Chap 30 : " Hình thức " thật của Len !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Để Len ngủ yên trên giường, Rin nhè nhẹ bước ra ngoài hóng gió. Trời đã tối, ban đêm ở Singapore rất lạnh, lại thêm chuyện của Len, Rin không tài nào ngủ nổi ! không thể ngờ Len lại bị ảnh hưởng bởi căn bệnh đó như vậy ! cái đó cũng chưa hẳn là bệnh, nó là một " thứ " gì đó bẩm sinh thì sao nhỉ ? nhưng cho dù Len thường ngày hay Len " biến dạng " cũng chẳng hề làm Rin sợ hay bận tâm. Len thì là Len thôi ! ~

Đang hít thở không khí trong lành, tự dưng cô cảm thấy lành lạnh ở gáy. Rồi đột nhiên bàn tay nào đó ôm vòng eo cô rồi đẩy lùi ra sau. Rin giật mình quay lại nhìn người đang ôm mình, thì đó là Len...mà khoan đã...là Len " thiên thần " hay Len " gì gì " đây ?

_Len ? cậu " lên cơn " nữa rồi hả ? Len..tỉnh lại đi..Len ~ - Rin cố kéo cánh tay Len ra khỏi người mình, nhưng cậu lại trở nên mạnh lạ thường.

Khuôn mặt Len tối sầm, không giống như bình thường. Cậu dần ngước mặt lên nhìn cô, nở nụ cười đểu cáng chưa từng thấy. Chuyện này giống như truyện tranh thần bí vậy ! Đôi mắt đen thăm thẳm không còn ! thay vào đó, chuyển sang màu trời sắc sảo. Đôi mắt đó khiến Len trở nên " lạnh lùng " và " bí hiểm " hết sức !

_Anh...anh...anh là ai thế hả ? Len đâu rồi ? - Rin nhăn mặt nhìn vào đôi mắt đó rồi hỏi.

Rin hoàn toàn bị lôi cuốn bởi ánh mắt đó, đôi mắt sâu xa làm sao ~

_Thì tôi là Len đây - Len bắt đầu mở miệng, tay vẫn ôm chặt eo Rin.

_Đừng có mà xạo ! anh là quỷ thần nào mà cứ bám theo chồng tôi thế hả ?

_À, thì ra cô là vợ tôi à ? tôi lấy vợ rồi mà không biết đấy ! tôi không có xạo, tôi là Len ! tôi cũng chẳng phải ma quỷ phương nào ! tôi là tôi ! chẳng lẽ, Len mà cô biết không giống vậy sao ? - Len nói rồi cười đểu.

" Sao kì thế nhỉ ? lúc nãy hắn biến mất chỉ trong một phút ! sao giờ đã qua một phút lâu rồi mà Len vẫn chưa trở lại bình thường ? " Rin lo lắng nghĩ thầm.

_Len mà tôi biết tốt hơn anh, hiền lành hơn anh, và...và... - cô ngập ngừng.

_Và...? - Cậu kéo dài giọng mình.

_.... - Rin bối rối không nói được gì, Len này khiến cô bối rối quá.

_Thật ra, tôi là " hình thức thật " của Len, chứ không phải là cái tên Len lúc nào cũng cười ngây ngô như tên điên đó đâu !

_Hình thức thật ? - Rin ngạc nhiên.

_Đúng vậy ! Len mà cô quen đáng lẽ là tôi ! chứ không phải " bản sao " mà cô bảo đáng yêu hay cái gì gì hiền lành làm tôi phát ớn ! - Len nhăn mặt, chu mỏ nói.

Rin ngạc nhiên về hành động của Len, vì Len này không khác gì Len mà cô biết , chỉ có điều...tên này " biến thái " hơn một chút =_=

_Mà bây giờ tôi chỉ muốn anh buông tôi ra rồi biến dùm ! trả lại Len cho tôi ! - Rin cố mở những ngón tay của Len ra.

Len có vẻ ngạc nhiên vì hành động của Rin, cậu tròn mắt. Vì mỗi lần cậu về dạng này, thì cả tá em " điên " như điếu đổ ! vậy mà...hơi quái !

_Đâu dễ thế ! tôi nghĩ tôi sẽ chẳng bao giờ trả lại thân thể cho " bản sao " của mình đâu ! mà nhắc mới nhớ ! tên Len đó chưa làm tròn trách nhiệm đêm tân hôn với cô, vậy thì tôi làm vậy !

Nói rồi cậu nhấc bỗng cô lên bằng cánh tay của mình. Cậu bế cô vào phòng đơn giản như bế một sợi lông hồng. Rin hoàn toàn kinh ngạc về hành động đó. Cô chẳng kịp làm gì đã bị Len đặt nằm trên giường.

_Anh bị điên hả ? đừng có hòng đụng vào tôi ! - cô ném gối vào mặt cậu, nhưng cái đó chả là gì đối với Len.

_Nói thật nhá ! tôi không tin mình sẽ lấy cô vợ như cô đấy ! mạnh như trâu, còn nặng như heo nữa chứ ! - Len nhăn nhó bảo.

_Vậy sao lúc nãy anh bế tôi vào trông bình thản thế hả ?

_Vậy trông tôi mới cool chứ ! ai đời đàn ông con trai bế phụ nữ mà mặt nhăn nhó thì làm sao hả ? thôi, giờ cô im để tôi hoàn thành " nhiệm vụ ", à, mà tôi sẽ không làm nữa, với một điều kiện !

_???

_Nếu cô nói 3 từ " tôi thích anh " thì tôi sẽ suy nghĩ lại, còn nếu không, thì đêm nay, tôi sẽ lấy đi thứ quan trọng nhất đời cô đấy ! - Len nhìn Rin với ánh mắt đe dọa.

Rin đỏ mặt, cô vốn thích Len, nhưng con  gái mà nói thế thì hơi ngại !

_Đồ khùng ! đừng có rảnh, tôi sẽ nói với Len lúc có thời gian ! chứ không phải với anh !

_Thì tôi là Len ! - Len bực mình

_Anh không phải ! - Rin cương quyết

Len bắt đầu xì khói, cậu đã cho cô cơ hội " thoát chết " vậy mà cô không biết nhân cơ hội đó mà " chuồn "...thế thì đừng trách Len này ác

_Tôi đếm đến 3 mà cô không nói là xem như tôi mất kiên nhẫn đấy....1....2...

_Tôi...th...anh ! - Rin lẩm bẩm.

_Đi ngủ !!! - Nói rồi Len ngã lăn ra giường mà ngủ.

Rin 1 phen thoát chết ~

Liệu Len có trở lại hay không ?

" Hình thức " này thật sự là của Len ?

Vậy thì Len " thiên thần " đâu ?

~ end chap ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#rinlen