Gia đình mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dù chúng ta không cùng chung 1 dòng máu, nhưng anh thương em hơn tất cả trên đời.
--------------------------------------------

Ngô Diệc Phàm 7 tuổi được nhận nuôi. Đó là gia đình của 1 người phụ nữ trẻ một con. Cô muốn đứa con trai của mình có thêm một người anh hay một người em nhỏ. Cô đã tới cô nhi viện vào những ngày trước, dắt theo một đứa nhóc Bé xíu với quầng mắt đen, đứng xa xa nơi gốc cây táo nhìn cậu đọc sách dưới ánh nắng. Những cuốn sách rách tươm, mép sách đã chẳng còn lành lặn. Màu của những trang sách có lẽ theo năm tháng mà đã chuyển sang ố vàng. Giữa một rừng những đứa trẻ xinh xắn đang chạy nhảy chơi đùa, thì hai người dường như chỉ quan tâm tới đứa Bé cô độc lúc nào Cũng ngồi trên thảm cỏ đằng xa đọc sách. Mái tóc đen hơi ánh vàng, nước da trắng xanh gầy ốm. Ngô Diệc Phàm được các sơ rất quan tâm, là một đứa nhóc ngoan nhưng lại sống một cuộc sống cô lập. Bị cha mẹ bỏ rơi từ khi mới lọt lòng, ý thức lúc đó còn chưa đủ để cảm nhận nỗi đau của số phận, Ngô Phàm được nhận vào sống ở đây. Luôn luôn lễ phép, luôn luôn nghe lời. Không một lần gây xích mích hay điều tiếng gì, có thể nói các sơ luôn hoàn toàn yên tam về cậu. Đúng vậy, sẽ là hoàn toàn yên tâm về cậu, nếu như cậu không bị tâm thần.
Ngô Diệc Phàm bị mắc bệnh tâm thần, dù chỉ là tam thần nhẹ. Đôi khi cậu lên cơn giữa đêm khuya, các sơ lại phải chuyển cậu sang phòng khác để tránh làm hoảng sợ những đứa trẻ khác. Giữa bóng tối, cơ thể Ngô Phàm co giật, từ miệng phát ra những tiếng rên đau đớn mà cam chịu. Dường như chút sức lực cuối cùng trong mỗi cơn đau, cậu đều dùng để kiềm chế bản thân khỏi những tiếng hét, tiếng rên, khỏi những cơn vật lộn dễ khiến cậu phá tan mọi thứ. Ngày ngày nhìn các bạn chơi đùa, thi thoảng hiếm hoi thấy có người đến thăm rồi nhận một đứa về sống cùng, trong lòng Ngô Phàm không tránh khỏi ghen tị. Cậu nhóc cũng mong muốn một lần được người ta nhận nuôi như thế, một người cha ấm áp, một người mẹ dịu hiền, nuôi nấng cậu như nuôi nấng chính con đẻ của mình, rồi sau lớn, cậu sẽ đi tìm cha mẹ thật của cậu. Nhưng cậu biết rằng cuộc đời không như một giấc mơ. Sẽ chẳng ai nhận nuôi một đứa trẻ bị tâm thần hay phát bệnh giữa đêm khuya và có một cuộc sống cô độc của riêng No's cả.
Vậy mà cuối cùng, cậu lại được nhận nuôi.
----------------------------------------
End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro