Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Len đúng là một tên dễ hiểu, cậu ta đã đến tìm tôi rồi. Vở kịch mà tôi dựng lên...
1, 2, 3,!
Bắt đầu thôi...

Một cảm giác rất đau trải dài một bên mặt.

- Mày đã làm gì Rin?! Tại sao lại chia tay với cô ấy!???

Tôi chỉ im lặng, khẽ nhếch mép, cậu đóng vai nam chính trong vở kịch này đó Len à, bình tĩnh đi!

- Mày có tư cách để biết sao?

Tôi lĩnh trọn một cú đấm nữa từ cậu ta.

- Chia tay kể cũng tiếc, khi lên giường, Rin cũng đã rất " tốt "! Nhưng...

Xin lỗi em, Rin à!
Tôi phải bôi nhọ em rồi.
Đừng tha thứ cho tôi...

- Câm mồm! - Len hét lên, đạp mạnh vào ngực tôi rồi lao vào đánh tới tấp, tôi có thể cảm nhận xương mình sắp gãy ra.

- Anh Len! Dừng lại đi!!!

Em chạy tới, ôm chặt Len.
Rin...em tới rồi sao?

- Đừng... Đừng đánh nữa Len à... Mình đi thôi, có người tới kìa!

Đừng đi vội Rin à!
Bây giờ mới là màn cao trào của vở kịch mà...

- Len, tao biết mày yêu Rin! Mày yêu Rin đúng không!??

Em đã khựng lại rồi, tôi biết.
Đừng nhìn Len bằng ánh mắt ấy em ạ, cậu ta sẽ đau lòng đấy...

- Phải! Tao yêu Rin!!!

Cuối cùng cậu cũng nói ra tình cảm của mình rồi...
Rin...tôi giao cô ấy cho cậu đấy!

- Nhưng...cô ấy yêu tao! Hahaha, hội trưởng hội học sinh thì sao?

Tự ái bị động chạm rồi phải không Len?
Hãy tức giận đi!
Đánh tôi nữa đi!
Hãy khiến tôi khiếp sợ mà không dám nhìn đến em nữa...

- Mày chỉ là một thằng thua cuộc thôi! Rin yêu tao! Thậm chí nếu tao bỏ cô ấy, cô ấy vẫn yêu...

Tôi nhận được một cái tát đau đớn từ em.

- Anh...anh im đi! Đừng để tôi phải...kinh bỉ anh! - em run rẩy thu bàn tay mình lại

Em đánh tôi sao?
Dấu vết bàn tay em còn lưu lại trên mặt tôi... bỏng rát...
Tôi đau lắm em à...đau lắm...

Em khinh bỉ tôi sao?
Hahaha, tôi đê tiện quá phải không?
Khinh bỉ tôi đi!
Oán hận tội đi!
Đừng bao giờ tha thứ cho tôi...

Quên tôi đi mà sống em nhé!
Tôi tự chế giễu mình khi thấy em kéo tay Len chạy đi mất.

Nếu thần may mắn mỉm cười với tôi...chúng ta sẽ gặp lại nhau.
Hi vọng lúc đó chưa quá muộn...
Cứ để cho tôi một tia sáng nhỏ nhoi như vậy thôi em nhé!
Chúc em hạng phúc... dù tôi không có ở cạnh bên!

...

Miku à! Cảm ơn em!
Lúc tôi cô đơn nhất, em luôn ở cạnh bên.
Nhưng...trái tim tôi thuộc về người khác mất rồi, thật xin lỗi em!

Nếu có kiếp sau...tôi nguyện sẽ yêu em...dù em không yêu tôi cũng được!

Vì thế kiếp này, hãy để tôi dành một tình yêu trọn vẹn cho Rin, em nhé!

...

Thần may mắn đã thực sự mỉm cười với tôi rồi Rin à!
Đợi trị liệu bên Pháp thành công, tuy không nhìn rõ lắm nhưng đôi mắt tôi đã không bị mù loà, khối tụ máu trong não cũng đã tan gần hết.

Tôi quay trở về với em đây!
Thiên thần của tôi!
Tình yêu của tôi!

...

Sao mới vừa thấy tôi, em đã ôm chầm lấy tôi thế này!? Lại còn khóc nữa chứ!
Chắc Miku đã nói cho em biết sự thật rồi.
Nín đi nào cô bé!
Năm năm trôi qua mà sao em chẳng lớn lên được tí nào thế này? Còn gầy đi nữa chứ!
Len không chăm sóc tốt cho em sao?

Em hẹn tôi ra nói chuyện? Phải chăng...
Em vẫn còn tình cảm với tôi?
Vậy em sẽ quay lại với tôi chứ!??
Em sẽ trở về nên cạnh tôi như 5 trước đúng không???
Chúng ta sẽ quay lại với nhau như ngày xưa, được không em???

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro