Chương 20. H CỘNG CỘNG CỘNG ! (Đen×Cam)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Đêm hôm viết H chơi :) tặng cho các mẹ vẫn còn follow fic của tôi. Acc wattpad có vợ follow mà mần H cứ ngại ngùng ghê ấy. :) ]

Đêm.

Mạc Quan Sơn ngà ngà say, một mình tuyệt vọng ngồi ở quán bar trong tiếng nhạc ầm ầm. Những tưởng cậu là một nguồn năng lượng vô tận, những tưởng cậu có thể chống chịu lại tất cả nỗi đau cùng sự chèn ép trong xã hội này gây ra, nhưng sâu thẳm khuôn mặt luôn cáu kỉnh lại là trăm ngàn suy nghĩ lo âu.

Mạc Quan Sơn luôn biết Hạ Thiên là một kẻ đào hoa, cậu cũng luôn tin tưởng một điều rằng hắn là một con người vô tình, bởi từ khi quen biết hắn đến nay cậu chưa từng thấy hắn có bạn gái. Nhưng chiều nay, Mạc Quan Sơn đã vô tình nhìn thấy Hạ Thiên hắn ôm eo một cô gái lả lướt mềm mại cùng vào khách sạn, "hóa ra đó là gu của hắn... Muốn con gái nhà người ta liệt chết hay gì." Mạc Quan Sơn khi nhìn thấy cảnh đó cảm thấy vô cùng bình thường nhưng lúc này, không hiểu sao cảm xúc lại phát triển thành loại tuyệt vọng thê lương...

- Hạ Thiên... Thằng chó.. Càng nghĩ đến càng thêm ghét... Dume.. Tao làm sao thế này... ?

Mạc Quan Sơn mơ màng trong men rượu, nấc cụt liên hồi khiến đầu óc cậu càng trở nên choáng váng, ngây ngốc nhìn ly rượu vàng sánh vẫn còn hơi đá lạnh, nhìn một ngồi lại tưởng tượng ra bản mặt đáng ghét nào đó tóc đen mép nhếch, phong thái bỉ ổi nghịch thiên. Mạc Quan Sơn cay đắng nhận ra,

Hạ Thiên...

Vốn không phải... Của riêng mình.

========

Đêm khuya tĩnh lặng, ngoài ban công gió thôi lạnh lẽo, nhè nhẹ lay một góc áo sơmi của Hạ Thiên. Lúc này đã là 2h sáng, tàn thuốc cũng đã rơi đầy nền đá nhưng Hạ Thiên vẫn chưa nguôi ngoai được nỗi lo trong lòng.

Sau khi hắn cùng cô ả nọ ngông nghênh diễn trò tình nhân đi vào khách sạn, hắn mắt phải nhìn lễ tân, mắt trái đã nhanh chóng tia thấy Mạc Quan Sơn đi làm về ngang qua khách sạn. Hạ Thiên tường tận chuyện này ấu trĩ, nhưng không đánh cược chỉ sợ hắn cứ luôn phải dùng cách hung bạo đàn áp nhóc Mạc nghe lời.

Hạ Thiên rõ ràng nhìn thấy thằng nhóc đó dửng dưng khi tận mắt chứng kiến hắn sắp qua lại với người khác, vốn cũng đã tính đến đường lui cho bản thân và tự nhủ đừng lấn sâu thêm vào đoạn tình cảm đơn phương hoàn toàn là sự cưỡng chế này. Suy cho cùng làm bạn tốt tri âm với nhóc Mạc cũng không… quá tệ.

Hạ Thiên hắn tâm trạng chán nản, lê bước rời khách sạn, lang thang đến một quán rượu nhỏ ở góc phố chẳng có gì sa hoa nổi bật, thậm chí còn phảng phất thứ mùi của những thói chơi bời cặn bã. Hắn mặc kệ, muốn thả lỏng bản thân một lần, để chấm dứt tình cảm đơn phương cuồng nhiệt của mình.

Chân trước vừa bước qua cửa vào, chân sau đã khựng lại khi chợt nhìn thấy mái tóc đỏ cùng bóng dáng thon dài đang gục bên quầy bar, cả thân người thằng nhóc đều run lên như đang khóc đến mức gần như bất tỉnh.

Mạc… nhóc Mạc ?

Hạ Thiên biết hắn nên đến an ủi, chỉ an ủi thôi và dăm ba câu hỏi han là cùng, nếu như hắn là người bình thường. Nhưng thực tế thì hành động của hắn chớp nhoáng đã xách Mạc Quan Sơn vào wc của quán rượu, lợi dụng lúc thằng nhóc đang say xỉn để làm chuyện đồi bại.

Làm cũng đã làm. Trách nhiệm chắc chắn là sẽ có. Chỉ sợ nhóc Mạc…

Càng nghĩ càng nặng nề, Hạ Thiên không khỏi thở dài một hơi, động nhẹ ngón tay để trút bớt tàn thuốc.

Giữa đêm tỉnh dậy, Mạc Quan Sơn mơ hồ ôm đầu đau nhức, trong người vẫn nặng nề hơi men, tim gan nóng bỏng sôi sục cảm giác muốn được ủ ấm. Cậu mơ màng cảm thấy trống trải vì hơi ấm vốn nằm cạnh cậu lại không thấy đâu, chỗ nằm cũng rất lạnh, hẳn là đã rời giường rất lâu.

Mạc Quan Sơn như mộng du đi ra ban công, chậm rãi vòng tay ôm lấy vòng eo của Hạ Thiên, đầu cũng rất ỷ lại gục xuống một bên vai của hắn, cả người dán lên tấm lưng dày rộng, Mạc Quan Sơn lim dim nhắm mắt.

Hạ Thiên nghe tiếng thở nhè nhẹ bên vai liền biết Mạc Quan Sơn vẫn chưa tỉnh ngủ. Vậy mà cũng mò ra đây làm gì...

- Nhóc Mạc, vào phòng ngủ tiếp đi.

- Không ngủ được... Thích gần thế này...

Hạ Thiên vừa yêu vừa hận khi nghe câu trả lời khàn đặc giọng buồn ngủ. Nhóc Mạc, mày cũng quá xạo rồi.

Hạ Thiên xoay người lại, ôm người kia vào lòng, cúi đầu hôn lên đôi môi hồng hồng câu dẫn kia. Hắn vừa hôn vừa dồn Mạc Quan Sơn dựa vào bức tường phía sau. Hai tay rất không thành thật vuốt ve cơ thể Mạc Quan Sơn qua lớp vải mỏng của bộ đồ ngủ.

Mạc Quan Sơn bị hôn đến đầu óc choáng váng, mùi thuốc lá cùng mùi đàn ông của Hạ Thiên khiến cậu càng say mê. Khi cậu vẫn còn đang lim dim thì cái lưỡi linh hoạt của Hạ Thiên đã luồn lách vào sâu trong khoang miệng. Bàn tay với những ngón tay thon dài lướt trên cơ thể cậu đến đâu là trong đầu cậu lại hiện ra đôi mắt chứa đầy dục vọng của Hạ Thiên.

Bàn tay kia cởi bỏ bộ đồ ngủ của Mạc Quan Sơn, bất ngờ nắm lên khối thịt trong quần nhỏ của cậu, chậm rãi chà sát cùng nắn bóp khiến hơi thở của cậu không khỏi dồn dập thêm vài phần.

- Ưm... Hạ Thiên.. Mày.. A...

Lời còn chưa nói hết, Hạ Thiên đã mạnh mẽ lột quần nhỏ của Mạc Quan Sơn xuống, toàn bộ hạ thân đều lộ ngoài. Mạc Quan Sơn run run rẩy rẩy, dùng hết chút thanh tỉnh còn lại cất giọng cầu xin:

- Đừng... đừng.. đây là ban công..

- Đã khuya lắm rồi. Không còn ai nhìn thấy chúng ta.

Hạ Thiên dường như mất khống chế. Sự thay đổi địa điểm "làm việc" đã tạo ra một hứng thú đặc biệt trong lòng hắn. Sự kích thích của việc làm ngoài trời đã đánh tan lý trí cuối cùng còn sót lại. Hắn tin Mạc Quan Sơn cũng sẽ có cảm giác ham muốn mới lạ giống hắn.

Hai đầu ngón tay mơn trớn ngoài cửa huyệt, Hạ Thiên nhấn nhấn vài cái liền đẩy mạnh hai ngón tay vào trong. Thành ruột ấm nóng lập tức bao lấy ngón tay của hắn.

Mạc Quan Sơn bị dị vật xâm chiếm liền gấp gáp thở dốc, mặt nóng như bị hun. Hai cánh tay không tự chủ được chỉ biết bám lên vai của Hạ Thiên làm trụ. Tiếng rên rỉ cố gắng kiềm chế nhưng vẫn bị lọt ra ngoài, lọt vào tai của Hạ Thiên.

Hai ngón tay của Hạ Thiên mô phỏng động tác đâm rút của dương vật, liên tục làm công tác khai mở huyệt động chật hẹp kia. Tiếng rên rỉ của Mạc Quan Sơn như liều thuốc kích dục cực mạnh tấn công thần kinh hắn, phía bên dưới của hắn đã trướng đến phát đau rồi.

Đến khi cửa miệng trơn nhẵn và có phần mềm mại hơn trước, Hạ Thiên mới rút hai ngón tay ra. Cánh tay Hạ Thiên nâng một cái chân dài của Mạc Quan Sơn lên tạo thành một góc 150° mở rộng, hạ thân Mạc Quan Sơn không còn gì để che giấu hoàn toàn ở trước mắt của Hạ Thiên mà bộc lộ ra.

Mặt của Mạc Quan Sơn ngượng đến chín đỏ, da thịt vốn đã mịn màng lúc này còn ửng hồng, nhìn đến quyến rũ chí mạng. Hạ Thiên thấy một màn như vậy, dục vọng càng sôi trào trong cơ thể. Hạ Thiên lôi quái thú của mình ra, gần như ngay lập tức cắm vào huyệt động chật hẹp kia.

- A... Hạ... Hạ Thiên.. đau quá...

Tiếng rên của Mạc Quan Sơn như vỡ vụn khi bị thứ to đến dọa người kia cắm vào mông, da đầu cậu tê cứng như muốn nứt ra rồi.

Họ Hạ vốn gen tốt, từ tính cách, khí chất cho đến ngoại hình đều là một vẻ cường công đến nghịch thiên, cơ thể trưởng thành của Hạ Thiên đã phát huy tất cả các gen mạnh mẽ hắn được thừa hưởng từ bố. Từ năm Hạ Thiên 14 15 tuổi, Mạc Quan Sơn cậu đã từng được nếm trải qua hương vị cường ngạnh này qua nụ hôn đầy thô bỉ cùng cưỡng ép. Đến nay những thứ đó còn có vẻ như hung hãn hơn trước vài phần.

Mạc Quan Sơn nghiến chặt khớp hàm chịu đau, không có gel bôi trơn khiến việc cậu tiếp nhận Hạ Thiên thật sự vất vả.

Hạ Thiên động eo, đẩy cự vật của mình tiến sâu hơn vào trong tiểu huyệt nhỏ hẹp đang không ngừng co bóp ép chặt lấy hắn. Hắn vừa đâm vào vừa dán môi hôn Mạc Quan Sơn, điên cuồng gặm mút hai phiến môi đã có chút sưng đỏ.

- A... ưm.. ưm.... Hạ Thiên... Nhanh một chút..

Tiếng rên rỉ cùng nỉ non vang bên tai, Hạ Thiên si mê chìm trong dục vọng mà Mạc Quan Sơn mang tới cho mình. Dương vật căng trướng đâm thúc mỗi lúc một mãnh liệt. Hạ Thiên thô bạo đẩy cự vật to đến dọa người của mình chôn chặt vào trong cơ thể mềm dẻo của Mạc Quan Sơn. Đây là người hắn yêu nhất, là người hắn muốn chiếm đoạt cả thể xác, cả linh hồn !

- Mạc Quan Sơn.. Nhóc Mạc...

Hạ Thiên lật người Mạc Quan Sơn lại, để Mạc Quan Sơn xoay lưng về phía hắn. Hạ Thiên một lần nữa đâm vào, ngay lập tức luân động hạ thân chèn ép cực hạn vách ruột của người kia. Dù không phải lần đầu nhưng Mạc Quan Sơn vẫn không thể nào quen được cảm giác bị nhồi đầy cơ thể bởi cự vật to lớn đó.

- Hạ Thiên.. đúng.. đúng rồi, là chỗ đó... a a a....

Điên cuồng đâm thúc, điên cuồng rung lắc, tiếng da thịt va chạm lạch bạch trong đêm càng vang vọng hơn bình thường, kích thích thính giác dụ hoặc đến mê người.

Trên làn da của cả hai đều đã đổ đầy mồ hôi, tiếng ồ ồ thở dốc của Hạ Thiên khiến Mạc Quan Sơn nảy sinh càng nhiều dục cảm, người này là của cậu, Hạ Thiên là của cậu.

Hạ Thiên bất ngờ thúc mạnh một cái, khiến cơ thể Mạc Quan Sơn bị nảy mạnh lên, cậu cảm nhận được rõ ràng dương vật giật giật vài lần rồi mạnh mẽ phun thứ chất lỏng nóng bỏng kia vào đầy cơ thể cậu. Mạc Quan Sơn trong lòng không khỏi nhíu chặt chân mày thở dốc một hơi, thằng này luôn thích bắn ở trong...

Gần như cùng lúc, Mạc Quan Sơn cũng mạnh mẽ bắn chất dịch trắng đục lên tường.

- Oh.. Nhóc Mạc, tao làm mày có thoải mái không ?

Mạc Quan Sơn mệt đến muốn ngất đi, cổ họng khô khốc không thể phát ra tiếng. Hai tay Hạ Thiên lại bắt đầu vuốt ve mơn trớn Mạc Quan Sơn, môi mỏng hôn nhẹ lên cổ lên gáy và lên tai cậu, khẽ thì thầm buông lời bỉ ổi:

- Tao thích làm tình cùng mày, nhóc Mạc ạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro