Chap 37 : Chạm mặt ! (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm qua, ngày lại đến. Mặt trời ló dạng chiếu thẳng vào khuôn mặt hai người đang ngủ. May thay, đêm qua Len vẫn còn " kiềm chế ", cậu chẳng đụng vào Rin một tí nào. Nhưng lại ôm chặt cô mà ngủ khiến Rin nghẹt thở đến gần chết. Nhưng ngủ thế này mới ấm vào đêm lạnh chứ ! =.=

Rin mở mắt đầu tiên, cô dụi dụi mắt nhìn đồng hồ. Rin vỗ vỗ vào tay Len bảo :

_Len ơi ! dậy đi học nào, chúng ta lại trễ mất ! dậy nào, Len ~

Nhưng Len chẳng cựa quậy tí nào, cậu nằm bất động như chết =.=

_LEN !!! - Rin hét lên.

_Cái gì thế !? - Len chợt tỉnh, quay sang Rin " ngây ngô " hỏi.

_Dậy !! - Rin hét lên lần nữa.

Len ỉu xìu bước vào phòng vệ sinh. Còn Rin thì xếp mền gối lại cho gọn gàng. Cô cứ tưởng Len vào phòng vệ sinh rồi nên không " đề phòng ", nhưng...

_Đi tắm với anh nào !! - Len kéo tay Rin kéo thẳng vào phòng tắm rồi đóng cửa cái rầm. 

Khoảng 10 phút sau, Len bước ra chỉ với cái khăn quấn quanh hông, sau đó thì tới Rin, cô cũng chỉ có cái khăn mỏng quấn lỏng lẻo bên người. Mặt đỏ như trái cà chua. Len nhìn cô rồi cười đểu.

_Anh...anh... - Rin bức xúc không nói nên lời.

_Anh làm sao cơ ? em có chuyện gì bức xúc à ? chúng ta là vợ chồng, " chuyện đó " cũng đâu có sao ! - Len nhìn Rin bằng ánh mắt vô ( số ) tội nói.

_" Không sao " ư ? sao anh lại bắt vợ mình kì lưng cho anh chứ ? rồi lại còn cởi đồ em ra một cách " tự nhiên " nữa ! - Rin ấm ức mắng chồng.

Len cười mỉm rồi bước đến gần Rin. Cậu ôm chầm cô từ phía sau, rồi hôn nhẹ vào má cô.

_Em phải thay đồ chứ, lỡ như đang kì lưng cho anh mà nước bắn vào quần áo em thì nó lại bẩn à !

_Xem như tha cho anh lần này, để coi lần sau anh còn dám không ! hứ ! - Nói rồi cô lấy bộ đồng phục trường quen thuộc rồi lại bước vào phòng vệ sinh.

Len chỉ đứng ở ngoài nhìn cô bước vào mà miệng lẩm bẩm :

_Em biết mình đẹp thế nào không hả ? Rin...

Bước ra khỏi nhà vào lúc 7:30. Cả 2 thấy còn sớm nên đi bộ đến trường. Vốn Len từ nhỏ đến lớn dù xa hay gần cậu đều đi xe ôtô, vậy mà bây giờ, cậu lại phải đi bộ để chiều lòng cô vợ " hiền dịu " của mình. Cả hai nắm tay nhau đi khiến cho mọi người đều ghen tị.

_Ôi trời ! hai đứa thật xứng đôi làm sao ! - Những người hàng xóm trầm trồ khen ngợi.

Rin xấu hổ cúi đầu cảm ơn rồi bước đi tiếp. Dù sao cũng mừng khi nghe được những lời đó. Nhưng cả hai vẫn không biết, nãy giờ, họ đang bị theo dõi bởi một người khác.

_Rin, cậu hạnh phúc thật ! - giọng nói phát ra từ chiếc xe con màu trắng đậu ngay góc đường.

~ end chap ~ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#rinlen