Chap 6: Gặp mặt (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, mặt trời vừa lên đến đỉnh đầu, Rin liền bị đánh thức bởi Rinto và Yun.

-"Rin ơi~ dậy đi em gái, ngủ nhiều quá rồi! Con gái sắp lấy chồng ngủ nhiều không tốt đâu, dậy thôi, RINNNN!!!"

Rinto cố kéo cái chăn 'yêu vấu' ra khỏi người cô em gái 'bé bỏng'.....Yun thấy vậy, đá luôn một cái vào mông cô chị một cách 'vô tội'

-"Hai người làm gì thế hả? Bị điên à?" - Rin gắt gỏng vì có kẻ phá đám giấc ngủ 'ngàn vàng' của cô.

Rinto ngạc nhiên, nhìn Rin rồi quay sang Yun.

-"Này, hôm qua em nói với nó chưa vậy?"

-"Có, em nói rồi!" - Yun đáp lại.

-"Rin à ~ em quên hôm qua con bé Yun nói gì rồi hả? Hôm nay chúng ta phải đến nhà hàng 'wild ones' đấy. Sắp đến giờ đi rồi mà em vẫn còn nằm chèm bẹp đây ngủ thì còn ra cái thể thống gì nữa hả???" - Rinto đánh mạnh vào lưng Rin, như muốn cho cô tỉnh ngủ.

Cô đau tê tái, một phần vì cô là con gái và nữa là vừa mới ngủ dậy, xương cốt muốn rã rời. Vậy mà anh dám làm vậy. Mà nhắc mới nhớ! Đúng rồi, hôm qua Yun có nói với cô về chuyện đó. Rin giật mình ngồi dậy, nhìn vào đồng hồ. Quả thật, cô chả muốn đi chút nào, vì cô biết lí do cô đến nhà hàng đó để là gì...nhưng nếu không đi, mẹ sẽ giận lắm, dù sao thì nhà Kagamine cũng đã từng giúp mẹ khi bà còn trẻ. Thôi thì, cô cũng phải đáp ơn lại cho họ vậy.

-"Hai người xuống dưới trước đi, em xuống sau"

Rinto và Yun xuống lầu theo yêu cầu của Rin. Khoảng 20 phút sau, cô cũng từ từ bước xuống.

Cô xõa tóc, để mái tóc vàng óng mượt mà phập phồng theo từng bước đi, khoác lên mình chiếc váy trắng tinh khiết, cặp mắt màu pha lê xanh mướt trong trẻo có chút chán nản, đôi má phúng phính ngây thơ hồng hồng, vẻ đẹp tự nhiên, giản dị, đi kèm chiếc váy là đôi giày búp bê mẹ mua cho cô hồi năm ngoái.

Mọi người ngước nhìn cô, sững sờ.

-"Thế nào? Con mặc như vậy được chứ?"

-"Rất hợp đấy, nee~chan!!" - Yun cười mỉm.

-"Chúng ta đi thôi, kẻo muộn!" - mẹ cô gấp gáp.

Cả nhà Rin bước vào taxi, lên đường đến điểm hẹn.

*****

Cũng lúc đó, tại nhà riêng của Len.

-"Cậu chủ......." - Người quản gia chưa kịp nói hết câu đã bị cậu ngắt lời.

-"Biết rồi bác ơi~ con đang chuẩn bị đây, sắp xong rồi ạ!"

Len nuốt đại miếng bánh mì rồi bước ra xe. Chiếc xe sang trọng, bóng loáng chạy ra đường lớn khiến ai cũng trầm trồ khen ngợi. Bên trong xe, Len nhìn ra đường phố, cảm giác hôm nay cảnh vật xung quanh đẹp đẽ lạ thường.

*****

Nhà hàng 'Wild ones'

Gia đình Rin đã đến đây từ lâu. Trông vẻ mặt ai nấy đều như sắp đi đánh trận, người chảy mồ hôi đầy mặt, người lắc chân không ngừng.

Cánh cửa lần nữa được mở ra, bước vào là gia đình Kagamine, và đi đằng sau, tất nhiên là 'nhân vật chính thứ 2' của chúng ta, Len!!

Rin ngước nhìn những người đang bước vào, cặp vợ chồng đi trước thật quý phái, họ đẹp rực rỡ, chỉ cần nhìn sơ qua, cô cũng thấy rõ họ và mình 1 trời 1 vực. Di chuyển tầm nhìn sang người con trai đi sau cùng, người Rin bỗng chốc cứng đờ, cô lấy tay che miệng, ngạc nhiên quá đỗi. Chả phải đó là cậu chủ nhà quyền quý, Kagamine Len đó sao??

Rin chợt nhận ra...có điều gì đó bất thường??

'Khoan..khoan đã...mình sẽ lấy con nhà Kagamine, L..L..Len kagamine á??' - Cô gào thét điên loạn....trong đầu.

-"Chào ông bà!" - Mẹ Rin tự dưng thật 'lễ phép' với cặp vợ chồng ấy.

-"Lâu lắm rồi mới gặp lại chị đấy." - Người phụ nữ cười hiền hậu với mẹ cô.

Hai cặp phụ huynh ngồi đối diện nhau, cười nói vui vẻ, Len nhìn sang cô, mỉm cười,mặt cô bỗng chốc nóng lên, đỏ bừng bừng, cũng liếc nhẹ nhìn cậu.

'Cậu ấy mặc bộ đồ nhìn ngầu thật, đẹp trai nữa chứ' - Rin nghĩ thầm.

-"Vậy...chúng ta vào chuyện chính chứ anh chị??" - Bố Len cười, hỏi bố mẹ Rin. Bà cũng cười, gật nhẹ đầu.

-"Nhà chúng tôi có phúc lắm mới được làm thông gia với nhà anh chị đấy, thật cảm ơn trời!" - Mẹ cô vui vẻ.

-"Làm gì có, chúng tôi đây mới có phúc chứ, có được cô con dâu xinh xắn như thế này!" - mẹ Len xua tay, nhìn sang Rin đang e ngại.

Rinto và Yun nhìn chằm chằm vào Len không rời...Rin nhìn 2 người họ mà thầm than thở, 2 người này đúng là rãnh rỗi ~~

-"Này! Anh đẹp trai hơn cậu ngồi bên kia đúng chứ?" - Rinto quay sang Yun, thì thầm.

Yun nhếch mép, phán 1 câu xanh rờn:

-" Đúng cái cùi chỏ! Nhìn mặt anh như thế mà đi so sánh với người ta, anh không bằng một góc nữa nhá, người ta mặt còn búng ra sữa, còn mặt anh búng ra mụn í, ở đó mà chảnh. Thôi ảo tưởng đi nhé, nii~chan~"

Rinto bị chọc quê, đầu xì khói.

-"Này nhá! Anh mày dù gì cũng là Hot boy đấy, nói như vậy không được nhá! Anh mày đứng nhất đấy!!"

-"Sặc! Nhất đếm ngược từ dưới lên chứ gì, vớ vẩn" - Yun vẫn cố cãi lại, không chịu thua.

Cứ như thế, 2 anh em rãnh hơi này cứ hết anh chém em chặt..haizz..trong khi Len vẫn ngây ngô, không hiểu họ đang làm gì.

-"Chắc đây là con trai nhà Kagamine!" - Ba Rin nhìn sang Len.

Ông Kagamine cười cười, gật đầu. Len cũng lễ phép cúi chào gia đình bên 'vợ'.

-"Không hổ danh là con nhà quyền quý, lễ phép thật!" - Mẹ cô trầm trồ.

Rin hơi ghen tị về điều đó, vì bà chưa hề khen cô lần nào. Cô cảm thấy Len là người tốt, chắc phải được rèn luyện từ nhỏ nên mới được như vậy! Trở thành vợ của người con trai hoàn hảo như vậy thì còn gì bằng. Đối với cô, cậu hoàn hảo về mọi mặt, không phải là dạng playboy như những tên khác, 'xinh' trai như con của trời, chăm chỉ, lễ phép với bất cứ ai. Nhưng mà...trở thành vợ thì có hơi.... sớm không nhỉ?? Vì cô không có cảm tình như YÊU hay THÍCH đối với cậu. Cảm giác cô dành cho cậu chỉ là sự hâm mộ, sự hoàn hảo của cậu khiến cô ghen tị chứ không phải tình cảm của nam hay nữ. Và cô cũng đoán chắc rằng, cậu cũng không hề có cảm giác với cô.

~ End chap ~




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#rinlen