Part 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Part 3:

Hai tuần sau

5/6/2012

_Hey Yuri, cậu vẫn không từ bỏ ý định làm việc cho đến chết à? Muốn trở thành workaholic sao?

_Không

xách mé nhau thì cậu chết à, tớ làm vì lợi ích của công ty, kông phải 

để chết hay biến thành một kẻ tham công tiếc việc, TaeYeon – Yuri miệng 

nói, tay vẫn cầm bút viết sột soạt lên giấy và mắt thì không nhìn lên 

lấy một lần (để đỡ phải nhìn cảnh nóng mắt của TaeNy)

_Đã một tuần rồi, kể từ khi cậu về đây thì lại làm việc như điên, tớ đang thắc mắc cậu có phải cái máy không đây – Ny thở dài

_Tớ hoàn toàn là người, Fany

_Rồi sẽ có ngày cổ phiếu công ty cậu bị rớt giá và cậu sẽ phải bán cái công ty này đi để trả nợ thôi

_Và khi đó tớ sẽ qua ăn bám nhà cậu

_Erh? No way – Tae lắc đầu

_Vậy thì đừng có trù tớ nữa, nếu cậu không muốn việc đó xảy ra

_Geez, được rồi, đồ than củi khó tính

_Tớ nghĩ cậu nên may miệng tên lùn nhà cậu lại đấy Fany – Yuri cười với Ny và nhếch môi với Tae

*Rầm*

_Yuri unnie, em vừa thấy nữ diễn viên Eun Hye đấy – Yoong đạp cửa chạy vào, kéo theo Seo

*Rầm*

_Hey các cậu, tớ có vé đi ăn miễn phí cho 10 người này – Soo tông cửa xông vô

_Hai

người đang thay phiên nhau phá văn phòng tôi à – Yuri nhíu chân mày 

nhìn YoonSoo và cái bản lề bị sút đinh sắp rơi xuống đất vì sức công phá

của hai shikshin

*Rầm*

_Các cậu 

đoán xem, tớ giành giải nhất cuộc thi vua đầu bếp rồi đấy – Hyo đá cửa 

bước vào với tấm bằng chứng nhận cùng với chiếc cúp trong tay

*Rầm*

_Chào các cậu – một con thỏ và chiếc bình phong tung tăng bước vào

Với

nỗ lực níu kéo với cây đinh trong vô vọng, cái bản lề đã hoàn toàn rơi 

ra và cánh cửa rớt xuống sàn với tiếng kêu không mấy là nhẹ nhàng

_Vì tớ không đụng vào con gái nên Choi SooYoung, Lee Sunkyu, các cậu sẽ bị đánh thay cho 2 Ny và cả em nữa Kwon YoonA

Trước

khi để ba người kia kịp chạy, Yuri đã nắm cổ áo Sun kéo lên cao làm Sun

cố gắng vùng vẫy (với hai cái chân ngắn) tay còn lại kẹp lấy cổ Soo 

khiến Soo không thể thoát ra được và Yoong thì bị đè xuống đất không thể

nhúc nhích

_Aaaa, heo miii!!! – SunSooYoong la hé

_Yuri bỏ Sun/Soo của tớ ra

_Không – lạnh lùng

_Yuri unnie, thả các chị ấy ra đi

_Ờ - buông

“Uy lực của maknae” – mọi người

_Hyunie ah, Yuri unnie đáng sợ quá – Móm mè nheo, ôm lấy Seo

Thấy YoonHyun tình cảm, 2Hyo quay sang ôm seobang của mình, Tae ôm Ny, Yuri thì nhói một cái nơi tim

“Không

biết giờ này em đang làm gì? Nếu không có tôi thì em có biết tự đi ăn 

không hay là lại cuộn mình trong chăn cho qua cơn đói đây”

__________________________

Đúng

như lời Yuri nói là Jessica đang cuộn mình trong chăn, nhưng việc cô 

nhắm đôi mắt sưng húp của mình lại là để cho qua đi cơn đói hay… một ai 

đó?

Cô nghĩ rằng mình hiểu Yuri, hiểu rằng con 

người đó không thể sống thiếu cô được, cô nghĩ rằng rồi Yuri sẽ lại tươi

cười mà bám theo cô bất cứ khi nào cô rảnh, nhưng cô đã lầm, thậm chí 

đến cả chính mình đang cố gắng né tránh, quên đi điều gì cô còn không 

rõ, thì Yuri – một người mà cô không hề rõ bất cứ thứ gì về cô ấy, ngoài

cái tên và diện mạo, làm sao mà cô có thể hiểu được?

Flashback

25/5/2012

“Được

rồi, mình không việc gì phải tìm kiếm cậu ta, đó không phải lỗi của 

mình, rồi cậu ta sẽ tự động vác cái bản mặt đen thui của cậu ta đến tìm 

mình thôi” – Jessica tự cười khi nghĩ về điều này, vẫn đi chơi với Taec

27/5/2012

“Đã

6 ngày rồi tại sao cậu ta còn không đến chứ? Chẳng lẽ cậu ta vẫn chưa 

hết bệnh sao?” – Jessica lo lắng và hơi lơ là khi đi cùng Taec

29/5/2012

“Cái

tên Kwon Yuri này, còn không chịu đến sao? Đã thế thì đừng có đến gặp 

tôi nữa” – Jessica chu môi, phồng má, đâm đâm miếng thịt bò gile khi 

đang ngồi ăn với Taec và hoàn toàn không không chú ý về việc anh ta đang

nói đến cái gì

4/6/2012

“Hức…hức… 

Yul… đau quá… tại sao lại khó thở đến như vậy?” – nước mắt Jessica rơi 

không ngừng, quá nhiều đến mức không thể lau nó đi được và cô khóc cho 

đến khi mệt mỏi mà thiếp đi

End flashback

Jessica cuộn mình thật chặt trong chăn, cố ngăn đi những tiếng nấc đang hình thành nơi âm quản

“Zora ha ayashiku hikari hajimete

Nukumori sae mo nai, nai, nai

Tada furi tsudukeru ame on kodama shi te

Futari madowa seru no? Oh no"

[Bầu trời bí ẩn đang bắt đầu tỏa nắng

Dù tại đây không còn chút hơi ấm nào, không còn một chút nào

cả

Mưa tiếp tục rơi và cùng những âm vang giọng nói

Gây bối rối cho cả hai chúng ta? Oh no]

đầu ra khỏi chăn, Jessica bò thật chậm đến chỗ điện thoại, nhấc nó lên 

áp vào tai với giọng nói khàn khàn vì hôm qua cô đã khóc quá nhiều

_Anny…ong?

_Jessica? Giọng em sao vậy? em không sao chứ?

_Em không sao oppa

_Nhưng giọng của em tệ quá, anh sẽ đến nhà em bây giờ

_Nhưng…

…tút….tút…

Jessica thở dài, bò lại chỗ chiếc chăn, cuộn mình lại, vùi sâu mặt vào trong chăn mà ngủ

Jessica chẳng biết cô đã ngủ bao lâu, nhưng khi cảm thấy một bàn tay thô ráp chạm vào mặt mình, cô lập tức mở mắt

_Xin lỗi Jessica, anh đã làm em thức giấc sao?

_Không oppa – Jessica ngồi dậy

_Em

đang ốm đi đấy Jessica, cả tuần nay em ăn rất ít, mắt em sưng đỏ lên 

rồi đây này, có chuyện gì xảy ra với em vậy? – Taec lo lắng

_Em không sao oppa, chỉ là em không muốn ăn thôi – Jessica lắc đầu cười nhẹ

_Vậy em có định nói cho anh biết việc gì xảy ra với đôi mắt của em không?

_Chỉ là có gì đó vướng vào mắt nên em dụi nó đi thôi

_Em nói dối rất tệ đấy cô bé – Taec hơi nheo mắt khi biết Jessica nói dối

_. . . – Jessica im lặng cúi đầu

_Được

rồi, anh đùa thôi, vui lên nào, em có muốn ăn chút gì không? Nhìn em 

thì anh biết em chưa rời giường cả ngày rồi – Taec xoa đầu Jessica

_Này Jessica, em có muốn xuống ăn hay để anh lên đó lôi em xuống đây? – Taec nói vọng từ dưới bếp

“Nếu là Yul, cậu ấy sẽ cõng mình xuống dưới đó thay vì mình phải tự đi như thế này”

_Em thấy nó (bữa ăn) như thế nào? – Taec hỏi khi thấy Jessica im lặng cắm cúi ăn

_Nó ngon lắm oppa

“Nếu là Yul, món ăn của cậu ấy sẽ rất ngon và rất đẹp mắt”

_Em ăn trái cây không Jessica? – Taec ân cần hỏi

“Nếu là Yul, cậu ấy sẽ làm việc đó mà không phải hỏi mình để có câu trả lời”

_Em có muốn đi công viên không Jessica?

End part 3

p/s: Để đến công viên xem có trò gì đáng để nói =]]

T.B.C

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro