đỏ. Từ đâu lấy ra chiếc đạo cụ còng mà cậu đã lừa được từ công hội Bình Minh Ánh Kim, còng trên tay y, rồi cố định trên đầu giường.

Cậu rạng chân quỳ trên hông Hắc Đào, với tay ra sau chạm vào lỗ nhỏ bị Hắc Đào chịch tới sưng đỏ đang rỉ tinh dịch ra từng chút một. Bạch Liễu nâng hông, đặt dương vật y trước lỗ hậu rồi di chuyển mông mình để lỗ sau ma sát trên thân dương vật.

Eo Bạch Liễu vừa mềm vừa dẻo dai. Cậu cong eo, mỗi lần hạ thân đều chính xác sượt qua dương vật Hắc Đào. Vốn y đã bán cương, vì chịu kích thích của Bạch Liễu mà dương vật lại cương cứng trở lại.

Bạch Liễu nhìn Hắc Đào đã hoàn toàn động tình mà không được thoả mãn. Cậu thích thú cười nhẹ, dùng chút sức lực ít ỏi của mình chống người dậy rời đi.

'Cạch', cậu nghe thấy tiếng khoá mở liền quay đầu lại. Người có thể lấy đạo cụ không chỉ mỗi cậu, Trình Tự Sát Thủ cũng có đạo cụ rất phong phú, đa dạng và thú vị. Ví dụ như một chiếc khoá vạn năng mở mọi ổ khoá chẳng hạn?

Chân Bạch Liễu còn chưa rời khỏi giường đã bị Hắc Đào kéo lại. Cậu ngã sấp xuống giường, bị Hắc Đào đè sau lưng.

"Bạch Liễu, tôi muốn chịch nát lỗ nhỏ của em."

"A... Tên khốn biến thái này!"

Nhưng dù thế nào thì Bạch Liễu cũng không đấu lại sức của một tên bật hack mang full sức mạnh ra hiện thực, huống chi đây là người khiến cậu thua cuộc nhiều nhất.

Hắc Đào ôm thắt lưng khiến mông Bạch Liễu vểnh lên, còn nửa người trên của cậu dán sát vào chăn đệm. Cậu một lần nữa cảm nhận được dương vật to của y trở lại nơi sâu nhất trong cơ thể mình. Mỗi cú thúc tiến đến Bạch Liễu đều phát ra âm thanh rên rỉ nghẹn ngào, lại càng làm Hắc Đào hưng phấn mà càng mạnh bạo.

Bạch Liễu túm lấy chiếc chăn bông rồi vùi mặt vào, chiếc chăn chớp mắt đã ướt một mảnh lớn bởi nước mắt của cậu. Mông căng tròn bị Hắc Đào mạnh bạo nhào nặn, mỗi tấc thịt trên người đều lưu lại vết đỏ từ y. Mặt Bạch Liễu vốn trắng nõn giờ lại đỏ ửng nhuốm màu tình dục càng trở nên yêu nghiệt, khiến người khác muốn vấy bẩn cậu triệt để.

Nhịp dồn dập như sóng cuộn trào luôn tục kéo đến, khoái cảm xâm chiếm cơ thể Bạch Liễu, ngón chân cậu bất giác gập lại. Khi cậu theo kịp được nhịp của y thì Hắc Đào lại luân chuyển chậm dần, Bạch Liễu nắm chặt lấy chiếc chăn nỉ non.

"Ưm.. Hắc Đào... nhanh lên..."

Hắc Đào không để ý đến lời nói của Bạch Liễu. Y bế Bạch Liễu ngồi dậy, để cậu tựa lưng vào lồng ngực mình.

"Bạch Liễu, dáng vẻ bây giờ của em thật đẹp."

Hắc Đào nắm lấy hai bên đùi cậu, ép sát chân dài của Bạch Liễu vào người. Không rút dương vật ra, dùng tư thế như xi tiểu cho trẻ con bế cậu đứng dậy, tới trước chiếc gương lớn treo trong phòng.

Bạch Liễu mơ màng rũ mắt nhìn mình trong gương.

Cậu tựa lưng vào người đàn ông phía sau, người được y bế lên. Tay Hắc Đào bám vào đùi cậu, chân cậu gập lại kẹp lấy cánh tay y, hai chân bị kéo dạng ra phơi bày mọi thứ trên cơ thể.

Cơ thể cậu trần trụi, mỗi tấc da tấc thịt đều đỏ hồng bóng loáng, trên người đầy những dấu hôn và vết cắn như những cánh hồng xinh đẹp rải trên người. Núm vú bị nhéo đến sưng tấy lên, trên bụng lồi lên một khối mờ ám, dương vật đỏ hồng dính đầy tinh dịch chưa được thoả mãn mà còn dựng đứng. Lỗ hậu phía dưới còn đang ngậm chặt dương vật đàn ông, vài giọt tinh dịch từ lỗ chảy ra rơi tõm xuống sàn nhà. Đôi mắt cậu đỏ ửng đọng nước, mặt mơ màng, phê pha mất đi tiêu cự. Cả người đều mang dấu vết của tình dục.

Nhìn thế nào cũng chỉ thấy dâm dục, trên người đều viết rõ chữ "đang khát tình", bộ dáng dâm đãng vừa bị đàn ông chịch sướng.

Trong đầu Bạch Liễu nảy ra suy nghĩ như vậy.

Hắc Đào hôn lên tai cậu, hơi nóng phà vào tai mang theo giọng nói khàn khàn đầy quyến rũ: "Bạch Liễu, lúc làm tình trông em thật dâm đãng và quyến rũ."

Đôi tay của Bạch Liễu giơ cao cố bám vào viền gương, đôi chân kiễng lên để vừa với dương vật đang đâm bên trong mình. Làn da phía trước tựa vào tấm gương lạnh lẽo, phía sau lại nóng bỏng vì sự ma sát từ va chạm da thịt. Bạch Liễu run lẩy bẩy không còn kiễng chân nổi, khi cậu kiệt sức muốn trượt xuống theo tấm gương thì người sau giữ lại.

Toàn bộ quá trình làm tình đều được Bạch Liễu thu vào tầm mắt, y muốn để cậu biết được bản thân khi làm tình bản thân đẹp đẽ và dâm đãng đến mức nào.

Mỗi cú thúc đều chọc sâu và chạm đến điểm nhạy cảm nhất, y làm cậu sướng đến run người mà bắn ra tấm gương phía trước.

Trong lúc mê man, Bạch Liễu thấy Hắc Đào lấy một hộp nhẫn từ trong ngăn tủ cạnh đó. Y đeo vào ngón tay của cậu. Viên đá quý phản xạ ánh sáng lờ mờ từ đèn ngủ, trong căn phòng tối này lại trông cực kỳ chói mắt. Hắc Đào cũng đeo một chiếc nhẫn tương tự, bàn tay hai người đan vào nhau, cùng làm những chuyện thân mật gắn kết linh hồn của những đôi tình nhân.

Hắc Đào cúi đầu hôn lên chiếc nhẫn trên tay cậu, rồi lại nhẹ nhàng đặt nụ hôn xuống đuôi mắt đỏ ửng của cậu. Trong cơn mơ hồ, Bạch Liễu nghe thấy Hắc Đào nói với mình trước khi hoàn toàn mất đi ý thức.

"Bạch Liễu, chúc mừng sinh nhật."

***

Hậu trường:

Sau khi Bạch Liễu đã sạch sẽ và ngủ say trên giường, Hắc Đào lấy tờ ghi chú trong ngăn tủ (vì Lục Dịch Trạm dạy phải liệt kê kế hoạch ra).

Tổ chức sinh nhật với mọi người cho Bạch Liễu: ✅
Tặng quà bất ngờ cho Bạch Liễu: ✅
Hôn lên chiếc nhẫn trên tay em ấy: ✅
Cùng em ấy qua một buổi tối lãng mạn và nồng cháy: tuy Hắc Đào không hiểu lắm và cũng không biết đã thành công chưa nhưng... ✅

(Tất cả điều trên đều được tham khảo ý kiến)

Hậu trường 2:

Khi Bạch Liễu tỉnh dậy đã là quá trưa ngày hôm sau. Hắc đào im lặng thắc mắc tại sao Bạch Liễu lại nhìn mình với ánh mắt chứa đạn như thế dù rõ ràng là đêm qua cậu rất sướng mà?

Vì nghĩ rằng Bạch Liễu vẫn chưa hài lòng nên sau khi đút Bạch Liễu ăn hết bát cháo thì y đã lấy tờ ghi chú của mình ra. Y chỉ vào mục cuối cùng – cái mà Hắc Đào nghĩ và có linh cảm rằng Bạch Liễu chưa hài lòng nhất, hỏi:

"Bạch Liễu, là em chưa hài lòng điều này sao? Lần sau tôi sẽ cố gắng hơn để khiến em hài lòng mà."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kinhphong