31.Vật Hi Sinh Tỏ Tình...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" A Giai làm việc ở gần đây, sẵn gọi điện thoại kêu hắn sang đây luôn." Tưởng Tần Tây nói.

" Còn Nhị ca?"

" Áh, anh cùng Mạc Nam là gặp nhau ở trên đường." Chung Giai cởi bỏ Tưởng Y Y nghi hoặc.

" Ừ, vừa rồi bọn anh tán gẫu một chút, Chung tổng giám tài hoa hơn người, không tệ." Tưởng Nhị ca cố ý nhìn mắt Ngô Giai Di. Mấy ngày hôm trước Tần Tây gọi điện thoại cho hắn nói là tổng giám công ty bọn hắn muốn theo đuổi Y Y, hắn lập tức đem tư liệu điều tra qua một lần, vì thế đối Chung Giai cũng có nhất định hiểu biết.

" Đúng a, A Giai rất lợi hại đâu." Tưởng Y Y đồng ý nói. Mang theo Chung Giai đi vào phòng khách, rót trà cho hắn.

" Cám ơn." Chung Giai cười đối Tưởng Y Y cảm ơn.

" Choa, hôm nay thật náo nhiệt." Tưởng phụ vừa nói vừa cười đánh giá Chung Giai, nhờ phúc Tưởng Tần Tây, Tưởng gia cả nhà đều biết có tên tiểu tử không tệ đang theo đuổi bảo bối của bọn hắn. Cho nên hôm nay tụ hội Tưởng ba Tưởng mẹ cố ý dặn dò Tưởng Tần Tây mời Chung Giai đến.

" Bá phụ."

" Ai, chàng trai này không tệ. Ừm." Tưởng ba cười nói.

Nghe được lời nói của Tưởng ba, Ngô Giai Di và Tưởng Y Y đồng thời nhíu mày, không hiểu tại sao, Tưởng Y Y cảm nhận được giọng điệu nói chuyện từ ba ba có gì đó nói không nên lời.

Đợi Tưởng Đại ca trở về, đồ ăn cũng đều làm xong, Tưởng Y Y giúp Tưởng mẫu dọn xong bát đũa, vào phòng bếp bưng thức ăn ra.

" Chị Giai Di, ngồi đây đi, em sắp xong rồi." Tưởng Y Y dành lấy chén đĩa trong tay Ngô Giai Di, đẩy nàng ra phía ngoài.

" Giai Di thật là cần mẫn, dáng vẻ không giống như đám tiểu tử này, ngồi đợi ăn đâu, vẫn là sinh cô nương hảo." Tưởng mẫu cảm khái đạo.

" Ăn cơm ăn cơm, đến đến đến, đừng khách khí."

Mọi người nhập tiệc bắt đầu động đũa, Tưởng Y Y thói quen gắp đồ ăn cho Ngô Giai Di, nhưng toàn gắp phần ngon. Ngô Giai Di thấy mọi người toàn bàn nhìn các nàng, có chút xấu hổ, đẩy nhẹ Tưởng Y Y người đang vui vẻ gắp liên tục vào bát của nàng.

" Ai, làm anh trai em nhiều năm như vậy, ngay cả gắp miếng đồ ăn cũng không có." Tưởng Nhị ca cố ý trêu chọc.

" Ách...... Cho anh cho anh nè." Tưởng Y Y phản ứng lại đây là đang nói nàng, vội vàng gắp cái đùi gà vào bát Tưởng Nhị ca

" Khụ khụ......" Tưởng Nhị ca cười mị mị, Tưởng Đại ca lại không muốn.

Tưởng Y Y đành bất đắc dĩ gắp cho Tường Đại ca một phần y như thế.

" Ấu trĩ, thật mất thể diện." Tưởng ba ba không lưu tình phê bình.

" Ba, cho ba này." Tưởng Y Y cười mị mị gắp cho Tưởng ba ba một miếng ngó sen hắn thích ăn nhất.

Những khách nhân bị Tưởng gia ấm áp bàn ăn lễ nghi đùa cười, không khí nhất thời dâng lên tốt đẹp.

" Tiểu Chung, lần đầu tiên đến nhà của chúng ta đúng không, đến đến, đừng khách khí." Tưởng mẹ cười với Chung Giai.

" Vâng ạ, Tưởng mẹ mẹ làm đồ ăn mùi vị hoàn hảo, cháu sẽ không khách khí." Chung Giai nói chuyện rất xuôi tai, Tưởng mẫu được khen đến tươi cười không ngừng.

Chờ tất cả mọi người ăn gần xong, Tưởng mẫu mới bưng lên bánh ngọt và hoa quả, mọi người ngồi trong bàn, không khí hài hòa.

" Ba mẹ, con có chuyện muốn thưa." Tưởng Tần Tây nghiêm túc nói.

" Ừa? Nói đi." Nhất thời, chú ý lực đều tập trung đến Tưởng Tần Tây.

" Con cùng Hàm Lạc, dự định đính hôn."

" Sao......"

" Khụ......"

Mọi người phản ứng không đồng nhất, nhưng đều là tiểu động tác, kỳ thật kết quả không hề trì hoãn. Tưởng phụ Tưởng mẫu thực vừa lòng Hạ Hàm Lạc. Hơn nữa Tưởng gia đối với đứa nhỏ thi hành tự do chính sách, không cần phải khoa trương quá phận quyết định, Tưởng phụ Tưởng mẫu bình thường đều đồng ý.

" Nghĩ thông suốt rồi sao?"

" Vâng, con và Hàm Lạc, là thật tâm muốn ở bên nhau cả đời."

" Ê ê ê, kêu chị kêu chị." Tưởng Y Y lại bắt đầu đùa cợt.

" Hai chúng ta đáp ứng rồi sao, con làm gì hưng phấn quá vậy." Tưởng mẫu liếc Tưởng Y Y một cái.

" Mẹ!" Tưởng Tần Tây nghĩ rằng Tưởng mẫu không đáp ứng, vội la lên.

" Sao nào." Tưởng mẫu không tức giận nói.

" Mẹ không đồng ý?"

" Hơ, con có cho mẹ cơ hội đồng ý sao, mẹ tưởng con chỉ cần cha đồng ý là được rồi chớ." Tưởng mẫu âm dương quái khí nói, Tưởng Tần Tây lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, biết mẹ mẹ không phải không đồng ý bọn hắn.

" Ừm, tìm thời gian cùng thân gia bàn tính, nói chuyện của hai đứa." Tưởng phụ nói.

" Cám ơn ba mẹ."

" Cám ơn bá phụ bá mẫu." Hạ Hàm Lạc nhu thuận nói.

" Nên giống Tiểu Y gọi ba mẹ." Tưởng mẫu hiền lành sờ sờ tay Hạ Hàm Lạc.

" Ba, mẹ." Hạ Hàm Lạc mặt đỏ bừng gọi.

" Ai."

Tưởng Y Y kích động giữ chặt tay Hạ Hàm Lạc, nghĩ về sau có người chơi cùng mình nàng rất vui vẻ.

Ăn xong cơm chiều, mọi người ngồi ở đại sảnh uống trà nói chuyện phiếm, Ngô Giai Di ngồi bên cạnh Tưởng ba ba, tiếp hắn nhớ lại chuyện cũ, tán gẫu quân sự, thời sự. Nói đến Tưởng ba ba càng xem nàng càng cảm thấy thích.

Tưởng Tần Tây giải quyết chung thân đại sự của mình, cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, rốt cục có tâm tư đến quan tâm huynh đệ. Không ngừng ám chỉ Chung Giai tỏ tình với chị mình.

" Mình nói cho cậu biết, nếu cậu không nói cho nàng nàng cả đời đều sẽ không biết, cậu thấy tấm gương là mình rồi đó." Tưởng Tần Tây dùng hết tính nhẫn nại cuối cùng, nhỏ giọng bên tai Chung Giai nói những lời này, tìm vị hôn thê ngọt ngào thuộc về mình đi.

Chung Giai cắn chặt răng, cuối cùng quyết định nghe Tưởng Tần Tây, kéo Tưởng Y Y cùng hắn đi hóng mát, thật ra là muốn tỏ tình.

" Tiểu Y."

" Hả?" Tưởng Y Y ngồi ở ghế trên, thỉnh thoảng nhìn lá cây.

" Anh......"

" Có chuyện gì nói đi."

" Anh thích em." Chung Giai cắn răng một cái, nói ra.

" Xoạt." Tưởng Y Y dừng động tác, nghĩ mình nghe sai lầm rồi, quay đầu nhìn Chung Giai.

" Anh thích em, nếu...... Nếu em cũng có hảo cảm với anh, chúng ta thử quen được không?" Chung Giai nhìn chằm chằm Tưởng Y Y nghiêm túc nói.

" Không." Theo cửa truyền đến thanh âm Ngô Giai Di, mang theo thanh âm bình thản không có một tia tức giận.

" Chị Giai Di? Chị...... Chị làm gì ở đây?" Tưởng Y Y không hiểu tâm hư, tuy rằng chuyện này căn bản không liên quan đến nàng, nhưng nàng vẫn thực tâm hư.

" Ra đây hóng mát không được sao?" Ngô Giai Di hỏi lại.

" Có thể." Tưởng Y Y ngoan ngoãn trả lời.

" Ngô luật sư, cô có quyền gì thay Tiểu Y trả lời vấn đề của tôi." Chung Giai cau mày, hiển nhiên hắn chưa từng nghĩ đến nửa đường lại lòi ra một tên Trình Giảo Kim.

" Câu trả lời của nàng cũng như vậy." Ngô Giai Di tự tin trả lời.

" Thật không? Tiểu Y ?" Chung Giai nhìn Tưởng Y Y, nhẹ giọng hỏi.

" Thực xin lỗi." Tưởng Y Y nhỏ giọng nói, ngượng ngùng nhìn Chung Giai, chỉ phải cúi đầu nhìn giày mình.

" Ngượng ngùng, chúng ta đi trước." Ngô Giai Di rất nhanh đi tới kéo Tưởng Y Y hướng trong nhà đi đến, vội vàng cùng Tưởng phụ Tưởng mẫu tạm biệt, liền lôi kéo nàng ly khai.

Ngô trạch

" Chị Giai Di......" Tưởng Y Y ngồi trên sô pha, vuốt lông Mặc Địch,mắt thì nhìn thấy Ngô Giai Di.

" Có chuyện gì." Ngô Giai Di không tức giận trả lời.

" Chuyện đó......"

" Có chuyện liền nói." Ngô Giai Di nhíu mày, đem nước ép hoa quả nhét vào trong tay Tưởng Y Y.

" Em không biết hắn thích em......" Tưởng Y Y tiếp nhận nước ép, nhỏ giọng nói.

" Tất cả mọi người đều biết." Ngô Giai Di nói ra sự thật.

" A."

" Đồ ngốc." Ngô Giai Di trừng mắt nhìn Tưởng Y Y liếc mắt một cái.

" Chị giận em?" Tưởng Y Y nháy mắt mấy cái, giống như nghĩ tới cái gì.

" Chị làm sao biết......"

Ngô Giai Di ngẩng đầu, chống lại đôi mắt to tròn của Tưởng Y Y

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro