CHAP 27: ĐIỀU KIỆN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau gần 1 tiếng học, cuối cùng giờ ra chơi cũng đã đến. Lúc này, tất cả các bạn trong lớp, đặc biệt là các bạn nữ (ngoại trừ Sakura) xúm hết lại quanh chỗ ngồi của Yashuko và Syaoran. Không chỉ có bạn cùng lớp mà ở những lớp khác cũng có. Hai người này dường như đã thành tâm điểm của toàn trường Tomoeda này rồi.

-"Cậu có phải là nữ Idol mới lên sóng truyền hình tuần qua không vậy?"

-"Cậu hát hay lắm đó, lại còn rất dễ thương nữa!"

-"Motoya, cho tớ gọi cậu là Yashuko nha?"

-"Yashuko à, cậu với đại ca Syaoran có quen biết nhau sao?"

...

Rất nhiều câu hỏi được đặt ra mà hoàn toàn cũng chỉ vây quanh Syaoran và Yashuko mà thôi. Từng người từng người một, cứ dồn hết lại xung quanh Yashuko náo loạn cả lên. Cái lớp 9A2 này chắc thành cái chợ thật quá, may là đang giờ ra chơi không thì...

Cảm thấy không khí thật ngột ngạt, Syaoran thở dài một hơi rồi đứng bật dậy, chẳng nói năng gì, mang cái bộ mặt lạnh lùng tách bỏ cái đám ruồi bâu trước mặt kia, hướng cửa lớp mà đi. Yashuko thấy vậy, ắt hẳn là có ý đồ gì đây, cũng liền đứng bật dậy. Nhưng Yashuko này không phải là người thô lỗ như Syaoran nha. Trước khi chạy theo Syaoran, cô có nói: "Hiện giờ tớ không thể trả lời tất cả các câu hỏi của các cậu. Các cậu ở lại đây đợi tớ nhé, những bông hoa nhỏ của tớ!" Cùng với cái nháy mắt đầy gợi cảm, cô khiến tất cả những bạn học sinh trong đám đông này hò hét to lên, đến nỗi mà chị Sakura đây gần như thủng lỗ tai rồi a. Sakura vốn là người không hiếu kì như mấy bạn này nên khi ở lớp có tin gì mới lạ, cô chỉ ngồi lặng lẽ nghe mà thôi. Nói xong, Yashuko cũng chạy vội ra hướng cửa lớp với mục đích phải tóm bằng được Syaoran lại.

-"Syaoran, anh có chạy lên trời thì cũng không thoát khỏi tay em đâu!"

=========

Một lúc sau, Syaoran đã đến vườn hoa, là nơi cậu hay đến để nghỉ ngơi mỗi khi cảm thấy mệt mỏi. Lúc này, Yashuko cũng đã đuổi theo kịp. Syaoran từ xa đã nghe thấy tiếng bước chân, khi Yashuko đuổi kịp cậu, không cần quay đầu lại cậu cũng đã biết. Cậu nhếch môi, khẽ cười, một cái cười thật sự nham hiểm.

Syaoran đi thẳng vào trong vườn, nơi đặt một chiếc bàn đá với 6 cái ghế còn trống kia. Cậu đặt người xuống, yên vị trên một chiếc ghế đá, mặc cho Yashuko cứ theo đuôi cậu suốt từ nãy giờ. Cô cũng đặt người xuống chiếc ghế đối diện với Syaoran, nhìn cậu chằm chằm, không nói năng gì với mục đích là để cậu lên tiếng trước. Syaoran thì cũng chẳng chịu thua, thấy Yashuko cứ nhìn mình như vậy, ắt hẳn là có ý đồ gì đây. Cậu rót một tách trà cạnh đó rồi ngồi nhâm nhi, mặc kệ con kia muốn làm gì thì làm. Coi như cô ta không có ở đây đi.

Cảm thấy có vẻ như bị bỏ mặc, Yashuko bỗng phùng mồm, dùng lời nói ngọt ngào của mình cất lên:

-"Đây là nơi nào vậy? Đẹp thật đấy!"

Sau mấy phút đối đầu nhau như thế, cuối cùng Yashuko đành phải cắn răng chịu đựng sự thua cuộc. Cô biết là Syaoran là một con người lạnh lùng, ít nói lại còn thô lỗ, cộc cằn như thế, thật không nên đụng vào. Nhưng làm sao đây? Cô lại có hứng thú với tên thô lỗ này mất rồi! Cô lại còn muốn cậu mở lời trước chứ, nhưng điều này là không thể nha! Syaoran vốn là không thích mình bắt truyện trước, đặc biệt là người lạ, trừ khi là người quen hoặc là để lại ấn tượng hay mang sự hứng thú đến với cậu thì may ra cũng chỉ hứng chịu mấy cái ngôn từ lạnh lẽo kia trước thôi! Còn với con tiểu nữ lạ mặt này, cậu để im cho cô đi theo mình rồi nói trước là còn lành lắm rồi đó, còn chưa thấy vẻ mặt sắc quỷ của cậu là vẫn chưa chết. Chứ với người khác thì quả thật là lên "Thiên Địa" luôn rồi quá!

Nghe thấy Yashuko nói vậy, Syaoran khẽ cười nhưng với điệu bộ rất chi là lạnh lẽo. Cuối cùng cô ta cũng chịu thua rồi ư? Thật chẳng biết kiên nhẫn gì cả. Cậu khẽ nhếch môi rồi nói với một giọng nói cực kì lạnh lẽo hơn cả thường ngày:

-"Đây là nơi của tôi! Cậu cũng nên biết là chỉ khi có sự cho phép của tôi thì kẻ đó mới dám hé mắt nhìn vào. Còn không với chỉ một sợi tóc rơi vào đây thôi thì tôi cũng có thể cho tên đó trọc đầu luôn đấy!"

Nghe vậy, Yashuko vẫn mang bộ mặt ngây thơ đó nhìn Syaoran nhưng thật tâm, cô cũng cảm thấy cậu gần như là một tên lưu manh, côn đồ hết chỗ nói. Xưng danh "đại ca" quả thật không sai! Nhưng điều đó chỉ làm cho cô càng ngày càng hứng thú hơn mà thôi. Mục đích của cô là muốn làm cho tên này bớt nhàm chán mà. Không nên nhụt chí ngay từ bước đầu!

-"Syaoran à, hôm qua anh còn đưa em về nhà, sao hôm nay lại lạnh lùng nhẫn tâm như vậy hả?"

-"Chúng ta không có thân thiết như vậy. Đề nghị cậu đổi cách xưng hô cho!"

Syaoran cố dùng những lời nói lịch sự như vậy để nói với Yashuko nhưng với giọng điệu vẫn lạnh lẽo như thường. Cậu biết với loại con gái dai như đỉa này không nên cộc cằn lớn tiếng. Với lại là vì điều kiện với Yashuo nên Syaoran mới đưa Yashuko về thôi chứ có cho tiền cậu cũng chẳng thèm dây dưa với nữ nhân lạ mặt làm gì. Mà rõ ràng cô ta cũng biết điều này mà. Không lẽ giả ngây sao?

-"Không cần khách sáo như vậy đâu! Anh cứ gọi em là Yashuko đi!"

-"Bộ cậu không hiểu tôi nói cái gì sao? Nếu không còn gì để nói nữa thì mời cậu đi cho! Tôi muốn ở một mình!"

Nói rồi, Syaoran cầm lấy tách trà rồi quay mặt đi. Hiện giờ cậu thực sự là rất tức giận rồi nha. Chọc cậu thêm một lần nữa thì Yashuko ơi, cô lên chầu Thượng Đế đi là vừa!

Nhưng Yashuko này đâu có chịu thua. Cô vẫn ngồi đó để xem Syaoran muốn làm gì mình.

-"Em không đi! Em muốn ở lại đây với anh! Anh có quyền gì mà đuổi em?"

-"Cậu không đi, thì tôi đi!"

Lúc này, Syaoran cũng không còn cách nào khác, đành đặt tách trà xuống thật mạnh (cũng may là nó không vỡ) rồi đùng đùng đi hướng ra phía ngoài kia. Sức chịu đựng của cậu cũng có giới hạn. Cậu không muốn có kẻ lạ mặt nào lẽo đẽo theo mình như vậy. Yashuko mà ương bướng lần nữa là cô sẽ bị vào "danh sách đen" của Syaoran luôn đó. Đến lúc ấy có muốn gặp còn lâu mới được!

Thấy Syaoran bỏ mặc mình đi như vậy, Yashuko cũng bất lực lắm. Tên này nói mãi mà vẫn cứng đầu như vậy, tuyệt nhiên phải dùng chiêu cuối thôi. Cô đứng dậy khỏi chiếc ghế mình đang ngồi, hướng Syaoran đang đi mà nói to:

-"Nếu cậu cứ tiếp tục đi, tôi sẽ cho ba mẹ cậu biết về kế hoạch bí mật của cậu đó!"

Nghe vậy, Syaoran bỗng đứng khựng lại. "Kế hoạch bí mật"? Không lẽ là kế hoạch với Yashuo? Làm sao con nhỏ này biết được chứ? Cậu vẫn giữ nguyên tư thế, im lặng một lúc rồi khẽ nhếch môi:

-"Làm sao cậu biết được?"

-"Ha... Cậu nghĩ tôi là ai vậy? Con khờ để cậu muốn làm gì thì làm hả? Không có đâu nhé!"

-"Cậu muốn gì?"

Nghe vậy, Yashuko quay đầu lại ngồi xuống chiếc ghế vừa rồi, thuận tay rót một tách trà rồi nhấp một ngụm. Syaoran cũng muốn biết Yashuko muốn giở trò gì, liền xoay người lại gần cô nhưng không ngồi xuống mà đứng đó, vẫn im lặng không nói gì. Yashuko sau khi uống xong một ngụm trà, ngồi suy nghĩ chán chê rồi khẽ mỉm cười nhìn Syaoran:

-"Cậu chịu thua rồi sao?"

-"Syaoran này trước đây không biết từ 'thua' có nghĩa là gì cả! Nhưng trước tiên hãy cho tôi biết vì sao cậu biết được kế hoạch của tôi?"

Nghe vậy, Yashuko không nói gì, chỉ im lặng nhìn Syaoran rồi mỉm cười. Cái cười này chẳng khác gì với cái cười của Yashuo, cũng rất gian xảo và mờ ám. Syaoran vẫn nhìn chằm chằm vào Yashuko, không nói năng gì, chỉ im lặng chờ đợi câu trả lời. Thấy vẻ mặt này của cậu, Yashuko khẽ bật cười thành tiếng.

-"Bộ kế hoạch này quan trọng lắm hay sao vậy?"

-"Chuyện đó không liên quan đến cậu. Trả lời câu hỏi của tôi trước đi!"

Thấy vậy, Yashuko lại im lặng, tay nâng tách trà lên nhấp một ngụm theo phong cách 'quý sờ tộc' rồi khẽ mỉm cười nhìn Syaoran.

-"Cậu nghĩ làm sao tôi biết?"

-"Không lẽ... là Yashuo nói sao?"_Syaoran trả lời. Cậu nghĩ rằng người biết được kế hoạch này chỉ có Yashuo mà thôi.

-"Anh hai sao? A~ Cũng không hẳn là vậy!"

-"Vậy là anh ta cũng có liên quan?"

Thấy bộ mặt có vẻ là rất nghiêm trọng này của Syaoran, Yashuko khẽ cười trong bụng. "Vẻ mặt này của cậu ta trông thật đáng yêu nha~"

-"A~ Phải nói sao ta? Là anh ấy bị tôi uy hiếp nói ra đó!"

-"Tại sao cậu lại làm vậy? Kế hoạch này tôi đâu có mời cậu tham gia?"

Nghe vậy, Yashuko lại nhấp một ngụm trà, im lặng một lúc rồi khẽ nhếch môi:

-"Cậu nghĩ tôi không thể tham gia sao?"

-"Cái gì?"

Yashuko liền đứng bật dậy, tiến lại gần chỗ Syaoran đang đứng, dùng bàn tay ngọc ngà của mình khẽ chạm lên khuôn mạnh lạnh giá kia, khẽ mỉm cười:

-"Cậu nghĩ tôi không thể tham gia nhưng tôi nghĩ tôi có thể giúp được gì cho cậu đấy."

-"Cậu giúp gì cho tôi?"

-"Cậu nghĩ Yashuko này là ai vậy? Tìm con bé đó hả? Quá dễ dàng rồi!"

-"Cậu muốn gì ở tôi?"

Nghe đến đây, Yashuko rời bỏ cái khuôn mặt lạnh lùng kia, xoay người đi, im lặng một lúc rồi khẽ mỉm cười:

-"Em muốn anh hãy ở bên cạnh em, đừng rời bỏ em là được~"

Nghe vậy, Syaoran sởn cả gai ốc. Đúng là có ý đồ gì đây mà!

-"Vậy thì tôi không cần cậu giúp đâu!"

Nói rồi, Syaoran xoay người rồi hướng phía bên ngoài mà đi. Yashuko đứng đó, cảm thấy mình bị bỏ mặc, liền cắn chặt răng mà nói to:

-"Nếu như vậy thì điều kiện với anh hai tôi thì sao? Cậu quên rồi hả?"

Chợt nhớ tới từ "điều kiện", Syaoran bỗng đứng khựng lại. Vậy là cô ta cũng biết được cả chuyện này sao? Đúng là đồ cáo già mà!

-"Nếu như cậu không làm quen với tôi thì cậu sẽ không thể nào tìm được người cậu muốn tìm cộng với việc... kế hoạch của cậu, tôi sẽ tiết lộ... Giờ cậu muốn sao đây?"

Yashuko đứng đằng sau nói rồi nở một điệu cười phải nói là rất là xảo quyệt, thầm cười trong bụng, nghĩ rằng đến nước này cậu ta còn dám chạy trốn nữa hay không.

Syaoran nghe vậy, bản thân mình cũng cảm thấy thật khó xử. "Vậy là bắt buộc phải quen với con nhỏ này hay sao?" Cậu im lặng suy nghĩ một hồi lâu. "Nếu đã đến bước đường này rồi thì cứ đành liều một lần xem sao. 'Một công đôi việc', để xem cô ta muốn làm gì mình. Lúc đó phản kháng lại vẫn chưa muộn." Sau cùng, Syaoran nở một nụ cười lạnh lẽo đến âm độ, khẽ nhếch môi cùng với giọng nói lạnh không kém:

-"Tùy cậu quyết định!"

Nghe vậy, Yashuko ắt hẳn là vui lắm rồi đây. Cô liền nở một nụ cười rạng rỡ, chạy đến gần Syaoran:

-"Vậy tối thứ bảy tuần này hẹn nhau ở nhà hàng 'WOA' nha? Em sẽ đợi anh!"

*Ghi chú*: "WOA" là viết tắt của "Wings Of Angle", nghĩa là "đôi cánh của thiên thần".

Syaoran nghe vậy, im lặng nhìn Yashuko một lúc. Môi bạc khẽ nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo: "Được!"

_____ Hết chap 27 _____

-----------------------------------------------------------
Do hôm nay không gặp sự cố gì nên mình ra chap sớm hơn thông báo. Tuần sau lịch ra chap vẫn như bình thường nhé! Cảm ơn vì đã ủng hộ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro