Chương 18 (18+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 17 tháng 7 năm 2020, 13 giờ, GMT + 7, múi giờ Đông Nam Á.

Trong khi Ae đang ngủ trưa ở nhà, anh mơ thấy mình đứng trên vai một người khổng lồ. Người khổng lồ trên thực tế là một con quái vật khủng khiếp với bộ lông trên khắp cơ thể. Mỗi sợi lông trên con thú là một xúc tu chuyển động. Những xúc tu quấn lấy tay chân chàng trai và thọc vào mông anh khiến anh không khỏi rên rỉ. Ae chịu thua cái khoái cảm kỳ lạ do đám xúc tu lông mang lại, và ngất ngay lập tức. Anh đạt cực khoái ướt át sau khi giấc mơ kết thúc.

Ngày 17 tháng 7 năm 2020, 13 giờ, GMT + 7, múi giờ Đông Nam Á.

Trong nhà của Type và Tharn, có tiếng rên rỉ của Type: "P'Tharn, anh nện em mạnh lên đi! Xin anh đó, anh nện em đi!"

Nhưng Tharn chưa kịp nói gì đã bị Ernst Kirchgessner đứng từ phía sau nắm cổ lôi khỏi giường và hất ngã xuống sàn. Ernst nắm lấy hông của Type và đục cúc huyệt cậu dữ dội cho đến khi cậu hét lên. Nụ cười gian ác trên khuôn mặt của Ernst hiện rõ hơn, vì hắn không còn chịu cảnh mất đầu nữa và đã có chiếc đầu quỷ gắn lên cổ rồi. Ernst là kỵ sĩ không đầu trong các trò chơi Garden Rush mà Tharn đã tham gia trước đó.

Type rên rỉ rất lớn tiếng khi được gã kỵ sĩ quỷ quái thâm nhập, trông ra cậu chẳng mấy thích tên này. Nhưng khi tên kỵ sĩ vuốt ve ngực bụng cậu, cậu quằn quại trong sung sướng. Tharn vô vọng nằm trên sàn nhà, không thể giúp bạn trai thoát ra khỏi bùa mê độc ác.

"Còn ngươi, ngươi cũng đã biết mình nên làm gì rồi đấy." Ernst nói với giọng khàn đục, chĩa mũi kiếm vào Tharn.

Tharn không kháng cự lại Ernst mà cứ ngoan ngoãn lấy chiếc bao kiếm của hắn để thọc vật đó vào cửa hậu của mình. Cả anh cũng bị dính bùa mê ác quỷ của hắn, không ai cứu được cả anh lẫn người yêu của anh.

Toàn bộ sự kiện trong nhà của Tharn chỉ là một giấc mơ kỳ lạ do chính Tharn tưởng tượng ra trong giấc ngủ ngắn của mình.

Ngày 17 tháng 7 năm 2020, 13 giờ, GMT + 7, múi giờ Đông Nam Á.

"Một vị khách đang đến?" Trái tim Sarawat đập rộn ràng khi một vị khách gõ cửa nhà anh liên tục.

Hóa ra vị khách đó là một người nước ngoài. Anh ấy là một người Hàn Quốc tên là Jeon Jungkook. Nhưng đứng cùng Jungkook là một người đàn ông Trung Quốc tên là Xiao Zhan và một người đàn ông Nhật Bản tên là Takahashi Fumiya.

"Chào buổi chiều." Sarawat nói bằng tiếng Anh.

"Xin chào." Xiao Zhan nói.

"Xin chào." Hai người nước ngoài khác cũng nói.

"Tôi nghe nói rằng bạn nổi tiếng lắm nhỉ." Sarawat nói.

Sau cuộc trò chuyện ngắn ngủi, Sarawat nhanh chóng lao vào cuộc chơi tàu bay với ba người bạn mới mà Tine không hề hay biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro