Phần 1 : Tránh Xa Cô Ấy Ra....Jasper!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôi.....tôi..ôi xin.....xin...in cô, hãy tha cho cô ấy, tôi sẽ để cô hành hạ tùy ý."_ Lapis dập đầu liên tục dưới chân Jasper.

"Tha cho Peridot ư? Tha cho một tên tay sai phản chủ? Ta phải đem ả giao cho Yellow Diamond xử lý, để ả ta biết thế nào là lễ độ khi dám quát Yellow Diamond."_ Jasper quát lớn và tiện tay đấm những cú trời giáng vào người Peridot , một kẻ bất lực bị trói cả tứ chi.

" Xin đừng! Hãy dừng lại! Tôi xin cô! Tôi van xin cô!"_ Lapis đầm đìa nước mắt.

" Đây chỉ là những màn khởi đầu thôi, giờ là Peridot lát nữa sẽ là cô. Ha....ha...ha"_ Jasper cười ,một nụ cười khiến người khác đau đớn như đứt từng đoạn ruột.

" Cô....."_ Lapis nghẹn ngào không ra lời.

" Ngồi đây đi, ngồi đây xem những thiết bị tra tấn cấp cao của các Diamond đi, Bíp.... bít....bíp. "_Jasper dạo ngón tay trên các phím điều khiển.

" Ta sẽ quay lại sau, ha....ha....ha."_ Jasper ném cái điều khiển vào Lapis.

"Lapi.....s.....Cậ....u...c...ó....sao ...khô....ng?"_ Giọng nói yếu ớt và kiệt sức của Peridot nhẹ nhàng thoát ra khẽ môi.

"Cậu......cậu.... Đừng nói nữa giữ sức đó để chờ Steven và Crystal Gem tới cứu chúng ta, nhất định phải tỉnh táo. "_ Lapis ôm chầm lấy Peridot.

"Tớ....khô....ng....sa....o.....t...ớ...ổ..n... Cậ...u trá....nh x...a r....a...."_Peridot nhìn cái máy phóng tia tử ngoại đang lên nòng với ánh mắt mệt mỏi.

" Sao?Áh"_Lapis không kịp nói gì thì bị Peridot đá một phát giăng ra cuối căn phòng.

Trước mắt Lapis bây giờ là một viên đá màu xanh với một vết nứt nhỏ. Nói đúng hơn là Peridot sau khi "ăn" trọn cú tra tấn của chiếc máy.

"Peridot!"_ Lapis chạy lại nâng lấy viên đá màu xanh lên ngang ngực và gọi tên cô bạn của mình thật to với ánh mắt dâng trào "nước biển" .

"Jasper!"_ Lapis giật bắn người khi thấy sau lưng mình là một kẻ cô thù tới tận xương tủy mà mỗi lần nhắc đến tên là cô lạnh cả xương máu.

"Sao vậy, màn vui chỉ mới bắt đầu thôi mà?"_ Ánh mắt đầy thích thú của Jasper khiến Lapis nổi cả da gà.

"Làm ơn, Jasper ! Hãy tha cho tôi, tôi sẽ làm những gì cô muốn. "_ Lapis

"Kể cả việc Fusion với tôi?"_ Jasper nhìn Lapis

"Tôi.....tôi...không thể.... Việc đó sẽ lại mất kiểm soát và....và mọi thứ sẽ rất tồi tệ, tôi không thể làm vậy được."_ Lapis dần trở nên hỗn loạn.

"Vậy thì, vào đây mà chờ bọn phản chủ và tên nhóc Steven ngu ngốc gì đó cứu cô đi!"_Jasper cầm tay ném hẳn Lapis vào một góc phòng.

"Bốp!"_ một thứ âm thanh phát ra khi viên đá của Lapis đập vào bức tường.

Mọi thứ trước mắt Lapis bỗng dưng mờ ảo đến lạ thường. Viên đá của Peridot sáng lên nhấp nháy mờ nhạt.

"Peridot, cậu....cậu yên tâm đi tớ sẽ bảo vệ cậu trong lúc cậu nghỉ ngơi, tớ sẽ luôn bên cậu đến khi nào tớ còn có thể, tớ sẽ không bao giờ để tên Jasper đó mang cậu cho Yellow Diamond, tớ sẽ.....sẽ cùng cậu chờ Steven đến cứu. "_ Hai hàng' nước biển ' từ trong khóe mắt Lapis tuôn ra như vỡ đập.

"Rầm..... Rầm..... Rầm...!.. Quéo... quéo " _ con tàu bỗng dưng chao đảo điên cuồng và chuông báo động reo âm ỉ

" Chết tiệt, ta không đủ nguyên liệu để về Homeworl. Chắc lại phải quay lại cái hành tinh tồi tàn đó rồi. "_Jasper tức giận quay đầu con tàu.

Chưa kịp vào quỹ đạo trái đất thì bỗng động cơ nhưng hoạt động, con tàu bắt đầu lao nhanh xuống trái đất.

" Rầm!"_ chỉ trong giây lát chiếc tàu du hành hạng sang phút chốc biến thành 1 đống sắt vụn.

Trong đống đổ nát, Lapis hốt hoảng bới tung các mảnh phế liệu để tìm Peridot.
" Chết tiệt! Sao mình lại làm rơi cậu ấy cơ chứ?"_ Lapis hối hả tìm kiếm trong sự lo lắng, bồn chồn trong đầu.

"Ha ha.....  Xem ra ta lại cần đến người rồi Lapis..... Haha" _ Jasper lao về phía Lapis.

"Áh......"_ Một tấm thép lớn bỗng bay thẳng vào Jasper.

" Tránh xa cô ấy ra....Jasper! "_ Một giọng nói yếu ớt nhưng bộc lộ rõ sự căm thù và phẫn nộ từ Peridot trên một mõm đá gần đó.

----------------------Còn nữa ----------------------
________________________________________
Thấy mọi người viết Fanfic Steven Universe hay quớ nên cũng tập tành theo. Em còn non tay mong mọi người nhận xét hộ ạ.
😅 Ta nói.......... hình như khởi đầu không giống ai hết trơn hết trọi hà........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro