[FANFIC - LONGFIC] AUTUMN 'S HEART | Yulsic | Chap 5 [RE-UP]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái chap 5 này sao thế nhỉ?

Chap 5 : Please don’t let me go Warning : PG 13

Tại 1 quán bar ồn ào của khu chợ Namdaemun.

Tiếng nhạc xập xình, những tia đèn laze pha chói lóa từng lằn, đủ màu sắc .Những tốp người lắc lư, nhúng nhảy theo địu nhạc.

Sooyeon ngồi lặng lẽ trên quầy rượu , cô đã nốc gần cạn chai Volka để trước mặt, hết ly này đến ly khác , đêm nào Sooyeon cũng ở đây, uống đến chẳng thấy trời trăng gì cả 

Nước mắt ở khóe mi cứ tuôn ra lã chã, bê bết trên gương mặt xinh đẹp của Sooyeon

_Yuri…Yuri…

Sooyeon cứ lẩm bẩm cái tên đó hàng giờ liền

Jung Sooyeon , con gái út của 1 thương gia giàu có.thế nhưng từ lâu cái danh phận đó đã bị vứt bỏ mất rồi, thiên kim tiểu thư ư?Cô chẳng là tiểu thư gì cả.Cô đã công nhận với bố mẹ về giới tính thật của mình, cô thích con gái .Và cô chỉ có thể làm chuyện ấy với con gái .Bố mẹ xem cô như 1 nỗi ô nhục, họ nghĩ rằng cô là đứa bệnh hoạn, đứa bỏ đi.Trong mắt bố chỉ có 2 anh trai của cô, còn cô chẳng là gì cả.

Cô lao đầu vào những đêm tình ái của cả nam lẫn nữ, chỉ có vậy mới lấp đầy nỗi cô đơn trống trãi khủng khiếp trong lòng cô mà thôi.Chỉ có như vậy cô mới có thể chơi nhạc được.

Không 1 ai hiểu Sooyeon…cho đến khi cô gặp Yuri.Cô đã ko thể cưỡng lại bản thân mình bị thu hút bởi cặp mắt đen lay láy ấy.Sooyeon yêu Yuri ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Đã hàng ngàn lần Sooyeon phải kiềm nén ham muốn cháy lòng trước yuri.Khi cô len lén liếc trộm làn da ngăm ngăm gợi cảm ấy 

“ Yuri…Yuri…”

“Tôi ko bệnh hoạn như cô”

Câu nói ấy còn vang rõ rệt bẹn tai Sooyeon , nó cứ như mũi dao cấm phập vào trái tim cô gái nhỏ vậy

“Rõ ràng cô cũng thích tôi cơ mà”

Sooyeon khẽ nhăn mặt. Tay bóp chặt ly rượu

“Cô cũng thích tôi mà Yuri”

Nhưng cũng phải thôi .Làm sao 1 đứa mang đầy nỗi ô nhục, nhơ bẩn như Sooyeon có thể lại gần 1 Yuri thanh cao, danh giá được

_Cô em sao ngồi khóc 1 mình vậy?

Một gã điển trai sáp lại gần Sooyeon ve vãng

_Bị người yêu đà à?Có muốn uống với anh ko?

Sooyeon ngẩng đầu lên nhìn gã trai , mặc cho nước mắt rơi nhỏ giọt trên bàn. Cô nhếch mép

_1000 USD

_Gì cơ?

_Một đêm với tôi 1000USD được chứ?

Gã trai bất ngờ, hắn cười khinh khỉnh

_Giá này có hơi rẻ đấy, cô em xinh thế kia mà

_Muốn hay là ko?

_OK !OK !Anh còn cho cô em cả tiền bo nữa…hắc..hắc…

Nói xong tên player đặt 1 tay lên đùi Sooyeon, bàn tay nhích lên cao hơn sâu vào trong váy , hắn từ từ áp gương mặt nham nhở vào Sooyeon.

Bỗng 1 bàn tay nắm lấy cánh tay Sooyeon kéo cô ra khiến Sooyeon loạng choạng mém té.Sooyeon ngẩng đầu nheo nheo mắt cố nhìn người vừa kéo mình .Trong ánh đèn chập chờn cô nhận ra cặp mắt đen láy quen thuộc

“Yuri..”

Tên con trai bàng hoàng, tức giận

_Con nhỏ kia làm quái gì thế?

Yuri ko trả lời, cô nắm chặt cổ tay Sooyeon định lôi đi thì tên con trai kia níu tay còn lại của Sooyeon

_Định bỏ đi à, đứng lại không thì…

Chưa nói hết câu, Yuri đã vung chân chĩa mũi giày nhọn hoắc đá thẳng vào bộ hạ của gã trai. Làm hắn trợn mắt ngã lăn đùng dưới đất trước sự bàng hoàng của đám đông xung quanh

_Chết tiệt. Yuri nghiến răng, lại nắm cổ tay Sooyeon lôi đi.

Khi Yuri lôi Sooyeon ra đến bãi đậu xe,cô mới buông tay Sooyeon ra .Sooyeon ôm cổ tay nhăn nhó, Yuri kéo tay cô mạnh đến mức in hằn lằn đỏ trên cổ tay.lúc này Sooyeon mới có thể nhìn rõ mặt Yuri, có vẻ như yuri đang rất tức giận

_Cậu đến đây làm gì?Sooyeon lên tiếng

Khi ko thấy Sooyeon ở căn hộ trên chung cư.Yuri đã hỏi người bảo vệ của khu ấy và được ông chỉ đến quán bar này , nơi mà Sooyeon cùng đám bạn bè hay đến vào mỗi đêm kể từ khi cô dọn đến sống tại đây

_Cậu làm cái quái gì với tên con trai đó thế?Yuri gằn giọng

_Tôi làm gì kệ tôi liên quan gì đến cậu

_Lại còn ngả giá với hắn cậu đổ đốn đến thế sao Sooyeon?

_Đúng tôi là loại người như thế đấy tôi thích thế đấy, việc đó làm cậu thấy khó chịu àh?

_Lên xe, mình đưa cậu về

Yuri kéo tay Sooyeon định lôi vào xe thì Sooyeon vùng ra

_Tôi ko muốn về

_Chứ cậu muốn ở đây rồi qua đêm với mấy tên con trai khác sao?Yuri hét lớn

_Phải tôi muốn thế đấy , cậu tránh ra đi

Đã quá sức chịu đựng của Yuri .Cô ko đôi co với Sooyeon nữa, Yuri dùng hết sức túm lấy Sooyeon xô mạnh vào xe, đóng cửa, chốt lại.Yuri nhanh chóng đi vòng qua đầu xe leo vào chỗ ngồi, ôm vô lăng, , rồ máy

Yuri chở Sooyeon đến nhà cô ấy ở căn hộ chung cư, vẫn nắm chặt cổ tay Sooyeon lôi mạnh cô ấy đến trước căn hộ của mình .Sooyeon quá yếu ớt để chống trả, đầu óc cô đang choáng vì uống quá nhìu rượu mạnh

Yuri giật lấy túi xách trên tay của Sooyeon, tự động lục lọi lung tung trong ấy,cuối cùng cũng tìm ra được chìa khóa mở cửa.

Yuri đẩy Sooyeon vào nhà đóng sầm cửa lại.Đến lúc này Yuri mới thở ra 1 tiếng 

_Cậu mau thay đồ rồi ngủ sớm đi

_Tại sao lại đến tìm tôi?

Yuri im lặng cô chẳng biết phải trả lời như thế nào với Sooyeon, chẳng lẽ nói rằng cô lo lắng cho Sooyeon và muốn tìm gặp cô ấy

_Tại sao ko trả lời?Chẳng phải cậu đã muốn đuổi tôi đi đấy sao?Chẳng phải cậu đã ghê tởm con người tôi đấy sao?Vậy đến tìm tôi để làm gì?

_Cậu đừng tới mấy quán bar đó nữa..không tốt đâu.

_Đó là chuyện của tôi cậu có quyền gì mà cấm tôi

_Vậy cậu lại đến chỗ đó để ra giá với mấy gía với mấy gã như lúc nãy nữa ư?Cậu mất trí rồi sao?-Yuri bắt đầu mất kiên nhẫn vì sự ngang bướng của Sooyeon

_Đúng ! Sooyeon cười chua chát .Thứ như tôi chỉ cần được lên giường để thõa mãn thì bao nhiu cũng được…

“Bốp”

Sooyeon loạng choạng rơi phich xuống chiếc giường ngủ phía sau. Cô đưa tay lên bên má bỏng rát, Yuri vừa đánh cô, rất mạnh

_Tôi cấm cậu Sooyeon .Tôi ko cho phép cậu nói những lời như thế để hạ thấp mình 

Nước mắt Sooyeon gần như trào ra nhưng cô vẫn cố chấp , rướn cổ lên cãi.

_Mặc kệ tôi, tôi như thế thì đã làm sao, ai quan tâm chứ?

_Vậy cậu cần gã trai lúc nãy à…cậu thích hắn ta sao?

_Ừ , phải đấy.Tôi thích anh ta, tôi muốn lên giường với anh ta, cô hài lòng chứ..Yu..

Chưa nói hết câu Sooyeon đã bị ngã bật xuống giường , Yuri ghì chặt hai tay Sooyeon xuống nệm ngang đầu cô, môi Yurui áp chặt vào môi yuri hôn ngấu nghiến.

Tất cả dường như đã vượt quá sức kiềm chế của Yuri, cô ko thể giữ bình tĩnh được khi nghe Sooyeon muốn ngủ với 1 người nào khác.Yuri ko thể kìm nén mình thêm được nữa.Cô nhớ mình đã ghen thế nào khi nhìn thấy Sooyeon ngồi trên quầy rượu với gã đàn ông đó.Và máu trong người cô đã sôi sục như thế nào khi bàn tay đó chạm vào Sooyeon . Cô đã nghĩ mình có thể giết chết gã player đó.

Yuri miết môi mình lên khắp gương mặt Sooyeon.Chợt Yuri thấy 1 thứ gì đó ươn ướt nóng hổi trên má mình , là nước mắt đang ứa ra từ khóe mi của Sooyeon .Yuri ngừng lại khi nghe tiếng thổn thức.Yuri giật mình nhận ra hành động của mình, cô đang nằm đè lên cơ thể nhỏ bé của Sooyeon , giữ chặt 2 cổ tay cô ấy và..Có lẻ Yuri đang làm đau Sooyeon

Yuri thả hai tay Sooyeon ra toan ngồi dậy thì vòng tay Sooyeon nhanh chóng ôm lấy cổ Yuri giữ lại

_Đừng dừng lại

Sooyeon thì thầm

_Đừng bỏ rơi em.Yuri , làm ơn…

Đôi mắt Sooyeon đỏ hoe, bờ môi cô run run.Yuri nhẹ nhàng đưa tay quệt đi dòng nước mắt của Sooyeon đang rơi lã chã thấm ướt nệm 

Yuri cảm thấy con người nằm bên dưới mình thật nhỏ bé, yếu ớt.Một nguồn cảm xúc vô bờ tràn ngập trái tim Yuri thôi thúc cô phải thực hiện điều gì đó .

Yuri từ từ cuối xuống hôn lên cặp mắt Sooyeon , rồi xuống gò má, chóp mũi và đôi môi mỏng.

Cô đã rất muốn làm chuyện này với Sooyeon , nụ hôn của Yuri rãi rác toàn cơ thể Sooyeon khi quần áo cả hai đều được cởi ra hết .

Sooyeon nhắm mắt tận hưởng, trái tim cô ấm dần lên, không lạnh lẽo , cô đơ nữa,cách hôn của Yuri và cách Yuri vuốt ve thân thể Sooyeon thật dịu dàng, ấm áp .Sooyeon run khẽ lên khi ngón tay Yuri len lõi vào bên trong Sooyeon.

“Yuri à, đừng rời xa em”

Những tia sáng đầu tiên của ngày mới len qua cửa sổ chiếu vào gương mặt rất đẹp của cô gái đang say giấc trong chăn.

Mi mắt Sooyeon động đậy cô khẽ nhíu mày vì ánh sáng chói từ cửa sổ.Sooyeon uể oải ngồi dậy.Hình ảnh đầu tiên cô thấy là Yuri đang đứng giữa căn nhà bề bộn , thiếu ngăn nắp của cô , khoát áo vào người chuẩn bị rời khỏi.

Sooyeon bắt đầu hoảng sợ, Yuri sắp sữa rời khỏi đây, cô ấy lại sắp từ bỏ cô 1 lần nữa rồi.Bàn tay Soyeon nắm chặt lấy mền , run run

_Cậu dậy rồi đấy à?

Sooyeon hơi giật mình .Là Yuri đang nói chuyện với cô

_Trên trường ĐH có chút chuyện nên bây giờ mình phải đến đó đây

Yuri cúi đầu đi ra cửa, xỏ giày vào chân

Sooyeon cắn chặt môi, trên ngực cô vẫn còn in những dấu đỏ mờ mờ của đêm qua.Tất cả diễn ra đêm qua đối với Sooyeon như 1 giấc mơ, đó là giấc mơ có thực, rõ ràng.Nó hiến Sooyeon như đê mê chìm ngập trong hạnh phúc.Yuri đã ôm cô ,hôn cô, đưa cô vào một cõi thei6n đường ngay trên mặt đất .Tất cả đều là thực, vậy mà bây giờ Yuri đang sắp rời bỏ cô ư?Có thật Yuri là 1 kẻ tàn nhẫn đến thế ko?

Sau khi mang giày vào xong, Yuri đứng thẳng người dậy.Ngập ngừng 1 lúc cô lên tiếng 

_Cuối tuần này cậu rảnh chứ?

Sooyeon ngạc nhiên, Yuri lại tiếp

_Nếu cuối tuần này cậu ko làm gì thì cậu đi chơi với mình được ko?

_Hửm…đi chơi…?

_Ừ đi chơi với mình.Nghĩa là mình đang chính thức mời cậu cho 1 buổi hẹn hò đấy.

Hẹn hò?Yuri đang mời Sooyeon cho 1 buổi hẹn hò ư?Cô có nghe nhầm ko?

_Sao thế?..Cậu ko thích à?...Hay là cậu ko rãnh…mình có thể hẹn cậu vào 1 ngày khác…

_À không…mình đi…mình sẽ đi chơi với cậu vào ngày đó…

Sooyeon thoáng thấy 2 má Yuri ửng đỏ.Người con gái ấy vội đặt tay lên nắm cửa.

_À…ừm..cuối tuần này mình sẽ đợi cậu ở công viên trung tâm Seoul, khoảng 5h chiều…giờ mình phải đi có chút việc , hẹn gặp lại cậu vào cuối tuần này…ừm..chào cậu

Yuri đẩy cửa nhanh bước ra

Còn lại Sooyeon 1 mình trong căn hộ của mình cô như bất động, đầu cô tua đi tua lại những lời nói của Yuri cách đó vài phút.Có thật ko?Có thật Yui đang mời cô cho 1 buổi hẹn hò chính thức.Sooyeon dường như ko tin vào tai mình nữa.Niềm hạnh phúc tràn ngập cả trái tim cô

“Cạch”

Tiếng mở cửa.Sooyeon ngẩng lên ,là Yuri

_À…mình quên phải nói với cậu là , mình đã dậy sớm có nấu cho cậu 1 ít canh rong biển.Cậu hãy ăn canh mình nấu với cơm nhé, tối qua cậu vẫn chưa ăn gì trước khi ngủ…giờ thì mình đi đây 

Nói rồi Yuri gật nhẹ đầu chào Sooyeon và bước ra cửa.Điệu bộ lóng ngóng ấy làm Sooyeon vô thức mỉm cười, nước mắt lại ứa ra.Yuri thật chu đáo

“Cạch”

Lại có tiếng mở cửa, Yuri lại quay lại lần nữa

_S..Sooyeon à, mình lại quên hỏi cậu cái này..à..ừm..cậu có số phone ko..cho mình đi…mình chưa có số liên lạc của cậu…mình muốn biết tình hình của cậu khi mình ko ở bên cạnh cậu…

Sooyeon xúc động, cố kìm nén nước mắt vào lòng đọc số điện thoại của mình cho Yuri

Lưu số của Sooyeon xong, Yuri đẩy cửa đi ra.Khi cô khép cánh cửa nhà Sooyeon lại, Yuri tựa lưng vào tường , đặt 1 tay lên ngực nghe tim mình đập liên hồi.Yuri chưa có kinh nghiệm trong việc mời 1 ai đó đi hẹn hò.Lòng cô dâng lên một niềm vui khó tả, cô khẽ mỉm cười rồi bước đi. 

Next chap :First date

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro