Chap 11 _ Thỏ Trắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 11 _ Thỏ Trắng

Đến lầu 10 , cô đi ra khỏi thang máy , bốn phía im ắng , cô đi qua chỗ bàn làm việc của thư ký , mới đến căn phòng có treo bảng 'Giám đốc' trước cửu , đưa tay nhẹ gõ cửa

Bên trong truyền ra thanh âm của Phó Kỳ Tu

" Mời vào "

Cô vui vẻ đưa tay vặn nắm đấm cửa , vốn tưởng rằng trong phòng làm việc chỉ có mình anh , không nghĩ tới còn một nam nhân khác mặc đồ tây đang ở trước bàn làm việc cùng anh thảo luận , hơn nữa hai người nét mặt cũng đều rất nghiêm túc

" Em quấy rầy các anh sao ??? " _ Cô tiểu tâm dực dực hỏi thăm

Đây là lần đầu tiên cô thấy bộ dạng anh lúc làm việc , một thân âu phục thẳng thớm , nét mặt nghiêm túc chăm chú , trong đôi mắt đen và sâu có một loại cảm giác sắc bén , toàn thân mơ hồ tản ra uy nghiêm không thể mạo phạm

Anh như vậy đối với cô mà nói thực xa lạ , cô thậm chí thật không dám tới gần

" Không có "

Phó Kỳ Tu đem công văn cầm trong tay thu về , giao cho Đặc Trợ , giọng nói như cũ nghiêm túc

" Phương Đặc Trợ , cậu đi ăn cơm rồi nghỉ trước đi "

" Dạ "

Phương Đặc Trợ thu hồi công văn , xoay người rời đi phòng làm việc , khi đi qua Tuyên Vũ Đồng , hữu lễ hướng nàng gật đầu thăm hỏi , thế hai người bọn họ đóng cửa phòng làm việc

Đợi trong phòng làm việc chỉ còn lại hai người bọn họ , Tuyên Vũ Đồng vẫn đứng ở cạnh cửa , do dự rốt cuộc có nên hay không đi lại gần anh ——

" Vũ Đồng , thế nào đến đây ??? "

Phó Kỳ Tu khẽ khiêu mi , cô mới vừa sau khi vào cửa nét mặt vẫn rất vui vẻ , thế nào chỉ chớp mắt liền trở nên là lạ ???

Cô trầm mặc hồi lâu , mới thật tình nói

" Anh thật sự rất nghiêm túc "

" Ách ??? "

Anh đầu tiên là sửng sốt , tới lúc hiểu ra ý của cô mới cười ra tiếng , thật là đối với tiểu bạch thỏ nhát gan của anh không có biện pháp

" Thế nào , bị hù dọa rồi ??? "

Anh từ trên ghế đứng dậy , đi thẳng tới trước mặt cô , kéo tay cô đi qua bộ sofa ở một bên

Muốn quản lý một công ty cũng không phải là chuyện đơn giản , nếu khí thế không thể áp chế thuộc hạ , sợ rằng người khác đã sớm leo đến trên đầu của anh làm loạn

" Mới rồi không phải bị hù dọa , em chỉ là ... không thấy quen mà thôi " _ Cô có chút khó xử trả lời

Anh phá ra cười , cảm giác bị áp bách xa lạ mới vừa rồi tất cả đều biến mất tích

Hai người vừa đến bên sofa , anh liền cầm lấy hộp cơm trong tay cô đặt lên bàn . Sau đó anh ngồi xuống trước , công khai đem cô kéo lên ngồi đàng hoàng trên đùi của mình , hai tay đặt ở hông của cô , tư thế phi thường thân mật

Khuôn mặt cô ửng đỏ , cũng không có giãy dụa , bởi vì cô biết giãy dụa cũng vô dụng , anh vẫn là có thể như vậy ôm cô

" Anh ... tiết chế một điểm "

" Anh đã rất tiết chế "

Anh nói đều là lời nói thật , bằng không anh đã sớm hôn lên môi của cô , nơi nào sẽ chỉ là đơn thuần ôm mà thôi

" Nơi này là phòng làm việc , lúc nào cũng có thể có người đi vào "

" Hiện tại đã tan tầm , người lưu lại không có mấy , huống chi Phương Đặc Trợ cũng đã đi nghỉ , ăn cơm rồi "

Anh cười đắc ý nói . Nói một cách khác , nếu là anh thật muốn đối với cô 'làm loạn' , cũng sẽ không có người xông tới

Cô tức giận trừng mắt liếc anh một cái , thật là đối anh không có biện pháp

Mặc dù cô ... thật ra cũng rất thích được anh ôm , thích rúc vào trong lòng ngực của anh ngọt ngào ấm áp , nhưng cho dù Phương Đặc Trợ ra đi ăn cơm , sẽ không có trở lại , cô vẫn là cảm thấy căng thẳng

" Anh không thấy đói bụng sao ??? Nhanh lên một chút ăn ... "

" Để cho anh ôm em một lát nữa "

Anh siết chặt hai cánh tay , để hai người không có chút khe hở nào , dán hợp chung một chỗ

" Cơm cũng sẽ không chạy mất , không vội "

Anh tựa vào vai của cô khẽ hít hà , Tuyên Vũ Đồng mặc dù là điều hương sư , nhưng không có thói quen bôi nước hoa , bất quá anh phi thường thích mùi thơm tự nhiên nhẹ nhàng khoan khoái phát ra trên người cô

Cả ngày căng thẳng tâm thần lao lực , vào giờ khắc này rốt cục có thể tạm thời buông lỏng , anh chỉ cần như vậy lẳng lặng ôm cô , tâm lý có thể thư giãn , sự mệt mỏi thể xác cũng dần dần tiêu tan

Tuyên Vũ Đồng lẳng lặng rúc vào trong lòng ngực của anh , hưởng thụ lấy sự ngọt ngào cùng thỏa mãn , nụ cười trên mặt càng ngày càng ôn nhu . Nhưng chuông điện thoại di động không thức thời vào thời khắc này vang lên , phá hư không khí yên lặng ấm áp

Thấy anh tức giận nhíu mày , cô vội vàng từ trong túi lấy điện thoại di động ra , nhìn thấy số điện thoại của Khang Văn Thăng , không suy nghĩ nhiều liền nhấn phím nhận cuộc gọi

" Uy ??? "

" Vũ Đồng , cô đang bận sao ??? Có tiện nói chuyện điện thoại không ??? "

Cô nhìn Phó Kỳ Tu một cái , như vậy rốt cuộc có coi là bận hay không bận ???

" Được , có chuyện gì ??? "

" Tôi muốn mời cô thứ sáu tuần này đi xem triển lãm tranh , cô có rãnh không ??? "

" Xem triển lãm tranh ??? "

" Đúng , dù sao cũng là nhàn rỗi , thay vì ở nhà , chẳng thà đi ra ngoài một chút cũng không tồi " _ Khang Văn Thăng khẩu khí thành khẩn mời

" Này ... " _ Tuyên Vũ Đồng do dự

Phó Kỳ Tu theo trực giác nam nhân lập tức cảnh giới , anh nhìn chằm chằm ánh mắt của cô , mặc dù không có mở miệng quấy rầy cô nói điện thoại , nhưng ánh mắt này thâm thúy giống như đang hỏi cô —— là ai gọi tới ???

Cô cảm nhận được cái nét mặt 'cấp bách giết người' của anh , còn nữa , bàn tay anh ở tay cô cũng khẽ chặt lại , tham muốn giữ lấy không nói cũng hiểu

Khang Văn Thăng thấy cô chậm chạp không đáp lại , không thể làm gì khác hơn là chủ động hỏi :

" Có phải hay không cô không tiện ??? "

" Vâng ... có chút không tiện "

Cô sợ Kỳ Tu tức giận nha , lúc trước coi như xong , nhưng hiện tại cô là người đã có bạn trai , phải suy nghĩ đến cảm thụ của anh

Lúc trước anh hiểu lầm quan hệ bằng hữu của cô cùng Khang Văn Thăng , mà biểu hiện ra sức ghen , cô vẫn khắc sâu ấn tượng , cho nên nếu như dễ dàng đáp ứng lời mời của Khang Văn Thăng , anh nhất định sẽ mất hứng . Mà anh híp lại ánh mắt ám hiệu ... Ừ, cô nếu như nói sai bất kỳ một câu nào , chờ sau khi cô cúp điện thoại, có thể phải đối mặt với sự 'thẩm vấn' của anh

Huống chi cô vẫn là hi vọng ngày nghỉ có thể cùng Kỳ Tu ở chung một chỗ , cho dù không ra khỏi cửa cũng cảm thấy vui vẻ . Đối với lời mời của Khang Văn Thăng , cô chỉ có thể nói xin lỗi

" Đã như vầy , tôi cũng không miễn cưỡng . Vậy nếu đổi thành ngày khác thì sao ??? "

" Những khác ngày ... trước tiên để tôi hỏi hỏi bạn trai tôi , sau trả lời cho anh , được không ??? "

Thực ra từ sau khi cô 'thông suốt' , đối với chuyện tình cảm cũng dần dần không còn trì độn nữa , biết Khang Văn Thăng bình thường thường mời cô đi ra ngoài , là do đối với cô có hảo cảm

Cô quyết định cho anh biết chuyện cô đã có bạn trai , nhìn anh như thế nào phản ứng

Vừa nghe đến cô nói ra hai chữ 'bạn trai' , Phó Kỳ Tu ánh mắt sáng ngời , cảm xúc trong nháy mắt được trấn an , thậm chí cảm thấy có chút đắc ý

Anh hận không thể để tất cả mọi người biết cô là thuộc về anh , nhưng anh cây to đón gió , tùy thời đều có những ký giả nhàm chán muốn đào bới nhất cử nhất động của anh , cho nên trước mắt anh vẫn không có ý định để quan hệ của hai người công khai ra trước ánh sáng , tránh cô chịu không được những thứ kia đáng ghét tảo nhiễu

Đây là phương thức bảo vệ của anh đối với cô , anh hi vọng cô có thể tiếp tục cuộc sống tự do tự tại , không cần trở thành tiêu điểm bình luận của mọi người , cô nếu là vì vậy mà tổn thương , anh hội đau lòng

Khang Văn Thăng sửng sốt một chút , biết mình chậm một bước

Anh ngầm cười khổ , chỉ có thể đem hảo cảm đối với cô để ở trong lòng , thể hiện ra phong độ nên có

" Có cơ hội có thể mang bạn trai của cô tới tiệm của tôi , tôi sẽ ưu đãi cho hai người "

" Cám ơn anh , có cơ hội tôi nhất định sẽ dẫn anh ấy đến "

Chờ Tuyên Vũ Đồng tắt điện thoại di động , Phó Kỳ Tu rốt cục có thể mở miệng hỏi :

" Ai gọi tới ??? Nam ??? "

" Vâng , là Khang Văn Thăng " _ Cô thản nhiên trả lời

" Anh ấy nói có cơ hội rủ anh đến quán của anh ấy , anh ấy sẽ ưu đãi cho chúng ta "

" Hôm nào sao , chờ lúc anh tương đối rảnh rỗi chút "

Anh vừa nghe cũng biết Khang Văn Thăng cũng không có buông tha cho cô , mà là tính toán ở một bên tùy thời mà động , nhưng anh chắc chắn không để Khang Văn Thăng có cơ hội này

Thật vất vả mới đưa cô lừa gạt đến tay , hảo hảo đau cưng chiều cô cũng không kịp , vừa làm sao có thể đem cô chắp tay tặng cho nam nhân khác ???

Bất quá anh cũng không tới mức cấm cô cùng Khang Văn Thăng tiếp tục lui tới , bởi vì anh tin tưởng trong nội tâm cô chỉ có anh , nam nhân khác cô sẽ không nhìn ở trong mắt

Anh đối với cô có lòng tin , dĩ nhiên cũng đối với mị lực của mình có lòng tin

Anh nhẹ mổ lên phiến môi non mềm của cô , nụ cười thâm tình

" Chờ anh bận rộn xong , sẽ dẫn em về nhà anh ăn cơm , mẹ anh vẫn muốn anh mau đưa em về ăn bữa cơm thật ngon "

Cô khẽ hít một hơi , kinh ngạc trợn to hai mắt

" Mẹ anh đã biết rồi ??? "

" Em kinh ngạc cái gì , chẳng lẽ mẹ anh không thể biết ??? "

Anh chính là sau khi cũng cô xác định tình cảm , thừa dịp mẫu thân gọi điện thoại tới liền chớp cơ hội thuận thế nói

Nghĩ đến cũng buồn cười , mẹ lúc đầu còn cho là anh đang nói đùa , sau khi liên tục xác nhận không phải là vui đùa , bà liền lên tiếng kinh hô , một bộ bừng tỉnh đại ngộ khẩu khí , nói anh thì ra là đã 'nhắm sẵn' Vũ Đồng từ lâu rồi , khó trách năm đó luôn là tìm các loại lý do đem Vũ Đồng giữ ở bên người , rõ ràng chính là ý đồ bất lương

Sau mẫu thân ngược lại còn giáo huấn anh , cái gì 'động tác có thể hay không quá chậm rồi' , 'Như vậy cũng quá tốn thời gian đi' ... tất cả đều đồng dạng ý tứ , hi vọng anh nhanh nhanh một chút kết hôn với Vũ Đồng , bà mong chờ nhìn thấy con trai cưới vợ đã lâu rồi

Quả nhiên hết thảy cũng giống như anh đoán , mẹ anh cũng không bài xích Vũ Đồng trở thành vợ anh , thậm chí là thích , hận không được hai người bọn họ có thể nhanh lên một chút cử hành hôn lễ

" Không , không phải là ... "

Cô thoáng cái khẩn trương , thoáng cái thẹn thùng , trong đầu nháy mắt loạn thành một đoàn

" Anh không cảm thấy ... quá nhanh sao ??? "

Hai người bọn họ vừa mới chính thức gặp gỡ không bao lâu nha !!! Huống chi mang bạn gái về nhà ăn cơm , giới thiệu cho cha mẹ biết , đó là một chuyện rất chính thức , nếu như không phải là tình cảm đã phát triển đến một loại trình độ nào đó , sẽ không quyết định như vậy

" Điểm này , anh cùng với mẹ cảm giác là giống nhau "

" Cái gì giống nhau ??? "

" Chúng ta chẳng những không cảm thấy mau , vẫn ngại quá chậm "

Anh đang cầm gương mặt của cô , đột nhiên sắc mặt nghiêm nghị , vẻ mặt cứng rắn chất vấn cô

" Lẽ nào trừ ra Tuyên Lý Hòa , người nhà của em vẫn còn không biết chuyện tình của hai chúng ta sao ??? "

" Ách ... cái này ... "

Gương mặt của không cách gì thoát ra , đành chột dạ chuyển mắt nhìn nơi khác

" Tuyên Vũ Đồng , nhìn anh !!! Không được trốn tránh !!! "

Cô không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ đem con ngươi quay lại , thành thật địa trả lời :

" Em còn chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt để nói cho người nhà "

Có thể trở thành bạn gái của anh , cho đến hiện tại cũng vẫn giống như là nằm mộng , tốt đẹp đến mức không giống thật , chính cô cũng còn đang phải thích ứng đây !!!

" Kia em chừng mới có thể chuẩn bị tâm lý thật tốt ??? "

Cô chỉ có thể cười khúc khích , loại chuyện này cũng không phải là giống như làm việc , đặt cái kế hoạch , nói đến lúc nào làm được liền có thể làm được

" Em cho là cười cái anh liền sẽ bỏ qua cho em sao ??? " _ Anh tức giận nhìn chằm chằm cô , sự chịu đựng của anh đã mau ở trên người cô cạn sạch sẽ

" Bằng không anh muốn như thế nào ??? " _ Cô thoạt nhìn rất vô tội hỏi ngược lại , vẫn mang một chút đắc ý làm nũng

Dám giả bộ vô tội , cho là anh hiểu ý mềm lòng rút lui sao ???

" Còn có thể như thế nào ??? Đương nhiên là nghĩ tất cả biện pháp để nhanh một chút chuẩn bị tâm lý thật tốt , nhanh một chút nhận định anh, ngoại trừ anh ra , ai cũng không muốn gả "

Anh cúi người xuống , để đôi môi hai người dán lại thật chắt , giống như là đang trừng phạt cô , nặng nề hôn cô , hôn đến môi của cô có chút đau

Cô đang muốn lên tiếng kháng nghị , không nghĩ tới anh lại thừa dịp này hôn được càng sâu , xâm nhập trong miệng của cô , thô lỗ trừng phạt trong nháy mắt hòa thành nồng đậm , trở nên kích tình , lửa nóng mập mờ , mới vừa rồi tranh chấp sớm bị vứt đến sau đầu , song song chìm đắm trong càng ngày càng đậm hơn ngọt ngào quấn giao , ai cũng không muốn trước một bước dừng lại

Về phần hộp cơm ... dù sao cũng chạy không được , chờ anh trước 'ăn' cô đủ rồi mới tính ...

.__.__.__End Chap 11__.__.__.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro