Chap 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Từ nhỏ em ít khi khóc lắm, vì khóc chẳng có ích gì nên ba đã cấm em khóc trước mặt những người quen của ông ấy. Ba nói rằng nếu em khóc thì mẹ sẽ không về...Em ngây thơ tin điều đó

Nhưng sau mấy năm, em mới biết rằng mình sẽ chẳng bao giờ nhìn thấy mẹ nữa

- Anh ơi! Khi nào mẹ sẽ về ?

Sakura nghiêng đầu về phía anh mình, hỏi.

- Mẹ của chúng ta rồi sẽ về thôi

Shiroibara xoa đầu em gái và mỉm cười. Tâm trạng của Sakura cũng tốt lên phần nào.

Nhưng...

- Anh Shiroi..

Tiếng lạch cạch của sợi dây xích va chạm với nền đất lạnh lẽo, khuôn mặt nhợt nhạt của anh được che khuất sau gian ngục tối. Giọng nói cũng trở nên khàn đặc

- Anh đây, Sakura

Cô chầm chậm ngồi xuống, tay chạm vào những thanh sắt. Trong lòng đang có vô số cây hỏi phức tạp để hỏi anh trai mình nhưng chỉ ậm ừm rồi thôi. Shiroibara ngẩn người một lúc rồi cố vươn tay chạm vào mặt em mình, nhẹ nhàng nói

- Anh đây không sao đâu, em không c-

- Im đi! Anh chỉ biết nói dối mà thôi!

Sakura không biết mình đã khóc từ lúc nào, cô quát lên và gạt tay anh đi.

- Xin lỗi...Anh sợ liên luỵ đến em

- Đừng giải thích nữa anh Shiroi, chú Awaki đã nói cho em nghe rồi

Shiroibara ngẩn người, nước mắt từ thế mà chảy dài. Cả hai dựa vào nhau và nói những điều cuối cùng

Nhưng sự trừng phạt của anh không thể thay đổi. Anh bị đem đến đài treo cổ sau cuộc nói chuyện. Sakura không biểu lộ cảm xúc gì nữa, ngước lên nhìn anh bị xử tử bởi vô vàn lời chửi rủa, cô không làm được gì cả...

- Hứa với anh, hãy sống thật tốt đấy!

----

Sakura mở trừng mắt, thân thể vẫn còn đang ngồi ở bàn thí nghiệm. Cô chậm chạp ngồi dậy, tay xoa xoa trán, đau đầu vì thiếu ngủ, ngáp dài

- Giấc mơ chết tiệt...Agh

Sakura chật vật đứng lên, đôi mắt đảo xung quanh căn hầm quen thuộc

- Lại nữa rồi

Ừm thì Sakura không còn mang đồng phục của Akatsuki nữa, tên Madara kia cũng không đếm xỉa gì cô mấy ngày nay. Bình thường thì cô chỉ mặc một cái áo đen ôm tay dài và chiếc quần ôm đến gót chân, ở đùi trái treo bộ dụng cụ thường dùng để sơ cứu tạm thời

Sakura khoác một chiếc áo choàng trắng từ đầu đến chân, hai tay được băng bó cẩn thận mặc dù không bị thương lan rộng đến đó.

Cô đeo đôi găng tay đen lên, vớ lấy một thanh kiếm gần đó và lẩm nhẩm

- Tên Madara chết bầm, tại hắn mà Zetsu vào được đây, hên là giấu Itachi kịp thời...Ugh

Sakura ôm đầu, loạng choạng dựa vào tường, nghiếng răng keng két

Tới đây, ta cho ngươi năm phút

- Mới nhắc mà đã gọi rồi à lão già khốn kiếp..Ah

Câm miệng

----

Tsunade ngồi ở một túp lều lớn, trước mặt là hai Anbu, không khí có hơi căng thẳng. Shizune bên cạnh ho vài tiếng phá vỡ bầu không khí này, một người trong họ nói

- Báo cáo ngài Hokage Đệ Ngũ, ở làng Sương Mù hiện giờ có vẻ khá rối loạn, Ha- Seito Sakura đang ở đó mấy ngày nay và đập phá những khu rừng gần làng

- Ta hiểu rồi, lui đi

- Rõ!

- Ngài Hokage...có vẻ ngài cần nghỉ ngơi

Shizune lên tiếng nhắc nhở, tay còn cầm ly trà nóng đặt lên bàn. Tsunade thở dài

- Còn quá nhiều việc cần làm, ta sẽ khoẻ trước khi cuộc họp diễn ra

Cốc cốc
Cánh cửa được gõ từng nhịp

- Có chuyện gì

- Thưa Hokage có ba người tự xưng là Người đưa thư của lãnh đạo làng Mây

- Được, cho vào

Raikage đã đưa thư thế này chắc hẳn phải là chuyện quan trọng, Tsunade nghiêm túc nhìn cô gái tóc vàng trước mặt

- Chào Hokage...Tôi là Samui từ làng Mây, Raikage gửi bức thư này cho ngài

Samui chập rãi lấy phong thư ra đưa cho Shizune, Tsunade mở ra. Mắt lướt trên từng dòng chữ, khuôn mặt không biến sắc

- Vậy câu trả lời của ngài là gì ?

----

Kakashi và Naruto được triệu tập đến văn phòng Hokage.

- Hừm, ta gọi hai ngươi đến đây là để nói về một chuyện

- Để tôi đoán nhé...Nó liên quan đến Sasuke nhỉ ?

Kakashi đã đoán trúng, Tsunade gật đầu, Naruto vẫn bình tĩnh nghe

- Cả Sakura nữa

Bà ấy vừa dứt câu thì Naruto đã gào lên mất kiên nhẫn

- Mau nói đi! Hiện giờ cả hai đang ở đâu ?

- Naruto!

Kakashi quát, cậu liền ổn định lại

- Hai ngươi có từng nghe về lời nguyền không?

Naruto quay mặt đi, không muốn nói, Kakashi đành gật gù trả lời tất cả

- Trong lúc chúng tôi đi chu du cũng đã nghe qua. Có vài người tỏ vẻ run rẩy khi nhắc đến nó

- Tôi thì chẳng nhớ gì cả

Thì có phải chính cậu đi đâu mà nhớ. Naruto nói tiếp với giọng điệu khó chịu

- Chỉ có thế thôi sao ?

- Không, bây giờ ta sẽ nói ý chính...Như hai ngươi đã biết, Sasuke đã trở thành kẻ phản bội làng rất lâu rồi nhưng ta đã giấu đi tin này. Làng Mưa vừa gửi tới một lá thư, đọc đi

Kakashi cầm lá thư dài trên tay, run run. Naruto đọc lướt qua, mặt không biểu cảm, quay sang hỏi Tsunade

- Còn Sakura ?

Bà thở dài

- Con bé đó có liên quan đến lời nguyền mà vừa nãy ta đã nhắc, vì lời nguyền bắt nguồn từ làng Sương Mù, nói đúng hơn là một gia tộc bí ẩn bật nhất : Seito. Nếu như muốn tìm Sakura thì hãy hiểu hơn về Seito, chắc chắn nó rất có ích

- Tôi hiểu rồi...Cảm ơn ngài Hokage đã nói cho chúng tôi biết, hôm sau tôi sẽ có câu trả lời

Kakashi lôi đầu Naruto vẫn còn đang ngẩn ngơ đi

________________________________

=))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro