1. Gỉ sét

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Mob Kenzaki] Gỉ sét

ayouic

Tóm tắt: Lấy cảm hứng từ tiểu thuyết chính thức của Blade

"Vậy là tôi lang thang trong những nơi thường xảy ra những vụ án với hy vọng sẽ gặp được những tên tội phạm tàn bạo. Thực tế thì tôi đã bị tấn công nhiều lần, bị thương nặng và bị ném xuống đường. Tất cả đều giả vờ như không nhìn thấy tôi, họ vội vã đi ngang qua tôi không chút bận tâm. Nhưng tôi vẫn không thể chết.

Tác phẩm chứa đầy sự bạo lực đẫm máu và nghẹt thở

Muốn làm gì với kẻ ngã gục ở góc đường số 3 cũng được. Tất cả những kẻ sống ở con phố nhỏ hỗn loạn ấy đều ngầm hiểu với nhau như thế. Dù hắn không phải là con người, dù chẳng ai biết hắn có thể làm những gì nhưng chắc chắn hắn không hề có ý định tấn công con người. Dù có ăn vài phát đạn thì hắn cũng không hề chống cự mà chỉ ngơ ngác đứng lặng một chỗ nhìn kẻ vừa nổ súng trong khi những dòng máu xanh chảy dài từ vết đạn xuống thấm ướt cả một khoảng đất ẩm ướt và bẩn thỉu. Hắn ngã gục trong góc đường nhỏ bé, gương mặt trắng bệch nổi bật trong vết máu xanh biếc ngoằn nghèo như những cành hồng đang vươn lên trong tiết trời nắng gắt đến mức khiến người ta phát điên.

Con phố nhỏ chứa đầy tệ nạn này không thiếu con lai nhưng người gốc Á chỉ chiếm một phần nhỏ. Những thanh thiếu niên với gương mặt mềm mại đặc trưng của phương Đông, vóc dáng nhỏ bé và sức lực chẳng thể so sánh được với người phương Tây luôn tập trung với nhau để đảm bảo an toàn của bản thân. Mạng sống vốn là thứ rẻ mạt nhất trong cái chốn hỗn tạp chứa những thành phần bị đô thị xa hoa phía xa ruồng bỏ. Trong con phố mà cứ bước chân ra cửa chừng một phút là lại gặp được một tên tội phạm khét tiếng này, phần lớn cảnh sát đều chọn cách nhắm mắt làm ngơ trước những vụ bạo loạn. Chỉ những chuyện liên quan đến mạng người mới khiến giới chức trách chịu dành chút thời gian để xử lý qua loa hậu quả của những vụ thanh trừng đẫm máu.

Kẻ đó xuất hiện trong khu ổ chuột ấy vào một buổi chiều buồn. Bầu trời đỏ rực như màu máu còn sót trên con ngõ nhỏ sau một trận thanh trừng thảm khốc giữa hai băng đảng. Ánh nắng vàng rực như mật xinh đẹp cũng chẳng thể khiến người ta thấy vui. Một thanh niên châu Á gầy gò bước từng bước xiêu vẹo trên đường. Mái tóc nâu hạt dẻ rối bù, gương mặt trắng bệch như một tờ giấy, chiếc áo khoác xanh cũ kỹ nhàu nát còn có vài vết rách và thủng như vết đạn bắn. Hắn cứ bước từng bước trong vô định, bởi ánh mắt của hắn tựa như một vực sâu thăm thẳm nơi ánh sáng không thể chạm tới. Không một ai biết danh tính của kẻ lạ mặt vừa xuất hiện, người ta xì xào to nhỏ để suy đoán lý do hắn xuất hiện ở đâu. Tất cả đều vờ như không để ý tới kẻ ngoại lai rồi lại lén lút nhìn hắn với ánh mắt chứa đầy sự cảnh giác.

Bầu không khí căng như dây đàn ấy chợt nổ tung và biến mất khi hắn đi tới một tiệm bánh nhỏ. Cô con gái bạo gan của chủ tiệm đã tới bắt chuyện và hỏi tên của hắn. Chàng trai sửng sốt một lúc rồi mỉm cười. Hắn quỳ xuống và im lặng một vài giây như để tìm từ ngữ và sắp xếp lại chúng trong đầu. Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, "Tên của anh là Kenzaki."

Hắn cố gắng nói thật chậm từng từ bằng tiếng địa phương cho cô bé nghe. Cái tên Châu Á với cách phát âm đầy xa lạ khiến cô bé phải mở to đôi mắt tròn xoe đầy ngạc nhiên rồi bập bẹ đánh vần tên hắn hai lần trước khi có thể đọc rõ ràng tên của kẻ ngoại lai ấy. Hắn mỉm cười dịu dàng với cô bé. Nhưng nụ cười chợt biến mất, kẻ xa lạ vội đứng dậy lao về phía trước. Lúc này, những tiếng súng nối tiếp nhau vang lên trên đường phố cùng tiếng hét thảm thiết của một người đàn ông. Một đôi nam nữ cãi vã trên đường, rồi cô gái trong lúc tức giận đã lấy ra một khẩu súng và nã đạn liên tục về phía người đàn ông. Gã đàn ông sợ hãi khi thấy họng súng đen ngòm hướng về phía mình, rồi cơn giận bùng lên khiến gã mất kiểm soát. Trong cơn cuồng nộ, gã cũng lấy ra một khẩu súng để trả đũa người tình vừa phản bội mình.

Trận đấu súng bất ngờ nổ ra khiến cư dân sống ở hai bên đường kinh ngạc. Cô bé con gái chủ tiệm bánh đứng im như trời trồng không động đậy vì quá sợ hãi. Người chủ tiệm bánh vừa định lao ra kéo con gái vào nhà thì một loạt đan bay về phía cửa tiệm bánh.

Thanh niên đứng cạnh cô bé đã lao lên chắn trước mặt cô không chút do dự. Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả những kẻ chứng kiến, những giọt máu xanh kì lạ chảy ra từ vết đạn bắn trên lưng hắn, thấm đẫm chiếc áo khoác xanh nhàu nát. Người chủ tiệm bánh vội vã kéo cô con gái ra khỏi vòng tay của Kenzkai, bà nói vội lời cảm ơn với kẻ vừa cứu mạng con gái mình rồi đóng sập cửa như để tránh xa tất cả những hỗn loạn của khu ổ chuột này.

Viên đạn gần như đã xuyên qua cơ thể của kẻ lạ mặt, nhưng hắn chẳng biểu lộ bất cứ cảm xúc nào trên mặt. Hắn nhìn bà chủ tiệm bánh vội vã kéo con gái vào trong nhà, tay hắn che vết thương chí mạng trước ngực của mình rồi loạng choạng bước về phía con hẻm. Hắn ngã gục nơi cuối góc đường bẩn thỉu đó.

Dù chẳng ai bảo ai nhưng tất cả đều ngầm quan sát kẻ lạ mặt đó. Những chuyện liên quan tới hắn trở thành đề tài được những kẻ sống trong khu ổ chuột bàn tán như một thú vui nhỏ nhoi trong những ngày tháng sống tẻ nhạt và vật vờ như những bóng ma. Dù chẳng kẻ nào dám tới gần hắn nhưng ai cũng biết sinh mệnh của hắn mãnh liệt tới đâu. Vết đạn bắn xuyên tim có thể giết chết một người đàn ông trưởng thành ấy lại chẳng hề hấn gì với hắn. Những vết sẹo trên lưng cũng dần lành lại và biến mất. Một kẻ không ăn không uống, bị thương mà không được cứu chữa vẫn có thể sống sót như một phép màu của Chúa Trời.

Rõ ràng hắn không phải là con người.

Vết thương chí mạng ấy cũng tốn một khoảng thời gian dài để hồi phục. Kẻ ngoại lai ấy chỉ nằm bất động trên những tấm các tông phế liệu được xếp chồng trong một góc ấy. Cũng có những kẻ to gam dám tới gần và chạm vào hắn. Để duy trì quyền lực ngầm trong thế giới thối nát nơi khu ổ chuột ấy, những băng đảng luôn sắp xếp người đi tuần tra trên những con phố. Dù những tên tội phạm khét tiếng có chạm vào hay tấn công hắn thì hắn cũng chẳng phản ứng gì. Không rõ vì vết thương hay một nguyên nhân nào khác, cùng lắm thì hắn chỉ rên lên một tiếng trong đau đớn rồi ngơ ngác ngẩng đầu lên nhìn bọn họ một lúc. Có kẻ nói hắn có ánh mắt ngây thơ và trong veo như một chú nai con mới sinh.

Một thời gian sau, dân cư trong khu ổ chuột đều ngầm hiểu anh chàng tên Kenzaki này không phải là con người. Hắn cũng không có ý định làm hại con người. Hắn tựa như một con tắc kè hoa ngụy trang thành hình dạng của con người và có khả năng hồi phục mạnh hơn người bình thường. Những kẻ sống trên con đường này cũng không thể coi hắn như rác rưởi được.

Chẳng biết từ bao giờ, những kẻ đi ngang qua góc đường vào buổi sáng nhìn ra những dấu tay đỏ rực trên thân trên của Kenzaki. Thân dưới trần trụi, đôi chân thon dài dính đầy bùn đất, cùng những vết đỏ trên làn da trắng xám của hắn. Con quái vật tội nghiệp ấy đã trở thành đồ dùng chung của những con thú bẩn thỉu mang đầy dục vọng đang đội lốt người trong cái nơi nhơ nhớp ấy.

Gái bán hoa đứng trên đường vốn chẳng phải là thứ gì hiếm lạ ở nơi này, nhưng chẳng ai có thể thuần khiết và sạch sẽ một cách kỳ lạ như anh chàng ở góc phố ấy. Những kẻ dâm đãng vốn chẳng quan tâm nam hay nữ, chỉ cần có lỗ là có thể giải tỏa nhu cầu sinh lý. Hơn nữa Kenzaki cũng rất đẹp trai. Gương mặt nhỏ nhắn đậm nét Châu Á như một chú mèo cùng thân mình cao gầy vốn là thứ được những kẻ cuồng dâm săn lùng.

Kenzaki vốn không phải con người, những kẻ muốn làm tình với hắn cũng không dám công khai làm chuyện xấu giữa thanh thiên bạch nhật. Bóng tối cũng được ưu tiên vì chuyện chăn gối làm trong lúc tranh sáng tranh tối sẽ hấp dẫn hơn lúc bình thường cả vạn lần. Vào đêm khuya, dưới ánh đèn đường mờ mờ tỏ tỏ, sẽ có những kẻ che mặt trong bộ đồ đen lén lút đi sâu vào trong con hẻm. Nếu gặp người quen thì cũng chẳng sao. Chỉ là giả vờ như không biết nhau rồi lờ đi thì tất cả sẽ ổn thôi. Có lần thứ nhất rồi sẽ có lần thứ hai. Được vui vẻ với một anh chàng đẹp trai ngoan ngoãn trong lúc tận hưởng khoái cảm cấm kỵ khi làm chuyện xấu thì cũng chẳng có gì sai mà nhỉ? Muốn trách thì nên trách hắn chỉ có một mình. Những kẻ đơn độc vốn là mồi ngon của những kẻ xấu xa mà.

Có kẻ lén lút kéo Kenzaki đi một đêm, chờ hắn vui vẻ xong xuôi rồi trả lại Kenzaki với đầy những vết bầm trên người vào sáng hôm sau. Cũng có người tốt bụng hơn một chút sẽ mang theo chút nước để tắm cho Kenzaki cùng một bộ quần áo cũ nhưng vẫn tốt hơn cái mớ rẻ rách là hậu quả sau những trận mây mưa thâu đêm đó. Chiếc áo ấy cũng chẳng lành lặn được mấy ngày. Phần lớn thời gian, trên người Kenzaki đầy bụi đất, tinh dịch và máu. Chiếc lỗ giữa hai chân hắn ẩm ướt và dính đầy thứ chất lỏng màu trắng chẳng cần phải gọi tên. Có những kẻ xấu xa còn nhét những thứ kỳ lạ vào giữa hai chân Kenzaki trong lúc hắn bất tỉnh và mỉm cười đầy thỏa mãn khi thấy những giọt máu xanh biếc chảy ra từ cái lỗ nhỏ nhắn đỏ tươi ấy. Xanh và đỏ là một tổ hợp kỳ lạ, thứ chứa đầy dục vọng và ganh ghét nhưng cũng đầy thuần khiết và đam mê.

Kenzaki bất tỉnh trong phần lớn thời gian hắn bị những kẻ bịt mặt giở trò. Hắn không biết khi nào mình có thể rời đi, hắn cũng không biết hắn nên đi đâu. Vết đạn bắn trên người hắn cũng cần nửa tháng để hồi phục hoàn toàn. Cơ thể lành lặn khiến người khác tò mò không hiểu hắn đã sống kiểu gì khi bao ngày không ăn không uống cùng một vết thương chí mạng. Khi nhìn thấy những dấu tay trên người cùng phần thân dưới ẩm ướt, hắn từng có chút kinh ngạc, thậm chí là xấu hổ khi bị xâm phạm, nhưng hắn không có sức lực để phản kháng. Hắn cũng chẳng thèm truy cứu bởi hắn vốn không phải là con người. Một con quái vật không cần tốn thời gian cho những chuyện như thế mà. Hắn coi những dấu vết sau những lần bị xâm phạm ấy cũng chỉ như những vết đạn bắn. Vết thương trên người chỉ cần thời gian để lành lại mà thôi.

Kenzaki bất lực khi nhìn thấy những kẻ che mặt xuất hiện trong con ngõ nhỏ khi mặt trời lặn. Những kẻ vốn là con người ấy lại tấn công một con quái vật đang kiệt sức như hắn. Kenzaki có thể may mắn thoát được vài lần nhưng thần may mắn chẳng thể mỉm cười với hắn mọi lúc mọi nơi được. Cuối cùng thì hắn chỉ có thể nhắm mắt và chấp nhận tất cả trong lúc bất lực nhìn những kẻ xấu xa động tay động chân với mình.

Thể lực của Kenzaki chậm rãi khôi phục. Hắn chọn rời đi vào một ngày nắng đẹp. Hắn bước từng bước vào một con ngõ nhỏ. Nếu đi trên đường lớn thì chắn chắn sẽ khiến người khác chú ý. Chút tự tôn còn sót lại trong lòng không cho phép hắn trở thành trò cười cho người khác.

Đó là một buổi chiều đầy nắng, nắng vàng như mật giống ngày hắn tới nơi đây. Kenzaki duỗi người và chậm rãi bước ra khỏi con hẻm. Có rất nhiều người trốn trong những cửa hàng san sát nhau ở hai bên đường. Cuộc sống nhìn bề ngoài có vẻ yên bình ấy vốn dĩ chẳng có gì là an toàn hết. Kenzaki biết những kẻ đang ngầm quan sát hắn đã biết tất cả những chuyện đã xảy ra nhưng hắn vẫn đi về phía ngã tư như thể hắn chỉ là một kẻ bình thường muốn rời khỏi khu phố này. Nhưng lại có những kẻ không muốn để hắn đi. Kenzaki cũng chẳng để tâm khi có kẻ tiến về phía hắn, nhưng khoảnh khắc hai người chạm mặt nhau thì một lưỡi dao sắc nhọn đã đâm vào cơ thể hắn. Hắn còn chưa kịp phản ứng gì thì đã bị kẻ đó tóm vào một góc, gáy Kenzaki đau nhói, mắt hắn tối sầm đi, con quái vật đáng thương bất tỉnh và ngã xuống đất.

Kenzaki tỉnh lại trong đau đớn, hắn nhìn thấy ánh sáng ấm áp phía trước, vết thương ở bụng đã được băng bó, ít ra thì những kẻ mang hắn đến đây vẫn còn chút lương tâm. Hai chân hắn được đặt lên vai một gã đàn ông như mọi khi, và cái thứ bẩn thỉu của kẻ đó đang chôn sâu trong mông của hắn. Hắn vẫn còn chút thời gian để nhìn xem mình đang ở đâu. Đồ đạc bên trong căn phòng này nhìn rất quen nhưng hắn không biết những người đang vây quanh hắn là ai. Hắn cũng không rõ lý do tại sao hắn lại bị mang tới đây. Trong phòng có khoảng bảy tám gã đàn ông, kẻ thì đang chơi bài, kẻ ném phi tiêu, còn có kẻ đang nghịch một khẩu súng ngắn trong tay. Tuy Kenzaki ã đến đất nước này một thời gian nhưng bộ não của hắn chỉ có thể hiểu được một vài đoạn hội thoại cơ bản, chất giọng địa phương vừa nhanh vừa khó hiểu khiến hắn thấy đau đầu. Có vẻ những gã này chỉ là những tên chạy việc vặt thuộc tầng chót trong băng đảng. Chúng thậm chí còn phải trả tiền để chơi gái.

Khi gã đàn ông trên người hắn bắt đầu di chuyển, vết thương ở bụng dưới bị xé rách, cơn đau chạy dọc qua sống lưng khiến Kenzaki nhăn mặt. Kenzaki vốn đã rất gầy, dương vật của gã đàn ông xuyên qua cơ thể hắn, người ta có thể nhìn thấy cái thứ dục vọng ấy di chuyển như thế nào bên dưới lớp da mỏng manh. Cho dù Kenzaki có thể chịu đựng những vết thương trên người nhưng làm tình một cách điên cuồng khi bị thương như thế vượt quá giới hạn của hắn. Kenzaki thốt ra những tiếng kêu đầy đau đớn ngắn ngủi.

Không rõ liệu có phải những âm thanh rên rỉ như tiếng mèo kêu ấy khiến gã đàn ông ấy hứng tình hay không nhưng gã đã siết chặt lấy eo của Kenzaki và đụ hắn mạnh hơn. Lần nào gã cũng đẩy thằng em của hắn vào sâu nhất có thể như muốn ghim chặt người đàn ông cao gầy dưới thân hắn vào sofa. Gã nhìn vào ngực của Kenzaki rồi vươn tay vén áo của hắn lên. Bộ ngực mềm mại của Kenzaki bị gã nhào nặn một cách thô bạo như một cục bột mì. Chưa từng có ai trêu chọc Kenzaki như thế. Đám đông điên cuồng trong nhục dục trần trụi ấy chỉ coi hắn như một chiếc cốc thủ dâm để chúng phô này hết tất cả những ham muốn xác thịt rẻ tiền nhất. Nhưng gã đàn ông này vốn chẳng hiền lành gì này còn nguy hiểm hơn thế rất nhiều. Hắn thô bạo nhéo núm vú của Kenzaki và vui vẻ tận hưởng những tiếng rên rỉ đau đớn của thanh niên trước mặt hắn. Gã cười mạn rợ rồi lẩm bẩm những câu khó hiểu khi thấy gương mặt thanh tút của Kenzaki nhăn lại vì đau.

Có vẻ gã lại vừa nghĩ ra một thú vui mới. Gã đâm sâu chiếc móng tay cứng ngắc chứa đầy bụi đất vào ngực của Kenzaki, để lại một vết xước trên bầu ngực đỏ bừng của Kenzaki. Gã đàn ông vui vẻ tận hưởng cơ thể của Kenzaki. Một lát sau, núm vú của Kenzaki đỏ bừng, sưng tấy như một quả dâu tây chín rục.

Kenzaki cau mày nhìn gã, đôi mắt xanh của hắn nhìn về phía gã cầm thú đó bằng một ánh nhìn hung ác nhưng vô ích. Gã đàn ông mỉm cười đầy nham hiểm, rồi cho Kenzaki ăn một cái tát. Có vẻ vẫn chưa đủ nên gã đấm mạnh vào vết thương trên bụng của Kenzaki.

trong mắt ẩn chứa sự phản kháng, nhưng chẳng có tác dụng gì cả. Anh ta bị người đàn ông tát vào mặt, nhận được nụ cười nham hiểm, sau đó nhìn bàn tay đưa xuống, đấm mạnh vào vết thương xuyên qua lớp băng.

"Uh-huh, hah...ah." Tiếng hét khàn khàn trong đau đớn của Kenzaki thu hút sự chú ý của những kẻ đang chơi bài ở bàn bên cạnh, tất cả những kẻ đó bật cười trước màn biểu diễn trần trụi xác thịt trước mắt.

Gã đàn ông vẫn tiếp tục màn tra tấn của mình, nắm đấm của gã khiến vết thương bị vỡ, máu xanh rỉ ra, thấm ướt lớp gạc, cơn đau như kịm nhọn đâm thẳng vào dây thần kinh của Kenzaki. Từng thớ cơ trên người của Kenzaki căng lên, hắn vô thức vặn vẹo cơ thể để thoát khỏi cơn đau.

Một đôi tay khỏe mạnh khác vòng ra sau lưng Kenzaki và giữ chặt hắn, một gã đàn ông khác tiến đến nắm lấy cằm của chàng trai trẻ tội nghiệp. Gã lạnh lùng bóp cổ Kenzaki, đôi tay đó khỏe đến mức dù Kenzaki có vùng vẫy thế nào thì hắn cũng không thể cử động được. Kenzaki chỉ có thể yếu ớt gãi vào cánh tay của người đàn ông và bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.

Trong tiếng thở dồn dập của Kenzaki, cái lỗ của hắn đã bị đụ đến mức đỏ rực và ướt át như một cái âm đạo thực sự. Gã đàn ông đụ hắn mạnh hơn, một tay nắm lấy vòng eo thon gọn của Kenzaki, tay kia nhéo đùi để khóa chặt phần thân dưới của Kenzaki.

Kenzaki tội nghiệp chỉ có thể im lặng hứng chịu sự giày vò của hai con thú ấy, vòng eo của hắn cong lên như một mảnh trăng khuyết, cơ thể hắn khẽ run rẩy vì sự kích thích mạnh mẽ. Lá phổi thiếu không khí khiến mặt hắn đỏ rực lên. Mắt của Kenzaki lấp lánh ánh nước. Nếu người bình thường bị siết cổ như vậy thì đã đi chầu ông bà từ lâu nhưng Joker Undead với sinh mệnh bất tử thì khác. Kenzaki biết hắn sẽ không chết như bản năng sinh tồn được di truyền từ tổ tiên vẫn khiến Kenzaki vô thức vùng vẫy để thoát khỏi cái chết.

Dopamine được cơ thể tiết ra như một chất giảm đau tự nhiên khi con người đứng trước tử thần. Khoái cảm trào lên trong não của Kenzaki, dương vật của hắn đáng thương cương cứng một cách bất thường. Kenzaki ngạt thở, hắn ngất đi sau khi xuất tinh. Gã đàn ông đụ Kenzaki thở dài thỏa mãn và rút thằng em mềm nhũn của gã ra. Chất lỏng màu trắng chảy từ cái lỗ đỏ tươi khiến đùi Kenzaki ướt đẫm. Gã đàn ông vừa bóp cổ Kenzaki quyết định buông tay của hắn ra. Gã nắm lấy cằm của Kenzaki và thọc dương vật của mình vào cái miệng hơi hé mở của Kenzaki.

Kẻ chiến thắng vàn bán gần đó bước tới và cưỡi lên người Kenzaki. Gã cũng bắt đầu tận hưởng cái lỗ ẩm ướt của kẻ đang nửa tỉnh nửa mê kia. Nếu Kenzaki còn đủ tỉnh táo, hắn nhất định sẽ phản kháng kịch liệt vì nhục nhã và xấu hổ. Một gã đàn ông đụ cái lỗ sau của hắn, gã thứ hai thì sử dụng miệng của hắn như một cái âm dạo. Chúng đối xử với Kenzaki thô bạo như thể hắn không phải là một con người mà chỉ là một con búp bê tình dục được sinh ra để thỏa mãn dục vọng của đàn ông. Kenzaki bị đụ tới mức người hắn khẽ run rẩy, cổ họng hắn co thắt lại trong vô thức để tìm chút không khí, gã đàn ông đụ miệng của hắn nheo mắt đầy thỏa mãn khi thằng em của gã được khuôn miệng ấm áp của Kenzaki ôm chặt lấy.

Nước mắt sinh lý chảy dài trên má Kenzaki, nước bọt rỉ ra từ khóe miệng. Khi Kenzaki tỉnh dậy, cả người hắn rã rời, hàm của hắn bị kéo căng tới mức đau nhói, cả người hắn dính đầy thứ chất lỏng dính nhớp trắng đục. Kenzaki đang nằm trên ghế sô pha, hắn cong eo, núm vú và dương vật nửa cương cứng tội nghiệp bị mặt ghế sofa cọ vào đỏ rực đầy tục tĩu. Hai gã đàn ông vẫn chưa xong việc, thú vui xác thịt thô bạo ấy vẫn đang tiếp tục trong vui vẻ. Kenzaki run rẩy, hắn không biết mình đang cảm thấy như thế nào, đau đớn, khó chịu hay sung sướng.

Những tên tội phạm ở đâu vui vẻ tận hưởng cơ thể của Kenzaki. Chúng làm tình càng lúc càng thô bạo như để khoe mẽ trước mặt anh em. Kenzaki là quái vật bất tử mà. Không cần tốn công thương xót những kẻ ngoại lai làm gì.

Tên bóp cổ Kenzaki vẫn chưa thỏa mãn, có kẻ khác thế chỗ gã đụ lỗ sau của Kenzaki nhưng gã này vẫn tiếp tục vui vẻ với miệng của Kenzaki. Ý thức của Kenzaki lúc này như chìm trong một màn sương trắng. Chỉ còn lại một cơ thể thuận theo những phản ứng nguyên thủy trong vô thức. Cho dù nhìn hắn thảm hại như thế nhưng nhóm người đó cũng chẳng quan tâm. Có kẻ đã say đến mức không thể cương lên được nhưng vẫn tàn nhẫn xé mở vết băng gạc của Kenzaki và cười rú lên khi thấy vết máu xanh chảy ra.

Khi Kenzaki tỉnh lại, hắn chẳng thể nhìn thấy gì, nhưng hắn biết nơi này đã chẳng còn ai. Hắn bị trói chặt, có lẽ nơi này là một tầng hầm, Kenzaki không thể cử động, cơ thể của hắn vẫn chưa được tắm rửa, miệng hắn đầy mùi tanh của tinh dịch đàn ông.

Vẫn còn một tháng nữa thì tất cả những thành viên trong băng đảng mới biến mất, có kẻ chết vì bị bắn trúng khi đánh nhau với những băng đảng khác, có kẻ chết vì bị thương. Nhưng trong tháng này và cả trong cõi vĩnh hằng sắp tới, cái chết vẫn là một thứ xa vời nằm ngoài tầm tay của Kenzaki.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro