chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Yuri. Yuri ơi. Cậu đợi tôi một lát. Jessica cắm cổ chạy đuổi theo Yuri.
  - Ui. Jessica chạy thục mạng, nên khi Yuri đột ngột dừng lại, cô không kịp phanh và thế là… úp mặt vào lưng cô ta. Jessica vội lùi người lại, xoa nắn mặt mũi. 
  - Không bị tẹt chỗ nào. Hìhì. Cô ngẩng lên thấy Yuri vẫn đứng đó, không quay đầu lại nhìn mình. Sica ơi là Sica, hết thơm tay lại đến thơm lưng người ta, mày như thế người ta có hiểu nhầm không muốn nhìn mặt mày cũng đúng. 
  - Ehèm. ehèm… Jessica hắng giọng: 
  - Ừm, Yuri này. – Sica vừa nói vừa bước đến trước mặt Yuri 
  – Hôm nay, mình rất cảm ơn cậu, nếu không có cậu nhanh tay giúp đỡ thì giờ mặt mình đã thành cái bánh bao hồng rồi. Hìhì.. Yuri không ngó ngàng gì đến Jessica đứng trước mặt, cô đứng dịch sang một bên rồi bước lên một bước, ngang hàng với Jesica. giọng lạnh lùng: 
  - Tôi đã bảo cô hãy nói năng cho cẩn thận kẻo sẽ thế nào cô quên rồi sao? Nụ cười của Jessica tắt ngóm, cô lắc đầu nhưng Yuri đã cất bước đi ngay khi kết thúc câu nói, chỉ để lại cho cô cảm giác nặng trĩu trong lòng. Sáng hôm sau đến lớp. Hôm nay Jessica vào lớp trong lớp vắng lạ thường, không thấy tên béo, cũng không thấy Yuri. 
  - Hai người kia đâu rồi? 
  - Ai biết! - Tay béo chắc còn sợ chuyện hôm qua nên hôm nay không dám đến rồi. Rồi hai cậu ta giả vờ làm lại động tác của tên béo và Yuri ngày hôm qua: một người mặt hằm hằm giơ tay đánh lén, một người căm ghét việc làm bỉ ổi ra tay hành hiệp trượng nghĩa. Xong, hai cậu ta ngồi cười sằng sặc với nhau. 
  Jessica không hiểu tại sao hôm nay Yuri lại nghỉ, cô nhìn cái bàn trống không, chỗ Yuri ngồi, thấy dưới ngăn bàn cậu ta có cái gì đó. Jessica thò tay vào ngăn bàn lấy ra, là một phong bì thư, bên ngoài có nét chữ viết tay: GỬI jESSICA. 
  Là thư gửi mình sao? Vậy sao lại ở trong ngăn bàn của Yuri? Jesica mở phong bì thư ra, bên trong có một tờ giấy được gấp làm bốn, Jessica mở tờ giấy ra, lá thư chỉ vẻn vẹn có 7 chữ: Đợi cậu ở cổng sau Yuri. Jessica thấy Yuri viết thư hẹn riêng mình thì vui lắm lắm, không nghĩ ngợi, chạy luôn ra khỏi lớp.
  Jessica chạy ra cổng sau, đến nơi, đứng từ trong sân trường nhìn ra chả thấy ai, cô bước ra ngoài cổng thấy có cái xe ôtô đang đỗ, Sica không biết đó có phải xe của Yuri không, định tiến lại xem, bỗng mồm mũi bị một tấm khăn bịt chặt, cơ thể thì bị ai đó giữ từ đằng sau. Jessica cố hết sức giãy giụa được vài giây thì ngất đi. 
  Yuri đến lớp. Hai cậu kia ngạc nhiên hỏi: 
  - Không phải cậu đi hẹn hò với Jessica à? Sao về sớm thế? 
  - Mấy người nói gì? Hai cậu kia đang tưng hửng, nghe giọng nói lạnh lùng của Yuri thì mặt ai cũng ngắn lại. 
  - Thì đây, Jessica vừa đọc xong thư của cậu thì chạy ngay ra khỏi lớp. Yuri cầm lấy lá thư. Mặt không giấu nổi sự lo lắng, liền rút điện thoại, quay người đi ra khỏi lớp. 
  -Hất nước cho nó tỉnh lại. Ào… Jessica giật nảy mình, tỉnh táo lại thì cô thấy người mình sũng nước, tay bị trói đứng dựa cột. Cô ngạc nhiên khi thấy trước mắt mình là …tên béo. Jessica tròn mắt nhìn cậu ta đang ngồi vắt chân …gặm đùi gà. 
  - Này béo, mau cởi trói cho tôi đi. – Jessica nói. Tên béo nghe vậy liền nhổ miếng thịt gà trong mồm ra, cười nhăn nhở. 
  - Cởi trói? Haha… Mày có biết ai là người ra lệnh trói mày vào không? 
  - Là cậu chứ ai! – Jessica trả lời tự nhiên như đúng rồi. 
  - Không sai. Tao là người ra lệnh trói mày vào, không lẽ giờ tao lại đi cởi trói cho mày, thế thì ngay từ đầu tao việc gì tao phải trói mày làm gì? 
  - Thì ở đây chỉ có cậu có thể ra lệnh cởi trói cho tôi thôi, đâu có ai dám tự tiện cởi trói cho tôi chứ. Tên béo vừa nhai thịt gà vừa cười. 
  - Sao cậu lại bắt cóc tôi? 
  - Theo mày thì tại sao? - Tại hôm qua cậu bị Yuri đánh. Tên béo nổi giận đùng đùng vứt cái đùi gà gặm dở xuống nền đất. 
  - Con điên, cái gì mày cũng biết câu trả lời rồi còn hỏi làm gì nữa? 
  - Chỉ hỏi cho chắc thôi. – Jessica điềm nhiên đáp. 
  - Mày thích trêu ngươi tao đúng không? 
  - Tôi không có hứng trêu cậu. Rồi tên béo cười nham hiểm. 
  - Jessica à! Hôm nay thì không có Yuri nào ở đây để đỡ đòn cho mày đâu. Nhìn cậu ta lạnh lùng vậy mà cũng biết thương hoa tiếc ngọc cơ đấy! Để xem hôm nay tao sẽ chừng trị mày thế nào để bù đắp cho tội lỗi mày gây ra hôm qua đây? Jessica hơi rúm mình, nhưng không chịu nhịn. 
  - Công nhận. Tại sao cuộc đời lại bất công quá? Yuri cái gì cũng hơn cậu. Đẹp hơn cậu, cao hơn cậu, dáng đẹp hơn cậu, học giỏi hơn cậu, nhưng cái quan trọng nhất là quân tử hơn cậu. Này, hay là cậu bị vấn đề gì tâm sinh lí hả? Tên béo tím mặt quát: 
  - Tát vào mặt nó cho tao. Bốp… 
  - Á. Jessica nước mắt ròng ròng, một bên má đỏ như gấc. Tên béo cười to: 
  - Haha… Nhưng có một điều mày lại không biết. Là tao thông minh hơn nó. Nếu như tao không thông minh nghĩ ra cách để lại lá thư đó cho mày thì làm sao bắt mày dễ dàng thế được.
 End chap 5

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro