Chap 14 _ Thỏ Trắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 14 _ Thỏ Trắng

Sau khi cùng Tuyên Lý Hòa nói chuyện điện thoại xong , Phó Kỳ Tu lập tức một mình lái xe phóng như bay đến Hoa Liên

Anh lần này trở về vốn là muốn có tự mình nghỉ ngơi mấy ngày , không có dự tính sớm đến công ty , vốn tưởng rằng có thể đưa Vũ Đồng đi ra ngoài chơi một chút , không nghĩ tới lại gặp loại chuyện này , khiến kế hoạch hảo hảo nghỉ ngơi cùng cầu hôn của anh đều đi tong

May là Tuyên Lý Hòa đối với anh tuy rằng ấn tượng không tốt , cũng còn sáng suốt , sau khi anh liên tục bảo đảm anh và La Dĩ Na tuyệt đối không có quan hệ , Tuyên Lý Hòa mới chịu nói ra địa điểm nơi bọn họ đang ở . Bọn họ hiện tại ở Hoa Liên , nơi mẹ và cha dượng của bọn họ đang kinh doanh

* Chị vẫn khỏe , sau khi khóc một hồi rốt cục cũng tỉnh táo lại . Tôi sợ tiếp tục đợi ở đó sẽ bị giới truyền thông làm phiền , cho nên tạm thời đem chị ấy đưa đây , coi như đi hóng mát một chút , thay đổi tâm tình *

* Nếu không phải chị vẫn còn chờ anh trở lại tự mình hướng chị ấy giải thích chuyện này , tôi cũng không muốn nói cho anh biết hanh tung hiện tại của bọn tôi *

* Tôi trước cảnh cáo anh , nếu anh thật sự làm chuyện có lỗi với chị tôi , anh cứ chờ đi , tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh !!! *

Nhớ tới cuộc nói chuyện mới vừa rồi của hai người , anh vốn trong lòng hoảng loạn liền an tâm không ít , theo như lời nói Tuyên Lý Hòa có thể biết , cô cũng chưa hoàn toàn hủy bỏ lòng tin với anh , lòng của cô vẫn là hướng về anh

Chỉ cần có thể thuận lợi cùng cô đối mặt , liền có thể giải thích này hết thảy , anh tin tưởng quan hệ giữa hai người sẽ không bởi vì chuyện này mà dao động , anh sẽ càng thêm vững vàng nắm chặt lấy cô

Anh vừa lên đường , vừa thử liên lạc với La Dĩ Na muốn làm rõ ràng trạng huống , nhưng La Dĩ Na đang lúc tránh đầu sóng ngọn gió , điện thoại di động không liên lạc được , anh cũng không thể gọi được

Cô cùng anh , đều có người yêu khác , nhưng không hi vọng đối phương bị đưa ra ánh sáng , miễn cho đoạn tình cảm này bị đem ra soi mói , mà những nhóm đối tượng có tin đồn xấu với cô , đều không phải là người cô chân chính yêu thương

Cô lần này cũng với nam nhân cô thật lòng yêu có chút tranh chấp , cho nên thường hay tìm anh tả oán , anh vốn không quan tâm , không nghĩ tới anh vừa ra nước ngoài không lâu , cô lại tuôn ra tin tức kinh người như thế , còn hại anh gặp vạ lây

Xe băng qua đường hầm Tuyết Sơn , đi tới phía Đông Đài Loan . Dựa vào hệ thống định vị vệ tinh , anh rốt cục thuận lợi tìm được địa chỉ khu dân túc Tuyên Lý Hòa đã nói

Đó là một chỗ được rừng cây to lớn bao quanh , nhà gỗ theo phong cách Nhật , có diện tích không nhỏ , gồm hai tầng lầu , mỗi một tầng lầu có mười mấy gian phòng . Sau phòng có đình viện được bố trí tỉ mỉ , cảnh sắc thanh u nhã trí

Phó Kỳ Tu đến gần mười một giờ đêm mới tới nơi , trong phòng khách lầu một đèn vẫn còn sáng

Tuyên Lý Hòa vừa nghe thấy tiếng xe bên ngoài , liền ra trước cửa , thấy xe của anh , tức giận hừ nhẹ một tiếng :

" Động tác rất nhanh "

" Lý Hòa , Phó thiếu gia tới sao ??? "

Bà Tuyên từ phòng bếp bên trong đi ra , bà rất biết cách chăm sóc bản thân , cho dù đã hơn 50 tuổi , thoạt nhìn cũng chỉ giống như mới 40 mà thôi

Phó Kỳ Tu xuống xe , cẩn thận hướng Tuyên mẫu chào hỏi

" Dì , đã lâu không gặp "

Thật ra anh nên sớm tìm đến chào bà , bất quá chưa có dịp nào thuận tiện , cái này vừa lúc , sau khi anh thuận lợi giải quyết xong cái sự kiện 'hắc ám' kia , có lẽ có thể trước mặt bà bàn chút chuyện về hôn sự của anh và Vũ Đồng

" Đã lâu không gặp "

Bà Tuyên ôn hòa cười một tiếng , không giống Tuyên Lý Hòa bày ra gương mặt tăm tối

" Cháu ăn cơm chưa , ta chuẩn bị ít thức ăn khuya , có muốn ta cũng giúp cháu chuẩn bị một phần hay không ??? "

Vũ Đồng đã đem chuyện hơn 1 tháng trước cùng anh hẹn hò nói cho bà biết , bà lúc mới nghe được cũng cảm thấy rất kinh ngạc , nhưng sau khi tỉnh táo ngẫm lại , thật ra có rất nhiều dấu vết có thể nhìn ra . Từ lúc bà vẫn còn ở Phó Gia giúp việc , anh và con gái bà đã rất thân thiết

Tin tức về La Dĩ Na bà đương nhiên biết , cũng biết anh đuổi theo con gái mình đến đây là vì nguyên nhân gì , trên căn bản trước lúc chân tướng rõ ràng , bà vẫn là bảo trì thái độ trung lập

Huống chi lấy thời gian bà lúc trước ở Phó Gia giúp việc đối với anh hiểu rõ , bà cảm thấy anh không phải là loại người hoa tâm

" Cám ơn dì , cháu trên đường đã ăn rồi , không biết Vũ Đồng cô ấy … có khỏe ??? "

Thật ra anh căn bản không có ăn , trong lúc mấu chốt này anh một chút tâm tình để ăn cũng không có

" Nó ??? Cũng không biết rốt cuộc nên coi là tốt hoặc không tốt "

Bà Tuyên nụ cười trên mặt hơi lớn , nhìn ra thần sắc lo lắng của anh , cũng không có tiếp tục trở ngại anh và Vũ Đồng gặp mặt

" Bữa tối chỉ ăn có vài miếng rồi thôi , bây giờ còn chưa có ngủ , ta thật lo lắng nó nửa đêm đói bụng , cháu có thể giúp ta nhân tiện mang bữa ăn khuya cho nó không ??? "

Tuyên Lý Hòa tức giận nhìn mẹ mình một cái , này rõ ràng chính là quang minh chánh đại cho Phó Kỳ Tu lý do gặp chị , mẹ có thể hay không quá tốt bụng ???

" Dĩ nhiên !!! " _ Phó Kỳ Tu hưng phấn trả lời , anh chính là cầu cũng không được !!!

Bà Tuyên đem mấy cặp sandwich đặt ở trong mâm , giao cho Phó Kỳ Tu , cũng nói cho anh biết mã số gian phòng của Tuyên Vũ Đồng trên lầu 2 , xong liền để anh đi lên lầu

Cùng trong lúc đó , Tuyên Vũ Đồng một mình đợi ở bên trong phòng , ngồi thu người trên ghế sofa nhỏ , trên đùi bày ra mấy quyển tiểu thuyết , thất thần sững sờ

Mới quá 1 ngày , cô nhưng lại cảm thấy thời gian dài như 1 tháng vậy , rất khó chịu , cô muốn xem vài quyển tiểu thuyết cho hết thời gian , dời đi lực chú ý , nhưng một chút tác dụng cũng không có

Cô bây giờ cái gì cũng không muốn làm , chỉ muốn lẳng lặng chờ anh trở lại

Trái tim có loại trống rỗng buồn bã , làm cho mọi hứng thú đều rã rời , hoàn toàn không dậy nổi sức lực …

Tiếng gõ cửa vào lúc này vang lên triệu hồi thần trí của cô , cô nghĩ thầm mới vừa rồi mẹ có nói muốn làm đồ ăn khuya cho cô , liền không chút do dự đứng dậy mở cửa

" Tới "

Cửa mở ra , cô vừa nhìn thấy nam nhân hiện ra bên ngoài cửa , nét mặt trong nháy mắt ngu ngơ ở , hoàn toàn phản ứng không kịp , không có ngờ tới người ở bên ngoài lại là anh

Phó Kỳ Tu vung lên nụ cười , ôn nhu gọi cô

" Vũ Đồng , anh đã trở về "

Cô ngu ngơ một lúc lâu , chậm chạp không có có bất kỳ phản ứng nào , chờ cô rốt cục có điểm phản ứng , cũng là lúc hai mắt bắt đầu rơi lệ , khiến Phó Kỳ Tu sợ hãi

" Vũ Đồng , đừng khóc !!! Có gì chúng ta hảo hảo nói , được không ??? "

" Ô … "

Cô vẫn là khóc , càng khóc thanh âm càng lớn , càng thê thảm , hoàn toàn không dừng được

Anh khẩn trương đem cô kéo vào trong phòng , đem cái mâm đặt lên bàn , liền lôi kéo cô ngồi ở bên giường , ủng cô vào lòng , an ủi hống :

" Đừng khóc đừng khóc , nhìn em khóc như vậy , anh đau lòng muốn chết "

May là cô không có đẩy ra anh , không có gọi anh cút ngay đi , chẳng qua là ở trong lòng ngực của anh không ngừng khóc . Anh chỉ có thể kiên nhẫn dụ dỗ cô , chờ cô tâm tình bình tĩnh , bọn họ mới có biện pháp nói chuyện tiếp

Tuyên Vũ Đồng nhất thời cũng điều khiển không được tâm tình của mình , vừa nhìn thấy anh xuất hiện , đầy bụng ủy khuất trong nháy mắt trào ra

" Vũ Đồng , anh sẽ đem tất cả mọi chuyện giải thích rõ ràng . Đừng khóc !!! Anh không nỡ nhìn em thương tâm như vậy , nha … "

Anh ôn nhu ở bên tai cô nhẹ lẩm bẩm

Khóc mười mấy phút đồng hồ , nước mắt cô rốt cục từ từ ngừng , tỉnh táo lại , thấy trước ngực áo sơmi anh ướt một mảng lớn , cô nhịn không được cười khẽ một tiếng , tâm tình rốt cục cũng tốt lên

" Y phục của anh bị em khóc ướt "

" Ướt liền ướt , dù sao em phải chịu trách nhiệm giúp anh giặt "

Anh dùng tay áo của mình giúp cô lau nước mắt trên mặt , động tác phi thường mềm nhẹ

" Có thể nghe anh nói chuyện chưa ??? "

Cô gật đầu , lại đột nhiên lại nhớ tới một chuyện khác

" Được , làm sao anh trước thời gian đã trở về ??? "

" Anh vốn là định trước thời gian trở về , cho em một quả vui mừng , không nghĩ tới tối hôm qua vừa về tới Đài Loan , thì ngược lại bị em mất tích hù dọa đến rồi " _ Anh tự giễu cười khổ

" Tối ngày hôm qua em gọi điện thoại cho anh không ai đón , khi đó anh đang ở trên phi cơ ??? "

Khó trách gọi đến khách sạn cũng không ai đón , bởi vì anh đã sớm rời đi

Phó Kỳ Tu gật đầu

" Điện thoại di động của em tắt , hại anh hoàn toàn không liên lạc , anh khẩn trương đã chết , khi biết em ở đây , anh liền lập tức chạy tới "

" Đó … em rời đi có chút vội vàng , chỉ mang điện thoại di động , có thể hết pin tự động tắt !!! "

Nhìn anh thần sắc có chút mệt mỏi , cô mới ý thức tới hiện tại đã là 11 giờ tối , nghĩ anh không có nghỉ ngơi liền chạy thẳng tới Hoa Liên , chỉ vì muốn gặp cô , tâm tình vốn là xuống thấp cũng đi theo vui mừng không ít , cũng đau lòng anh cả đêm đuổi theo khổ cực

Không nghĩ tới nguyên nhân này , Phó Kỳ Tu còn tưởng rằng cô là cố ý không muốn đón điện thoại của anh mới tắt điện thoại , hại anh lo lắng một hồi

" Kia … chuyện La Dĩ Na mang thai … " _ Cô có chút bất an mở miệng hỏi

" Anh không xác định cô ấy rốt cuộc có hay không mang thai , nhưng cho dù Dĩ Na thật sự mang thai , đứa bé kia cùng anh một chút quan hệ cũng không có " _ Anh như chém đinh chặt sắt trả lời

Không kịp chờ Dĩ Na cho phép , anh trực tiếp thẳng thắn nói cô trong lòng đã có nam nhân khác , mà cha của đứa trẻ trong bụng chính là người đàn ông kia

" La Dĩ Na có người yêu khác ??? " _ Tuyên Vũ Đồng kinh ngạc trợn to hai mắt

" Em còn tưởng rằng cô ấy đối với anh … ách … "

Cô đột nhiên câm mồm , cô hoài nghi La Dĩ Na đối với anh không tin tưởng , không hiểu anh nghe xong có tức giận hay không ???

" Dĩ Na đối với anh như thế nào ??? Vũ Đồng , thành thật trả lời anh "

Phó Kỳ Tu đột nhiên nheo nheo mắt , bưng lấy gương mặt của cô , không cho phép cô trốn tránh , cần phải làm rõ cô rốt cuộc đang suy nghĩ gì

Cô không thể làm gì khác hơn là biết điều một chút nhận tội

" Em cho là La Dĩ Na đối với anh có ý tứ , muốn từ bên cạnh em cướp đi anh , mới có thể thường tìm cơ hội đến gần anh "

Nghe được câu trả lời của cô , anh nhịn không được cảm thấy buồn cười

" Em tại sao phải nghĩ như vậy ??? "

" Bởi vì cô ấy cùng anh trai tài gái sắc , gia thế tương xứng , điều kiện so với em tốt hơn rất nhiều . Hơn nữa giao tình của anh và cô ấy cũng có thể nói là phi thường tốt , cho nên em … tự ti … "

Cô càng nói thanh âm càng nhỏ , trong lời nói mang theo vẻ trầm buồn như đưa đám

" Ngốc , tự ti cái gì ??? " _ Anh lắc đầu mắc cười

" Em chẳng lẽ không biết em rất lợi hại ??? Người khác ngược lại còn phải sùng bái em sao "

" Em nơi nào lợi hại ??? Người khác sùng bái em cái gì ??? "

" Nước hoa do em điều chế tất cả mọi người đều rất thích , cùng tranh cướp mua , ngay cả Dĩ Na cũng thích , chẳng lẽ không lợi hại ??? Chẳng lẽ không đáng được các nàng sùng bái ??? "

" Ách ??? "

Khuôn mặt như đưa đám của cô trong thoáng chốc phục hồi chút tự tin , thì ra là ở trong mắt người khác , cô cũng là một người lợi hại nha !!!

" Vũ Đồng , cho dù ở trong mắt người khác , em cái gì cũng không phải , nhưng ở trong lòng của anh , em thủy chung là sự tồn tại chói mắt nhất , không có bất kỳ người nào có thể thay thế được . Em không cần phải cùng những người khác so sánh , cũng không nên tự ti , bởi vì đối với anh mà nói , em chính là tốt nhất "

Anh chưa từng nghĩ tới , thì ra cô sẽ vì tự ti mà cảm thấy khổ sở , là anh sơ sót , thân phận chênh lệch giữa hai người , trong lúc vô hình mang cho cô bất an cùng áp lực

Hiện tại anh đã biết , sẽ phải cố gắng xóa bỏ của cô bất an , làm cho cô đối với mình có lòng tin hơn , cũng có thể tín nhiệm anh hơn

Anh đem cô nhẹ ôm vào lòng , ôn nhu hỏi :

" Còn có vấn đề gì cảm thấy bất an , em tất tật một lần nói ra , một lần giải quyết xong "

" Còn nữa … anh cũng không mang em lộ diện … " _ Đó cũng là vấn đề khiến cô cảm thấy khó chịu

" Em không phải không thích xã giao ??? "

" Em là không thích , nhưng anh ngay cả một lần cũng chưa từng mang em ra ngoài , thật giống như … không quen biết em … " _ Cô càng lẩm bẩm thanh âm càng nhỏ

Phó Kỳ Tu sửng sốt , ngay sau đó cười ra tiếng , không nghĩ tới hai người bọn họ ý nghĩ cách nhau xa đến vậy , nếu không phải cô giờ phút này nói ra , anh có lẽ vĩnh viễn cũng không biết

" Anh sở dĩ không để cho em lộ diện , trên căn bản có mấy lý do "

" Tới mấy lý do ??? "

Nhiều như vậy ??? Không phải chỉ một cái ???

" Thứ nhất , em không thích xã giao , anh không muốn miễn cưỡng em làm chuyện em không thích . Thứ hai , anh không hi vọng đưa em ra ánh sáng , miễn đưa tới một số con ruồi nhàm chán đem tổ tông 18 đời của em tất cả đều đào lên , lúc nào cũng nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của em , khiến em cảm thấy không thoải mái , phiền toái . Thứ ba … "

" Được rồi , được rồi , không cần giải thích nữa " _ Cô cảm động ôm lấy anh

" Em đã biết anh là tốt với em , sau này em sẽ không suy nghĩ miên man nữa "

Thì ra là anh vì cô băn khoăn nhiều như vậy , cô thật sự cảm thấy phi thường xấu hổ , không những ngốc đến không rõ tâm ý của anh , ngược lại hoàn toàn hiểu lầm anh , cô thật là quá không nên

" Anh chưa cùng em nói rõ ràng , anh cũng có sai "

Anh ôn nhu ở bên tai cô nhẹ lẩm bẩm

" Nhưng em nếu quả thật vô cùng để ý chuyện này , anh sẽ tìm một cơ hội công khai quan hệ của chúng ta "

Thật ra nếu như đáp ứng lời cầu hôn của anh , sớm muộn đều là phải công khai , anh chẳng qua là không muốn làm cho cô quá nhanh đã bị 'tảo nhiễu' mà thôi , nhưng nếu như làm như vậy mới có thể để cho cô an lòng , anh dĩ nhiên cũng muốn càng sớm công khai càng tốt

" Vẫn là không nên thì tốt hơn , em sợ bị giới truyền thông vây lấy , chẳng những không thể làm gì , còn phải tiếp nhận bọn họ công kích , chỉ dùng nghĩ em liền da đầu tê dại "

Cô ở trong ngực của anh khẽ lè lưỡi , không khí giữa hai người cũng trở nên nhẹ nhàng không ít

Anh là dùng phương thức của mình để bảo vệ cô , sau khi hiểu được khổ tâm của anh, trong lòng của cô liền tràn ngập ngọt ngào cùng cảm động , không hề có bất kỳ nghi ngờ gì nữa

Thừa dịp cơ hội lần này , Phó Kỳ Tu dứt khoát ở lại dân túc nghỉ phép , cùng Tuyên Vũ Đồng cùng nhau hảo hảo buông lỏng tâm tình , hưởng thụ non nước hữu tình của Hoa Liên , thuận tiện tránh né truyền thông truy kích

May là anh có thể tin được năng lực của Phương Đặc Trợ , trước khi anh trở về công ty có thể giúp anh xử lý phần lớn chuyện tình , nếu là thật gặp phải chuyện không cách nào xử lý , Phó Kỳ Tu liền dùng video thoại cùng Phương Đặc Trợ liên lạc thảo luận

Bà Tuyên thấy bọn họ hiểu lầm cũng đã giải khai , liền yên lòng

Tuyên Lý Hòa cũng rất lâu không có nghỉ ngơi , cũng định bụng ở lại mấy ngày , dù sao ít đi mấy cái đơn đặt hàng nước hoa , đối với bọn họ cũng sẽ không có quá lớn ảnh hưởng

" Kỳ Tu , thật sự rất thật xin lỗi , tôi không nghĩ tới tự mình sẽ bị đám Cẩu Tử ( phóng viên ) kia phát hiện ra , giới truyền thông viết lung tung làm liên lụy đến cậu … "

Mất liên nhiều ngày La Dĩ Na rốt cục chủ động điện thoại liên lạc cùng Phó Kỳ Tu , vừa mở miệng chính là trước nói xin lỗi , bởi vì cô hiểu , Phó Kỳ Tu nhất định rất giận

Thời điểm cô gọi điện thoại tới , Phó Kỳ Tu đang cùng Tuyên Vũ Đồng nằm ở tầng thượng ngắm sao , tầng cao nhất dân túc là một không gian mở , đặt vài cái ghế lớn , để khách nhân buổi sáng có thể phơi nắng tắm nắng, buổi tối cũng có thể thưởng sao

Hai người bọn họ sóng vai nằm trên cùng một cái ghế , anh một cái tay cùng Tuyên Vũ Đồng mười ngón tay lồng vào nhau , tay kia cầm lấy điện thoại di động , nét mặt đúng là rất khó coi

" La Dĩ Na , cậu rốt cuộc đến lúc nào mới chịu làm sáng tỏ chuyện này ??? "

" Qua nửa giờ nữa , tôi sẽ mở một cuộc họp báo giải thích rõ ràng mọi chuyện "

" Rốt cuộc cậu có hay không mang thai ??? "

Cô thẹn thùng một lúc lâu , mới thấp giọng trả lời

" … ừ "

Khó được cô cũng sẽ có lúc thẹn thùng , Phó Kỳ Tu tâm tình rốt cục cũng có chút tốt , còn hăng hái hỏi han cô

" Là nam nhân kia ??? "

" Bằng không sẽ là ai ??? Là của cậu sao ??? "

Cô trong nháy mắt chuyển đổi khẩu khí , hung ba ba bảo vệ tình cảm của mình

" Hảo , hảo , tôi thừa nhận là tôi nói sai " _ Anh nhịn không được thấp cười ra tiếng

" Chúc mừng cậu "

" Cám ơn cậu , bất quá tôi một chút cũng không cảm thấy có cái gì đáng chúc mừng . Chỉ cần nghĩ kế tiếp còn có một đống vấn đề phải xử lý , tôi liền nhức đầu đến mức thực muốn chân chính mất tích , để tất cả mọi người tìm không được mình … "

Khó được thông thương điện thoại , La Dĩ Na hướng hướng anh tả oán một đống chuyện tình , giống như là nếu không nói sẽ bị nhịn chết vậy

Phó Kỳ Tu bất đắc dĩ nghe cô liều mạng tố khổ , nhẹ nhíu mày , khiến Tuyên Vũ Đồng bên cạnh anh im lặng cười , cười anh không thể làm gì

Thật vất vả , người đại diện của La Dĩ Na gọi chuẩn bị mở họp báo , cô mới vội vàng cúp điện thoại , trả lại sự an tĩnh cho Phó Kỳ

Anh rốt cục có thể tắt điện thoại di động , quay đầu cùng nữ nhân yêu mến thân mật cụng trán

" Cô ấy nói một chút nữa mở họp báo , trên tivi có thể phát sóng , em muốn xem không ??? "

" Em muốn ở chỗ này ngắm sao " _ Cô không chút do dự lắc đầu

" Tốt lắm , anh ở chỗ này cùng em cùng nhau ngắm sao "

Anh cũng không muốn đi xem đám ký giả , nhất định vừa lãng phí thời gian vừa không có dinh dưỡng

Cô ngẩng đầu nhìn Thiên Không , hít thở sâu một hơi khí , cảm giác thiên nhiên thanh tân , rất giống tâm trạng lúc này của cô , sạch sẽ , không có có bất kỳ lo nghĩ , hơn nữa cảm thấy vạn phần thoải mái

Bởi vì cơ hồ không có chút ánh sáng làm mờ , những ngôi sao cơ hồ phủ kín cả bầu trời đêm , cô đưa tay lên bắt , có chút trẻ con nói :

" Ngôi sao thật xinh đẹp , thật muốn nắm xuống tới , mang về Đài Bắc "

" Đừng mơ mộng như vậy , sao trên trời chỉ có thể nhìn mà thôi " _ Phó Kỳ Tu không chút khách khí giội cho cô gáo nước lạnh

" Em chỉ nói chơi thôi mà , anh làm gì nghiêm túc vậy ??? " _ Cô tức giận trừng anh một cái.

" Đừng nóng giận , anh đem 'ngôi sao trên mặt đất' hướng em bồi tội tốt lắm "

Anh câu khởi vẻ cười , tựa hồ đang có chủ ý quỷ quái gì

" Cái gì 'ngôi sao trên mặt đất' ??? "

Có loại vật này sao ???

Phó Kỳ Tu ngay sau đó từ trong túi tiền lấy ra chiếc nhẫn kim cương sớm đã chuẩn bị tốt , thả vào trước mặt cô

" Vũ Đồng , gả cho anh "

Cô nhìn chiếc nhẫn kim cương khẽ tỏa sáng ở dưới ánh trăng , hoàn toàn ngây ngốc , nói không ra lời , không nghĩ tới anh lại có ngay tại lúc này hướng cô … CẦU HÔN !!!

Này quá đột nhiên , cô trong lòng một chút cũng không có chuẩn bị nha !!!

" Em nếu như cảm thấy quá nhanh , chúng ta có thể đính hôn trước , sau đó nửa năm hoặc một năm nữa kết hôn , để cho em có thời gian thích ứng "

Anh cũng đã nghĩ kỹ , lấy phương thức này tiến hành theo tốc độ chuyển đổi quan hệ giữa hai người , cô có thể dễ dàng chấp nhận hơn . Dù sao lúc trước cũng đã nhẫn lâu như vậy , nhịn thêm nửa năm , một năm , đối với anh mà nói cũng không coi vào đâu

Cô nhìn nhẫn kim cương , hốc mắt từ từ hiện lên nước mắt , sau khi kinh ngạc , một cổ vui sướng khó nói lên lời đong đầy ngực , làm cho cô hưng phấn , kích động , nhưng cái gì cũng nói không nên lời

Cô thích tựa vào trong ngực của anh tiến vào mộng đẹp , mà ngay cả ở trong mộng cũng bị hơi thở của anh vờn quanh . Cô thích mỗi buổi sáng mở mắt ra , liền thấy dung nhan buông lỏng , không chút nào phòng bị mà ngủ của anh . Cô muốn cùng anh chung một chỗ , thời thời khắc khắc , mỗi tháng , mỗi năm , liền một giây cũng không nỡ bỏ qua

Cô muốn vì anh sanh con dưỡng cái , tạo ra một gia đình hạnh phúc mỹ mãn , chỉ nghĩ đến , cô cũng đã cảm thấy thật vui vẻ thật vui vẻ , thật muốn lập tức giúp anh sinh một hài tử …

Anh thử đem chiếc nhẫn đặt trên tay cô , phát hiện cô không có ý tứ cự tuyệt , liền tiến thêm một bước đem chiếc nhẫn lồng vào ngón áp út của cô , sau đó cùng cô mười ngón tay lồng vào nhau , nhẹ hôn lên ngón tay đang đeo nhẫn , vô cùng thành tâm và thận trọng

" Anh yêu em , gả cho anh , được không ??? "

" Được "

Cô có chút nghẹn ngào trả lời ; vừa cười vừa khóc , hoàn toàn không điều khiển được tâm tình kích động giờ phút này khó có thể bình tĩnh

" Vậy thì đừng khóc , đừng như vậy làm anh sợ "

" Em là khóc vì hạnh phúc … "

Anh cười , kéo gần hơn khoảng cách giữa hai người , hôn lên khóe mắt ướt nước mắt của cô . Nhận được câu trả lời của cô , tim anh cũng hoàn toàn an ổn xuống tới

Tiểu bạch thỏ của anh , rốt cục cũng hoàn toàn thuộc về anh . Anh đã đợi không kịp , muốn nghe cô gọi anh 'lão công' , đó là chuyện tình tuyệt vời nhất

Cô để mặc anh hôn lên nước mắt của mình , đắm chìm trong tư vị hạnh phúc ngọt ngào , cùng anh ở dưới trời sao , hai đôi môi dán lại với nhau , từ chuồn chuồn lướt nước , đến sâu sắc triền miên , càng ngày lửa nóng càng mập mờ

Mãn Thiên Tinh vô ích tiếp tục lóe ra , giống như là ở cười trộm , cũng giống như là ở chúc phúc hai người bọn họ , có thể một đường viên mãn hạnh phúc đi xuống …

.__.__.__The End__.__.__.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro