Chap 1: First Met

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author : yulismine

Pairing : Yulsic

Rating : PG -11

Warnig: Sẽ có những cảnh cần cảnh báo,khi nào có mình sẽ warn

Summary: Họ gặp nhau vào mùa thu ,mùa đẹp nhất trong tất cả các mùa.Có ai đã xem chuyện tình mùa thu chưa nhỉ,mùa thu cội nguộn của sự lãng mạn,trăng trở của nội tâm và một tình yêu đẹp

Category : Romance 

Note : Lần đầu tiên viết fic vì tình yêu giành cho SNSD, đây là một long-fic nhưng nó nằm trong series SNSD Fan-Fiction collection của mình gồm những câu chuyện xoay quanh những nữ thần của chúng ta,còn các bạn thắc mắc đó là collection gì thì xem hết series đầu tiên rồi biết , câu chuyện đầu tiên về couple Yulsic nổi tiếng ,diễn ra vào mùa thu, mùa đẹp nhất trong tất cả các mùa

Enjoy 

Chap1: First Met 

Một buổi sáng mùa thu ở Seoul,trời se se lạnh.Sooyeon kéo cao cổ chiếc áo khoát dày của mình che kín đến tai,cô bước đều trên con lộ rộng,hai hàng cây bên đường vàng rực kéo dài như vô tận.Mùa thu ở Hàn Quốc dường như được bao phủ bởi một màu vàng óng ả,dịu dàng,nhưng vẫn được điểm xuyến đâu đó của lá phong.Cảnh vật buổi sớm tinh mơ mùa thu thật tinh khiết,khiến bất cứ ai cũng muốn hít một hơi thật sâu cái mùi lành lạnh mát mẻ này vào cơ thể.Nhưng với Sooyeon thì lại ko như vậy,cô đang khó chịu bước giẫm lên những chiếc lá vàng rơi rụng trên mặt đường,để thức dậy sớm vào 1 buổi sáng đẹp trời như thế này thật chẳng là thói quen của Sooyeon.Bình thường với cái lạnh dịu mát như thế này,cô chắc chắn phải đang cuộn mình trong chăn trê chiếc giường ấn áp như một chú mèo lười và ngủ cho đến nửa ngày .

Giữa con lộ có rất ít xe qua lại,chỉ có vài ng chạy bộ buổi sáng lướt qua Sooyeon,một vài cậu bé nhỏ xíu đạp chiếc xe đạp cũng nhỏ bằng mình tíu tít đùa giỡn bên kia đường .Dường như Seoul vẫn còn chưa tỉnh giấc.Sooyeon đi dọc con đường chừng 10 phút thì bắt gặp 1 con hẽm nhỏ vắng vẻ,cô rẽ vào con hẽm nhìn ngó xung quanh,tất cả những ngôi nhà nằm dọc 2 bên con hẻm rộng chừng 5m này hầu như đều được bao bọc bằng 1 dãy hàng rào màu trắng cao đến ngang ngực, mỗi một căn nhà đều có hang rào riêng, và căn nhà Sooyeon tìm đến cũng ko phài là ngoại lệ.Cô dừng lại trước 1 cánh cửa hàng rào bằng gỗ , bên trái cánh cửa có 1 hòm thư với đầy ắp những phong thư đủ mảu sắc.

Sooyeon lục trong túi áo khoát ra 1 mảnh giấy nhỏ,cô lẩm bẩm đọc j đó trong mảnh giấy rồi ngước nhìn cái bản số nhà được gắn ngay ngắn trên cửa rào

“ số 9 đường Samdong, đúng nhà rồi”

Sooyeon hướng vào căn nhà đang kín cửa bên trong.Có lẻ giờ này người trong nhà vẫn chưa thức dậy,nhưng họ đã hẹn Sooyeon vào giờ này kia mà.Sooyeon đang lúng túng ko biết làn thế nào để kêu cửa thì cô chợt trông thấy 1 quả chuông nằm gọn trong 1 ô vuông nhỏ được khoét trên cánh cửa rào,nó là loại chuông kêu leng keng của nhửng ng bán hàng rong mà Sooyeon thường gặp ở công viên gần nơi cô sống vào mỗi tối.Vậy ra cái chuông này là chuông cửa nhà này sao?Ngộ nhì?Đây có phải là căn hộ của 1 giảng viên dạy thanh nhạc hay không ?Cô đến đây theo lời bố mẹ bắt buộc đễ học piano, nhưng cái công rào này làm Sooyeon có cảm giác như mình đang đến nhằm vườn nuôi dạy trẻ.

Sooyoen bạo dạn đưa tay lắc mạnh cái chuông 

“ leng keng….. leng keng….. leng keng…”

Ngay sau đó bên trong căn nhà có tiếng động,cánh cửa nhà trượt sang 1 bên.Một chàng thanh niên cao ráo từ trong nhà bước ra,anh ta đi nhanh đến cửa rào,nhanh tay mở cửa.Sooyeon ngại ngùng cúi nhẹ đầu chào chàng thanh niên,ấn tượng đầu tiên của Sooyeon về anh chàng mới gặp này là anh ta thật điển trai, anh ta trông giản dị với chiếc quần jean,áo thun dài tay,cổ đứng.Cặp mắt một mí rất thu hút , anh ta nhìn Sooyeon một lúc rồi lên tiếng 

_Chắc em là Jung Sooyeon đúng ko?

_Đúng rồi ạ - Sooyeon lễ phép đáp

_Chào em ,anh là Chunho là thầy dạy piano ở đây,rất vui được gặp em,mời em vào nhà 

Chunho vui vẻ mở toan 2 cánh cừa mời Sooyeon bước vào,Sooyeon im lặng đi theo sau Chunho trên lối đi lát sỏi dẫn vào trong nhà

Sooyeon hơi e dè khi đi cùng 1 chàng trai mới quen vào bên trong nhà của anh ấy,có lẽ anh ta kha to con , Sooyeon chỉ đứng tới vai Chunho

Ki Sooyeon bước vào bên trong không khí trở nên ấm áp,Chunho dùng tay kéo cửa đóng lại.Anh lịch sự mời Sooyeon ngồi xuống chiếc ghế sofa đặt cạnh cửa sổ.

_Em cứ tự nhiên ngồi đợi anh một chút.Chunho cười lịch sự với Sooyeon rồi quay vào nhà trong lấy nước mời Sooyeon

Còn lại một mình , Sooyeon đưamắt nhìn quanh căn nhà,tường nhà sơn màu trắng ,sạch sẽ, tất cả đồ nội thất bên trong như TV ,kệ sách,đầu DVD , tủ kính trưng bày dường như đều được đặt để 1 cách ngăn nắp nhất,gọn gàng nhất và đẹp mắt nhất ,Chunho hẵn là một anh chàng kĩ tính

_Mời em-Chunho đặt nhẹ cốc nước thủy tinh xuống mặt bàn bằng kính trước mặt Sooyeon,vẫn giừ nụ cười trên môi anh nói- Chắc em cũng nghe bác Jung nói,anh sẽ là thầy dạy piano cho em

_Vâng ạh,em có nghe ba nói.

_Có lẽ đây là lần đầu tiên em biết anh,nhưng anh thì biết em từ lâu rồi 

Sooyeon hơi ngạn nhiên nhướng mày nhìn Chunho ,như hiều ý Chunho nhoẻn miệng cười giải thích:

_Vì ba mẹ anh và ba mẹ em trước đây đều học ở học viện âm nhạc Seoul,vốn dĩ cả 4 ng là bạn thân nhưng về sau ba2c Jung lại chuyển nghề làm doanh nhân còn ba mẹ anh thì vẫn theo đuổi nghệ thuật, bác Jung cũng đã từng khoe ành của em cho anh, và nói về em rất nhìu,xem ra ngoài đời em đẹp hơn trong ảnh đấy

Ra là thế , bố Sooyeon chưa bao giờ nói với Sooyeon về điều này,cô chỉ biết sơ sơ rằng ba mẹ cô đã từng học về âm nhạc, và có 1 vài người bạn lâu năm.Ngoài ra chẳng còn gì mà Sooyeon biết nhiều về họ, vốn dĩ cô chưa bao giờ nói chuyện được với ba mẹ mình.Hai bên đều bất đồng ý kiến. thậm chí cả việc đến đây học piano Sooyeon cũng bị bắt ép.

Chunho đằng hắng một tiếng rồi lại tiếp tục

_Vì ba mẹ chúng ta là bạn thân nên chúng ta cũng nên thân nhau nhỉ?

_Vâng ạ.

_À! Tiện đây anh cũng muốn giới thiệu em biết mặt em gái anh,nó cũng trạc tuổi em đấy cũng vừa tốt nghiệp ở học viện âm nhạc xong-Chunho quay mặt vào trong kề tay lên miệng kêu lớn-Yuri àh ra đây tiếp khách nào

Sooyeon nghe tiếng bước chân thùm thụp trên sàn gỗ lớn dần và cô gái từ phía phòng trong xuất hiện .Lại một ấn tượng nữa đến với sooyeon , cô gái đang đứng trước mặt cô,nước da bánh mật ngăm ngăm của cô ấy đột nhiên tương phản hoàn toàn với nước sơn tường trắng toát ở nơi đây

_Ngồi xuống đi Yuri .Chunho nói 

Yuri từ tốn đi xuông ngồi cạnh anh trai mình trên ghế sofa đối diện vo81i Sooyeon.Giữa họ ngăn cách nhau bởi cái bàn đặt giữa

_Hai đứa làm quen đi, Yuri đây là Sooyeon người mà ba đã nói.Sooyeon đây là Yuri em gái duy nhất của anh HiHi….nhà họ Kwon chỉ có 2 anh em anh thôi đấy

Yuri lie61cnhe5 Sooyeon ,khẽ cúi đầu 

_Rất vui được gặp mặt

_Tôi cũng vậy

_À vậy đi Sooyeon àh chúng at bắt đầu việc học vào ngày mai nhé.Ngày mai em có thể đến trễ hơn bây giờ,không cần phải tới quá sớm đâu, còn việc sách vở anh cũng đã chuẩn bị cho em rồi……

Chunho vẫn nói với Sooyeon về công việc học của cô vào ngày mai, mắt thì dán chặt vào sấp giấy đang cầm trên tay.Anh không hề nhận biết rằng lời anh nói dường như chỉ mình anh nghe,Sooyeon đang hướng cặp mắt mình về người con gái đang ngồi cạnh Chunho,nhìn đăm đăm.

Yuri bối rối cúi đầu nhìn xuống sàn nhà.Đột nhiên Yuri cảm thấy sợ sệt 1 điều gì đó.khi đôi mắt sắc xảo của Sooyeo rọi vào cô.Đôi mắt ấy lạnh căm như vô hồn,nhưng lại ẩn chứa bên trong nhiều bí ẩn

_Nói tóm lại ngày mai, em cứ tới vào lúc 8h sáng là được.Chuno kết thúc anh ngẩng đầu nhìn Sooyeon, đôi môi đỏ thén của anh lại dãn ra thành nụ cười

_Sooyeon àh, em có gì muốn hỏi anh ko?

_............

_Sooyeon…Sooyeon àh……..

Dường như tai Sooyeon không nghe thấy lời gọi của Chunho,vì tâm trí cô đang bị hút vào việc nhìn vào cô gái trước mặt

………….Yuri…………..

_Ừm…anh Chuho ngồi đây nhé…em vào trong một lát-Yuri lên tiếng cô ngại ngùng đứng dậy đi vào trong .

Ánh mắt Sooyeon vẫn dán chặt vào Yuri cho đến khi bóng Yuri khuất sau lối vào phòng trong .Chunho nhìn Sooyeon cười xòa

_À..chắc Yuri mắc cỡ trước người lạ ấy mà

Yuri gấp gáp kéo cánh cửa phòng dạy nhạc và đi vào bên trong,cô đóng sầm cửa lại.Đây là căn phòng chính dùng cho việc giảng dạy của Chunho, căm phòng rộng thoáng , đặt giữa là một chiếc đàn piano màu đen bóng nổi bật với nền tường màu trắng

Hơi thở Yuri hơi nặng nề, cô tiến gần đến giữa phòng ,tựa nhẹ người vào chiếc piano , khẽ đặt tay lên ngực Yuri cảm thấy nhịp tim mình đập nhanh, rất nhanh ….

Đứng trầm ngâm bên chiếc piano được một lúc, chợt Yuri nghe tiếng sột soạt của cánh cửa phòng được kéo ra sau lưng cô,tiếng người bước chân vào rất khẽ, có lẻ là Chunho 

Yuri xoay lưng lại, cô giật mình .Người đứng trước cửa phòng không phải là Chunho mà là vị khách nừa ngồi trên ghế sofa ban nãy

Sooyeon ,cô ấy đứng đó vẫn nhìn cô bằng cặp mắt ấy 

Yuri thấy lạnh sống lưng, cô ngập ngừng

_Ừm…chắc cô muốn xem thừ phòng tập nhạc….đây là nơi mà anh Chunho sẽ dạy cho cô

_Rất vui được gặp cô Kwon Yuri

_...

_Tên của cô nghe hay lắm..

_...

_Hẹn ngày mai gặp lại cô Yuri

Một bên môi của Sooyeon khẽ nhếch lên , nụ cười đầu tiên của Sooyeon từ khi bước vào ngôi nhà này dù có vẻ như nó hơi mờ ảo.Sau đó Sooyeon quay lưng bước ra ,động tác nhẹ nhàng như 1 vũ công,mái tóc nâu hơi xoăn dài qua vai khẽ đung đưa khi cô di chuyển .

Yuri thở ra một hơi dài khi Sooyeob rời khỏi, có vẻ như cô đã ngưng thở trong vài giây khi nói chuyện với cô ta

………Sooyeon..cô là ai…?  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro