Chap

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mình viet một chap này hết phần 2. Tại mình viết khá ít nên nhập hết tất cả lại.
--------
4 năm sau.....
Kể từ ngày Gin biến mất chỉ vì chạm phải một cậu bé loài người, tôi chẳng còn gì để mong chờ, lưu luyến về mùa hè nữa.

Năm tháng cứ thế trôi qua, thấm thoát trôi nhanh bây giờ tôi đã tốt nghiệp cấp 2. Vì khi tốt nghiệp cấp 2 sẽ có 2 hướng đi, một là đi học nghề hoặc đi làm, hai là học tiếp lên cấp 3. Tôi lại chọn hướng đi thứ nhất, quyết giữ lời hứa của tôi hứa với Gin, tôi làm ở một cửa hàng gần nhà bác tôi.

Bây giờ tôi khác xưa rất nhiều, đã trở thành một thiếu nữ thực thụ, tất cả đều thay đổi chỉ có tình yêu tôi dành cho Gin là không đổi. Tôi vẫn ở đây đợi Gin dù chỉ là một hi vọng nhỏ.

Những ngày nghỉ tôi thường dạo vào khu rừng năm ấy tôi gặp Gin. Lơ đãng bước vào nơi đó, cảnh vật vẫn ở đấy, lâu lâu có các yêu quái hiện ra hỏi thăm tôi :
  
   - Chào Hotaru!!
  
   - Chào bác

Đi lang thang qua những con đường nhỏ, từng kỉ niệm giữa tôi và Gin ùa về. Lúc anh ấy cầm khúc cây nhỏ đánh mạnh vào đầu tôi vì tôi quên bất ngờ chạy ào tới mém ôm anh ấy. Lúc tôi ngồi trên cành cây để dọa Gin rồi bất ngờ cành cây gãy làm tôi ngã xuống. Nước mắt ở khóe mắt đọng từ lâu đã rơi xuống. Tôi nhớ anh ấy lắm.

Trời cũng sập tối, tôi nhanh chóng trở về nhà...

------------
Ngày nào tôi cũng vào khu rừng. Mong sẽ gặp người xưa nhưng chẳng thấy đâu.

Thấm thoát mùa hè cũng đã đến, thời tiết nóng đến không chịu nổi, ánh mặt trời chói chang. Tôi lại trở ra khu rừng kia.

Những kỉ niệm lại gợi ra. Tiếng ve râm ran khắp nơi làm tôi đã nhớ Gin lại càng nhớ thêm. Đi ra dòng sông xanh, ngồi trên tảng đá to, nhìn xa xăm. Từng tiếng nói, tiếng cười của tôi và Gin cứ luẩn quẩn quay đầu tôi. Nó như là một cuốn phim quay chậm về tình yêu giữa tôi và Gin. Rồi có bác cáu đi cùng với cô thỏ đến bên chỗ tôi :

- Hotaru!! Ngày mai là lễ hội yêu quái. Cháu đến nhé.

- Dạ!! Nhất định cháu đến mà!!

Bác cáu gật đầu rồi nhìn qua cô thỏ cười gian xảo. Tôi nhìn thấy nhưng tôi không nghĩ gì.

Đi xuống bãi cỏ xanh mơn mởn nằm dài trên đó. Nhìn lên bầu trời chói chang.

" Đã bao lâu rồi tôi không được gặp anh, tôi nhớ anh lắm anh biết không? Từ ngày anh biến mất tôi buồn lắm, khóc muốn cạn nước mắt, nhưng lúc anh đi tôi phải cười tôi cười anh mới yên tâm đi. Tôi vẫn đợi anh. Tôi nhớ anh lắm!! "

Nước mắt lại rơi ra, mang theo bao nỗi buồn khó tả.

đâu đó..
- Gin à!! Tôi đã hi sinh rất nhiều mới kiếm được hồn phách của cậu. Tôi cũng phải cầu sinh rất nhiều thần núi mới cho cậu thành người. Chúng tôi đều mong cậu hạnh phúc bên Hotaru. Nên cậu phải làm tốt đấy!!!

Giọng nói thân quen cất lên :

- Cảm ơn mọi người!! Cảm ơn vì tất cả.

-----------
Lễ hội của yêu quái đã đến.
Tôi mặc bộ kimono năm xưa. Làm một kiểu tóc thật đẹp. Cầm cái mặc nạ của Gin cầm theo.

Lễ hội lúc nào cũng sôi nổi. Lâu lắm rồi tôi mới được tham gia. Lúc trước có ai đó đi cùng nhưng hôm nay chỉ một mình tôi. Đi đến những nơi vui chơi, chạy hết chỗ này đến chỗ kia. Mệt mỏi rồi tôi rời lễ hội. Tôi đi trên con đường năm xưa Gin biến mất. 

Bỗng đang đi thì tôi nghe thấy tiếng nói thân thuộc vang vang gần đó :

- Hotaru!! Hotaru!!

Nghĩ qua nghĩ lại, giọng này nghe rất quen hình như là giọng của Gin. Đúng là giọng của Gin nhưng chắc là tôi tưởng tượng, Gin đã biến mất từ lâu rồi. Tôi tiếp tục đi thì giọng nói lại vang thêm lần nữa.

- Hotaru là anh đây. Hotaru!!!

Tôi vẫn tiếp tục đi, nhưng càng đi thì giọng nói ấy lại càng lớn hơn. Đi đến kia thì có bóng hình rất giống Gin, tôi thắc mắc đi lại gần, bóng hình đó quay lại.

- Hotaru!! Đợi anh lâu không??

Tôi bất ngờ, nhìn kĩ đúng là Gin nhưng....
  - Là anh đúng không?? Là Gin đúng không??

- Đúng vậy là anh!!

Tôi dùng tay sờ lên khuôn mặt Gin nhưng chợt nhớ ra thì rút tay lại.

- Em không được đụng vào anh! Đụng vào anh, anh lại biến mất một lần nữa.

  - Không sao!! Anh đã là người rồi!! Em có thể đụng vào anh.

Tôi nghe xong liền nhào đến ôm Gin, hơi ấm năm xưa tôi vẫn nhớ, tôi khóc rất nhiều...

- Hotaru em vẫn đợi đó chứ??

Tôi buông Gin ra, nhìn thẳng vào mắt anh ấy.

- Em vẫn đợi!! Vẫn nơi đây đợi anh.

Thời gian hình như đã đứng yên lại khi tôi gặp lại Gin. Vậy là từ đây tôi có thể ở bên Gin mãi mãi, tôi không sợ sẽ xa anh nữa rồi.

------
Mấy năm sau.
Tại phòng sinh.

- Oa,oa, oa...
Tiếng khóc của em bé vang lên trong phòng nhỏ.

Khoảng nửa tiếng sau, chiếc giường được đẩy ra, tôi thở phào nhẹ nhõm khi cuối cùng cũng mẹ tròn con vuông, nhìn thấy khuôn mặt hớn hở của Gin tôi lại càng vui.

Tôi đẩy vào phòng. Gin đến bên tôi đặt một nụ hôn nhẹ lên trán tôi.

  - Hotaru!! Em giỏi lắm.

------
Ngày kỉ niệm 5 năm của chúng tôi đã đến.

Gin dẫn tôi vào khu rừng năm xưa. Gin đưa tôi ra bãi đất trống.  Những yêu quái hát mừng chúng tôi. Ở gần đó có hai ly rượu nho, và một bó hoa hồng.

Gin đưa tôi từ từ bước đến. Anh cầm ly rượu nho lên đưa cho tôi.

- Uống nhé!!

Tôi cầm lấy rồi hai chúng tôi đan tay uống cạn ly rượu. Anh cầm bó hoa đưa cho tôi.

- Tặng em người con gái anh yêu.

- Cảm ơn anh...

Tôi cầm lấy rồi đặt một nụ hôn lên môi của Gin. Chúng tôi hôn nhau thắm thiết.

Sau bao nhiêu năm đợi chờ cuối cùng tôi cũng được hạnh phúc bên người tôi yêu. Tình cảm của tôi và Gin giống như một thước phim chậm. Bây giờ tôi rất hạnh phúc và cũng có một quý tử nhỏ cho cả hai. Dù có ra sao tôi vẫn nhớ ngày đầu tiên chúng tôi gặp nhau, một ngày đẹp trời. Và ngày anh ấy biến mất, dù cái kỉ niệm đó buồn lắm nhưng nó vẫn là một kỉ niệm khó phai nhất của cuộc đời tôi.

------
Hết rồi nha!! Mình viết không hay lắm đúng không??

Chân thành cảm ơn...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro