Chương 14: Giáng sinh siêu lạnh âm độ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 21 tháng 12 năm 2021. 9 giờ 45 phút, UTC + 9, múi giờ Nhật Bản.

"Cuối cùng thì chúng ta cũng bình an vô sự." Kengo thở dài ngoài ban công nhà mình.

Khi ánh nắng buổi trưa chiếu xuống con đường bên ngoài căn hộ của Kengo, Kengo cảm thấy như trút bỏ được gánh nặng. Haruki sống trong một căn hộ chung với Kengo.

"Này, cuối cùng chúng ta có thể lấy lại được Ultraman Z và Ultraman Trigger không?" Kengo chán chường nhìn Haruki đang quét nhà.

"Có lấy được đâu. Hudram giữ của chúng ta, chúng ta chưa kịp giành thì hắn đã ôm đồ chạy mất tiêu rồi." Haruki nói.

"Hiroyuki sao rồi? Cả Riku nữa." Kengo mơ màng hỏi.

"Không giành được đồ luôn. Nhưng Hiroyuki đã đấm Kirisaki một trận tơi bời luôn rồi, đấm tới nỗi cái mặt hắn nát như cám nhưng hắn vẫn cố bỏ chạy." Haruki nói.

"Thế cậu có hứng thú với một bữa trưa tại nhà..." Kengo đề nghị.

"Không, cảm ơn." Haruki từ chối.

"Bạn bè của chúng ta nói rằng chúng ta đã thực sự mất sức mạnh Ultraman của mình. Carmeara nói rằng cô ta không giữ sức mạnh bị đánh cắp, và cả Ignis cũng vậy." Kengo nói tiếp.

"Đừng nói với tôi rằng sức mạnh của chúng ta đã bị một con quái vật khổng lồ nào đó nuốt chửng và bị tiêu hóa hoàn toàn trong dịch dạ dày của nó." Mặt Haruki trở nên tái mét.

Ignis vẫn ở cùng khu phố với Carmeara.

Carmeara: "Jugglus Juggler trở lại với con người cũ của mình là một nhân vật phản diện, ngay trước khi trở thành một phản anh hùng. Nhờ ta, ta đã làm cho anh ta trở lại với cái ác. Ta đã giữ y lại bằng một con chip cắm vào cổ y ngoài hành động tẩy não thông thường. Nếu Juggler nổi loạn, con chip sẽ phát tín hiệu báo động và một quả bom sẽ được kích nổ, giết chết y ngay lập tức."

Jugglus Juggler chán chường đứng cầm thanh kiếm đu đưa qua lại, hắn rất ghét phải nghe lời sai bảo của một kẻ phản diện khác, nhưng vì bị tẩy não nên không kháng cự lại. Hắn bị Hudram bắt giữ sau khi thua trận đấu tay đôi, rồi bị tên này tra tấn cho đến khi không còn sức kháng cự nữa, cuối cùng là bị kiểm soát tâm trí. Jugglus Juggler cũng là người quen của một số Ultraman, khiến hắn trở thành một nhân vật đáng chú ý.

Ngày 21 tháng 12 năm 2021. 14 giờ 45 phút, UTC + 9, múi giờ Nhật Bản.

Hiroyuki, Haruki và Kengo đang ở trong một căn phòng trống và tập luyện võ thuật, họ chỉ mặc quần dài trong khi phần trên của họ không mặc quần áo. Họ đang cố gắng hết sức để tập thể dục, và Hiroyuki cảm thấy nhẹ nhõm khi hồi tưởng lại ngày mình túm cổ kẻ thù không đội trời chung Kirisaki của mình và đấm liên tục cho đến khi mặt anh ta nhăn lại và bầm tím. Haruki cũng tham gia chiến đấu nhưng đối thủ của cậu là Hudram siêu tốc độ, Kengo đối đầu với Darrgon siêu sức mạnh, cả Kengo và Haruki đều bị đánh bại. Haruki không vui lắm với thất bại, và anh quyết tâm hạ gục cả Hudram và Darrgon.

Cùng lúc đó, Ignis đã diện kiến Carmeara và thủ thỉ một điều gì đó vào tai ả.

"Hoá ra, ngươi cũng khéo nhỉ. Ultraman Trigger và lũ bạn của hắn không còn là mối đe dọa của chúng ta nữa. Gửi đám Spark Doll ra một chỗ khác thật xa xôi, chẳng ai tìm ra được." Carmeara nói.

Các Spark Doll của các Ultraman đã bị Boccowaus của Tojitendo đem đi và ăn ngấu nghiến hết rồi. Ignis được Hudram hối lộ bằng Spark Doll của các Ultraman, tức là các Ultraman bị đông lạnh và thu nhỏ, và Ignis gửi cho cả Deadmans lẫn Tojitendo để nhờ bọn này thanh lý hết.

Ngày 21 tháng 12 năm 2021. 18 giờ 45 phút, UTC + 9, múi giờ Nhật Bản.

Jugglus Juggler trở về Trái đất, y được hộ tống bởi Kirisaki, Hudram, Darrgon, Carmeara và một loạt binh lính robot Valis Raider do chính Carmeara xây dựng lại và lập trình lại. Con chip gắn vào cơ thể của Jugglus Juggler được chỉnh sửa từ một bộ phận cơ thể của sinh vật ký sinh ngoài vũ trụ Celebro, tự tay Kirisaki và Carmeara chế tạo ra nó.

"Để đảm bảo rằng lũ Ultraman các ngươi sẽ không trốn thoát, ta đã đưa hội Deadman vào trò chơi này rồi." Carmeara nói khi Chameleon Deadman và Sabertiger Deadman xuất hiện sau lưng ả.

Jugglus Juggler đi về phía Haruki, người đã xuất hiện để đối đầu với y.

"Đội trưởng Hebikura... Jugglus Juggler?!" Haruki nhìn Jugglus Juggler.

Hudram lặng lẽ búng ngón tay. Juggler hét lên trong đau đớn khi một luồng điện bao trùm lên não y và cơ thể y co giật trước ánh mắt đang kinh hãi của Haruki. Kiếm sĩ ngoài hành tinh lao về phía Haruki trong cơn giận dữ mù quáng, chém một nhát sâu vào bụng Haruki trước khi cậu kịp làm gì. Haruki ngã quỵ trên con đường lạnh lẽo trong khung cảnh buổi tối của khu vực thành phố trống trải, bụng cậu rỉ ra một chất lỏng màu đỏ.

"Nếu muốn ta giải cứu ngươi, ngươi nhất định phải trung thành với ta." Carmeara đến gặp Haruki và đưa tay cho cậu.

"Đội trưởng Hebikura... anh đã làm gì vậy?!" Haruki thở khò khè khi nằm trên mặt đất.

"Ta chỉ giúp y trở về với con người thật của mình. Ngươi có nghe y nói rằng nhân loại sẽ chết như mọi thứ đang sống như thế nào không? Đây là con người thật của y, một kẻ tâm thần và một kẻ theo chủ nghĩa hư vô." Carmeara nói.

"Jugglus Juggler là Đội trưởng Hebikura... Ta vẫn tin tưởng anh ấy." Haruki rên rỉ.

"Ha. Bạn nhỏ ngây thơ ơi. Ai có thể đảm bảo rằng Juggler sẽ không bao giờ đâm sau lưng bạn bè của y vì lợi ích ích kỷ của y? Bây giờ ngươi hiểu rồi đó, Haruki ạ. Juggler có một quá khứ rất đen tối trước khi gia nhập hội với ngươi, và bây giờ y đã thuộc về ta với tư cách là một chiến binh của bóng tối. Chính y sẽ là người hầu trong tương lai của ta." Carmeara chế nhạo.

"Anh ấy là một người tốt... Đội trưởng Hebikura..." Haruki cố gắng nói.

"Trên thực tế, người đó đã chết trong một vụ tai nạn, và Juggler đã mạo danh anh ta mà ngươi không biết đó thôi." Carmeara nói.

"Ta cũng là người đóng giả một người đã chết, và chính ta đã giết người đó và bắt chước ngoại hình của anh ta. Tin ta đi, ta đã giở trò với những người tin tưởng người chết và khiến trái tim họ tan nát khi ta tiết lộ sự thật của mình. Nếu chú vẫn tin tưởng kẻ mạo danh mặc dù biết con người thật của hắn, thì ta rất lo lắng về lòng tin của chú đối với mọi người. Ta nói điều đó vì ta quan tâm đến chú đó." Chameleon Deadman nói.

"Haruki!!" Riku, Kengo và Hiroyuki lao ra thấy cảnh Haruki đang chảy máu trên đường.

"Vất vả khổ nhọc để ra diện kiến ta là một kỳ công khá ấn tượng. Ba người các ngươi có thể xử nổi một mình ta không?" Darrgon bước ra đối mặt với Kengo và hai người bạn của cậu.

"Haruki!" Kengo lao về phía Haruki.

"Hãy bước qua xác chết của ta trước khi bạn đến gặp Haruki. Ta muốn đánh một trận thật tốt với ngươi." Darrgon ngăn Kengo lại.

"Kirisaki, sao ngươi lại dám xuất hiện trước mặt ta?" Hiroyuki cau mày khi nhìn thấy Kirisaki.

"Tôi thực sự nhớ cậu đấy, Hiroyuki ạ." Kirisaki cười nham hiểm với Hiroyuki.

Katsumi và Isami cũng kéo ra cùng với Gai, Daichi, Shou, Hikaru.

"Xử chúng đi." Carmeara ra lệnh cho đám Valis Raider.

Đám Valis Raider gồm 12 đứa, chúng lao ra đánh với nhóm của Kengo. Kengo chạy qua cố đưa Haruki ra khỏi Carmeara, nhưng Hudram chặn cậu lại.

"Đồ ấu trĩ, ngươi nghĩ muốn đi là đi được sao?" Hudram nói với Kengo.

"Thả Haruki ra!" Kengo lao vào đánh Hudram.

Một tia sét từ ngón tay của Kirisaki đánh trúng Kengo và làm cậu gục xuống tại chỗ.

"Hai thằng bị hạ gục. Gặp lại sau nhá." Hudram đưa Kengo và Haruki đến một cánh cổng màu đỏ sẫm tự mở ra giữa không trung, và đi vào đó cùng với họ.

"Juggler, chém hết cả tụi kia đi." Carmeara ra lệnh cho Juggler.

"Vâng, thưa nữ hoàng." Juggler cúi đầu.

Cầm thanh kiếm trong tay, Juggler cùng Carmeara, Darrgon và Kirisaki ẩu đả với nhóm của Hiroyuki. Kirisaki đánh với Hiroyuki, Carmeara đánh với Riku, Juggler đánh với Gai.

"Chúng ta hết phận sự ở đây rồi." Sabertiger Deadman và Chameleon Deadman bảo nhau.

Trước khi bỏ đi, Sabertiger Deadman và Chameleon Deadman triệu hồi Etelgar, Dark Lugiel, Gina Specter, Mold Specter, Juda Specter ra đánh với Isami, Katsumi, Shou, Hikaru, Daichi. Ngoài ra chúng còn triệu hồi thêm một đám quái vật bao gồm một Seijin Dada, một Seijin Serpent, một Seijin Lecuum, một Seijin Barossa, một Seijin Shaplay, một Seijin Magma mắt xanh, một Seijin Babarue, một Seijin Gapiya mình đỏ, một Seijin Groza, một Seijin Keel. Cả đám Seijin này trung thành với Carmeara.

Ngày 21 tháng 12 năm 2021. 21 giờ 45 phút, UTC + 9, múi giờ Nhật Bản.

Haruki ở trong phòng ngủ cùng Kirisaki. Toàn thân cậu không mặc gì, tay bị trói bằng dây thừng, mắt bị bịt vải đen, miệng bị nhét bóng bịt miệng. Kirisaki không cho Haruki cơ hội để thở. Anh ta bắt đầu tấn công cổ của Haruki bằng những nụ hôn và cái cắn. Anh ta sẽ đảm bảo rằng Haruki không bao giờ nghi ngờ mình được yêu. Haruki rên rỉ khi Kirisaki tìm thấy những điểm nhạy cảm của mình và mút mạnh chúng để lại những vết cắn yêu thương. Bàn tay của Kirisaki tìm thấy núm vú của Haruki và bắt đầu xoa bóp chúng, kiếm được những tiếng rên rỉ từ chàng trai trẻ. Kirisaki chơi với núm vú của Haruki khi anh ta cắn mút khắp cổ và ngực của Haruki bằng những nụ hôn tình tứ. Khi quay lại để chiêm ngưỡng công việc của mình, Kirisaki không ngừng trêu chọc Haruki. Haruki đang thở hổn hển, một vệt ửng hồng nặng nề trên má. Kirisaki hôn khắp cơ thể Haruki cho đến khi đối mặt với sự cương cứng đang nhỏ giọt của Haruki. Haruki rên rỉ khi cảm nhận được hơi thở nóng hổi của Kirisaki trên côn thịt đang nhức nhối của mình.

Kirisaki lấy ra một cây roi và tấn công Haruki với từng đòn đánh. Chiếc roi được mượn từ Gina Spectre, người phụ nữ duy nhất trong số các anh em nhà Gua. Ngọn roi đánh vun vút như chém liên tiếp vào cơ thể đang quỳ của Haruki, bắt cậu chịu đựng từng cú đánh khi đầu gối của cậu đóng băng trên sàn nhà lạnh buốt và ngực cậu ngày càng in lên nhiều vết đỏ. Cậu không thể hét lên hay khóc thành tiếng, bởi vì Kirisaki đã cưỡng ép loại bỏ ý chí tự do của cậu và bắt cậu phải ngoan ngoãn ở yên cố định.

"Đừng cố tìm Ultraman Taiga làm gì. Hoàng đế Yodon của Yodonheim đã xử lý hắn rồi." Kirisaki đánh roi liên tục vào cơ thể bị thương của Haruki.

Những vết roi trên người của Haruki bắt đầu trở nên trầm trọng hơn, có chỗ gần như rỉ máu. Kirisaki đánh hăng hơn khiến cho Haruki kiệt sức. Nhưng có một thứ không thể làm Haruki đứng lên được. Phía cửa hậu của cậu có nhét một vật hình trụ dài, nó bít kín trực tràng làm cho cậu không thể xì hơi được huống gì là đi đại tiện. Sự tra tấn dã man đối với Haruki khiến Kirisaki vô cùng phấn khích, vì hắn có cơ hội trả thù cho thất bại của mình sau khi hồi sinh dưới bàn tay của Carmeara.

"Vì phu nhân Carmeara. Vì chính ta." Kirisaki nở một nụ cười toe toét đầy ác ý và hận thù khi Haruki rơi nước mắt bên dưới tấm bịt mắt.

Linh hồn của Tregear cộng hưởng dữ dội với cơ thể của Kirisaki, cùng với ác tâm của tất cả những kẻ thù được hồi sinh của các Ultraman Thế hệ mới, và ở mức độ thấp hơn, ác tâm của Deadmans và kẻ thù của tất cả Kamen Rider, cũng như ác tâm của Tojitendo và kẻ thù của tất cả các Super Sentai.

"Không thể làm gì để ngăn chặn Carmeara được đâu. Đội quân Bóng tối mới sẽ trỗi dậy và tỏa sáng, dưới sự lãnh đạo chung của Carmeara, Gua và Tregear." Nụ cười toe toét của Kirisaki trở thành một tiếng cười cuồng loạn.

Sau khi cởi bỏ mọi sự trói buộc trên người Haruki, Kirisaki ôm lấy cơ thể bị vùi dập của cậu.

"Ngươi có thể đã quên cả tên ta lẫn mặt ta, nhưng ta vẫn nhớ cả tên ngươi lẫn mặt ngươi." Kirisaki nói với Haruki.

Haruki sững sờ đến nỗi cậu không bao giờ nhận ra ý nghĩa của bài phát biểu đến từ Kirisaki mặc dù đã biết giọng nói quen thuộc.

"Ah... ah... ah... ah... heheheeeh... em là... là... con thỏ ngốc của ngài... chơi với em đi... sờ vào em đi... nện em đi... ngài Kirisaki... ngài nện bé thỏ hư hỏng này đi... Ah... ah... ah... ah... heheheeeh..." Haruki chỉ có thể vừa rên rỉ vừa lảm nhảm.

"Được rồi, bé thỏ nhỏ con." Kirisaki nói.

Haruki cho phép Kirisaki bóp bụng và vuốt ve phần cương cứng của mình. Tâm trí cậu tan thành một vũng nhầy của khoái cảm và kích thích, sau đó khuôn mặt cậu phê pha như chơi đồ quá nhiều.

"Vâng... thưa ngài... em là của ngài... Em phải phục vụ ngài... như nô lệ trung thành của ngài..." Haruki nói.

"Ngồi yên. Mở miệng ra." Kirisaki ra lệnh.

"Dạ, thưa chủ nhân." Haruki đáp.

Haruki ngồi yên và mở miệng ra. Kirisaki đưa bản lĩnh đàn ông của mình vào miệng Haruki một cách chậm rãi, và bắt đầu đẩy nhanh hơn vào miệng cậu khi hắn nắm tóc cậu.

"U-U-U-Uuugh... Ngon... Uh huh ha ha... ha-huh... uh..." Cổ họng Haruki thắt lại khi cậu vừa kêu rên vừa nuốt côn thịt thô to của Kirisaki tới ngạt thở.

"Ngoan nào bé yêu, yên nào, yên nào." Kirisaki nói.

Sau đó, Kirisaki rút ra khỏi miệng Haruki.

Haruki quỳ trên sàn nhìn thẳng vào cự vật cương cứng của Kirisaki và liếm nhẹ nhàng để tận hưởng hương vị đầu tiên của da thịt mềm mại ẩn dưới lớp ngụy trang cứng rắn. Cậu quấn môi mình quanh côn thịt của Kirisaki và nhấp nhô đầu để tận hưởng hương vị của nó. Khi Haruki đang cho hắn một màn khẩu giao giỏi, Kirisaki ôm lấy mái tóc và khuôn mặt của Haruki trong khi nói nhẹ nhàng, "Cậu bé ngoan."

"Mở miệng ra và để ta âu yếm ngươi." Kirisaki nói tiếp.

Haruki tuân theo và để côn thịt cứng ngắc của Kirisaki cọ vào mặt mình, điều này khiến Haruki đủ thoải mái để mỉm cười. Khi côn thịt của Kirisaki gần đạt đến đỉnh điểm của sự xuất tinh, Kirisaki nói với Haruki, "Tiếp tục uống đi, Haruki."

Haruki cũng làm như vậy trong thời gian đó, và uống tinh dịch của Kirisaki trước khi lấy côn thịt của Kirisaki ra khỏi miệng mình.

"Làm sao vậy, Haruki?" Kirisaki hỏi.

"Sữa thơm ngon." Haruki mỉm cười với Kirisaki.

Kirisaki cọ xát dương vật của mình vào môi Haruki, để lại một vết tinh dịch nhầy nhụa trên miệng cậu.

"Cuối cùng, thằng nhóc sẽ là nô lệ vĩnh viễn của mình. Mình đã biến nó thành người hầu bị tẩy não của mình." Kirisaki cười khẩy.

Hóa ra Haruki đã bị Kirisaki thao túng cả về tình cảm lẫn tinh thần, cùng với việc bị tẩy não bằng thôi miên cưỡng bức. Kirisaki khiến Haruki yêu mình không phải vì tình yêu đôi bên và tình dục đồng thuận, mà thay vào đó là sự ép buộc và bạo lực.

Haruki lên giường, nhấc chân lên phô hết hạ bộ ra bên ngoài. Cậu dang rộng hai chân thành hình chữ V rồi buông thõng chúng xuống. Cậu đặt tay ra sau đầu gối, giữ cẳng chân cố định trong khi Kirisaki tự xoa bóp dầu nhờn lên côn thịt mình.

"Tất cả đều vào cuộc," Kirisaki nói.

Vài phút sau đó, Kirisaki bôi dầu nhờn lên mông của Haruki. Kirisaki lấy hai ngón tay thâm nhập vào Haruki và xoa bóp trực tràng cậu. Haruki rên rỉ trong sung sướng với một chút thất vọng, hông cậu cố gắng vô vọng để đuổi theo ngón tay của Kirisaki đang quằn quại và đùa giỡn với tiểu cúc đang co giật của cậu.

"Kirisaki... t-thôi nào... đừng làm vậy", Haruki nài nỉ.

Đầu cậu nghiêng sang trái, vô thức để lộ cổ và xương đòn trong sự khuất phục của một mỹ thụ.

Kirisaki chưa bao giờ nghĩ về nghĩa đen của lời Haruki đã nói, bởi vì anh nhìn vào mắt Haruki rồi phát hiện ra rằng trái lại cậu rất nghiện bị kích dục. Sau khi chọc ghẹo cho Haruki rên la bài hãi, Kirisaki bọc áo mưa xung quanh họa mi tinh ranh của chính mình và tự chui vào cửa hậu của Haruki.

"A-a-ah ...!" Haruki thốt ra một tiếng rên rỉ nghẹn ngào như bị siết cổ khi Kirisaki vùi cây gậy thịt vào cúc động vừa nóng vừa chật của Haruki.

"Này, chúng ta đã tiến xa đến mức này. Tại sao phải dừng lại bây giờ?" Kirisaki hỏi.

"Ôi trời... Kirisaki... Em không biết.... nhưng cảm giác thật tuyệt... aaaahh... Tiếp tục đi. Đẩy côn thịt đó vào cửa hậu của em đi", Haruki kích động kêu lên.

Ham muốn tình ái nóng bỏng khiến Haruki thực sự bị cuốn hút. Khi Kirisaki đang dập cúc Haruki, anh cúi xuống hôn người thanh niên kia và cắn vào cổ cậu nhưng không quá mạnh. Haruki phát ra rất nhiều tiếng rên rỉ dễ thương và cả những tiếng cực khoái nữa. Cúc huyệt của Haruki nới lỏng một cách tự nhiên khi Kirisaki đâm nhanh hơn và sâu hơn vào mình, trái tim của Haruki nhẹ nhõm khi cách cư xử của Kirisaki cho thấy anh đã tham gia vào tình dục an toàn. Dần dần Kirisaki làm nhanh hơn và mạnh hơn, Haruki vô cùng sung sướng.

"Ah... Ah... Kirisaki... ah... Kirisaki... ah... lão công dễ thương ơi... lão công yêu dấu của em ơi... ah... ah... ah... Kirisaki... Kirisaki lão công ơi... ah... nện em đi lão công ơi... thao em đi lão công ơi... Ah... Ah... Ah... Ah...!!!!" Haruki gào rống còn to hơn.

Kirisaki thúc mông Haruki hăng hơn và nện cậu mạnh bạo hơn.

"Kirisaki... aaahh.... anh yêu... aaahhh... Em sắp bắn mất", Haruki hét lên.

"Anh cũngggg thế nữaaaa", Kirisaki gằn giọng với mọi lực đẩy.

Sau khi Kirisaki xuất tinh vào bên trong Haruki, Kirisaki đưa cậu nhóc của mình khỏi mông Haruki và quấn lấy cậu trên giường. Haruki lên đỉnh bắn tinh dịch tung tóe trên bụng và hai chân chân đã hóa ra tê dại. Hai người đều mệt thở không ra hơi sau buổi mây mưa vất vả này.

Đột nhiên Kirisaki ngồi dậy. Hắn cạy miệng Haruki ra, vạch quần ra đút hạ bộ vào miệng cậu. Hắn thúc hông liên tục và đẩy côn thịt vào miệng cậu nhưng cậu không buồn chống cự. Ngay sau khi xuất tinh vào miệng Haruki, Kirisaki tiểu vào miệng cậu.

"Đồ ngốc. Tại sao ngươi lại ngây thơ khi để cho ta vui đùa với thể xác của mình trong khi không cố gắng ngăn cản ta sao? Bộ ngươi không nhận ra rằng tất cả những điều này xảy ra chỉ là ảo ảnh do năng lực thôi miên của ta tạo ra sao?" Kirisaki nhếch mép cười khi rời khỏi phòng trong khi Haruki đang nằm một mình trong tình trạng kiệt sức.

Haruki bị Kirisaki bỏ rơi nhưng không hề hay biết.

Juggler đến với Haruki, y bồng cậu ra khỏi phòng rồi để cậu quỳ trước một hội trường có tụ tập đông đủ toàn là bọn tay chân của Carmeara. Biến thành Hebikura, Juggler ôm chặt lấy Haruki và để Haruki đưa miệng húp trên đũng quần của mình.

"Lâu rồi mới làm lại nhỉ." Juggler vuốt tóc Haruki khi cậu ngậm chặt côn thịt của y.

Haruki mút lấy mút để côn thịt của Juggler rất ngon lành ngay giữa hội trường trước đám đông khán giả toàn là bọn tay chân của Carmeara. Cậu quên mất rằng mình đang làm một việc rất đáng xấu hổ trước công chúng, cả Juggler cũng vậy. Đã có những lần Haruki cùng Hebikura ngủ với nhau, nhưng đó là chuyện riêng tư của một thời đã qua. Trong tiềm thức bị dồn nén vì chịu sự tẩy não, Haruki khóc thầm vì gặp lại Juggler trong tình cảnh hết sức éo le.

"Đội trưởng Hebikura, à không phải, Jugglus Juggler, chúng ta đã có tình cảm với nhau rồi nhỉ. Nhưng tại sao lại như vậy chứ? Anh có thể nhờ em giúp anh được gì không?" Haruki thầm nghĩ.

Haruki đã chữa lành vết thương, nhưng tâm trí của cậu ấy đã bị thôi miên làm xáo trộn. Juggler cũng bị tẩy não nhưng anh ta có một lực lượng sát thương được cài vào cơ thể sẽ tiêu diệt anh ta nếu anh ta chống lại Carmeara. Sau khi miệng của Haruki được Juggler phóng chất lỏng làm ướt sâu tận họng, Juggler rời đi.

Những tay sai của Carmeara tiếp cận người thanh niên đang quỳ gối, mỗi người trong số họ đều rất phấn khích và muốn giải phóng sự thúc giục của họ lên anh ta. Haruki ngoan ngoãn há miệng ngấu nghiến lấy háng Seijin Barossa trong khi tay trái vuốt ve háng Seijin Dada và tay phải vuốt ve háng Seijin Magma. Toàn bộ cảnh tượng thác loạn này đã được Carmeara ghi hình.

"Chỉ mỗi cái đoạn video này thôi, đủ để dọa Hiroyuki khiếp vía rồi. Cả đám bạn của Hiroyuki nữa." Kirisaki cười nhếch mép nhìn vào màn hình máy tính ghi hình cảnh ở hội trường.

"Điều này sẽ không xảy ra đâu." Kengo lao vào sảnh và đẩy đám tay sai của Carmeara ra khỏi Haruki.

Sau khi Haruki bị bỏ lại một mình trong trạng thái bối rối, Kengo đã tát mạnh vào mặt cậu để đánh thức cậu. Haruki nhận ra rằng Kengo đang rất khó chịu.

"Bạn không đơn độc đâu. Bạn bè của chúng ta đã đến để giải cứu chúng ta. Tôi đã liên lạc với họ." Kengo đặt tay qua vai Haruki và lắc cậu.

Haruki choáng váng khi biết về tình trạng hiện tại của mình.

"Juggler cũng sẽ được giải cứu luôn." Kengo trấn an Haruki.

Trong tòa nhà nơi Haruki bị bắt làm con tin, Gai và Daichi tìm kiếm Juggler và thấy anh ta đang ngồi im lặng trước phòng quan sát nơi diễn ra đoạn ghi âm của hội trường. Juggler không phản hồi, vì vậy Daichi đưa anh ta đi để tháo con chip điều khiển khỏi cơ thể anh ta. Với một con dao bỏ túi, Gai cắt phần cổ bên trái của Juggler và lấy con chip ra khỏi người anh ta.

"Juggler, tôi sẽ cứu anh khỏi Carmeara." Gai nói với Juggler mặc dù không mong đợi y phản hồi.

Một đoạn dây roi bằng năng lượng màu vàng kim vụt vào Daichi và Gai từ phía sau lưng. Carmeara quay lại.

"Chẳng phải ta đã bảo rằng Ultraman của các ngươi đã bị tiêu diệt rồi sao? Đừng cố gắng nữa." Carmeara nói.

"Đã có người cứu họ rồi." Daichi nói.

"Gì cơ?!" Carmeara ngạc nhiên.

"Chúng ta phục hồi họ rồi. Toàn bộ sức mạnh của các Kamen Rider và Super Sentai cũng được hồi phục." Ikki và Kaito đến.

"Sao ngươi dám thách thức ta?!" Carmeara rất tức giận.

"Đúng vậy, ngươi không cần phải lo lắng về việc ai sẽ thách thức ngươi. Ngươi không phải là người duy nhất bị thách thức." Juggler đột nhiên tỉnh dậy và buông một lời trêu đùa.

"Juggler, ngươi đã tỉnh táo lại rồi." Carmeara rất vui.

"Nhưng ta sẽ không phục ngươi làm thuộc hạ của ngươi nữa. Ngươi hoàn toàn không có quyền quản ta." Juggler đứng lên.

Carmeara cố gắng kích hoạt con chip, nhưng ả không nhận ra rằng nó đã bị tháo khỏi Juggler vừa mới đây.

"Đây này!" Kaito đưa cho Daichi và Gai những vật hình đồng xu có bánh răng.

"Không ổn rồi." Carmeara chạy trốn cùng với bọn tay sai của mình.

Tất cả các Ultraman đã được phục hồi sức mạnh.

Ngày 22 tháng 12 năm 2021. 10 giờ 45 phút, UTC + 9, múi giờ Nhật Bản.

Hikaru, Shou, Daichi, Gai, Riku, Katsumi, Isami, Hiroyuki, Haruki, Kengo cùng nhau ra một nhà hàng để tự tổ chức ăn tiệc, đồng thời cũng ăn trưa tại đó. Họ tự cổ vũ mình và ăn trưa một cách vui vẻ.

Ngày 22 tháng 12 năm 2021. 16 giờ 45 phút, UTC + 9, múi giờ Nhật Bản.

Kengo và Haruki lấy điện thoại bật nhạc trên YouTube. Họ gắn một bộ dây tai nghe vào điện thoại của Kengo, nhưng một chiếc loa được nhét vào tai của Haruki còn một chiếc loa khác thì cắm vào tai của Kengo. Hai người ngồi sát bên nhau trong căn hộ, nhìn cảnh thành phố lặng lẽ lúc chiều tàn.

"Cơn ác mộng đã kết thúc. Chúng ta có thể tận hưởng khoảng thời gian tuyệt vời nhất bên nhau." Kengo vỗ nhẹ vào đầu Haruki.

"Tối nay chúng ta sẽ trao cho nhau những tình cảm nồng nhiệt nhất." Haruki đồng ý.

"Tôi thì làm gì?" Hiroyuki đến.

"Vào chung chơi với chúng tôi cho vui nè." Kengo vẫy gọi Hiroyuki vào.

Seijin Barossa nghe tin Haruki đã lấy lại được Ultraman Z liền vô cùng bực tức, hắn chuẩn bị đi trả đũa Haruki vì đã làm hắn ê chề nhục nhã.

Ngày 22 tháng 12 năm 2021. 18 giờ 35 phút, UTC + 9, múi giờ Nhật Bản.

"Được rồi, được rồi, Magma-chan. Giờ thì cậu đã an toàn rồi." Hiroyuki ôm thú cưng Seijin Magma của mình.

Con vật cưng Magma khẽ kêu lên khi Hiroyuki chạm vào đầu nó.

"Trở về ngôi nhà thân yêu của mình và ngủ đi." Hiroyuki bế Magma đến ngôi nhà dành cho chú chó nhỏ trong nhà anh.

Magma thu mình lại thành kích thước của một con chuột và đi vào ngôi nhà nhỏ. Magma đó có đôi mắt xanh và có ngoại hình tương tự như Magma phục vụ Carmeara, nhưng lại nhân từ đối với Hiroyuki và bạn bè của anh ấy. Bên cạnh đó, Magma rất dễ được cho ăn dựa trên chế độ ăn của con người, vì nó có thể thay đổi thành kích thước con người để ăn như người bình thường trước khi thu nhỏ xuống kích thước của chuột hoặc thậm chí ăn ở kích thước chuột.

Ngày 22 tháng 12 năm 2021. 19 giờ 45 phút, UTC + 9, múi giờ Nhật Bản.

Hikaru, Shou, Daichi, Gai, Riku, Katsumi, Isami, Hiroyuki, Haruki, Kengo tập hợp lại trong căn hộ chung của họ. Tòa nhà chung cư mà họ sống cùng nhau không phải là một phần của tòa nhà chọc trời rất cao, mà là một tòa nhà độc lập với các phòng và khu sinh hoạt riêng.

"Bữa tiệc đêm của chúng ta bắt đầu." Hikaru nói trong phòng ngủ.

Tất cả những người có mặt trong phòng đều cởi bỏ quần áo của họ từng mảnh cho đến khi không còn gì trên người.

"Hikaru." Shou ôm lấy Hikaru và nhìn kỹ vào cậu ấy.

Hikaru đỏ mặt. Cậu không thể tin được rằng Shou đã đến với mình.

"Làm bạn đời của tôi nhé." Shou thốt lên.

Hikaru ngạc nhiên. Nhưng cậu đã gật đầu chấp nhận Shou như thể Shou đang thổ lộ những cảm xúc và tình cảm bị kìm nén của mình với Hikaru mặc dù anh không quan trọng hóa lời nói của mình.

"Daichi này." Gai thủ thỉ với Daichi.

Daichi sũng sờ nhìn thân thể của Gai cũng như ánh mắt anh đang nhìn vào cậu.

"Thế này nhé." Gai ậm ừ.

Một lát sau, Gai bặm miệng lại hít hà một hơi thật sâu, rồi nói rõ từng chữ: "Daichi, tôi yêu cậu."

Riku đứng bên cạnh Katsumi, trong khi Isami đang đối mặt với Hiroyuki. Bốn người nhìn ra xa nhau vì họ không nghĩ ra lời nào để nói khi họ đang đứng cùng nhau hoàn toàn khỏa thân.

"Hãy tưởng tượng rằng chúng ta đang cùng nhau ở trong nhà tắm công cộng. Chúng ta đã quen nhau từ lâu rồi mà." Hiroyuki khuyến khích Katsumi, Isami và Riku.

Riku nói với Katsumi mặc dù xấu hổ: "Tôi thực sự ngưỡng mộ anh và em trai của anh."

Katsumi và Isami im lặng.

"Bạn thật tuyệt." Hiroyuki nói với Isami.

"Bạn cũng vậy." Isami đáp lại.

Giữa đám đông đang e dè, Haruki và Kengo nắm lấy tay nhau rồi đè nhau ra hôn thắm thiết, không một chút ngượng ngùng vì thân thể đã phơi trần của mình. Chắc họ đã hiểu nhau rất rõ như tri kỷ, hoặc họ chẳng muốn nói nhiều lời hoa mỹ để vuốt ve nhau mà chỉ muốn chứng minh bằng hành động. Miệng Kengo mở ra và lưỡi Haruki chui vào nhảy múa với lưỡi Kengo, môi của Kengo và môi Haruki chạm vào nhau và khóa chặt lại. Hạ bộ của hai người cọ sát vào nhau liên tục, lực ma sát làm chúng cương lên. Ngay cả những nhũ hoa trên những múi cơ ngực cường tráng của họ cũng tự động cương lên.

"Việc yêu một ai đó và cam kết gắn bó với mối quan hệ là điều rất bình thường, bất kể xuất thân của họ như thế nào. Tôi yêu cậu, vì chính con người cậu." Haruki ôm chặt Kengo.

Những người còn lại trong phòng cũng đã bắt đầu cởi mở hơn, họ lấy sức can đảm để trìu mến ôm ấp hôn hít nhau, sau đó mới vuốt ve lẫn nhau và vượt qua giới hạn của nhau. Họ như được truyền cảm hứng nên hành động táo bạo hơn.

"Côn thịt của cậu có mùi rất tuyệt." Haruki nhẹ nhàng ngửi lấy côn thịt của Kengo.

Khi Haruki đặt côn thịt của Kengo vào miệng, anh từ từ ngậm lấy phần đã cương cứng và liếm liên tục trong khi di chuyển đầu qua lại để tận hưởng thêm hương vị từ Kengo.

"Aah... ah... ah... ah..." Kengo rên rỉ khi Haruki quỳ trên sàn nhà để mút lấy bản lĩnh đàn ông của mình.

Kengo nhìn quanh mình. Hikaru, Daichi, Riku, Hiroyuki đã lần lượt quỳ xuống sàn trước mặt Shou, Gai, Katsumi, Isami và làm điều tương tự như Haruki đã làm, chỉ khác là họ đã làm hành động đó với những người đang đứng trước mặt họ.

"Miệng của anh thật ấm và thật ướt." Kengo xoa đầu Haruki.

Năm phút sau, Haruki đứng dậy, Kengo quỳ trước mặt anh.

"Côn thịt của anh có mùi rất tuyệt." Kengo nhẹ nhàng ngửi lấy côn thịt  của Haruki.

Khi Kengo đặt côn thịt của Haruki vào miệng, cậu từ từ ngậm lấy phần đã cương cứng và liếm liên tục trong khi di chuyển đầu qua lại để thưởng thức thêm hương vị từ Haruki.

"Miệng của em thật ấm và thật ướt." Haruki xoa đầu Kengo.

Những người xung quanh Haruki và Kengo đều làm y hệt họ. Năm phút sau, Haruki và Kengo cùng nằm trên sàn, những người khác trong phòng đều làm y hệt họ.

"Chúng ta hãy cùng nhau làm tình kiểu tư thế sáu chín nhé." Haruki đề nghị khi anh bắt đầu cho Kengo ăn thịt.

Khi miệng Kengo nhấn chìm toàn bộ chiều dài trục gậy thịt của Haruki, biểu cảm của Haruki thay đổi từ màu xanh lạnh lùng của dưa chuột thành màu đỏ ngại ngùng của cà chua. Kengo vứt hết tiết tháo liền liếm quy đầu cương cứng của Haruki và mút toàn bộ chiều dài của nhục bổng với cái đầu lắc lư nhiều lần, bởi vì Kengo say mê với nhục bổng của Haruki.

"Nó thật sự rất tuyệt." Haruki kêu lên khi Kengo thực hiện một cú thổi kèn cho Haruki.

Kengo thấy mình không thể thở được. 'Bé trai' của Haruki nhỏ hơn một chút so với 'bé trai' của Kengo, nhưng theo Kengo, đó là một loại xúc xích ngon với kem ngọt bên trong.

"Kengo, Kengo, Kengo. Anh vẫn ở đây với em khi em cần anh, giống như em ở bên cạnh anh khi anh cần em." Haruki an ủi Kengo khi mắt Kengo bắt đầu rỉ nước.

Cảm giác hồi hộp và những lời an ủi đã đẩy tâm trí Kengo ra bờ rìa khoái lạc, 'họa mi' của anh co giật và kêu lên từng tiếng ra nước cùng một lúc. Anh rên rỉ, những rung động trong cổ họng khiến cho tiểu đệ nhạy cảm của Haruki co giật trong miệng anh. Anh ta tiếp tục khẩu giao cho đến khi Haruki xả van vào miệng Kengo. Kengo nuốt nước dịch của Haruki và tiếp tục hôn Haruki lần nữa. Haruki cũng có nuốt nước dịch của Kengo.

Một lần nữa, những người khác trong phòng cũng làm những hành động tương tự với nhau.

Vài phút sau đó, Haruki bôi dầu nhờn lên mông của Kengo. Haruki lấy hai ngón tay thâm nhập vào Kengo và xoa bóp trực tràng cậu. Kengo rên rỉ trong sung sướng với một chút thất vọng, hông cậu cố gắng vô vọng để đuổi theo ngón tay của Haruki đang quằn quại và đùa giỡn với tiểu cúc đang co giật của cậu.

"Haruki... t-thôi nào... đừng làm vậy", Kengo nài nỉ. Đầu cậu nghiêng sang trái, vô thức để lộ cổ và xương đòn trong sự khuất phục của một mỹ thụ.

Haruki chưa bao giờ nghĩ về nghĩa đen của lời Kengo đã nói, bởi vì anh  nhìn vào mắt Kengo rồi phát hiện ra rằng trái lại cậu rất nghiện bị kích dục. Sau khi chọc ghẹo cho Kengo rên la bài hãi, Haruki bọc áo mưa xung quanh họa mi tinh ranh của chính mình và tự chui vào cửa hậu của Kengo.

"A-a-ah ...!" Kengo thốt ra một tiếng rên rỉ nghẹn ngào như bị siết cổ khi Haruki vùi cây gậy thịt vào cúc động vừa nóng vừa chật của Kengo.

Ham muốn tình ái nóng bỏng khiến Kengo thực sự bị cuốn hút. Kengo nhìn quanh mình một lát. Hikaru, Daichi, Riku, Hiroyuki đã lần lượt cúi người xuống cho Shou, Gai, Katsumi, Isami đút côn thịt thâm nhập cửa hậu của họ.

Khi Haruki đang dập cúc Kengo, anh cúi xuống hôn người thanh niên kia và cắn vào cổ cậu nhưng không quá mạnh. Kengo phát ra rất nhiều tiếng rên rỉ dễ thương và cả những tiếng cực khoái nữa. Cúc huyệt của Kengo nới lỏng một cách tự nhiên khi Haruki đâm nhanh hơn và sâu hơn vào mình, trái tim của Kengo nhẹ nhõm khi cách cư xử của Haruki cho thấy anh đã tham gia vào tình dục an toàn. Dần dần Haruki làm nhanh hơn và mạnh hơn, Kengo vô cùng sung sướng.

"Ah... Ah... Haruki... ah... Haruki... ah... lão công dễ thương ơi... lão công yêu dấu của em ơi... ah... ah... ah... Haruki... Haruki lão công ơi... ah... nện em đi lão công ơi... thao em đi lão công ơi... Ah... Ah... Ah... Ah...!!!!" Kengo gào rống còn to hơn.

Haruki thúc mông Kengo hăng hơn và nện cậu mạnh bạo hơn.

"Haruki... aaahh.... anh yêu... aaahhh... Em sắp bắn mất", Kengo hét lên.

"Anh cũngggg thế nữaaaa", Haruki gằn giọng với mọi lực đẩy.

Sau khi Haruki xuất tinh vào bên trong Kengo, Haruki đưa cậu nhóc của mình khỏi mông Kengo và quấn lấy cậu trên giường. Kengo lên đỉnh bắn tinh dịch tung tóe trên bụng và hai chân chân đã hóa ra tê dại. Hai người đều mệt thở không ra hơi sau buổi mây mưa vất vả này. Những người xung quanh Kengo và Haruki cũng đã làm xong. Rồi cả nhóm bạn của Haruki và Kengo đứng dậy, mọi người vuốt ve hạ bộ của nhau vừa hôn hít nhau, sau đó nhìn chất dịch của nhau vung vãi ra ngoài.

Ngày 24 tháng 12 năm 2021. 16 giờ 45 phút, UTC + 9, múi giờ Nhật Bản.

Hóa ra Hikaru và Shou đã kết hôn với nhau được 5 năm, nhưng họ vẫn cư xử như chưa hề kết hôn vậy. Họ nhận nuôi một cậu bé và có sự nghiệp phụ là những youtuber và blogger thường xuyên cập nhật những video và câu chuyện truyền động lực từ kinh nghiệm sống của họ, những video về cuộc sống hàng ngày của họ với tư cách là một cặp vợ chồng và một gia đình, những quyển sách điện tử ghi lại nhật ký của họ và cả sách nói. 

Những cơn gió lạnh khô hanh của mùa đông đã tràn vào đất liền. Con vật cưng Magma của Hiroyuki ngủ trong ngôi nhà thú cưng thoải mái của nó với một bát ức bò kho và cắt lát được đặt trong căn nhà. Magma đang ở kích thước như con chuột, tức là cao dưới 20 cm, khi nó nhâm nhi thưởng thức phần thức ăn cho sẵn. Chiếc bát giống như một bữa tiệc buffet khổng lồ dành cho Magma cỡ chuột, nhưng chỉ mất chưa đầy năm phút để ăn cùng một chiếc bát như thế với kích thước như con người.

"Nè, thế chúng ta sẽ cùng chơi nhé." Hiroyuki nhìn vào trong căn nhà nuôi thú cưng nơi Magma ở.

Căn nhà đó to vừa đủ để một con mèo nằm vừa, nhưng Magma lại tự biến mình thành kích thước con chuột để dễ bề biến căn nhà thành một cái biệt thự mini. Sau khi kết thúc bữa ăn, Magma lớn lên thành kích thước con người trước con mắt kinh ngạc của Hiroyuki và đưa anh ra ngoài đi dạo.

Ngày 24 tháng 12 năm 2021. 19 giờ 45 phút, UTC + 9, múi giờ Nhật Bản.

Kengo bị Carmeara bắt cóc, cơ thể bị lột trần hoàn toàn, hai tay bị xiềng xích, mắt bị bịt mắt và miệng bị bịt miệng. Carmeara đưa Kengo đang cương cứng vào cơ thể mình và cưỡi lên người cậu trong khi đánh cậu bằng gậy. Kengo đã bị bắt cóc và bị hành hung bởi lũ tay sai của Carmeara trong thời gian Hiroyuki dắt thú cưng của mình đi dạo. Carmeara vừa nhún trên hạ bộ của Kengo vừa thở dốc liên tục, ả giày vò thân thể cậu và làm cậu than khóc trong bất lực, ả không muốn Kengo bị tẩy não vì như thế sẽ làm ả không được hả giận trước sự đau khổ của Kengo. Kengo bị hành hạ về tinh thần và thể chất, chỉ có một mình cậu với nữ ác nhân điên cuồng đang kè kè bên mình.

"Đừng mất hy vọng, bạn không biết ngày mai sẽ mang lại điều gì! Khi bạn đi đến cuối sợi dây của bạn, hãy thắt một nút vào đó và treo trên (hang on, còn có nghĩa là gắng gượng, chờ đợi)... cổ của bạn." Carmeara đã đưa ra một bài phát biểu với sự hài hước đen tối.

Kengo bất lực rên rỉ khi Carmeara ngồi trên người cậu nhảy múa điên cuồng với hai tay khoanh lại và ánh mắt nhìn thẳng vào đôi mắt đang bị bịt của cậu. Cậu bất tỉnh sau đó hai mươi phút khi Carmeara rời khỏi mình.

Cùng lúc đó, Hikaru và Shou đưa đứa con nuôi của họ đi chơi ở trung tâm mua sắm. Họ gặp Daichi và Gai trong siêu thị.

Daichi: "Gai là người bạn đời của tôi."

Shou: "Được bao lâu rồi?"

Daichi: "Cách đây 3 năm. Khoảng năm 2018. "

Hikaru: "Tại sao chúng ta lại không nhận ra điều đó nhỉ?"

Gai: "Chúng tôi đã tổ chức đám cưới ở nước ngoài tại Hoa Kỳ."

Shou: "Chúc anh có cuộc sống gia đình đầy may mắn và êm ấm."

Daichi, Gai: "Chúc các bạn nghỉ lễ vui vẻ."

Shou, Hikaru: "Các cậu cũng vậy."

Ngày 25 tháng 12 năm 2021. 9 giờ 45 phút, UTC + 9, múi giờ Nhật Bản.

"Ta đã trở lại!" Một giọng nói oang oang cất lên với Carmeara.

"Ta là một chiến binh của Dạng sống Tối thượng, là một Absolutian, là Absolute Tartarus tuyệt đỉnh." Một người đàn ông đến, khoác trên mình bộ giáp vàng-đen với chiếc áo choàng choàng ngang hông và một đôi vạc vàng khổng lồ trên vai.

"Ta là nữ hoàng ở đây. Ngươi nên biết rằng ta đã gọi ngươi ra đây." Carmeara nói.

"Thế sao? Này nữ hoàng, ta sẽ hồi sinh cho người một đội quân hùng mạnh. Người hãy bắt tay cùng với ta." Absolute Tartarus nói.

"Thỏa thuận hay. Hãy hồi sinh Ultraman Belial, Reibatos cho ta luôn thể." Carmeara đáp.

"Ultraman Belial, Reibator, Absolute Titan, Absolute Diavolo, hãy đến!" Absolute Tartarus hô to.

Một cánh cổng mở ra. Absolute Diavolo xuất hiện, áo giáp cồng kềnh và mũ giáp có hai sừng lớn, trông giống như một con bò bằng đồng. Titan xuất hiện, bộ giáp của hắn thon gọn và có hình dáng giống như một hiệp sĩ châu Âu thời Trung Cổ, một tay hắn cầm một thanh trường kiếm bằng vàng. Ultraman Belial xuất hiện, hắn có thân hình màu đỏ và đen lẫn lộn với nhau, mười ngón tay của hắn có móng vuốt sắc nhọn màu đen, mắt hắn màu cam vàng trông như ánh lửa địa ngục. Reibatos xuất hiện trong bộ dạng gớm ghiếc, da của hắn có màu xám đen trong khi các bộ phận cơ thể màu xanh nhạt trên cơ thể hắn là cẳng tay, đầu, chân và vai. Những kẻ địch khác của các Ultra đang ở dưới trướng Carmeara tụ họp lại cùng với ả và nhóm của Absolute Tartarus, kể cả Belial. Tất cả đồng thanh: "Hủy diệt Trái Đất! Hủy diệt Vùng đất Ánh sáng!"

"CÁI CỦ CẢI GÌ ĐẤY BỐ GIÀ?! TÔI NGHĨ LÀ ÔNG ĐÃ TOANG RỒI CHỨ!?" Ultraman Geed trong biểu hiện linh hồn của mình kêu lên khi Riku nhìn Belial đang đứng bên trong đám đông phản diện được ghi lại trên màn hình phát sóng.

"Bóng tối và ánh sáng cùng tồn tại. Không có cách nào phá vỡ sự cân bằng tự nhiên, bởi vì chúng là hai mặt của đồng xu. Bỏ cuộc đi, hỡi các Ultra kia." Absolute Tartarus tuyên bố trên chương trình phát sóng.

"Hãy trỗi dậy! Hỡi Deadmans! Hãy trỗi dậy! Hỡi Tojitendo! Hãy trỗi dậy! Hỡi những kẻ ác trong cõi hoàn vũ này! Chúng ta sẽ trỗi dậy!" Ijirude of Tojitendo and Daiouika of Deadmans đến nơi.

Những Devil Splinter của Ultraman Belial đã được hồi sinh với sức mạnh mãnh liệt, chúng cũng đã cường hóa toàn bộ các kẻ địch của các Ultraman, Kamen Rider, Super Sentai.

Ngày 25 tháng 12 năm 2021. 16 giờ 45 phút, UTC + 9, múi giờ Nhật Bản.

Ultraman Belial đã thu nhỏ thành kích thước con người và bắt cóc Riku.

Bây giờ Riku ở trong phòng ngủ cùng Belial. Toàn thân cậu không mặc gì, tay bị trói bằng dây thừng, mắt bị bịt vải đen, miệng bị nhét bóng bịt miệng. Belial không cho Riku cơ hội để thở. Anh ta bắt đầu tấn công cổ của Riku bằng những nụ hôn và cái cắn. Anh ta sẽ đảm bảo rằng Riku không bao giờ nghi ngờ mình được yêu. Riku rên rỉ khi Belial tìm thấy những điểm nhạy cảm của mình và mút mạnh chúng để lại những vết cắn yêu thương. Bàn tay của Belial tìm thấy núm vú của Riku và bắt đầu xoa bóp chúng, kiếm được những tiếng rên rỉ từ chàng trai trẻ. Belial chơi với núm vú của Riku khi anh ta cắn mút khắp cổ và ngực của Riku bằng những nụ hôn tình tứ. Khi quay lại để chiêm ngưỡng công việc của mình, Belial không ngừng trêu chọc Riku. Riku đang thở hổn hển, một vệt ửng hồng nặng nề trên má. Belial hôn khắp cơ thể Riku cho đến khi đối mặt với sự cương cứng đang nhỏ giọt của Riku. Riku rên rỉ khi cảm nhận được hơi thở nóng hổi của Belial trên côn thịt đang nhức nhối của mình.

Belial lấy những bàn tay có móng vuốt sắc nhọn tát vun vút như chém liên tiếp vào cơ thể đang quỳ của Riku, bắt cậu chịu đựng từng cú đánh khi đầu gối của cậu đóng băng trên sàn nhà lạnh buốt và ngực cậu ngày càng in lên nhiều vết đỏ. Cậu không thể hét lên hay khóc thành tiếng, bởi vì Belial đã cưỡng ép loại bỏ ý chí tự do của cậu và bắt cậu phải ngoan ngoãn ở yên cố định.

Những vết móng vuốt trên người của Riku bắt đầu trở nên trầm trọng hơn, có chỗ gần như rỉ máu. Belial đánh hăng hơn khiến cho Riku kiệt sức. Nhưng có một thứ không thể làm Riku đứng lên được. Phía cửa hậu của cậu có nhét một vật hình trụ dài, nó bít kín trực tràng làm cho cậu không thể xì hơi được huống gì là đi đại tiện. Sự tra tấn dã man đối với Riku khiến Belial vô cùng phấn khích, vì hắn có cơ hội trả thù cho thất bại của mình sau khi hồi sinh dưới bàn tay của Carmeara.

"Vì phu nhân Carmeara. Vì chính ta." Belial nở một nụ cười toe toét đầy ác ý và hận thù khi Riku rơi nước mắt bên dưới tấm bịt mắt.

Sau khi cởi bỏ mọi sự trói buộc trên người Riku, Belial ôm lấy cơ thể bị vùi dập của cậu.

"Ngươi có thể đã quên cả tên ta lẫn mặt ta, nhưng ta vẫn nhớ cả tên ngươi lẫn mặt ngươi." Belial nói với Riku.

Riku sững sờ đến nỗi cậu không bao giờ nhận ra ý nghĩa của bài phát biểu đến từ Belial mặc dù đã biết giọng nói quen thuộc.

"Ah... ah... ah... ah... heheheeeh... em là... là... con thỏ ngốc của ngài... chơi với em đi... sờ vào em đi... nện em đi... ngài Belial... ngài nện bé thỏ hư hỏng này đi... Ah... ah... ah... ah... heheheeeh..." Riku chỉ có thể vừa rên rỉ vừa lảm nhảm.

"Được rồi, bé thỏ nhỏ con." Belial nói.

Riku cho phép Belial bóp bụng và vuốt ve phần cương cứng của mình. Tâm trí cậu tan thành một vũng nhầy của khoái cảm và kích thích, sau đó khuôn mặt cậu phê pha như chơi đồ quá nhiều.

"Vâng... thưa ngài... em là của ngài... Em phải phục vụ ngài... như nô lệ trung thành của ngài..." Riku nói.

"Ngồi yên. Mở miệng ra." Belial ra lệnh.

"Dạ, thưa chủ nhân." Riku đáp.

Riku ngồi yên và mở miệng ra. Belial đưa bản lĩnh đàn ông của mình vào miệng Riku một cách chậm rãi, và bắt đầu đẩy nhanh hơn vào miệng cậu khi hắn nắm tóc cậu.

"U-U-U-Uuugh... Ngon... Uh huh ha ha... ha-huh... uh..." Cổ họng Riku thắt lại khi cậu vừa kêu rên vừa nuốt côn thịt thô to của Belial tới ngạt thở.

"Ngoan nào bé yêu, yên nào, yên nào." Belial nói.

Sau đó, Belial rút ra khỏi miệng Riku.

Riku quỳ trên sàn nhìn thẳng vào cự vật cương cứng của Belial và liếm nhẹ nhàng để tận hưởng hương vị đầu tiên của da thịt mềm mại ẩn dưới lớp ngụy trang cứng rắn. Cậu quấn môi mình quanh côn thịt của Belial và nhấp nhô đầu để tận hưởng hương vị của nó. Khi Riku đang cho hắn một màn khẩu giao giỏi, Belial ôm lấy mái tóc và khuôn mặt của Riku trong khi nói nhẹ nhàng, "Cậu bé ngoan."

"Mở miệng ra và để ta âu yếm ngươi." Belial nói tiếp.

Riku tuân theo và để côn thịt cứng ngắc của Belial cọ vào mặt mình, điều này khiến Riku đủ thoải mái để mỉm cười. Khi côn thịt của Belial gần đạt đến đỉnh điểm của sự xuất tinh, Belial nói với Riku, "Tiếp tục uống đi, Riku."

Riku cũng làm như vậy trong thời gian đó, và uống tinh dịch của Belial trước khi lấy côn thịt của Belial ra khỏi miệng mình.

"Làm sao vậy, Riku?" Belial hỏi.

"Sữa thơm ngon." Riku mỉm cười với Belial.

Belial cọ xát dương vật của mình vào môi Riku, để lại một vết tinh dịch nhầy nhụa trên miệng cậu.

"Cuối cùng, thằng nhóc sẽ là nô lệ vĩnh viễn của mình. Mình đã biến nó thành người hầu bị tẩy não của mình." Belial cười khẩy.

Hóa ra Riku đã bị Belial thao túng cả về tình cảm lẫn tinh thần, cùng với việc bị tẩy não bằng thôi miên cưỡng bức. Belial khiến Riku yêu mình không phải vì tình yêu đôi bên và tình dục đồng thuận, mà thay vào đó là sự ép buộc và bạo lực.

Riku lên giường, nhấc chân lên phô hết hạ bộ ra bên ngoài. Cậu dang rộng hai chân thành hình chữ V rồi buông thõng chúng xuống. Cậu đặt tay ra sau đầu gối, giữ cẳng chân cố định trong khi Belial tự xoa bóp dầu nhờn lên côn thịt mình.

"Tất cả đều vào cuộc," Belial nói.

Vài phút sau đó, Belial bôi dầu nhờn lên mông của Riku. Belial lấy hai ngón tay thâm nhập vào Riku và xoa bóp trực tràng cậu. Riku rên rỉ trong sung sướng với một chút thất vọng, hông cậu cố gắng vô vọng để đuổi theo ngón tay của Belial đang quằn quại và đùa giỡn với tiểu cúc đang co giật của cậu.

"Belial... t-thôi nào... đừng làm vậy", Riku nài nỉ.

Đầu cậu nghiêng sang trái, vô thức để lộ cổ và xương đòn trong sự khuất phục của một mỹ thụ.

Belial chưa bao giờ nghĩ về nghĩa đen của lời Riku đã nói, bởi vì anh nhìn vào mắt Riku rồi phát hiện ra rằng trái lại cậu rất nghiện bị kích dục. Sau khi chọc ghẹo cho Riku rên la bài hãi, Belial bọc áo mưa xung quanh họa mi tinh ranh của chính mình và tự chui vào cửa hậu của Riku.

"A-a-ah ...!" Riku thốt ra một tiếng rên rỉ nghẹn ngào như bị siết cổ khi Belial vùi cây gậy thịt vào cúc động vừa nóng vừa chật của Riku.

"Này, chúng ta đã tiến xa đến mức này. Tại sao phải dừng lại bây giờ?" Belial hỏi.

"Ôi trời... Belial... Em không biết.... nhưng cảm giác thật tuyệt... aaaahh... Tiếp tục đi. Đẩy côn thịt đó vào cửa hậu của em đi", Riku kích động kêu lên.

Ham muốn tình ái nóng bỏng khiến Riku thực sự bị cuốn hút. Khi Belial đang dập cúc Riku, anh cúi xuống hôn người thanh niên kia và cắn vào cổ cậu nhưng không quá mạnh. Riku phát ra rất nhiều tiếng rên rỉ dễ thương và cả những tiếng cực khoái nữa. Cúc huyệt của Riku nới lỏng một cách tự nhiên khi Belial đâm nhanh hơn và sâu hơn vào mình, trái tim của Riku nhẹ nhõm khi cách cư xử của Belial cho thấy anh đã tham gia vào tình dục an toàn. Dần dần Belial làm nhanh hơn và mạnh hơn, Riku vô cùng sung sướng.

"Ah... Ah... Belial... ah... Belial... ah... lão công dễ thương ơi... lão công yêu dấu của em ơi... ah... ah... ah... Belial... Belial lão công ơi... ah... nện em đi lão công ơi... thao em đi lão công ơi... Ah... Ah... Ah... Ah...!!!!" Riku gào rống còn to hơn.

Belial thúc mông Riku hăng hơn và nện cậu mạnh bạo hơn.

"Belial... aaahh.... anh yêu... aaahhh... Em sắp bắn mất", Riku hét lên.

"Anh cũngggg thế nữaaaa", Belial gằn giọng với mọi lực đẩy.

Sau khi Belial xuất tinh vào bên trong Riku, Belial đưa cậu nhóc của mình khỏi mông Riku và quấn lấy cậu trên giường. Riku lên đỉnh bắn tinh dịch tung tóe trên bụng và hai chân chân đã hóa ra tê dại. Hai người đều mệt thở không ra hơi sau buổi mây mưa vất vả này.

Đột nhiên Belial ngồi dậy. Hắn cạy miệng Riku ra, vạch quần ra đút hạ bộ vào miệng cậu. Hắn thúc hông liên tục và đẩy côn thịt vào miệng cậu nhưng cậu không buồn chống cự. Ngay sau khi xuất tinh vào miệng Riku, Belial tiểu vào miệng cậu.

"Đồ ngốc. Tại sao ngươi lại ngây thơ khi để cho ta vui đùa với thể xác của mình trong khi không cố gắng ngăn cản ta sao? Bộ ngươi không nhận ra rằng tất cả những điều này xảy ra chỉ là ảo ảnh do năng lực thôi miên của ta tạo ra sao?" Belial nói.

Riku bị Belial bỏ rơi nhưng không hề hay biết.

"Ta là cha ngươi. Người cha độc ác của ngươi đây." Belial nhếch mép cười khi rời khỏi phòng trong khi Riku đang nằm một mình trong tình trạng kiệt sức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro